Tâm sự Da Het

Thảo luận trong 'Các vấn đề gia đình khác' bởi xuka263, 16/11/2016.

  1. Huy Lân

    Huy Lân Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    19/2/2016
    Bài viết:
    3,664
    Đã được thích:
    1,508
    Điểm thành tích:
    913
    mình chưa có cơ hội gặp bố chồng vì bố mất từ ngày ck còn bé rồi, nhưng nghe mẹ ck kể thì bố siêu hiền và chiều mẹ ck, ck mình đã hiền nhưng bố ck còn hiền và tâm lý hơn, cứ ngồi nghe mẹ ck kể chuyện về bố ck là thấy ngưỡng mộ, nếu ông còn sống chắc cũng quý con dâu như mẹ.
     
  2. ariranglife360

    ariranglife360 Hộp hâm nóng 2 tầng - ipcamera - cân thông minh

    Tham gia:
    22/11/2016
    Bài viết:
    433
    Đã được thích:
    214
    Điểm thành tích:
    43
    E thì sắp thôi, chưa lấy., Làm bạn thân vs anh cũng đc 1 năm mí, quen từ hồi năm 2 tới giờ, tới 27/11 này là tròn 8 năm quen nhao, tính từ lúc biết luôn là 9 năm. Gia đình 2 bên hong cấm cản gì, mà e qua nhà a cũng ít lắm, nhà sg cả, ng ở Gò vấp ng ở q8. Tới giờ chưa qua bên ấy đủ 10 đầu ngón tay nữa là.. Đám cưới thì về nhà ck ở. Thực ra bên đó có dư nhà, mẹ ck cũng bảo bọn e có thể ở riêng nếu muốn , bà có thể cho bọn e 1 căn hoặc ko thích trong hẻm thì ra đường lớn 1 tẹo, ông ngoại cũng có thể cho, nhưng ba ck ko chịu ( ba ck ở rể, còn khu bên đó là nhà ngoại của a), Hơn nữa a là con 1, bên nội có mỗi a là cháu nội thôi ( cháu đích tôn đấy ạ). Nhà a thì có 3 ng à, ba mẹ thì tình cảm không tốt lắm, hay cãi nhau cũng hay bệnh, ba anh đi làm suốt, mẹ anh ở nhà có 1 mình, nên nếu ở riêng thì a cũng không yên tâm. Vậy nên dù muốn dù ko thì kỳ này e cũng về làm dâu thôi ạ. Lo lắng tới mấy hôm nay sụt gần 5kg, mặt mũi hốc hác, tối mất ngủ liên miên. Haizzzz, cứ nghe mẹ ck với nàng dâu riết mà e thấy sợ.

    Thực ra mẹ ck cũng dễ thương lắm, lúc về quê thăm nội ck, hôm đó đám giỗ.Nội ck từ lúc nhà bên ấy qua nhà em dạm thì xem như cháu dâu trong nhà. Vì thế...tùy thời sai bảo. Cũng không nặng nhọc gì, bào hành tím, xắt sợi cà rốt nọ kia. Cơ mà lần đó e thấy dao bào lục quá, nhìn là biết mình ko bào đc, nên bảo mẹ ck thôi để con xắt sợi vậy. Mẹ ck mới bảo để mẹ ck e bào cho, e đi làm cái khác đi. Ngày thường về nhà anh thì e hay tìm a để kiếm chỗ dựa. Mà lúc về quê thật sự chỉ có thể kiếm mẹ ck thôi. Ko thì lạc lõng chết mất.

    Em định rủ a đi siêu thị mua 1 mớ đồ dùng cá nhân để đem sang đó. Anh hỏi e, mua làm chi ah? Mẹ a mua hết cho em rồi, qua thì dùng thôi, nếu em thấy dùng ko đc thì lúc đó mình mua sau. Anh chở mẹ đi mua vàng cho em, mẹ bảo nhẫn thì 2 đứa tự mua, còn mẹ chỉ mua mấy cái kia thôi, không mua nhẫn. Lúc đầu bà hỏi em thích dây chuyền hay kiềng, em cười hong nói, anh bảo mua kiềng đi mẹ, cho to... Mẹ ck nói mua kiềng là đeo gông vô cổ đó, khổ lắm nha con. E bảo vậy thôi con lấy dây chuyền, mẹ ck chỉ cười chớ hong nói gì. Lúc đi mua thì mua 1 dây chuyền với bông tai. Sau đó về, mẹ ck lại nghĩ nghĩ gì đó, rồi lại bảo ck e chở ra lần nữa, lúc này lại mua thêm 1 cặp vòng long phụng. Ngày thường bà dùng gì cũng tiết kiệm lắm, nhà không thiếu thốn, anh làm lương cũng khá, cũng gọi là có của.. mà bà muốn để dành lại phòng khi ông bà ngoại hay bà nội đau ốm. Vậy mà lúc e may 1 cái áo dài bị hỏng mất, đặt may mà ngta may ko như ý, 3tr8 1 cái, e cọc 1tr5. Lúc mẹ ck hỏi a là e may áo dài chưa, a cũng nói là may rồi nhưng chỗ đó may xấu quá, mẹ ck mí hỏi cọc bao nhiêu. A cũng nói 1tr5, mẹ ck mới bảo bỏ cọc đi, đời ng mặc có 1 lần. Đừng có tiết kiệm linh tinh, lỡ rồi thì may cái khác. A nói e ko chịu, tiếc tiền này nọ, bà bảo để bà gọi nói chuyện vs e. Kết quả là e đành đi may 1 cái áo dài khác

