Tôi đi bán hàng đa cấp

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi hiepvusww, 20/11/2010.

Tags:
  1. hiepvusww

    hiepvusww Banned

    Tham gia:
    20/11/2010
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    30
    Điểm thành tích:
    18
    Thực sự đa cấp bị mang tiếng là "Lừa đảo" cũng ko oan. Vì có rất nhiều người đã lợi dụng sự hợp pháp của hình thức này, mà đi làm ăn sai trái. Tôi từng gặp rất nhiều người được coi là thủ lĩnh này, thủ lĩnh nọ của công ty này nọ, nhưng sự thật họ chỉ là 1 kẻ "lẻo mép", ko có tâm, và mục đích "chia sẻ cơ hội kinh doanh" chỉ là ngon ngọt dụ dỗ mối bạn bè thân của mình vào, để trục lợi.

    Giống như mọi hình thái kinh tế khác, ngành nghề nào cũng tồn tại kẻ tốt, người xấu. Đa cấp cũng vậy, chỉ có điều sự xô bồ nhiều, người tốt thì ít mà kẻ xấu thì nhiều.
    ....

    Nhưng rốt cục đến 14/9/2010, tôi chính thức đặt bút ký, tham gia vào 1 công ty đa cấp. Những tình tiết bất ngờ, gay cấn đến nghẹt thở, những nút thắt tưởng chừng như ko bao giờ tháo gỡ được, những chuyện tình éo le, ngang trái, những mảnh đời bất hạnh mong tìm thấy chút tia sáng cuối đường hầm, những niềm hy vọng tan vỡ, những hạnh phúc bất ngờ ... tất cả sẽ đến trong serie

    "Tôi đi bán hàng đa cấp"


    Một ngành nghề mà bao quanh nó nhiều tấm rèm đen che phủ, khiến cho những hoạt động phía sau nó mập mờ và nhiều người ko biết thực sự bên trong nó làm cái gì. Những tấm rèm đó sẽ được kéo xuống, và mọi thứ hiển hiện như nó - đang - là

    Xin các bạn hãy đón xem trong các bài viết sắp tới !:cool::cool::cool:
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi hiepvusww
    Đang tải...


  2. hiepvusww

    hiepvusww Banned

    Tham gia:
    20/11/2010
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    30
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Sau một thời gian dài tham gia 1 công ty đa cấp, giờ thu nhập tháng này cả hoa hồng + thưởng của tôi lên gần 10 triệu.

    Nhưng đó ko phải là điều tôi muốn nói.

    Tôi nhớ cái thời mình bắt đầu bước chân vào ngành nghề này, xuất phát từ những giá trị căn bản như: muốn hoàn thiện kỹ năng giao tiếp, đàm phán, thuyết trình, bán hàng, quản lý nhân sự, rèn luyện tinh thần mạnh mẽ, tạo muốn quan hệ, và tiền là yếu tố cuối cùng. Nhưng có 1 thời gian "Tiền" lại là điều khiến tôi quan tâm hàng đầu, và bỏ quên đi những giá trị mình dự định đạt được. Phải đến thời gian này, những giá trị đó lại quay lại, nó tuy ko nằm dưới dạng những bài học mới, nó cũ, nhưng thêm sâu sắc hơn.

    Trong topic này, tôi ko muốn PR về công ty, show mức thu nhập, bàn luận về ngành nghề, mà chỉ đơn giản viết về những gì tôi đã trải qua, cảm nhận, viết về con người, những số phận, và những chủ đề đó thì muôn thuở, thậm chí có thể viết thành những cuốn tiểu thuyết dài ...

    ..................
    Trong đoạn chat với F2 của mình:
    - Dạo này Dũng thế nào? ( hỏi về tình hình một F3 )
    + Nó cũng có đi nói chuyện với mấy người, người thì bảo là lừa đảo, nói ko ra gì, người thì ko quan tâm, nó cũng chán nản lắm rồi.
    - Ừ, ai cũng phải trải qua những lúc như vậy mà !
    .................

