Thông tin: Chú Ý: Một Câu Chuyện Hay Và Ý Nghĩa!

Thảo luận trong 'Các vấn đề giáo dục khác' bởi me3congai, 6/9/2010.

  1. me3congai

    me3congai ♥♥♥ Đồ cho bé yêu ♥♥♥

    Tham gia:
    11/11/2009
    Bài viết:
    9,914
    Đã được thích:
    3,668
    Điểm thành tích:
    2,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Cứ yêu nhiều vào bà ạ đừng yêu nhầm người nhá hí hí
     
    Đang tải...


  2. gianghuong87

    gianghuong87 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    18/7/2010
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    3
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    hay quá ạ, em đọc 1 lèo hết 1 trang của topic này, cám ơn chị chủ top ạ. C post thêm nhiều chuyện hay nữa để đọc chị nhé
     
    me3congai thích bài này.
  3. hoahuexanh

    hoahuexanh Thành viên mới

    Tham gia:
    19/7/2010
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Lâu e ko vào đọc tp này, nhiều chuyện được thêm hay quá, thks mọi người
     
    me3congai thích bài này.
  4. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    19,595
    Đã được thích:
    6,989
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    sao lại vẽ đường cho hươu chạy thế, lộ hết, hi hi ha ha
     
  5. me3congai

    me3congai ♥♥♥ Đồ cho bé yêu ♥♥♥

    Tham gia:
    11/11/2009
    Bài viết:
    9,914
    Đã được thích:
    3,668
    Điểm thành tích:
    2,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Hé hé, chạ bít bà hay tui là hươu nhể, kekeek
     
  6. sunnysmiles09

    sunnysmiles09 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    20/10/2010
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    240
    Điểm thành tích:
    43
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Từ hôm đọc câu chuyện này xong, mỗi lần dừng đèn đỏ em lại hoặc cầu cho ai đó may mắn hoặc cầu cho công việc mình đang phải giải quyết suôn sẻ, hihi.

    Tặng các mẹ câu chuyện nữa này:

    Giá trị của bạn
    Vị diễn giả nổi tiếng bắt đầu bài thuyết trình của mình bằng cách giơ lên tờ giấy bạc có mệnh giá lớn trong căn phòng có tới hơn 200 người, ông hỏi:
    - Ai muốn tờ giấy bạc này?
    Mọi cánh tay đều giơ lên. Ông nói:
    - Tôi sẽ cho một trong các bạn tờ giấy bạc này, nhưng trước khi cho để tôi làm điều này đã.
    Ông ta vò nhàu tờ giấy bạc rồi hỏi:
    - Ai vẫn còn muốn lấy tờ giấy bạc này?
    Tất cả mọi cánh tay vẫn giơ lên.
    - Thôi được rồi. Ông nói “Để xem thế nào đây nếu tôi làm điều này”.
    Và ông thả tờ bạc xuống đất rồi dùng mũi giầy gí nó trên nền nhà. Ông nhặt lên, trông nó dơ bẩn và nhàu nát.
    - Sao, còn ai muốn tờ giấy bạc này?
    Những cánh tay vẫn giơ lên.
    - Các bạn thân mến, tất cả các bạn đã học một bài học rất quý giá. Không cần biết tôi đã làm gì với tờ giấy bạc này, các bạn vẫn muốn nó bởi vì giá trị của nó đã không hề giảm đi, mệnh giá của nó không hề thay đổi. Rất nhiều lần trong cuộc sống của mình, chúng ta ngã gục, bị tơi tả, bị giẫm đạp tơi bời. Trong những trường hợp như vậy, chúng ta cứ ngỡ như mình thật vô dụng, chẳng ra gì. Nhưng không cần biết bất cứ chuyện gì đã xảy ra và sẽ xảy ra, chúng ta quyết sẽ không bao giờ đánh mất giá trị của mình.
    Đừng bao giờ để những thất vọng của ngày hôm qua che mờ những giấc mơ rực sáng của ngày mai.
     