    A thì hôm cn rảnh hay chợ mẹ đi chợ, rồi rửa xe, sửa quạt này nọ. Có lúc mẹ ck bắt a phơi đồ, quét nhà, tưới cây làm mấy việc linh tinh. Nghe a kể là mẹ nói m tập làm cho quen sau này còn phụ vợ con. Lúc mới đi làm a tiêu xài phung phí, mẹ ck lại bảo sao ko thấy a tiết kiệm gì hết, bộ không tính cưới vợ hả, bộ quen con ngta mà không định chịu trách nhiệm hả? Tụi em chưa định cưới, mà mẹ anh bảo quen con gái ngta bao lâu rồi, m chờ đc, còn con ngta thì sao, tội nó. Thế là lục tục sửa nhà, bảo a qua thưa với ba má. Về gặp nội, nội bảo lấy nhau thì sinh năm 1 cho bà, bà ít cháu thế này thì không được. Chưa đợi e phản ứng, mẹ ck đã nói sinh nhiều thế làm sao nuôi nổi. Thế là mẹ ck lại bị nội ck la..nói là nuôi ko nổi về đây tao nuôi. Ko thì t cưới dâu khác cho cháu t >_<!!. Ra về e hỏi a, a nói aizz ko cần để ý, nội nói chơi đó. Muốn cưới cũng phải hỏi xem a có chịu hay ko chứ. A ko chịu thì ko ai ép đc, vậy nên không cần lo.

    Ngày mới quen, a hay kể về mẹ, bảo là mẹ a tốt tốt lắm lắm. E thật sự ko tin, nghĩ là a cũng thuộc dạng con trai ngoan quá nên hay nghe lời mẹ. Cơ mà sau này gặp mẹ ck thì mới thấy a nói không khoa trương tí nào. Bà không hay soi mói, cũng không tính toán hay kể xấu ai bao giờ, a kể đó giờ chưa từng nghe mẹ a lớn tiếng la mắng hay nói nặng ai hết á. Chỉ có..tát e dâu mỗi ng 1 cái vì tội hỗn với bà ngoại lúc mới về thôi, sau này 2 ng em dâu đó cũng nể mẹ ck e lắm. Việc hồ sơ nhà đất của ông ngoại 1 tay mẹ ck e lo hết, bà cũng có dãy nhà trọ cho thuê, tiền điện nước của phòng trọ đó cũng đủ để lo chi phí gia đình rồi. Một tay mẹ ck e lo hết việc trong nhà, ba ck cũng có tiền nhưng đem hết về cho bên nội ck. Mẹ ck cũng khổ tâm nhiều lắm.

    Lúc bố mẹ e chưa gặp bên nhà ck, bố bảo m đi đâu cũng là con gái bố, lấy ck mà bị ức hiếp thì về đây bố nuôi. Thằng nào con nào mà đánh con gái t thì t bán nhà cũng chơi vs nó >.<. Tới khi gặp nhà ck qua, hôm đó ông bà ngoại ck cũng qua nói chuyện. sau đó nhà e qua đó 1 lần. Về bố bảo, m qua đó mà sống ko khéo thì cũng đừng về gọi t là bố nhé con.... (_._!), thái độ quay ngoắt 180 độ. e hỏi thì bố bảo mẹ ck m dễ thương lắm á, với lại cũng hiền nữa. Không phải dạng người khắc nghiệt hay là soi mói. Bố nói ông ngoại lớn tuổi thế, mà lúc nhà e vào ông chẳng vào bàn ngồi trước, toàn bộ gia đình ck tính luôn mấy cậu mợ đều đứng ngoài cửa để chờ. Đến khi nhà e tới đủ thì ông mới cùng mọi người vào. Có tiền có thế nhưng không có khinh người. Tiền đám cưới lần này do anh dành dụm bao nhiêu năm đi làm, nhưng mà cũng đâu có đủ. Cậu út của a mới qua hỏi đủ ko, anh bảo ko đủ, cậu về lấy 150tr đem qua cho. Bảo là giấu mẹ đừng kể , mẹ ck mà biết thì bà thể nào cũng áy náy đủ đường. Mệt lắm!, e cũng nói a lấy vậy ko đc, a bảo đừng lo . Cầm phòng hờ thôi à, nếu thanh toán nhà hàng xong mà ko đủ thì lấy tạm rồi sau mình trả cậu, còn đủ thì trả lại cậu luôn. Chứ không có lấy ko đâu mà lo.