    Đối với tôi, việc bắt đầu gia nhập vào 1 công ty đa cấp, là lúc bạn bắt đầu học cách sống có trách nhiệm với cuộc đời mình. Tôi biết có rất nhiều bạn bè cùng lứa tuổi tôi lựa chọn việc tiến thân bằng những con đường ko chính thống, ở trong những cơ quan "chính thống" ( nhờ ô dù, chạy chọt, bợ đỡ và mối quan hệ ). Có thể là tôi có ác cảm với những người làm nhà nước. Nhưng nếu bạn là công nhân viên chức nhà nước, làm việc để phụng sự cho dân, là đầy tớ của dân, làm giàu cho nước, thì các bạn là những người hùng trong mắt tôi. Còn nếu các bạn chạy vào nhà nước, mục đích chỉ để an toàn, kiếm tiền lương ít mà lậu nhiều, chỉ để ấm thân mình, thế thì nhân dân cần các bạn đề làm gì? Một lũ sâu mọt ngồi trên đầu dân, ăn tiền thuế của dân, mượn danh người nhà nước, quan chức để thửa tiền vào hầu bao mình ?

    Từ trước nay, người hùng trong mắt tôi là những Đặng Lê Nguyên Vũ - TGD Cafe Trung Nguyên, Đặng Thành Tâm - CHTDQT Saigon Invest; Nguyễn Thị Cải - người đàn bà thép; Hồ Thị Tiêu - nữ tướng của Hanexim; là Đoàn Thành Đạt, Võ Quốc Thắng ... Họ tuy ko đeo cái mác là người phụng sự nước, nhà và nhân dân. Nhưng những việc họ làm khi ở cương vị một doanh nhân lớn, còn giá trị gấp trăm ngàn lần những kẻ bất tài, béo bụng ăn bám vào cơ chế mục ruỗng, để nuôi sống bản thân mình.

    Có thể việc bắt đầu bước ra kinh doanh bằng con đường đa cấp, ko đảm bảo sẽ biến bạn trở thành những tượng đài khổng lồ ở trên. Nhưng kể từ ngày bạn đặt bút ký hợp đồng trở thành một phân phối viên của 1 công ty đa cấp nào đó ( dĩ nhiên phải là hợp pháp ) là bạn bắt đầu lao vào cuộc chơi thực của đời mình. Bạn sẽ phải đi bán hàng, phải đi thuyết phục, bạn sẽ phải luôn luôn nhận được những lời từ chối, sự kỳ thị của 1 lớp người, sự mỉa mai, châm chọc, chống phá của 1 xã hội luôn đi theo tâm lý đám đông, và chỉ trực dìm thằng nào xuống khi thằng đó muốn phá bứt tất cả và trồi lên trên đống bùn nhão. Những lúc tưởng chừng bạn kiệt quệ nhất về niềm tin, cảm nhận cái tôi của mình bị chà đạp, những lúc bên bạn ko có một ai, đầy rẫy khó khăn, đi trên đường lang thang trong mưa chỉ trực khóc, nghi kỵ chính bản thân mình, và rơi vào trạng thái mất niềm tin vào cuộc sống này, LÀ LÚC BẠN ĐANG THỰC SỰ TRƯỞNG THÀNH.

    Tôi xin lỗi, những anh công tử ạ! Đây ko phải là 1 sân chơi được dát vàng dành cho bọn đỉa đói hút máu phụ huynh như các anh, đây là 1 trường tập huấn quân sự, là lò lửa đào tạo các chiến binh. Nếu các anh cảm thấy ko đủ gan để tham gia, HÃY CÚT VỀ NHÀ CHÚNG MÀY MÀ BÚ TÍ MẸ CHÚNG MÀY ĐI ! ĐM !