  7. me3congai

    me3congai ♥♥♥ Đồ cho bé yêu ♥♥♥

    Tham gia:
    11/11/2009
    Bài viết:
    9,914
    Đã được thích:
    3,668
    Điểm thành tích:
    2,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Có một người đàn ông yêu thích mỹ thuật. Ông ta say mê đến mức gần như
    sống vì niềm say mê của mình. Sưu tập tranh là mục tiêu cả đời của ông.
    Ông làm việc rất chăm chỉ để dành tiền tiết kiệm nhằm mua thêm các tác
    phẩm hội họa cho bộ sưu tập của mình. Ông mua rất nhiều tác phẩm của
    các họa sỹ nổi tiếng.

    Người đàn ông này đã góa vợ. Ông chỉ có một người con trai. Ông đã truyền
    lại cho con mình niềm say mê sưu tầm đó. Ông rất tự hào về con trai của
    mình khi anh ta cũng trở thành một nhà sưu tầm nổi tiếng như ông.
    Một thời gian sau, đất nước bỗng có chiến tranh. Người con trai, cũng như
    mọi thanh niên khác, lên đường tòng quân. Và sau một thời gian thì câu
    chuyện xảy ra...

    Một hôm, người cha nhận được một lá thư thông báo rằng người con đã
    mất tích khi đang làm nhiệm vụ. Người cha đau khổ đến tột cùng. Thật là
    khủng khiếp khi người cha không thể biết được điều gì đang xảy ra với con
    mình.

    Vài tuần sau ông nhận được một lá thư nữa. Lá thư này báo với ông rằng
    con ông đã hy sinh khi làm nhiệm vụ. Ông gần như chết đi một nửa người.
    Thật khó khăn khi đọc tiếp lá thư đó, nhưng ông vẫn cố. Trong thư, người ta
    báo rằng con ông đã rút lui đến nơi an toàn. Nhưng thấy trên bãi chiến
    trường vẫn còn những đồng đội bị thương, con ông đã quay lại và đưa về
    từng thương binh một. Cho đến khi đưa người cuối cùng về gần đến khu
    vực an toàn thì con ông đã trúng đạn và hy sinh.

    Một tháng sau, đến ngày Noel, ông không muốn ra khỏi nhà. Ông không thể
    hình dung được một Noel mà thiếu con trai mình bên cạnh. Ông đang ở
    trong nhà thì có tiếng chuông gọi cửa. Đứng trước cửa nhà là một chàng trai
    tay cầm một bọc lớn.

    Chàng trai nói "Thưa bác, bác không biết cháu, nhưng cháu là người mà con
    bác đã cứu trước khi hy sinh. Cháu không giàu có, nên cháu không biết
    đem đến cái gì để đền đáp cho điều mà con bác đã làm cho cháu. Cháu
    được anh ấy kể lại rằng bác thích sưu tầm tranh, bởi vậy dù cháu không
    phải là một họa sỹ, cháu cũng vẽ một bức chân dung con trai bác để tặng
    cho bác. Cháu mong bác nhận cho cháu."

    Người cha đem bức tranh vào nhà, mở ra. Tháo bức tranh giá trị nhất vẫn
    treo trên lò sưởi xuống, ông thay vào đó là bức chân dung người con.
    [​IMG]
    Nước mắt lưng tròng, ông nói với chàng trai "Đây là bức tranh giá trị nhất mà ta có
    được. Nó có giá trị hơn tất cả các tranh mà ta có trong căn nhà này."

    Chàng trai ở lại với người cha qua Noel đó rồi hai người chia tay. Sau vài
    năm, người cha bị bệnh nặng. Tin tức về việc ông qua đời lan truyền đi rất
    xa. Mọi người đều muốn tham gia vào cuộc bán đấu giá những tác phẩm
    nghệ thuật mà người cha đã sưu tầm được qua thời gian. Cuối cùng thì buổi
    bán đấu giá cũng được công bố vào ngày Noel năm đó. Các nhà sưu tầm và
    những nhà đại diện cho các viện bảo tàng đều háo hức muốn mua các tác
    phẩm nổi tiếng. Toà nhà bán đấu giá đầy người. Người điều khiển đứng lên
    và nói "Tôi xin cám ơn mọi người đã đến đông đủ như vậy. Bức tranh đầu
    tiên sẽ là bức chân dung này..."

