Chào bạn, mình rất vui khi bạn nói ra hết nỗi lòng của mình. Chúng ta cùng ngẫm nhé! 1. Bảo hiểm là để chuyển giao rủi ro, những người sở hữu bảo hiểm là để phòng tránh rủi ro. Theo bạn, rủi ro có thể xảy đến với những ai? 2. Để được bảo hiểm khách hàng có trách nhiệm đóng phí, nếu vì một lý do bất khả kháng và không mong muốn, phí không thể tiếp tục được đóng, ai sẽ tiếp tục đóng phí để bố mẹ được bảo hiểm đây? Bố mẹ không có khả năng đóng phí, những khoản phí bạn đã đóng vào BHNT sẽ được giải quyết thế nào bạn biết không? Bố mẹ có thể may mắn sống đến tuổi già vì đó là quãng thời gian đã qua. Còn chúng ta có thể sống được đến tuổi già hay không thì đó là thì tương lai bạn ạ. Không biết chia sẻ của mình có thỏa mãn khúc mắc của bạn về quan điểm nghề nghiệp của mình không?
À,sr b, mình tăm hơ tăm hớt, tại vì mình đang quan tâm đến bảo hiểm sức khỏe chứ không nghĩ đến dạng bảo hiểm để ng thân lãnh tiền như thế. Nhưng giả dụ là mình, thì mình vẫn sẽ mua bảo hiểm cho ba mẹ chứ ko mua cho bản thân, nếu có mua cho bản thân cũng sẽ đợi thêm chục năm nữa và ng hưởng đó sẽ là con cái của mình. Còn ba mẹ thì mình có khả năng sẽ tạo 1 nguồn thu ổn định để ông bà có đều hàng tháng, chứ sẽ không mua bảo hiểm cho bản thân và để người hưởng là cha mẹ đâu. Vì việc con cái đi trước cha mẹ nó khá là bi ai với lại trái với lẽ thường. Sẽ không ai thuận lòng để nghĩ điều đó là đương nhiên.Thời điểm này nếu phải mua thì mình sẽ mua bảo hiểm sức khỏe cho bố mẹ, để họ có được sự chăm sóc y tế tốt nhất nếu chẳng may đau yếu. Trong tình huống bất khả kháng nếu đứa con phải đi trước, thì ba mẹ vẫn luôn có cách sinh sống của riêng ông bà như trước giò vẫn vậy, còn con cái bé quá mới không thể tự lo. Bảo hiểm nhân thọ nếu phải mua sẽ là mua như vậy. Đó là suy nghĩ thường tình của mọi ng khi nói vê bảo hiểm nhân thọ.Nên cũng ko thể nói mua bảo hiểm cho cha mẹ là kinh doanh trên sức khỏe và tuổi già đc, bạn hiều ý mình chứ?
Vì bạn không muốn cái sự trái lẽ thường xảy ra nên bạn không chấp nhận cái sự "người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh" nếu như chúng ta có thể kiểm soát được cái sự tai nạn & bệnh tật có lẽ k có tiếng khóc trẻ thơ, k có tiếng khóc của cha mẹ tiễn con - nó vẫn xảy ra mỗi ngày. Nếu như xảy ra chuyện bạn mua BHNT vẫn mua cho cha mẹ và nếu xảy ra chuyện con cái đi trước cha mẹ thì cha mẹ vẫn có cách sống (đương nhiên rồi) thế nhưng số tiền bạn đã từng đóng coi như ném qua cửa sổ (hình như cách sử dụng tiền thế này k đc ổn lắm). Nếu như sự ra đi của một người mà thay đổi đc cuộc sống của những người thân, có tốt hơn không hả bạn?
?.? BHNT là khi 1 ng mất đi, người thừa hưởng bh sẽ được nhận 1 số tiền bồi thường nhất định, nếu mình mua cho cha mẹ, khi cha mẹ mất đi thì mình đc nhận số tiền đó. Nếu mua cho bản thân, khi bản thân mất đi thì ng thừa hưởng sẽ được nhận số tiến đó. Vậy thì làm gì có chuyện tiền từng đóng ném qua cửa sổ??? Ném theo kiểu nào mà bạn bảo là cách dùng tiền ko hợp lý? Như mình đã nói, hầu hết mọi ng sẽ tự mua BHNT và để người thừa hưởng là con mình, chứ ko ai để người thừa hưởng là ba mẹ cả. Bởi vì ai cũng mong minh có thể dùng hết đời mình mà trả ơn trả hiếu cho đấng sinh thành, chứ không ai nghĩ rủi mình đầu xanh mất sớm cả, nêu nghĩ tới bi quan như thế thì làm gì con đủ dũng khi để sống? Ai cũng nghĩ khi mình mất đi, con mình ko nơi nương tựa vì chúng bé quá, ba mẹ sống hơn con hai mươi mấy năm, mất trước con mìn hơn hai mươi năm thậm chí là lâu hơn là CHUYỆN THƯỜNG TÌNH. Đó là ý kiến của mình, mình nghĩ rằng hầu hết mọi người đều sẽ nghĩ như vậy. KHÔNG MUA BHNT CHO BẢN THÂN MÀ MUA CHO BA MẸ KHÔNG PHẢI LÀ KINH DOANH TREN TUỔI GIÀ VÀ BỆNH TẬT CỦA HỌ. Bảo hiểm dù trong trường hợp nào cũng là biện pháp cuối cùng để bảo toàn cuộc sống cho 1 ai đó, nếu bạn nghĩ việc mua bảo hiểm là đầu tư trên sinh mạng của người thân, thì dù ai mua nó và mua cho ai cũng trở thành việc phi nhân tính. Vây đi bán bh cũng là hành động phi nhân tính à? Vì nếu có thể đánh đổi, ngta