    Đó là thông điệp thực sự mà tôi muốn gửi đến những người muốn tham gia vào mạng lưới bán hàng đa cấp của tôi. Trong thực tế tôi ko nói 1 cách quá quắt như vậy, nhưng đó là điều tôi muốn những bạn trẻ bằng, kém tuổi tôi hiểu được. Trong thực tế, với cách làm mà bạn hứa hẹn vị trí, rồi vẽ bánh vẽ về thu nhập, rồi rót mật vào tai khách hàng, chỉ mong họ ký hợp đồng tham gia vào mạng lưới của mình. Nếu bạn kiếm được những người như vậy vào mạng lưới đa cấp của mình, tôi phải xin thành thực chia buồn với các bạn; thay vì tuyển được những chiến binh, các bạn đã tha về mạng lưới của mình 1 đống rác thải, 1 lũ ăn bám và kéo cả mạng lưới chững lại.

    Thực tế trước đây tôi đã tuyển người như vậy, nhưng khi mạng lưới phát triển lên, tôi nhận thấy nguy cơ tiềm tàng thực sự khi tích trữ trong mạng lưới mình những con người ko làm việc, mà chỉ suốt ngày đòi hỏi: "Tiền của tôi đâu? Tháng này sao ko cắm người nào xuống dưới mạng lưới tôi ?". Trong tháng 10 vừa qua, tôi đã cho 4 tuyến dưới của mình nghỉ việc, và out khỏi mạng lưới.

    Dân làm đa cấp, hẳn ai cũng đã đọc cuốn sách tập 11 của R. Kyiosaki: "Trường dạy kinh doanh cho những người thích giúp đỡ người khác" - nói kỹ về những giá trị nhân văn của công việc bán hàng đa cấp. Nếu đọc kỹ, thì bạn hiểu Đa cấp là môi trường demo thu nhỏ thế giới thực bên ngoài, cung cấp những kỹ năng sơ đẳng nhất cho 1 người muốn tập dượt để trở thành doanh nhân. Đa cấp ko phải 1 sân chơi lớn, nó là bàn đạp để tiến ra bên ngoài. Nó là môi trường "Hiện thực ảo" khá an toàn, cho bạn chơi với 1 chút tiền thật của mình, và nếu có thất bại thì cũng ko quá nặng nề và trả giá đắt nếu chơi bên ngoài mà ko có chút kinh nghiệm kinh doanh. Thông thường đầu vào của 1 công ty đa cấp dao động khoảng 3 triệu - 20 triệu VND; ko phải là 1 con số quá lớn với mức độ Rủi ro cao; khiến các bạn có thể tặc lưỡi mà ném tiền vào tham gia. Và khi đó, bài học đầu tiên của các bạn mới bắt đầu.

    Bài học đầu tiên: Học cách bán hàng và vượt qua sự từ chối !

    Theo tôi nghĩ, đây là bài học căn bản mang tính nhân văn nhất. Nó giống như việc bạn sẽ dắt tay đứa con của bạn tập những bước đi đầu tiên khi đứng thẳng bằng 2 chân. Những thằng bé mới tập đi, bao giờ nó cũng sẽ ngã "oạch" nhiều lần, nhưng bạn có để ý rằng chúng lại hứng thú đứng lên và tập đi tiếp ko? Hay chúng sẽ khóc nhè ầm ĩ, bạn phải chạy đến dỗ dành, giả vờ đánh đòn cái nền xi măng hư, làm cho chúng ngã ???

    Trong kinh doanh, tôi chưa từng thấy 1 doanh nhân thành đạt nào mà sở hữu 1 tinh thần yếu đuối. Trong xã hội, có 4 giới luôn rèn luyện mình để đạt được trạng thái tinh thần cao nhất, đó là:
    1) Giới Tăng lữ.
    2) Giới Vận động viên.
    3) Giới nhà binh.
    4) Giới doanh nhân.

    Việc bạn tham gia vào 1 trong 4 giới đó, sẽ trui rèn cho bạn 1 tinh thần lành mạnh và sức khỏe cường tráng bậc nhất. Giống như trong sách của Kyiosaki, khi tốt nghiệp trung học, ông ko chọn vào học trong 1 trường về kinh doanh; mà chọn học 1 trường dạy lái phi cơ, và sau tham gia vào chiến tranh Việt Nam. Ko ngờ đến, rốt cục ý chí và bao năm trui rèn trong quân đội của 1 người lính, là tiền đề giúp ông chiến thắng trên thương trường sau này.