    E hỏi chơi là kỳ này mấy cậu mợ cho vàng hay tiền. A hỏi vàng hay tiền có gì khác? E nói có nha, vàng là cho cháu dâu còn tiền là cho cháu trai. A nói vậy hả, a cũng ko biết. Sau đó mấy cậu mợ lại hỏi a, kỳ này muốn tiền hay vàng. A bảo lấy vàng, vàng ko bị mất giá ( nhưng nhà a trước có 1 chị đi lấy ck, ở nhà cũng toàn cho tiền thôi vì để 2 vợ chồng có số vốn làm ăn). Kể lại cho e nghe, e đang hí hửng thì a bảo thế là lỗ rồi, E hỏi lỗ gì , a nói mấy cậu ai cũng nói vàng hay tiền, nếu vàng thì cho ..1 chỉ còn tiền thì..5 tr. Nhưng a đã nói vàng rồi mà vàng chỉ có..3tr mí thoj. Thấy lỗ chưa.

    Từ lúc quen tới giờ lâu vậy á, mà thực ra tụi e chưa cãi nhau nảy lửa bao giờ, có cãi cũng là e gây sự rồi a im lặng, e nói a nghe chứ a nói thì ít khi nào e chịu nghe lắm. Chưa cáu gắt cũng chưa dọa nạt e bao giờ, cũng hong có nặng lời tiếng nào. Ngày còn là sinh viên, nhà e thảm khủng khiếp, tự nhiên bố mẹ làm ăn thua lỗ, đi học cũng xa, trưa ko về nhà đc, nhà a sát trường. Thế mà trưa nào cũng ở lại, đi ăn vs e. Suốt mấy năm trời từ lúc sv cho tới khi đi làm, tới lúc kinh tế nhà e đỡ hơn thì toàn a trả mấy cái chi phí đó. Lúc đi với nhau thường thì con gái sẽ đem vài thứ như khăn giấy đủ loại, mà e là ng đi tay không, a thì cứ mang theo chai nc, áo mưa rồi nón. Vậy mà chưa bao giờ kể lể ra câu nào, thậm chí có lúc e quá quắt cáu gắt nói mà không để tâm ảnh cũng nặng lời nhất là e nói thế mà nghe được hở? Anh tự thấy chưa từng làm gì sai để em phải dùng lời đó mà nói vói anh như vậy hết, Rồi sau đó im lặng chở e về 1 quãng đường dài ngoẵng.

    Quà e tặng a có mấy món đâu, vậy mà cái bao gói quà a vẫn gấp lại, giữ cẩn thận tới bây giờ. Năm nào lễ tết, sn e cũng đc a tặng quà. Mà nói thật chứ bây giờ ngoài cái vòng tay lần đầu a làm ra thì mấy món khác toàn mất xác, trong đó có cái đồng hồ a cố tình nhờ đồng nghiệp mua ở Nhật về, vậy mà a nghe e làm mất chỉ nói ờ, mất thì thôi, tính e hậu đậu a thừa biết mà. Em hay nghe nhạc, thích dùng tai nghe chứ không nghe loa ngoài, a cũng mua cho e , sau đó chúng nó không bị đứt 1 bên thì cũng mất luôn xác. Mỗi lần e bảo mất, a lại mua 1 cái khác, chẳng biết 1 năm mua bao nhiêu cái nữa. Mua riết thành quen, bố cứ đi sau lưng lấy mấy tai nghe đó mà sửa lại ( bố e chuyên về điện), rồi treo để đó. Giờ quay lại e thấy 1 nắm tai nghe đủ loại, mới biết mình thực sự rất phá của. Mà a thì trực tiếp dung túng cho đứa phá của. Tới lúc bố thấy hết nổi mới ra tối hậu thư là ko muốn thấy a mua earphone cho e nữa, a đành mua 1 cái headphone to đùng gắn hẳn vào pc rồi mới chịu thôi.