    Có người la lên "Đó chỉ là chân dung đứa con trai ông cụ thôi! Sao chúng ta
    không bỏ qua nó, và bắt đầu bằng những bức có giá trị thật sự?"

    Người điều khiển nói "Chúng ta sẽ bắt đầu bằng bức này trước!"

    Người điều khiển bắt đầu "Ai sẽ mua với giá $100?"

    Không ai trả lời nên ông ta lại tiếp "Ai sẽ mua với giá $50?"

    Cũng không có ai trả lời nên ông ta lại hỏi "Có ai mua với giá $40?"

    Cũng không ai muốn mua. Người điều khiển lại hỏi "Không ai muốn trả giá
    cho bức tranh này sao?" Một người đàn ông già đứng lên "Anh có thể bán
    với giá $10 được không? Anh thấy đấy, $10 là tất cả những gì tôi có. Tôi là
    hàng xóm của ông cụ và tôi biết thằng bé đó. Tôi đã thấy thằng bé lớn lên và
    tôi thật sự yêu quý nó. Tôi rất muốn có bức tranh đó. Vậy anh có đồng ý
    không?"

    Người điều khiển nói "$10 lần thứ nhất, lần thứ nhì, bán!"
    Tiếng ồn ào vui mừng nổi lên và mọi người nói với nhau "Chúng ta có thể bắt
    đầu thật sự được rồi!" Người điều khiển nói "Xin cảm ơn mọi người đã đến.
    Thật là vinh hạnh khi có mặt những vị khách quý ở đây. Bữa nay chúng ta
    sẽ dừng tại đây!"

    Đám đông nổi giận "Anh nói là hết đấu giá? Anh vẫn chưa đấu giá toàn bộ
    các tác phẩm nổi tiếng kia mà?"


    Người điều khiển nói "Tôi xin lỗi nhưng buổi bán đấu giá đã chấm dứt. Mọi người hãy xem chúc thư của ông cụ đây, NGƯỜI NÀO LẤY BỨC CHÂN DUNG CON TÔI SẼ ĐƯỢC TẤT CẢ CÁC BỨC TRANH CÒN LẠI! Và đó là lời cuối cùng!”
     
    Sửa lần cuối: 8/11/2010
  8. gicula

    gicula Thành viên tập sự

    Tham gia:
    10/8/2010
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Chuyện này hay! hoan hô... => Định viết ngắn gọn vậy mà ko được, phải hơn 30 kí tự. Haha, hóa ra khen cũng phải khen đến nơi đến chốn đó...
     
    me3congai thích bài này.
  9. khenchevn

    khenchevn Thành viên tập sự

    Tham gia:
    25/10/2010
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    3
    Điểm thành tích:
    3
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    câu chuyện hay và ý nghĩa, nhưng còn phụ thuộc vào ý chí của con la, phải đủ tỉnh táo và sáng suốt để rũ bỏ và đứng lên - điều mà không phải ai ở hoàn cảnh đó cũng làm được
     
  10. me3congai

    me3congai ♥♥♥ Đồ cho bé yêu ♥♥♥

    Tham gia:
    11/11/2009
    Bài viết:
    9,914
    Đã được thích:
    3,668
    Điểm thành tích:
    2,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Đối thoại giữa người & Phật về chuyện ngoại tình!

    Ðêm khuya, trong một ngôi đền, một Người, một Phật, Phật ngồi, Người đứng...

    Người : Thưa Ðức Phật thánh minh, con là một người đã có vợ, con hiện đang yêu say đắm 1 người đàn bà khác, con thật không biết nên làm thế nào.


    Phật : Con có thể xác định người đàn bà con đang yêu hiện nay là người đàn bà cuối cùng duy nhất trong cuộc đời con không?