    Mỗi khi nghe tuyến dưới của tôi kêu ca về việc họ bị nhận lời từ chối từ bạn bè, người thân về việc tham gia vào mạng lưới đa cấp, tôi biết ĐÍCH XÁC NHỮNG GÌ HỌ MUỐN TÔI HIỂU. Tôi hoàn toàn hiểu chứ, vì chính tôi đã trải qua giai đoạn đó kia mà ??? Họ mong muốn tôi sẽ giúp đc gì cho họ, xé cho họ lớp vỏ kén, luồn tay vào bưng họ ra ngoài, hay tạo cho họ động lực để họ tự mình xé vỏ kén đó mà chui ra?

    Những người tuyến dưới của tôi thường được xem 1 danh sách khách hàng trên file word của tôi, đỏ lòm - những người tôi mời thất bại, ko tham gia, tôi bôi đỏ; những ai tham gia tôi bôi xanh lá cây.

    Tôi cũng đã có lúc như họ, tôi thất bại rất nhiều lần từ những ngày đầu làm đa cấp. Mọi người ko dám nói vào mặt tôi là thằng lừa đảo, nhưng bạn bè hình như cố ý lẩn tránh tôi, ko nghe điện thoại mỗi lần thấy tôi gọi đến ( mặc dù tôi đổi số lạ, gọi thì họ nghe máy ); những lúc đó tôi thường phóng xe 1 mình trên đường, ko biết sẽ đi về đâu, sẽ gọi điện cho ai để trút bầu tâm sự? Liệu ai có thể nghe mình nói đây? Liệu ai có thể thông cảm cho công việc mình làm?

    Những lúc đó tôi muốn trách tuyến trên của tôi, trách bạn bè - những người đã từ chối tôi, trách cả thế giới này đã bất công với tôi; tôi là người tốt, có làm hại ai đâu mà cả thế giới này nỡ trừng phạt tôi như vậy. Tôi đã trầm cảm nhẹ, có giai đoạn chỉ nằm lỳ ở nhà, chìm vào đống sách kinh doanh của T.V.Elker; Zig Ziglar; R. Kyiosaki ... và tôi đã tìm lại mình trong đó.

    Nếu bạn ko thể vượt qua được những sự từ chối đó, bạn sẽ chui lại vỏ kén của mình, đánh cho què chân những đứa bé nào có ý định nhen nhóm thoát khỏi vỏ kén, và hãy sống cuộc đời tầm thường, hàng ngày ra uống bia, tán phét với lũ bạn về tình hình chiến sự thế giới, sau những giờ làm tan tầm, mệt mỏi trở về.

    Napoleon Hill đã có 1 câu nói rất hay rằng:
    "Có 1 cách duy nhất để bạn ko bao giờ bị chỉ trích. Đó là hãy vứt bỏ hết những ước mơ, ko làm gì cả, ko là ai cả, và trở thành người đi quét rác"

    Và tôi đã quay lại 1 lần nữa, khi mọi người trong mạng lưới nghĩ rằng tôi đã thối chí rút lui hoàn toàn, và nên để tôi yên. Rốt cục thời gian tiếp theo, tôi vẫn ko có được kết quả khả quan nào. Vẫn là những lời từ chối, nặng - nhẹ, những lời khó nghe, những thái độ khó nuốt. Cuộc đời vẫn thế, người đời cũng vẫn thế; nhưng chỉ có điều tôi đã thay đổi. Tôi thanh thản, chấp nhận tất cả những gì đang xảy đến với mình. Những lúc nhận được lời từ chối "Ko", tôi chỉ mỉm cười. Tôi bắt đầu biến công việc đa cấp của mình, thành một trò chơi kiếm tiền.

    Tôi chơi với những câu hỏi của bạn, tôi chơi với câu trả lời của tôi. Tôi chơi với những thái độ thù địch, sự miệt thị của 1 số người, tôi chơi với niềm hy vọng và khát khao của 1 số người khác. Và mọi thứ thật tuyệt !
    ....................