    Con trai 1, nhà có điều kiện, được nội ngoại cưng. Mưa không ướt tới chân mà nắng ko lưng tới đầu. Mà lúc đi học thì a học giỏi lắm, tới khi ra trường ngta lay lắt tìm việc chứ a vừa apply là chỗ nào cũng gọi đi phỏng vấn. Phỏng vấn là đậu, làm IT cho cty nhật, mới ra trường có biết tiếng Nhật đâu. Vậy mà sau 1 năm a đi chung với cả nhóm, có mấy người mới vào không biết cứ tưởng a là người Nhật. Lương a giờ cũng tầm hai mươi mấy, bảo tăng thế là cao lắm rồi, tại a cứ lần lữa từ chối không chịu đi Nhật tu nghiệp. A bảo a ko yên tâm. Haizzz, con người tội nghiệp cứ thích lo lắng đủ thứ, em mà có cơ hội là e đã bay mất xác rồi. A cũng bảo, ờ, a biết, e vốn ham chơi, nhìn thì hiền nhưng lại quậy ngầm. Đi làm mấy năm thì phát hiện a tửu lượng hơi bị khá, ngta uống bia chứ a cứ như nước lã, ngta say bí tỉ còn a thì tỉnh bơ, mọi người đều nhìn e ái ngại theo kiểu chết m rồi, nó nhậu ngầm mà không nói, nhìn hiền mà không phải vậy đâu, thực ra thì ngta tửu lượng khá thôi, được chưa hả. Người ta không có nhậu lầy, cũng ko thường đi nhậu, dự án chèn ngập đầu. Chứ có thấy bợm bia nào mà cái bụng lép kẹp ko tí mỡ thế kia không? Không thuốc lá, cũng hong bài bạc. Thú vui xa xỉ nhất chắc là karaoke với lại cầu lông thôi.

    Bạn bè cũng nói chưa thấy cô dâu nào rảnh như e, thường mấy ông ít lo lắm, toàn là cô dâu phải tự chọn tự làm, mấy tháng trước đám cưới người ta chạy tới chạy lui, chọn này chọn nọ. Còn e thì cứ thoải mái nhẹ tơn, tàn tàn chờ ngày cưới.

    Lời e nói ở trên kia là thật, gần cả tháng nay e lo tới mất ăn mất ngủ, căng thẳng thiếu điều muốn stress, sụt mất 5kg rồi, mặt mũi thì xơ xác, còn mụn quá trời nữa. Em sống ở nhà với bố mẹ từ nhỏ đến lớn, chưa xa nhà bao giờ, nghĩ tới chuyện phải thay đổi hoàn cảnh như thế thật sự là hơi khó tiếp nhận. Lại nghe nhiều bài viết về mẹ ck nàng dâu và những mâu thuẫn nảy sinh, em thấy bất an...Nói chung lo lắng vì không biết mình sẽ đối mặt với điều gì. Nếu mà có thể nhìn ra được nguy cơ thì còn chuẩn bị tâm lý trước. Đằng này nhìn tới nhìn lui chẳng thấy, nhiều khi e thấy cuộc sống e từng trôi qua nó may mắn tới đáng sợ. Đi xem bói mà bà thầy bói nhìn tay em, liếc xéo khinh bỉ, chán chẳng buồn nói : số cô chỉ có 1 chữ thôi : nhàn, nhàn từ nhỏ đến lớn. Tay này mà coi thiệt chẳng có gì để nói. Em biết mình lo vẩn vơ là không đúng, nhưng tâm trạng thực sự rất mệt mỏi và buồn lắm ạ.
     
  3. Bánh Phu Thê

    Bánh Phu Thê Sỉ Bánh cốm toàn quốc giá tốt

    Tham gia:
    13/7/2013
    Bài viết:
    9,740
    Đã được thích:
    2,606
    Điểm thành tích:
    913
    chị nói quá chuẩn luôn đấy :D
     
    Mecuabecocacola thích bài này.
  4. Bánh Phu Thê

    Bánh Phu Thê Sỉ Bánh cốm toàn quốc giá tốt

    Tham gia:
    13/7/2013
    Bài viết:
    9,740
    Đã được thích:
    2,606
    Điểm thành tích:
    913
    nhà tớ thì bố chồng quá tuyệt vời luôn ấy. Hay tại nhà tớ bố mất từ khi tớ bé nên bố chiều tớ thế :D
     
    Mecuabecocacola thích bài này.
  5. Bánh Phu Thê

    Bánh Phu Thê Sỉ Bánh cốm toàn quốc giá tốt

    Tham gia:
    13/7/2013
    Bài viết:
    9,740
    Đã được thích:
    2,606
    Điểm thành tích:
    913
    ôi tôi ngưỡng mộ cô dâu này quá đi. Phúc bao đời kiếp này đc tất nhé. hehe. Gắng đối tốt với mẹ chồng nhé. mẹ chồng tuyệt vời :)
     
    Mecuabecocacola thích bài này.
  6. me_ngancoi

    me_ngancoi Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    26/9/2010
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    20
    Điểm thành tích:
    18
    Mình không quen ông xã lau như bạn nhưng lúc đầu mình cũng được như bạn, cưới về vẫn ko có vấn đề gì, mẹ chồng và con dâu rất oke, vậy mà từ lúc có em bé, bao nhiêu thứ mâu thuẫn xảy ra. Tự nhiên thấy chán và hối hận, ước gì ngay từ đầu mình không về làm dâu. Nhưng thôi, đó là chuyện của mình, biết đâu số bạ sướng hơn nên cứ vui vẻ để làm cô dâu xinh đẹp nhé :)
     