    Người : Thưa vâng.

    Phật : Con ly hôn, sau đó lấy cô ấy.


    Người : Nhưng vợ con hiện nay dịu dàng , lương thiện, thảo hiền. Con bỏ cô ấy liệu có phần tàn nhẫn không, có mất đạo đức không, thưa Ðức Phật?

    Phật : Trong hôn nhân không có tình yêu mới là tàn nhẫn và mất đạo đức.Con hiện giờ đã yêu người khác, không yêu vợ nữa.Con làm như thế là đúng.

    Người : Nhưng vợ con rất yêu con, quả thật yêu con lắm ,thưa Ðức Phật.


    Phật : Vậy thì vợ con hạnh phúc.

    Người : Sau khi con chia tay vợ lấy người khác,vợ con sẽ rất đau khổ, tại sao lại hạnh phúc, thưa Ðức Phật?

    Phật : Trong hôn nhân, vợ con vẫn có tình yêu đối với con, còn con đã mất đi tình yêu đối với vợ con. Bởi vì con đã yêu người khác, chính vì có hạnh phúc, mất đi mới đau khổ, cho nên người đau khổ là con.


    Người : Nhưng con cắt đứt vợ, sau đó cưới nguời khác, vậy là cô ấy đã mất con, cô ấy mới là người đau khổ.

    Phật : Con nhầm rồi, con chỉ là người vợ con yêu thật sự trong hôn nhân.Khi một người như con không tồn tại, thì tình yêu thực sự của vợ con sẽ tiếp nối sang một người khác, bởi vì tình yêu thực sự của vợ con trong hôn nhân xưa nay chưa từng mất, cho nên vợ con mới hạnh phúc, con mới là người đau khổ.

    Người : Vợ con đã từng nói, kiếp này chỉ yêu một mình con, cô ấy sẽ không yêu ai khác.

    Phật : Con cũng đã từng nói thế phải không?

    Người : Con...con...con...


    Phật : Bây giờ con nhìn 3 ngọn nến trong lư hương trước mặt, xem ngọn nào sáng nhất?


    Người : Quả thật con không biết, hình như đều sáng như nhau.

    Phật : Ba ngọn nến ví như ba người đàn bà, một ngọn trong đó là người đàn bà hiện giờ con đang yêu. Ðông đảo chúng sinh, đàn bà đâu chỉ là mười triệu trăm triệu...Ngay đến một trong ba ngọn nến, ngọn nào sáng nhất con cũng không biết, cũng không tìm được người con hiện đang yêu, thì làm sao con xác định được người đàn bà con đang yêu hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con?

    Người : Con...con...con...


    Phật : Bây giờ con cầm một cây nến đặt ở trước mắt, để tâm nhìn xem ngọn nào sáng nhất?


    Người : Ðương nhiên ngọn trước mắt này sáng nhất.


    Phật : Bây giờ con đặt nó về chỗ cũ, lại xem xem ngọn nào sáng nhất.


    Người : Quả thật con vẫn không nhìn ra ngọn nến nào sáng nhất.


    Phật : Thật ra cây nến con vừa cầm giống như người đàn bà cuối cùng con đang yêu hiện nay, tình yêu nảy sinh từ trái tim, khi con cảm thấy yêu nó, để tâm ngắm nghía, con sẽ thấy nó sáng nhất, khi con để nó về chỗ cũ, con lại không tìm được một chút cảm giác sáng nhất. Thứ gọi là tình yêu cuối cùng và duy nhất của con chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước, suy cho cùng chỉ là con số không, một cuộc tình trống rỗng.


    Người : Ồ, con hiểu rồi, không phải Ðức Phật bảo con phải ly hôn với vợ, Ðức Phật đang niệm chú làm cho con ngộ đạo.

    Phật : Nhìn thấu sẽ không nói trắng ra, con đi đi!


    Người : Bây giờ con đã biết thật sự con yêu ai, người đó chính là vợ con hiện nay , thưa Ðức Phật.
     
