Tâm sự Nếu Được Lựa Chọn Tôi Sẽ Không Bao Jo Chọn Mẹ Là Người Đẻ Ra Tôi

Thảo luận trong 'Các vấn đề gia đình khác' bởi hatran2016, 21/2/2017.

  1. hatran2016

    hatran2016 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    6/10/2016
    Bài viết:
    825
    Đã được thích:
    344
    Điểm thành tích:
    153
  2. hatran2016

    hatran2016 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    6/10/2016
    Bài viết:
    825
    Đã được thích:
    344
    Điểm thành tích:
    153
    Tối qua vì một chuyện rất nhỏ chẳng ra gì mà mẹ tôi chửi tôi và bố, rồi lu loa lên khóc lóc khi khảy. Tôi quá mệt mỏi, quá chán, chán đến tận cùng rồi. Tôi muốn thoát khỏi bà nhưng ko thể thoát đc. Sáng đi làm ai cũng hỏi tôi sao phờ phạc, thiếu sức sống thế? cả buổi tôi u uất không làm đc gì. Tối tôi chẳng muốn về nhà nữa vì tôi biết nếu gặp bà thì lại là những lời đay nghiến. Tôi muốn về muộn. Nhà đối với tôi không phải là chốn bình yên. Tôi chỉ ngại với chồng tôi thôi. Ở với con rể mà bà cũng chẳng biết giữ kẽ gì. Cứ tình trạng bị chửi rủa, sỉ nhục, cằn nhằn vô cớ kéo dài như thế này tôi bị thần kinh mất. Một loại tra tấn tinh thần dã man còn kinh khủng hơn cả tra tấn thể xác. Mẹ tôi mới hơn 50 tuổi thôi chứ cũng chưa già lắm. Tính bà từ thời trẻ đã thế rồi. Cả tuổi thơ của tôi phải sống trong nước mắt, tủi nhục. Tôi luôn ước nhanh đc đi học đại học để thoát khỏi bà nhưng tôi không thể thoát khỏi bà vì tôi còn phải nuôi bà, còn con nhỏ đang bị ốm chưa đi học đc. Mẹ tôi sinh tôi ra để tôi làm nô lệ tinh thần của bà à?
     
    Sửa lần cuối: 21/2/2017
  3. amthambenem

    amthambenem Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    29/9/2015
    Bài viết:
    1,612
    Đã được thích:
    191
    Điểm thành tích:
    103
    chuyện đã vậy thì mn phải chấp nhận vậy. bạn hãy đọc về sách Phật, không đạo nào bằng Đạo Phật, không sách văn hóa nào bằng văn hóa của Phật, không ai yêu thương ta bằng - PHẬT và Bồ tát-> mới chính là cha mẹ của ta.biết rõ và cho ta câu trả lời. bạn hãy tin 100% thì mới có được câu trả lời tại sao. Tại sao bao nhiêu nỗi khổ lại đến với mình. đơn giản là chính ở ta. còn Bố Mẹ hiện tại là 1 trong những tiền duyên từ kiếp trước do ta đối xử với họ chưa tốt nên giờ họ đối xử với ta như vậy. ta làm việc tốt trong kiếp trước thì giờ ta được hưởng phúc tốt.nên trách trước tiên là ở bản thân mình, nếu không tốt với họ thì lại thành cái vòng luẩn quẩn.bạn học Phật rồi cảm hóa Bố Mẹ mình theo thì là chuyện vô cùng tốt đẹp. sẽ không có chuyện chửi bới, hay om sòm nữa.mà chỉ có những người hiểu biết và sống vì tình.
     
    ngakhanhle thích bài này.
  4. hatran2016

    hatran2016 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    6/10/2016
    Bài viết:
    825
    Đã được thích:
    344
    Điểm thành tích:
    153
    Cám ơn bạn đã động viên, chia sẻ. Đọc những lời chia sẻ của bạn mình cảm thấy bình tâm hơn.
     
  5. mebinthoi2010

    mebinthoi2010 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    20/2/2012
    Bài viết:
    781
    Đã được thích:
    198
    Điểm thành tích:
    83
    Có một người mẹ như này bạn đúng là thiệt thòi thật. Nhưng nghĩ kỹ một chút sẽ thấy mẹ bạn đáng thương lắm đấy. Trên đời này thứ duy nhất ta ko đc lựa chọn chính là ba mẹ, nhưng ta được lựa chọn cách sống mà. Vì thế hãy bao dung và tha thứ cho mẹ bạn, dù có thế nào đi nữa bạn được mang tới thế giới này là nhờ ba mẹ bạn. Còn những sai trái mà mẹ bạn gây ra mẹ bạn sẽ phải tự gánh hậu quả thôi, ko ai gánh nghiệp cho ai được, khi nào nghiệp nó tới thì ko ai biết trước được
     
