Có hai vợ chồng nọ sống ở sâu dưới những ngọn đồi và rất hiếm khi thấy người qua lại. Một hôm, có người bán hàng rong đi qua, anh ta nhìn thấy ông chồng ngoài cửa nên vồn vã chào mời: - Ông hay bà nhà có muốn mua thứ gì không? - Vợ tôi không có ở nhà, nhưng mà anh có gì vậy? - Người bán hàng rong liền đưa ra các vật dụng gia đình, nào là chảo, xoong, nồi... Tuy nhiên, ông chồng chẳng chú ý lắm mà chỉ nhìn vào một cái gương. Ông chồng hỏi: Cái gì thế? - Đoạn ông ta cầm nó lên nhìn rồi nói tiếp: Ôi lạy Chúa hình của bố tôi đây mà, nó đẹp thật! Bán cho tôi cái này. - Sau khi mua chiếc gương, ông ta rất lo lắng vì sợ bà vợ keo kiệt biết mình đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua một đồ vật vô bổ, ông ta liền giấu nó vào trong kho sau những thùng đồ. - Sau đó, ngày nào ông chồng cũng đến kho và nhìn vào tấm hình trong cái gương hai ba lần khiến bà vợ sinh nghi. - Thế là một ngày nọ bà chờ chồng đi ngủ rồi đi vào nhà kho và tìm thấy cái gương, bà ta cầm nó lên nhìn rồi nói thầm: Thì ra đây chính là mụ đàn bà xấu xí mà mấy hôm nay ông ta đang tán tỉnh!!!
Mình thì thấy câu chuyện có phần thâm thuý pha chút dí dủm, cho thấy ai cũng đến lúc già, mà già thì đi liền với xấu xí. Nên thôi còn đẹp được ngày nào chúng mình hưởng ngày đó, đừng phí phạm. Sau này khi mình nhìn thấy chồng mình già và xấu như một lão già thì đừng có chê bai than phiền, vì lúc đó mình trong mắt chồng cũng chỉ như mụ phù thuỷ thôi...
Đàn ông rất lạ, về già gọi “ Vợ” ngượng hay sao mà chị thấy rất nhiều người gọi vợ mình là “Mụ Vợ” , nghe đau xót quá em nhỉ. Đã vậy đang anh anh em em lại chuyển qua bà bà tôi tôi...
hihi đúng rùi ấy chị ạ. nhưng muk em cũng thấy nhiều đôi các bác già rồi mà vẫn anh em ngọt ngào lắm luôn ý.