    Đó là điều tôi muốn truyền đạt lại cho những tuyến dưới của mình. Có thể đa cấp này ko phải là lựa chọn cho các bạn, nhưng nếu chỉ vì 1 vài lời từ chối mà các bạn cụp đuôi lại, ko dám bảo vệ cái mà mình đang lựa chọn, ko dám bán sản phẩm mà mình đang tự hào, vậy thì thử hỏi đến bao giờ bạn mới lao ra ngoài xã hội kia và thực hiện được những thương vụ lớn? Khi mà đa phần bạn phải tự ra quyết định 1 mình? Tự chịu trách nhiệm cho những quyết định đó? Ko có ai dìu dắt, truyền lửa, động viên tinh thần cho bạn khi bạn gặp khó khăn ?

    Nếu các bạn ko vượt qua đc những sự từ chối đó ở trong môi trường nhỏ như đa cấp thế này, thì bao giờ các bạn mới định vượt qua, hả các chú bé?

    Rồi tôi có thể trông thấy những sự vươn lên mạnh mẽ từ bản thân những chú bé yếu đuối đó. Họ đã bớt kêu ca hơn, họ bắt đầu lưu tâm trui rèn kỹ năng hơn, mỗi ngày tư duy về cuộc sống của mình nhiều hơn; và tất nhiên kết quả của họ đến thời điểm này vẫn chưa có gì thay đổi nhiều, nhưng đôi khi nó ko quan trọng. Tôi muốn họ tìm lại được mình, nhận ra được mình có thể mạnh mẽ biết nhường nào, nhận ra rằng công việc này cũng ko kinh khủng như mình nghĩ, cái đó là cái mà 1 người mới bước chân vào đa cấp cần.

    Như Kyiosaki nói: "Khi bạn vượt qua được nỗi sợ bị từ chối, thì cuộc đời của bạn sẽ thay đổi mãi mãi !'
     
  3. lala`la'la

    lala`la'la Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    11/11/2010
    Bài viết:
    3,272
    Đã được thích:
    693
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Bạn này viết hay quá.
    Cái này đòi hỏi năng lực thực sự.
     
    hiepvusww thích bài này.
  4. dinhnh87

    dinhnh87 Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    18/11/2009
    Bài viết:
    74
    Đã được thích:
    6
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Hey, cảm ơn vì bài viết của bạn. Mình cảm thấy bạn đã khá trưởng thành, vượt qua được bước khó khăn nhất để trở thành một businessman thực thụ. Mình thích điều đó. Mình cũng theo đuổi con đường giống bạn nhưng là ở lĩnh vực khác. Mình cũng nhận được rất nhiều lời mời tham gia vào cv này nhưng quả thật mình căm ghét nó. Ghét không phải sợ thua cuộc, thất bại mà là ghét sự giả dối đến trắng trợn, mang tính lừa lọc này. Mình chỉ đánh giá cao về các giá trị kỹ năng mà nghề này có thể đem lại, như bạn nói. Mình nghĩ 1 cách đơn giản rằng, nếu bạn muốn trở thành "tầm" như thế nào thì hãy luôn đặt mình vào suy nghĩ để hoàn thiện nó. Có nhiều cách để kiếm tiền và nâng cao kỹ năng, ko cứ phải theo cách thức đáng ghét đó. Hãy nhớ câu: Tâm và Tầm. Rất vui nếu được gặp trực tiếp bạn để tranh luận ^^!
     
    hiepvusww thích bài này.
  5. hiepvusww

    hiepvusww Banned

    Tham gia:
    20/11/2010
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    30
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    @ dinhnh87: Bạn nói đúng, mình cũng ghét sự giả dối đến trắng trợn. Cv này ko khó, chỉ khó ở 2 chỗ: GIỮ ĐC SỰ TRUNG THỰC + GIỮ ĐC TINH THẦN ỔN ĐỊNH.
    Thời gian đầu mới làm, vì muốn thành công nhanh, đã có những lúc mình nói dối, bưng bít thông tin để cốt cho người ta ký hợp đồng. Thực sự toàn bộ mạng lưới cũ của mình đã bị sập, 1 phần do sự giả dối đó. Đó là bài học đau nhất đời mình. Mình nghiệm ra rằng: "CHO DÙ MỌI CHUYỆN CÓ DIỄN RA THẾ NÀO, THÌ PHẢI GIỮ SỰ TRUNG THỰC CHO ĐẾN CÙNG !" ( Thú thật là trước ngày 14/9; vào năm 2008, mình đã làm đa cấp 4 tháng cho 1 công ty lừa đảo là TNMU, và thất bại thảm hại ! Giờ mình làm cho Synergy Worldwide !)