thà rằng cả đời minh không phải thấy số tiền đền bù bảo hiểm đó, ai cũng vậy thôi. Vậy nghĩ lại tới cuôi cùng, người ta có cần phải mua bảo hiểm ko? Khi hành động mua bảo hiểm bị trở thành kinh doanh trên sinh mạng và tuổi tác của người thân. Nếu 1 nhân viên tư vấn bảo hiểm có cái nhìn như vậy về bảo hiểm và về người mua bảo hiểm thì làm sao người mua có thể an tâm mua bảo hiểm chứ, vì mỗi người đều có lý do hợp lý cho hành động của mình, nhưng không phải ai cũng có thể giải thích và không phải lúc nào cũng có thể giải thích. Dù sao cũng là 1 chuyện để bàn luận, dù phải hay không cũng không liên quan trực tiêp tơi minh vi mình chưa từng có ý định kinh doanh trên tuổi già và sức khỏe của bất cứ người thân nào trong gia đình, mình cũng không có ý định biến người thân mình thành người kinh doanh hay mưu cầu lợi ích từ sinh mạng của mình, cho nên mình sẽ không mua và cũng khuyên người thân mình không nên mua BHNT . Mình hy vọng bạn có thể nhìn nhận sự việc 1 cách khách quan hơn, thay vì khuyên họ mua BHNT cho bản thân để ba mẹ được hưởng, thỉ hãy hương tới mua BHNT cho bản thân đe con cái được hưởng sẽ tốt hơn đấy. Còn mà ai có ý định mua cho ba mẹ thì hướng họ tới gói bảo hiểm sức khỏe nhé. Cũng có thể mình ko ở trong ngành nên k hiểu được mấy quy định lóc cóc leng keng trong bảng hợp đồng để luồn luật hay để vịn vào cớ nào đó để không phải bồi thường của bảo hiểm. Nên mình chỉ nghĩ đơn giản đến thế mà thôi. Phấn khích quá nên viết hơi nhiều, mình ngưng tranh luận ở đây nhé. Sorry mọi người vi đã làm phiền >_<!
Chỉ là bạn đẩy suy nghĩ đi quá xa và xoáy vào những chỗ làm bạn nghĩ không thông mà thôi. Nên có một nguyên tắc nếu tư vấn không bao giờ mình tư vấn online hay tư vấn qua điện thoại, nếu muốn tìm hiểu mà không gặp thì cũng thôi đi tìm người khác không lại thành "ông nói gà bà hiểu vịt đó bạn". Dù sao thì cũng rất vui vì bạn nói ra suy nghĩ và quan điểm của mình để mình biết thêm một kiểu khách hàng, điều này chân thành cảm ơn bạn. Bản thân mình rèn tư vấn của mình cũng vậy, phải nói ra tất cả suy nghĩ của bản thân thì mới biết đúng chỗ nào thì phát huy, sai chỗ nào thì phải sửa. Không ai giỏi được khi chỉ nghĩ trong đầu cả. Rất vui vì được bàn luận cùng bạn
Đọc bài của bạn thấy buồn quá, mình cũng cảnh lấy chồng xa lại kt khó khăn nên cũng phải 1-2 tháng mới về thăm mẹ được lần!
Mình thích nội dung bài nhưng nhưng mình ghét cách post bài của bạn.. copy và paste mà mấy cái hình thừa cũng ko sửa lại cho ngay ngắn đàng hoàng.
đọc mà thấy thương bố mẹ quá, mình bây giờ lúc nào cũng lý do bận này bận kia mà xao nhãng chẳng về thăm bố mẹ được nhiều, những ngày lễ tết thì xe đông như nêm, có lúc bố mẹ lại gọi điện ra nói đông quá thì các con không phải về, khỏi về dc có vài ngày lại đi thì mệt, biết là bố mẹ cũng mong con về, nhưng thương con nên nói thế nên cũng cố chen lên xe để về với bố mẹ!!!!
Năm nay mình có lỗi với Bố Mẹ, giờ không dám mò mặt về. Vừa thương Bố Mẹ, vừa xấu hổ, giờ chẳng biết làm thế nào nữa các bạn ạ
cũng hơn 1 tháng nay e chưa về quê mà thấy nhớ nhà, nhớ bố mẹ quá. có thời gian hãy về thăm bố mẹ đi a ạ, ở nhà bố mẹ mong lắm đấy
Đừng trách nếu sau này có gặp cảnh bố mẹ chồng / vợ : con trai con gái họ là nhất bạn nhé Hoặc Ổng / Bà ấy chỉ bênh bố mẹ bả / ổng
Tuỳ từng nhà thôi các bác..với bo mẹ chồng e thì e cảm nhận rõ điều ấy..nhưng nhà e thì khác..bm đẻ e gần 6 chục tuổi thoi.Cũng có thể do dt gặp bm nói chuyện suốt nên e cứ về là hay bị đuổi nắm ợ..tại e về thây mẹ cứ tiết kiệm quá thương nói mẹ thế này thế kia..mẹ bẩu e lắm mồm..há há..mà bo mẹ e máu lắm karao ôke roi tụ tập ăn uống kinh lắm..hik!Bao jo e lên đường đi HN là bố mẹ e hớn hởipi đi nhá..ồi..chắc chỉ có e và gđ e thế thôi thì fai
đọc bài cảm động quá. đúng là ko ai bằng bố mẹ mình, em đi làm xa nhà cũng chẳng gọi điện nhiều về cho bố mẹ. Đọc bài xong liền thấy đôi lúc mình vô tâm chẳng hề để ý đến người nhà. Lần nào về cũng vội vàng rồi đi mà ko nghe bố mẹ nói " ở lại thêm chút rồi hẵng đi con "