  11. cún yêu huế

    cún yêu huế

    Tham gia:
    19/1/2010
    Bài viết:
    11,539
    Đã được thích:
    3,943
    Điểm thành tích:
    2,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Phải coppy lại cho xã và các anh con trai đọc mới được , hay quá hhhi
     
    me3congai thích bài này.
  12. Mẹ-Tùng

    Mẹ-Tùng Thành viên chính thức

    Tham gia:
    25/7/2010
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    17
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Em thấy thích topic này của bác quá.Nhiều câu chuyện cảm động đọc rơi nước mắt bác à.
    Em cũng tâm đắc 1 câu từ ngày còn be bé:KHI CON SINH RA MỌI NGƯỜI CƯỜI CÒN CON THÌ KHÓC.CON HÃY SỐNG SAO CHO KHI CHẾT ĐI MỌI NGƯỜI KHÓC CÒN CON LẠI MỈM CƯỜI!
     
    me3congai thích bài này.
  13. me3congai

    me3congai ♥♥♥ Đồ cho bé yêu ♥♥♥

    Tham gia:
    11/11/2009
    Bài viết:
    9,914
    Đã được thích:
    3,668
    Điểm thành tích:
    2,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Hơn cả sự bất tử


    White Cat


    Có câu chuyện kể rằng khi sáng tạo ra thế giới Thượng đế đã dạy cho mọi vật cách duy trì nòi giống. Với con người, Thượng đế đem một người đàn ông và người đàn bà tới cánh đồng và nói: 'Các ngươi hãy sống và phát triển giống nòi, một năm sau ta sẽ quay trở lại'.

    Một năm trôi qua, Thượng đế trở lại vào lúc rạng đông, Ngài thấy người đàn ông và người đàn bà ngồi trước ngôi nhà tranh, quanh họ là đồng lúa chín vàng, cạnh họ là chiếc nôi có đứa trẻ đang ngủ. Họ nhìn nhau trong ánh mắt ngời lên vẻ đẹp mà Ngài chưa từng thấy bao giờ, vẻ đẹp lung linh hơn cả bầu trời, êm ả hơn làn gió, ấm áp hơn cả vầng dương. Ngài run lên vì xúc động:
    - Ta tạo ra thế giới nhưng chưa từng tạo ra vẻ đẹp đó, nó sinh ra từ đâu nhỉ?
    - Thưa Thượng đế, vẻ đẹp ấy chính là tình yêu đấy ạ.
    - Tình yêu là cái gì vậy? - Ngài tiến lại gần con người khẩn khoản: Con người hãy dạy ta yêu đi.

    Con người thậm chí không nhận ra Thượng đế đang đặt tay lên vai họ. Họ mải mê nhìn vào mắt nhau.

    - Con người kia, các người không muốn dạy ta yêu ư? Vậy thì các người sẽ phải già đi, mỗi giây sẽ lấy đi của nhà ngươi tuổi trẻ và sức lực, để xem 50 năm nữa còn lại gì. Thượng đế thét lên.

    Đúng như lời hẹn 50 năm sau Thượng đế quay trở lại. Căn nhà tranh đã được thay thế bằng nhà gỗ, trên cánh đồng trai gái say sưa làm việc và hát ca, bày trẻ ríu rít nô đùa. Trên bậc thềm hai cụ già ngồi sát bên nhau, khi thì nhìn lên bầu trời, khi thì nhìn vào mắt nhau trìu mến. Thượng đế không phải chỉ nhìn thấy tình yêu mà Ngài còn nhìn thấy cả lòng chung thủy. Thượng đế giận dữ: "Tuổi già không trùng phạt được các ngươi sao? Vậy thì các ngươi sẽ phải chết, thân xác bị vùi dưới đất, thịt da sẽ mục nát. Bấy giờ ta xem còn lại gi trong mắt các ngươi".