  7. ariranglife360

    ariranglife360 Hộp hâm nóng 2 tầng - ipcamera - cân thông minh

    Tham gia:
    22/11/2016
    Bài viết:
    433
    Đã được thích:
    214
    Điểm thành tích:
    43
    Chị không biết chứ e sợ nhất là trúng số ấy. Nếu tin vào số mệnh thì ngta bảo đời này ăn nhiêu, xài nhiêu ở bao nhiêu được định sẵn hết rồi. Vậy nên có nhiều thứ cầu cũng không có. Nếu mà trúng số 1 lúc thì có cảm giác tiền của cả đời bị gom lại và quăng vào mặt 1 lần. Không khéo thì lúc sau sẽ chết đói.

    Cho nên phúc phần cũng vậy á chị, ngta bảo khổ tận cam lai, trước khổ sau sung sướng cũng có lý của nó. Người khổ sở nhiều, chịu cực nhiều thì năng lực tiếp nhận thay đổi cũng như thích ứng khó khăn mạnh mẽ lắm. Chuyện gì họ cũng trải qua hết rồi, nên gặp vấn đề có thể bình tĩnh đối mặt. Còn người chưa từng gặp thì dù có suy nghĩ nát não thì lúc gặp khó khăn cũng dễ sụp đổ. Em là dạng như thế ấy.

    Từ nhỏ nhà e nghèo lắm, cảnh nhà cũng đơn giản, ông bà nội mất sớm, ngoại thì là ngoại nuôi, từ nhỏ đã chẳng yêu thương mẹ em , chỉ xem mẹ em như osin giúp việc nhà thôi. Mẹ cũng không oán trách gì, nhưng sau khi lấy chồng mẹ rất ít về bên ngoại. Bố e họ hàng chú bác khá nhiều, nhưng vì nhiều chuyện trong quá khứ, họ đối xử với bà nội và anh em bố tệ lắm, nên bố cũng cách xa họ hàng. Họ hàng gần nhất chỉ có anh em ruột của bố. Mà từ nhỏ đến lớn em chứng kiến họ làm khổ mẹ em không biết bao nhiêu lần, cũng vì nghèo khó, vì tiền bạc.

    Bố em thẳng tay giúp đỡ họ, còn mẹ em thì phải gồng gánh nợ nần thay nọ. Chị em em từ bé chẳng có được cuộc sống thoải mái mặc dù với thu nhập của bố mẹ đúng ra bọn em chẳng thiếu thốn đến thế. Cũng vì 2 chữ họ hàng.Có thời điểm tệ tới mức cả nhà 5 miệng ăn mà thu được có 1tr mấy thôi, khuya nào chị em em cũng thức phụ bố mẹ làm gia công tới tận 1 2h sáng. Rồi từ nhỏ 2 đứa đã buôn gánh bán bưng phụ mẹ đủ thứ. Sau này bố mẹ chuyển việc khác thì thu nhập khá hơn, 1 tháng cũng đc 7 8tr. Nhưng cũng phải làm gần 18 tiếng 1 ngày mới có được số tiền đó.Lúc tụi em tốt nghiệp, bắt đầu đi làm được 2 chị em làm 1 tháng đc 12tr, bố mẹ chỉ làm đc 4 5 tr thôi, nên mỗi đứa giữ có 500k để dùng, còn lại đưa bố mẹ hết. Vì khoảng thời gian túng thiếu đó nhà em mắc nợ người ta nhiều lắm, còn nợ tiền ngân hàng vay cho em học đại học này nọ. Nhưng các khoảng đó thanh toán dần và với cách dành dụm của mẹ cũng không đến nỗi. Đúng ra thì mọi chuyện sẽ khá hơn, ngờ đâu bố em lại cho cô em vay tiền để cổ nhập hàng về bán. Bọn em còn phải qua phụ bán tết, cô hứa là sẽ trả tiền cho nhà em, em với nhỏ em gái qua phụ cô cũng được 3 ngày, ngày nào cũng thức từ 3h sáng để qua chợ. Đến 1 2 h trưa mới dọn dẹp bán xong. Tới 29 tết là bữa bán cuối cùng rồi. 2 chị em định là đem tiền cô e trả về dẫn cả nhà đi mua đồ tết, sắm sửa tết hoành tráng dù hơi muộn 1 chút. Vậy mà cô e thực sự chỉ đưa 2tr , và bảo là đem cho..bạn hàng của cô ấy.