    Và đến giờ mình đã xây dựng lại đc mạng lưới, từ 1 đống đổ nát, dựa trên sự trung thực. Và mình ko còn những sự dày vò về lương tâm nữa.
    Đến giờ, khi gặp ai, người ta hỏi mình làm ở đâu, mình nói rằng: "Tôi đi bán hàng đa cấp"; và mình hoàn toàn thanh thản, cho dù người ta có sợ sệt và lẩn tránh mình như tránh hủi.Người đời có thể ko biết, nhưng bản thân biết mình trung thực là đủ, hãy nhớ: mình hoàn toàn thanh thản ! Và đã luyện đc tinh thần ổn định, có thể chịu đựng bất kỳ sóng gió hay biến cố nào ập đến. Bạn nói như thế là còn lịch sự đó, có người còn chửi thẳng vào mặt mình và đe dọa tính mạng mình cơ.

    Bạn ghét, nhưng mình thì thích nó. Yêu và Ghét ko phải là chân lý, mà nó thuộc về quan điểm mỗi người. Và vấp phải quan điểm thì đừng nên tranh luận. Những điều gì bạn nghĩ, đều đúng bạn ạ !
     
    Sửa lần cuối: 25/11/2010
  6. hiepvusww

    hiepvusww Banned

    Tham gia:
    20/11/2010
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    30
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Điều khó nhất !

    Sau 2 năm làm MLM ( Multi - Lever - Marketing: hay gọi là đa cấp ), cá nhân tôi cảm nhận thấy 2 điều khó nhất là:

    GIỮ ĐƯỢC NIỀM TIN, VÀ GIỮ ĐƯỢC TINH THẦN ỔN ĐỊNH !


    Phải thú nhận rằng trong những ngày đầu tiên trong MLM của mình, lời nói và hành động của tôi khác nhau 180 độ. Nằm dưới chiêu bài đi chia sẻ, nhưng có những lúc tôi ko còn vô tư cùng mổ xẻ vấn đề với khách hàng nữa; mà chuyển sang chiến đấu về quan điểm, đấu khẩu. Như vậy là còn đỡ, thậm chí có thời điểm tôi đã nói ngon ngọt, hứa hão và vẽ bánh vẽ để lôi cuốn người ta vào mạng lưới. Và có vẻ điều đó đã đem lại cho tôi những vố thất bại nặng nề.

    Rõ ràng khi chính bản thân bạn ko giữ vững được niềm tin, thì những tuyên ngôn ra bên ngoài của bạn trở nên yếu ớt; triết lý của bạn có thể bị đánh đổ bởi bất cứ ngọn gió nhẹ vu vơ nào.

    Thời gian đó khi công việc như đâm đầu vào đá, tôi mơ hồ nghĩ rằng phương pháp của mình đã sai; lẽ ra mọi việc ko quá khó khăn đến như vậy. Tôi bắt đầu tìm những phương pháp khác để đốt cháy giai đoạn, tuyển được người nhanh hơn, nhiều hơn, bùng doanh thu nhanh hơn, có nguồn thu nhập thời gian đầu lớn hơn, và quay về dùng thành quả của mình để tuyển dụng nhiều người tiềm năng hơn nữa.