    Vài năm qua đi, Thượng đế đến thật. Ngài thấy cụ ông ngồi bên một nấm đất. Dưới đó cụ bà đang yên nghỉ. Đôi mắt ông cụ u buồn song khoé mắt ánh lên tia sáng không chỉ của tình yêu, của lòng chung thủy mà còn có cả sự hoài niệm quá khứ. Ngài đến sát cạnh ông cụ: "Con người, ngươi cứ giữ lấy tuổi thanh xuân cùng sức mạnh. Ngươi xin gì ta cũng đồng ý. Hãy nhường ta tình yêu đi".

    Ông cụ đáp: "Kẻ hạ thần không thể làm vừa lòng Ngài được. Hạ thần không muốn đổi lấy những ân huệ đó. Tất cả không thể so sánh được với tình yêu. Giá của tình yêu quá đắt. Nó chỉ có thể trả giá bằng cái chết mà Ngài thì lại bất tử".

    Thượng đế đứng đậy lặng lẽ bỏ đi!!!!!!!!
     
  14. sunnysmiles09

    sunnysmiles09 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    20/10/2010
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    240
    Điểm thành tích:
    43
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Bài học về cách chấp nhận
    Ở một ngôi trường tiểu học nọ có tổ chức một buổi văn nghệ do chính các học sinh trong trường biểu diễn. Họ tổ chức hẳn một cuộc thi giữa các lớp để tuyển diễn viên cho các vai diễn trong vở kịch của trường, những đứa trẻ rất hăng hái tham gia.
    Cậu bé hàng xóm của tôi cũng là một trong số những đứa trẻ đó. Mẹ cậu nói với tôi rằng cậu đã rất nghiêm túc chuẩn bị cho cuộc thi này. Cậu đã đứng hàng giờ trước gương để tập luyện chỉ với mong muốn có một vai diễn phụ trong vở kịch. Hơn ai hết mẹ cậu biết rằng cậu không có khiếu đóng kịch nhưng bà vẫn ủng hộ hết lòng cho nỗ lực của đứa con trai bé nhỏ.
    Ngày diễn ra cuộc tuyển chọn tôi đã cùng mẹ cậu bé đến trường đón cậu tan học. Vừa thấy chúng tôi, cậu bé vội chạy đến ngay, đôi mắt sang long lanh ngập tràn vui sướng và hãnh diện:
    - Mẹ ơi mẹ thử đoán xem nào?
    Và như không thể chờ được, cậu bé la toáng lên bằng giọng nói hổn hển và xúc động:
    - Con được cô chọn là người vỗ tay và reo hò, mẹ ạ!
    Sự ngây thơ, hồn nhiên, đang yêu của cậu bé khiến tôi vô cùng bất ngờ, tôi cứ tưởng nó sẽ tức tối hay buồn rầu..., nhưng đổi lại như các bạn thấy đấy... Hãy thử nghĩ xem liệu chúng ta có được như cậu bé trong tình huống như thế, liệu chúng ta có thể chấp nhận chỉ là người vỗ tay và reo hò???
    Với một sự nỗ lực nhất định, đôi lúc kết quả lại không được như ta mong muốn, đó là thực tế, vì sự mong đợi đôi khi vượt quá khả năng bản thân mình, vấn đề là ta có chấp nhận nó như một thực tế và bằng lòng với những gì mình có hay không mà thôi...
     
  15. Hama_beo

    Hama_beo Thành viên mới

    Tham gia:
    11/11/2010
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Hôm nay,em mới đọc bài viết này của chị,ngày xưa em cũng thích quyển truyện này lắm,quyển màu hồng hình như có in hình dây chuyền trái tim thì phải,em thích quyển đấy lắm,có thể nói đấy là quyển sách đầu tiên viết về nuôi dưỡng tâm hồn thì phải,sau đó em tìm mua để tạng bạn bè mà không có,bây giờ sách viết dạng đấy nhiều nhưng ít quyển hay như trước nữa
     
  16. bop bi

    bop bi --- oder web Đức---

    Tham gia:
    10/7/2006
    Bài viết:
    3,705
    Đã được thích:
    634
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Bây giờ cũng có nhiều quyển hay mà bạn, mình cũng thích đọc những truyện thế này.
     