    Vì cô ấy muốn giúp bạn hàng mình thanh toán, em hỏi vậy còn tiền của bố mẹ e đâu. Cô bảo m bảo bố mẹ cho cô khất, chứ giờ cô gom ko đủ để trả. Lúc đó e ức tới phát khóc vì em biết cả nhà em chỉ còn đúng 200k cho cái tết này. Làm cả năm trời dành dụm, trả nợ dần dần, rồi tưởng cuối năm có cái tết thoải mái sau bao nhiêu năm trời. Ai ngờ bị tạt 1 chậu nước ngay mặt ( số tiền bố e cho cô e mượn lúc đó cũng mấy chục triệu, và cô e còn nợ nhà e nhiều khoản lắm, nhưng bố mẹ lại không ghi bao giờ. toàn nhớ số lớn mà cuối cùng chẳng lấy về được), em làm 1 chuyện mà tưởng là cả đời này cũng ko làm. Em nói tiền đó e đem về cho bố mẹ, còn nếu cô muốn gì thì gọi cho bố mẹ để nói đi. Cô mắng e bảo là nếu ko làm v thì ngta đốt nhà bạn t. Em cũng sạt ngang lại cô có từng nghĩ, nếu ko có số tiền này, ngta cũng đốt nhà con ko ( vì thực sự bố e từng đi vay nóng để cho cô e mượn tiền), trong túi bố mẹ chỉ còn có 200k, nhà chưa sắm sửa đồ đạc gì, cô có bao giờ nghĩ tới ko? Cô có từng nghĩ tới vì cô mà tụi con mấy năm nay ngày nào cũng thức tới 1 2h khuya để làm ko. Cô có biết số tiền cô mượn đó chị e con đi làm tăng ca dành dụm cả năm trời nay, không dám ăn, không dám mua sắm gì... Coi như con thay bố mẹ cho cô luôn số tiền đó, từ đây về sau cô đừng làm phiền bố mẹ con nữa..." em nói nghe nhẹ vậy thôi, chứ tâm trạng lúc đó cảm thấy mình thực sự rất mất dạy. Ai cũng có cảnh khổ riêng hết, em cũng hiểu cô em khổ, nhưng qua nhiều lần em chẳng thể làm khác. Từ đó bố e mới thôi không để anh em liên lụy tới vợ con nữa.

    Em nói nãy giờ không phải nói mình trước khổ nên giờ sướng đâu. Chị đừng hiểu lầm, em cảm thấy từ nhỏ em sống cũng sung sướng thoải mái lắm, vì thực ra bố mẹ gánh hết vất vả, em chỉ phụ thôi. Người ta nhìn vào 2 chị em em, cứ nghĩ bọn này nó giàu từ bé ấy, chứ không kể thì không ai nghĩ nhà tụi em từng khó khăn tới vậy. Hai người cũng cùng hoạn nạn, bố em ngoài cái nóng tính ra ( ngày bé em toàn bị đòn mà lớn ấy, bị đánh ngay mông, sau này ông bảo khi đó con gái đầu nên thiếu kinh nghiệm dạy >_<! đến nản cả thiếu kinh nghiệm) thì ông thực sự rất tốt, chưa từng động thủ với mẹ bao giờ. Cũng ko đàn đúm, nhậu nhẹt gì. Hai người cũng rất cực, rất khổ. Nhưng nhà thì từ bé đến lớn đều nói nói cười cười rất vui vẻ. Có chuyện gì bọn em cũng kể cho bố mẹ nghe, nói chung là nghèo nhưng không khổ, thiếu vật chất nhưng tình cảm thì không thiếu chút nào. Bây giờ hoàn cảnh thoải mái hơn trước lắm rồi, 2 đứa em sửa được nhà, mua đc xe mới cho hai ông bà, không lo ăn, ko lo chi phí như trước nữa. 1 năm cả nhà lại rủ nhau đi du lịch vài lần, thực sự ít có nhà nào mà bố mẹ đến hàng năm mí rồi mà còn xưng nhau anh em ngọt sớt, nói nói cười cười còn yêu đời hơn cả mấy đứa nhỏ ^^. Có gia đình , có bố mẹ tốt là 1 phúc phần rất lớn rồi đó chị. Em cứ lo phúc e dùng hết rồi nên sau này mới khổ.

    Nhưng mà tại vậy cũng làm em thờ ơ với họ hàng, chỉ biết gia đình mình thôi. Nhà bên ck thì ngược lại, ba mẹ ck ko hạnh phúc mấy vì ai cũng nặng họ hàng hai bên, nhà có 2 vợ chồng ai cũng có thu nhập tốt, có 1 đứa con trai ngoan, giỏi, có hiếu, đi làm 1 tháng đc hơn 20tr, mà ai cũng nặng nề mệt mỏi. Em cũng không lý giải nổi. Em đó giờ chỉ nghĩ, vấn đề lớn nhất chính là không có tiền, có tiền rồi thì không còn vấn đề gì hết. Mà giờ nhìn qua nhà ck mới thấy, thì ra những vấn đề mà không thể giải quyết bằng tiền thì mới thực sự là vấn đề ấy. Ở ngoài không chịu nổi thế nào cũng được, nhưng về nhà em luôn thoải mái nhất. Sắp tới thì e là cả về nhà cũng không thở nổi. Em nặng nợ với gia đình, nên đi đâu cũng không bỏ được. Cứ nghĩ tới việc tự dưng ở với bố mẹ mí chục năm, giờ xách đồ qua nhà ng khác ở, em cứ cảm thấy kỳ quái thế nào ấy.