    Phải !
    Việc đốt cháy giai đoạn đó của tôi, đã khiến những người đến tìm hiểu MLM thông qua tôi, có cái nhìn lệch lạc về MLM. Họ nghĩ đây là 1 phương pháp làm giàu "cực nhanh"; "cực dễ"; và chỉ cần nhanh chân gia nhập mạng lưới. Những điều đó thường dẫn đến hệ quả ko thể tránh khỏi kéo tiếp theo sau đó: Trạng thái "Vỡ mật" trong tuần trăng mật đầu tiên của họ trong MLM. Cái hậu quả còn lại cho tôi, là việc có 1 số lượng lớn người ko dám nhấc máy điện thoại lên khi tôi gọi điện, mặc dù tôi rủ họ đi nhậu hay đi du lịch đâu đó vô tư.

    Hệ thống đó của tôi đã sụp đổ 1 lần, thủng lỗ chỗ trong mạng lưới. Và cách làm kiểu "Hứa hẹn" như vậy tồn tại khá nhiều trong MLM tại Việt Nam. Rõ ràng khi 1 người mới tham gia MLM, mà anh ta ko được nhìn thấy 1 bức tranh toàn cảnh về MLM, chỉ được NPP show những mức thu nhập kếch xù, những hội thảo hoành tráng, những tiếng vỗ tay ko ngớt, ko quan tâm đúng mực đến chất lượng sản phẩm, ko quan tâm đến việc họ có phải mẫu người có chí tiến thủ, tích cực, chịu gian khổ hay ko, mà cứ ký tuốt vào mạng lưới ( Điển hình là 1 cty TNMU của VN, với những hội thảo như hút hồn người, mà tôi ko tiện viết đầy đủ tên ở đây lắm )

    Lừa đảo xuất hiện ở đâu?
    Chính là ở chỗ đó, khi các NPP muốn đốt cháy giai đoạn, thúc đẩy quá trình chín ép, cộng thêm nhiều điều ko phù hợp nữa, những người bị bưng bít thông tin để đưa vào mạng lưới, được hứa trên trời dưới biển nhưng khi tham gia thì ko thấy gì, những người ko được xác định đúng tư tưởng nghiêm túc trong MLM, nghĩ rằng công việc này dễ dàng như ăn 1 chiếc bánh, sẽ quay về nói MLM là lừa đảo.
    .............................

    Đó là hậu quả của việc bạn ko có 1 niềm tin đúng đắn về những gì mình đang có trong tay. Bạn ko tin rằng cứ trung thực, hài hòa như vậy là có thể tuyển dụng được những NPP ưu tú, bạn ko tin rằng sản phẩm của mình thực sự có giá trị, bạn ko tin rằng hôm nay bạn đi chia sẻ, là đem lại cơ hội cho người khách hàng; bạn đã nghĩ tất cả theo 1 hình thái khác, rằng:
    - Ko ai muốn mua sp của tôi cả. => Chỉ tập trung nói về cơ hội kinh doanh, bỏ qua sản phẩm; hoặc bán phá giá các sản phẩm của mình trên thị trường ( vì cảm giác rằng giá sp của mình cao hơn giá trị thực, và ko có ai mua )
    - Ko ai muốn cơ hội của tôi cả, để tuyển đc họ, tôi cần có những phương pháp khác thu hút lôi kéo người. => Cho thông tin đến khách hàng ko đúng, khiến họ có cái nhìn lệch lạc về MLM như 1 kiểu đầu tư lướt sóng mang tính thời điểm, nhanh hay chậm chân, rót tiền vào mạng lưới và chỉ nằm theo dõi.
    .....................

    Thời điểm đó, khi mọi thứ đổ bể, tôi đã học được 1 bài học nhân văn sâu sắc nhất, rất cũ thôi, nhưng ko hề giáo lý: Hãy giữ sự trung thực đến tận cùng, và hãy đơn giản hóa mọi chuyện !

    Keep It Simple Stupid !


    Tôi quyết định gây dựng lại mọi thứ từ đầu, theo những gì cơ bản nhất, ABC nhất mà những hệ thống MLM thường được dạy. Cái điều khó nhất đối với tôi, là gạn bỏ được tất cả những thất bại nặng nề và tai tiếng kia, rửa sạch tất cả và bắt tay lại từ 2 bàn tay trắng. Và tôi đã trở lại đúng như 1 tờ giấy trắng, tiếp nhận tất cả những gì người bảo trợ mới của mình dạy, dù thâm niên của tôi nhiều hơn của anh 1 năm.