    Sửa lần cuối: 23/2/2017
  6. sieuham

    sieuham Thành viên chính thức

    Tham gia:
    16/12/2015
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    45
    Điểm thành tích:
    28
    thứ duy nhất ko được lựa chọn đó là con cái và cha mẹ :D
     
  7. mecutun

    mecutun Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    20/8/2008
    Bài viết:
    3,101
    Đã được thích:
    81
    Điểm thành tích:
    98
    MÌnh nghĩ mọi người cứ khuyên bảo bạn này nọ vì thực ra họ hạnh phúc hơn bạn hay ít ra họ không gặp phải hoàn cảnh như bạn nên họ không bị căng thẳng như bạn. Mình chỉ nhớ mới đây thôi mình đọc trên facebook có 1 cô bé tâm sự rằng: không hiểu sao cô bị bà nội ghét vô cùng, từ bé đã suốt ngày bị bà đánh, thậm chí bà còn làm cô xây xát rồi bôi linh tinh thứi gì đó vào chỗ xây xát đó cho bị lở loét ra... nói chung là rất kinh khủng. Bây giờ lớn đi học đại học rồi vẫn bị bà ghét. Vậy mà cô bé đó chưa bao giờ làm gì xúc phạm bà của mình. Đi học đại học xa tết nào cũng vẫn về thăm bà mặc dù vẫn bị chửi.
    Mình không biết nói gì với bạn chỉ mong bạn hãy cố gắng, cố gắng và cố gắng. Mình thì không có cơ hội để được nghe mẹ mắng nữa vì mẹ mình mất rồi. khi mẹ mất mới thấy mình là người bất hạnh.:-(
     
    hatran2016 thích bài này.
  8. Thao Truong 45

    Thao Truong 45 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    27/2/2017
    Bài viết:
    314
    Đã được thích:
    67
    Điểm thành tích:
    28
    Hồi xưa cũng hay bị la bị mắng, nói một hai câu ngang tai là được ăn tát liền một thời bị rối loạn tiền đình. Nhưng khi mình đi học ĐH, mọi suy nghĩ đã khác, vì chứng kiến được nhiều cảnh neo đơn hơn.Mình nhẹ nhàng trong cách nói chuyện, gợi mở những câu nói tích cực hơn, rồi cũng phân tích những cái nào k nên và nên ... Do cuộc sống này thiếu thốn tình cảm quá đấy. Bạn hãy quan tâm mẹ bạn nhiều hơn! Thay vào đó những lời trách mắng nhé !
     
    hatran2016 thích bài này.
  9. hoadomy

    hoadomy Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    21/1/2017
    Bài viết:
    303
    Đã được thích:
    42
    Điểm thành tích:
    28
    Buồn cho em. Thôi thì cứ nghĩ là kiếp trước có nợ...
     
  10. ariranglife360

    ariranglife360 Hộp hâm nóng 2 tầng - ipcamera - cân thông minh

    Tham gia:
    22/11/2016
    Bài viết:
    433
    Đã được thích:
    214
    Điểm thành tích:
    43
    Mình không biết có nên khuyên bạn điều này không. Nhưng mình muốn bạn nên ..mất dạy 1 chút. Nghe có vẻ bất hiếu nhỉ, nhưng mà nó là 1 cách hiếu thảo đủng nghĩa đen và nghĩa bóng luôn đấy. Còn im lặng để điều không đúng diễn ra thì nó là ngu hiếu. Cũng như ba mẹ nuôi con cái, họ hay la mắng con vì họ thấy con sai, mong con được tốt hơn, đó là yêu thương. Còn họ thấy con sai mà im lặng dung túng thì đó là phá hỏng nó, nó nghĩ mình đúng rồi đối với mọi người y hệt vậy, thì người đau đớn nhất cuối cùng cũng là nó. Tính bà như thế, bạn càng nhịn thì bà sẽ càng lảm tới sẽ ngày càng quá quắt hơn thôi.

    Mình có thể là hạnh phúc hơn bạn, vì bố mẹ mình yêu thương mình lắm.Nhưng chỉ là sau này, thời gian trước đó mình cũng bị bạo hành tinh thần và cả thể xác. Bố mình nóng tính, động 1 chút là đánh, là đập là chửi bới. Hơn nữa ông cũng lấy lý do đường hoàng là sợ mình hư như anh chị họ của mình, nên ngày càng nghiêm khắc. Mình sợ bố lắm nhưng hỏi mình có ghét ông không thì chắc chắn là không. Mình biết ông làm những điều đó là muốn tốt cho mình, tuy nhiên tinh thần của mỗi người đều có giới hạn. Suốt năm cấp 2 mình dường như là tự kỷ, bị bạn bè xa lánh, bị dè bĩu châm chọc và ngày càng khép mình hơn. Chẳng dám làm gì cũng chẳng dám nói gì. Rồi có lúc ông ngồi nói chuyện, kể về mẹ mình...mình nghe không nổi nữa nên đáp trả lại. Đó là lần đầu tiên mình cãi ông, đáp trả tới lúc ông cứng họng.