    Lúc nhỏ ở với gia đình có bố mẹ tốt, bây giờ quen đc 1 ng thực sự tốt, mẹ ck cũng tốt đến khó tưởng... Em thấy có phải nhân duyên của mình quá may mắn rồi không? Người ta như em thì nằm mơ cũng cười tỉnh ấy. Vậy mà em cũng tỉnh nhưng là bị giật mình mà tỉnh. Thật là..Em nói chuyện lan man quá, giờ em cũng đang rối rắm lắm luôn. Chắc tại nghĩ nhiều quá rồi lại sợ linh tinh.

     
    Bánh Phu Thê thích bài này.
  8. ariranglife360

    ariranglife360 Hộp hâm nóng 2 tầng - ipcamera - cân thông minh

    Tham gia:
    22/11/2016
    Bài viết:
    433
    Đã được thích:
    214
    Điểm thành tích:
    43
    Mình cũng sợ như thế đó b, mình thì không thích nuôi con theo kiểu cứ ẳm ngửa ẳm bồng. bây giờ bà chăm cháu thì cháu hư lắm, tại bà cứ hay ôm ấp này nọ, còn mẹ thì phải đi làm nên chẳng để con quấn quít được. Nhìn xung quanh mình cứ thấy hãi... nên đến giờ cũng rất hoang mang lo lắng thậm chí là căng thẳng tới mức sụt mấy ký trong cả tháng nay, tối cũng lo tới mức ko ngủ được. Nếu giờ mà quyết định thì chỉ có lấy hay ko lấy a thôi. Nhưng bạn thấy mình kể ở trên đó, a như thế mình có thể nói không lấy à. Chứ còn làm dâu thì chắc chắn phải làm rồi, không khác được, mình đã nói né nói tránh, nói úp nói mở thậm chí là thẳng thừng đề nghị đủ kiểu nhưng rõ là không có cách khác. Lúc đầu a cũng nghĩ mình làm quá, tới khi chuẩn bị đám cưới, bên ấy tranh cãi nảy lửa, lúc này a mới thừa nhận mình lo lắng không thừa. Cũng nghĩ đến việc ở riêng nhưng gần nhà a 1 chút, hay thu lại phòng trọ kế nhà cũng tốt. Nhưng nghĩ chỉ là nghĩ thôi. Ba ck ko cho thì cũng bó chiếu.

    Mình cũng kể cho a nghe mình lo lắng như thế, lo mâu thuẫn đủ thứ, a bảo có gì thì e cứ nói a đi, a đứng đầu chịu trận cho, ko để e bị chứi đâu. Có gì cũng còn có a, đừng lo lắng quá. Nghe thế , biết thế nhưng..còn lâu mới tin. Mình cũng biết a ko phải dạng ngu hiếu, cũng không phải kiểu ko phân biệt ai đúng ai sai hay là quá sợ cha mẹ thì cũng không có. Nhưng đâu phải chuyện gì cũng có thể nói đúng hay sai, gặp mâu thuẫn, mỗi người đều có cảm nhận riêng của mình, ai cũng thấy mình đúng hết. Mình hay nói đùa, bên nhà a bây giờ là tam quốc diễn nghĩa rồi, nếu mình qua nữa thì chắc chắn sẽ thành...tứ quốc phân tranh. Cho nên chuẩn bị tâm lý mà chiến thôi ah.

    An tâm vui vẻ thì mình không làm nổi rồi. Chỉ có tới đâu tính tới đó thôi, mình đâu phải không nhận rõ nguy cơ. Kể ra như thế có vẻ khoe với mọi người nhưng mình thì biết là mình đang kiếm chỗ nói ra để tự an ủi bản thân là mọi thứ không đáng sợ như mình nghĩ thôi.

     
  9. Bánh Phu Thê

    Bánh Phu Thê Sỉ Bánh cốm toàn quốc giá tốt

    Tham gia:
    13/7/2013
    Bài viết:
    9,740
    Đã được thích:
    2,606
    Điểm thành tích:
    913
    ôi tớ cũng muốn tin là sẽ khổ trước sướng sau mà đúng là tuổi thơ cũng same same như nhà bạn, có cái khổ hơn là bố mất từ khi mình quá bé, mẹ thân vừa bệnh tật lại lo nuôi 2 con ăn học, rồi ông nội tớ thì đối xử quá tệ luôn ấy. 2 anh em tớ chủ yếu sống nhờ ông bà ngoại là chủ yếu.