  17. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    19,595
    Đã được thích:
    6,989
    Điểm thành tích:
    3,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Quyển đó có tên là Quà tặng của cuộc sống, tớ thích nó lắm, mua và tặng ko biết bao nhiêu bạn rồi, thế mà giờ tim vẫn chưa mua lại được, lúc nào thấy tớ sẽ ới ấy nhé.
     
    me3congai thích bài này.
  18. me3congai

    me3congai ♥♥♥ Đồ cho bé yêu ♥♥♥

    Tham gia:
    11/11/2009
    Bài viết:
    9,914
    Đã được thích:
    3,668
    Điểm thành tích:
    2,063
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    CÁNH CỬA KHÔNG BAO GIỜ KHÓA

    [​IMG]


    Cô gái mới có 18 tuổi, cô - cũng như hầu hết các thanh niên ngày nay - chán sống chung trong một gia đình nền nếp. Cô chán lối sống khuôn phép của gia đình. Cô muốn rời khỏi gia đình:

    - Con ko muốn tin ông trời của ba mẹ. Con mặc kệ, con đi đây!

    Thế là cô quyết tâm bỏ nhà đi, quyết định lấy thế giới bao la làm nhà mình. Tuy nhiên, chẳng bao lâu, cô bị ruồng bỏ bì ko tìm ra việc làm, cô phải làm gái đứng đường, đem thân xác, hình hài mình ta làm thứ để mua bán, đổi chác. Năm tháng cứ thế trôi qua, cha cô qua đời, mẹ cô già đi và cô con gái đó ngày càng sa đọa trong lối sống của mình.

    Không còn chút liên lạc nào giữa hai mẹ con trong những năm tháng ấy. Bà mẹ nghe đồn về lối sống của con gái mình, bà đã đi tìm con trong khắp thành phố. Bà đến tuèng nhóm cứu trợ với lời thỉnh cầu đơn giản:

    - Làm ơn cho tôi chưng tấm hình ở đây!

    Đó là tấm hình một bà mẹ tóc muối tiêu, mỉm cười với hàng chữ: "Mẹ vẫn yêu con... Hãy về nhà đi con!".

    Vài tháng lại trôi qua, vẫn không có gì xảy ra. Rồi một ngày, cô gái đến toán cứu trợ nọ để nhận một bữa ăn cứu đói. Cô chẳng buồn chú ý đến những lời giáo huấn, mắt lơ đễnh nhìn những tấm hình và tự hỏi: "Có phải mẹ mình không nhỉ?".

    Cô ko còn lòn dạ nào chờ cho hết buổi lễ. Cô đứng lên, ra xem kĩ bức ảnh. Đúng rồi, đúng là mẹ cô và cả những điều bà viết nữa: "Mẹ vẫn yêu con... Hãy về nhà đi con!". Đứng trước tấm hình, cô bật khóc.

    Lúc đó trời đã tối nhưng bức hình đã làm cô gái xúc động đến mức cô quyết định phải đi bộ về nhà. Về đến nhà trời đã sáng tỏ. Cô sợ hãi khép nép không biết sẽ phải nói ra sao. Khẽ gõ cửa, cô thấy cửa không khoá. Cô nghĩ chắc có trộm vào nhà. Lo lắng cho sự an toàn của mẹ mình, cô gái trẻ chạy vội lên buồn ngủ của bà và thấy bà vẫn đang ngủ yên. Cô đánh thức mẹ mình dậy:

    - Mẹ ơi, con đây! Con đây! Con đã về nhà rồi!

    Không tin vào đôi mắt mình, bà mẹ lau nước mắt rồi hai mẹ con ôm chầm lấy nhau. Cô gái nói với mẹ:

    - Mẹ à, con lo quá. Thấy cửa không khoá, con cứ nghĩ nhà có trộm!