    Lạ lùng là sau lần đó tự nhiên ông thay đổi cách đối xử, rồi với 2 đứa em mình ông cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, tôn trọng mẹ mình hơn. Mình nhận ra, làm cha mẹ không phải lúc nào cũng đúng..có khi họ chẳng nhận ra mình sai. Nếu mình và em mình cứ mãi im lặng như thế, thì có lẽ mọi chuyện chẳng thể nào tốt đẹp như hiện tại.

    Mình có bà cô ruột, bà ấy là nguyên nhân của mọi khổ đau, thiếu thốn và mâu thuẫn của nhà mình, Bà ấy chẳng khắc nghiệt gì nhưng chỉ mỗi cái cứ mượn tiền bố mình rồi quịt chạy mất, để bố mẹ mình nai lưng khổ sở mà trả nợ. Có lần mình ra tận nơi bà ấy buôn bán mà chửi đổng như 1 đứa vô học ngoài chợ. Vừa chửi, vừa mắng, vừa khóc còn ôm tiền của bà ấy về đưa bố mẹ nữa chứ. Vì lần đó nhà mình chuẩn bị ăn tết mà chỉ còn có 20k trong túi bố. 2 năm trời chị em mình làm việc dành dụm chỉ để trả nợ cho bà ấy. Đó là lần đầu tiên mình chửi người, mắng người 1 cách to tiếng và trong thâm tâm mình đó là chuyện mất dạy không thể chấp nhận được. Kết quà sau đó là bà ấy gọi điện mắng vốn với mẹ mình, mẹ được nước trút hết cơn giận của mấy chục năm, vừa tức và nói trong nước mắt. Cuối cùng bà ấy chẳng dám mượn mà không trả nữa, bây giờ đối xử với mẹ mình tôn trọng hơn và khách sáo nhiều hơn.

    Ngoại mình là ngoại nuôi, bà nuôi mẹ mình từ nhỏ nhưng coi mẹ mình như osin á, toàn mẹ mình chăm cho bà và chăm cho con bà, nhưng bà chẳng thương bằng mấy đứa con ruột, bà ấy thì thường xuyên xách mé và đay nghiến mình, lại rất nhỏ nhẹ với mấy đứa cháu ruột của bà, Dù mình có tốt hơn, giỏi hơn cũng chỉ nghe những câu đầy thù ghét và ganh tị. Nhưng khi mình lớn thì bà đừng hòng. Mình vẫn về thăm, vẫn biếu tiền cho bà đấy, nhưng chỉ cần bà nói nặng 1 câu thì mình quay về nhà mình ngay, không nán lại thêm giờ phút nào nữa. Mình chẳng cần phải biết điều với những kẻ không hề biết điều, dù người đó có là ai đi chăng nữa. Về sau thì chẳng ai dám nói nặng nói nhẹ gì mình, người ta chỉ ức hiếp những người hiền lành tử tế, thứ cô hồn mặc xác bất cần thì chẳng ai dám động vào đâu b à.

    Mình không phải thứ cô hồn, mình có thể làm rất nhiều thứ cho ng mình thương và sẵn sàng phản kháng với người mình ghét. Mình cũng sẵn sàng lên tiếng thậm chí là quát với mẹ hoặc bố mình nếu họ cư xử kỳ cục và sai lầm. Nhưng người nhà rất dễ bỏ qua cho nhau. Bạn cũng nên thử đi, thử phản kháng 1 cách quyết liệt. Nếu bà vẫn cứ như thế, thì hãy ra riêng và đón ba bạn về ở cùng, khi nào bà thay đổi thì hãy ở cùng bà cũng được. Chỉ cần bà quát lên, b đừng né tránh, đừng sợ hãi mà nhìn thẳng vào mắt bà, nói rằng lời lẽ đó là rất quá đáng rồi.Bà lớn tiếng bạn thử lớn tiếng hơn bà xem. Còn mà không được tới mức bà phải lôi sức khỏe này nọ ra thì b cứ nói mẹ chẳng ở với con đc bao lâu đâu, nếu mẹ có mệnh hệ gì thì con lo liệu được, đừng làm khổ mọi người nữa. Chỉ khi b kiên quyết và cứng rắn hơn thì mới thay đổi được vấn đề thôi b ạ.
     
    hatran2016 thích bài này.
  11. quynhnhule0602

    quynhnhule0602 Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    20/2/2017
    Bài viết:
    83
    Đã được thích:
    7
    Điểm thành tích:
    8
    ko hiểu dk hay mẹ đã có chuyện gì xảy ra hoặc là mời đi khám bác sĩ tâm lý xem sao
     

Chia sẻ trang này