    Nhiều người cũng bảo khổ trước sướng sau mà hiện tại tớ vẫn chưa thấy sướng dc tý nào :) . À lại còn có người nói mình số vất vả cả đời cơ.... thôi thì cứ cố đây, mình vất vả để cho các con mình sung sướng thì cũng đc. Chỉ sợ khổ từ đời bố mẹ mình, mình cũng khổ rồi con mình cũng khổ thì đúng là KHỔ THẬT luôn ý. hic
     
  10. ariranglife360

    ariranglife360 Hộp hâm nóng 2 tầng - ipcamera - cân thông minh

    Tham gia:
    22/11/2016
    Bài viết:
    433
    Đã được thích:
    214
    Điểm thành tích:
    43
    Đùng là phải cố gắng thôi chị ạ, đời là bể khổ mà, qua được bể khổ thì qua đời mất rồi. ^^
     
  11. hoanghalv10

    hoanghalv10 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    15/4/2016
    Bài viết:
    581
    Đã được thích:
    172
    Điểm thành tích:
    83
    Chị là người phụ nữ hạnh phúc và may mắn rồi. E biết mỗi người đều có câu chuyện riêng nhưng nghe những lời chia sẻ của chị về gia đình chồng với đầy niềm tự hào và yêu thương thế là đủ cảm nhận được hihi :)
     
    Huy Lân thích bài này.
  12. Huy Lân

    Huy Lân Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    19/2/2016
    Bài viết:
    3,664
    Đã được thích:
    1,508
    Điểm thành tích:
    913
    hihi, cảm ơn mn, e cũng thấy mình khá may mắn vì đc mẹ ck và cả gia đình ck quan tâm, hnay e bị ốm nên xin nghỉ ở nhà mà cả nhà ai lo lắng hỏi han, cũng thấy hơi tủi than khi lấy ck xa bố mẹ nhưng đc mẹ ck động viên cũng đỡ rùi hihi
     
    hoanghalv10 thích bài này.
  13. thethaominh

    thethaominh Mẹ Bé BiBi <3

    Tham gia:
    17/12/2015
    Bài viết:
    576
    Đã được thích:
    121
    Điểm thành tích:
    83
    mỗi nhà mỗi cảnh - mn có tâm sự cứ chia sẻ với mọi người đi ạ
     
  14. Nullju

    Nullju Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    11/8/2010
    Bài viết:
    383
    Đã được thích:
    34
    Điểm thành tích:
    28
    mỗi thời đại có suy nghĩ và hành động khác nhau, nên đặt mình vào người khác mới hiểu ra vấn đề bạn ạ.
     
  15. Phương halloween

    Phương halloween Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    15/7/2016
    Bài viết:
    1,224
    Đã được thích:
    84
    Điểm thành tích:
    48
    nhà mình đây ,được cả bố chồng và mẹ chồng ,soi từng li từng tí, chỉ ngồi với soi con cái í, ông bảo nhà có ng ăn mặn ng ăn nhạt ,nên 4 người nấu 4 bát canh, 4 bát ăn mặn và 2 loại cơm .nhưng giờ mình giệt được rồi .còn soi thì chả có con cái nào gần ông bà cả cho ông bà sồng 1 mình.
    Mẹ ck thì lên giữ con cho mình được 8 tháng soi đến cho mình phát trầm cảm uống thuốc triền miên ko khỏi,bà tai quái lắm bênh con trai ,chê mình và đổ mọi việc nhà tội lỗi lên đầu mình, bà nói nếu có chia tay thì tất cả là do người đàn bà, và nhiều câu tai quái hơn .Kết cục là bà về quê, bà lên mình cũng k thèm tiếp luôn,
     
  16. baxij

    baxij Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/11/2012
    Bài viết:
    535
    Đã được thích:
    40
    Điểm thành tích:
    28
    Bạn cứ để bà nói gì thì nói đi, mình làm ngơ coi như ko thấy ko nghe ko quan tâm. Lâu dần bạn cũng trai lì với cảm xúc mà quen dần thôi. bà ác khẩu thì vận vào thân bà, có ác giả ác báo rồi. Nếu được ở riêng thì tốt còn không bạn xác định 1 chữ "nín".
     
  17. baxij

    baxij Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/11/2012
    Bài viết:
    535
    Đã được thích:
    40
    Điểm thành tích:
    28
    Bạn này bố mẹ nhà chồng thuộc tuýp dông dài nên bạn mới suy nghĩ tích cực thế đúng không. Chứ nói thật nhiều nhà có suy nghĩ mang tính "đòi hỏi" lắm, những lúc ấy bạn không dễ nói câu đó đâu
     
  18. baxij

    baxij Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/11/2012
    Bài viết:
    535
    Đã được thích:
    40
    Điểm thành tích:
    28
    gan bạn to thế ko thèm cả tiếp chứ mình có ko thích ko ưa thì cũng phải ngậm ngùi tiếp gọi là có "phép"
     

Chia sẻ trang này