    Bà mẹ nhìn con âu yếm:

    - Không phải đâu con à! Từ khi con đi, cửa nhà mình chưa bao giờ khoá. Mẹ sợ lúc nào đó con trở về mà mẹ không có ở đây để mở cửa cho con!

    Và cô gái lại gục đầu vào lòng mẹ, bật khóc!--------------
     
  19. sunnysmiles09

    sunnysmiles09 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    20/10/2010
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    240
    Điểm thành tích:
    43
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Đúng vậy, con cái nhiều lúc không hiểu nổi những tình cảm cha mẹ dành cho mình, cũng không ít lần thấy phiền phức vì bố mẹ quan tâm, lo lắng quá mức cho mình, nhiều lúc muốn đi thật xa để tự khẳng định mình... Rồi đến lúc quá bận rộn với công việc thì lại thèm có thời gian để về quê, thăm người thân, họ hàng.
    Với mẹ cha, con cái bao giờ cũng thật bé bỏng, đáng yêu.
    Em góp một câu chuyện nữa nhé:
    Hai con chim gáy
    Có hai con chim gáy rất thân với nhau. Hết tha thẩn xuống đồng lượm từng hạt lúa, chúng lại bay lên ngọn tre râm ran tiếng gù. Cứ tha hồ mà dồn dập, mà khoan thai có khi nhẹ nhàng như lời tình tự. Bỗng chẳng may một anh bị con người bẫy được đem về nuôi. Anh kia liền đi tìm bạn mới.
    Mặc dù được chăm sóc chu đáo, nhưng bị giam hãm trong lồng phần vì nhớ da diết cánh đồng quê, phần vì nhớ bạn, chim cất lên những tiếng ai oán não nùng. Nghe tiếng than của bạn, anh chim gáy ở ngoài cũng tìm đến thăm. Thấy bạn mình được ở trong chiếc lồng son, có thức ăn nước uống đầy đủ, anh ta ganh tị bảo:
    - Tưởng khổ cực lắm, hóa ra phúc đức ông cha bảy đời để lại mới có được kẻ nâng niu chiều chuộng còn than vãn nỗi gì.
    Anh chim trong lồng nghẹn ngào không thốt nên lời.
    Thấy thế anh chim ở ngoài nảy ra ý định: Mình muốn vào đó, nhưng có cả hai thì thức ăn sẽ ít đi, chi bằng tìm kế cho nó bay ra để ta vào tha hồ mà chén. Nghĩ vậy anh ta liền dùng lời ngon ngọt dụ dỗ:
    -Muốn thoát thân thì nhịn ăn, giả vờ chết. Chủ sẽ bắt ra xem thử, lúc ấy nhanh chân mà tẩu thoát.
    Quả thật bằng cách đó anh chim nọ được vùng vẫy nơi trời cao và say sưa cất giọng trầm bổng. Còn anh chim ở ngoài lại cứ quanh quẩn bên chiếc lồng, tất nhiên được vào trong dễ dàng.
    Được no nê nhưng anh ta mới nhận ra sự cô độc, tù túng. Từ đó, chim càng lười biếng không cất nổi tiếng gáy. Người chủ thấy thế cũng chẳng còn săm soi, chăm sóc như ngày xưa nữa. Nhiều hôm phải nhịn đói, nước mắt lưng tròng, thân hình tiều tụy trông mà tội nghiệp, anh ta liền dở chiêu cũ nhưng có ai mà dại nữa. Lúc này anh chim gáy nọ mới nhận ra rằng sống mà chỉ vì miếng ăn thì đó chỉ là kiếp sống thừa.
     
  20. Mama_Papi_Tom

    Mama_Papi_Tom Thành viên mới

    Tham gia:
    16/11/2010
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    11
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Chú ý: Một câu chuyện hay và ý nghĩa!

    Thương bé quá, mong sao bé sẽ có cuộc sống tốt hơn, ấm áp hơn, hãy luôn là đứa trẻ ngoan bé nhé:x
     
    me3congai thích bài này.

Chia sẻ trang này