    Đọc bài viết trên, như các bạn biết thời gian tiếp theo sau đó của tôi ko khá khẩm gì, khi thị trường của tôi đã bị phá hỏng thời gian đầu, và việc bắt đầu lại, đi nói chuyện tuyển người, với điều chân lý còn lại duy nhất trong đầu: "CHO DÙ MỌI CHUYỆN CÓ THẾ NÀO, HÃY TRUNG THỰC ĐẾN CÙNG !"

    Khi trở về tuyển dụng theo cách thông thường, nó quá khó thực hiện với tôi. Thời gian đầu, thậm chí có khách hàng còn nói với tôi rằng:
    - Bạn bảo bạn làm MLM được hơn 1 năm, thế mà mình thấy bạn trao đổi nhạt nhẽo lắm, và chả có gì hấp dẫn cả !
    Quả thực là như vậy, mọi thứ ko hề đơn giản khi mình đang nói chuyện, mà cố kìm cái mồm mình tuôn ra những lời hứa hẹn, đường mật như xưa. Tôi đã thất bại hầu hết trong các cuộc gặp lần đầu tiên.

    Tôi nhận thấy rằng: Vấn đề ko nằm ở khách hàng, mà nằm ở tôi. Như vậy tôi vẫn chưa biết cách bán hàng, thuyết phục đúng. Chỉ còn 1 cách duy nhất giải quyết vấn đề, là quay lại học cách bán hàng, thuyết phục. Tôi tìm một số cuốn sách dạy về bán hàng và tiếp thị như của Gitomer, Philips Kotler, Kyiosaki, Trump, D. Carnegie, Zig Ziglar , và những cuốn sách MLM như: Nhà kinh doanh mạng vĩ đại nhất TG, Làn sóng thứ 3, cơ hội thuận lợi nhất ...

    Quay lại mạnh mẽ hơn, và tôi bắt đầu có được những F1 đầu tiên. Họ đã được tôi cầm tay chỉ việc từng điều trong MLM, hiểu được những khó khăn, cả những cơ hội; biết cách rèn luyện tinh thần mình, ham học hỏi, chịu khó, chăm chỉ, biết vươn lên, và DÁM CHỊU HẬU QUẢ, CHẤP NHẬN THẤT BẠI.

    Tiếp đến từ họ, lại phát sinh ra 1 mạng lưới.Ở đây tôi nhìn thấy rõ rệt quy luật của sự sao chép. Khi tôi đưa người 1 cách ồ ạt vào mạng lưới, thì những người phía dưới tôi cũng vậy. Khi tôi sống trong áp lực, stress, sự căng thẳng với công việc MLM, thì phía dưới tôi cũng vậy.

    Nhưng khi tôi tuyển được vào mạng lưới mình những người trung thực, có chí vươn lên, thì đến lượt họ lại thu hút được những người tiếp theo như thế. Có thể mạng lưới của tôi chỉ là 1 mạng lưới nhỏ, thành công chưa lớn, thu nhập chưa cao. Nhưng tôi tự hào rằng đây là 1 mạng lưới "SẠCH", có khả năng gắn kết với nhau cao để cùng chống chịu qua những cơn hoạn nạn. Chúng tôi đã trở thành những người bạn, ko chỉ trong công việc, mà còn trong cả cuộc sống, bây giờ và sau này.

    Đối với tôi, đó là cái mà tôi cảm thấy giá trị nhất từ trước đến nay mình đạt được: "Những người chiến hữu thực thụ !"; rõ ràng nhắc đến MLM, ko chỉ toàn là vấn đề về lợi nhuận.

    Tôi ko nhớ mình đã đọc trong cuốn sách nào, có 1 câu nói rằng:

    "Mạng lưới của bạn sẽ tăng trưởng, đồng nhất với tốc độ tăng trưởng bản thân của bạn !"

    Làm MLM ko quá khó, và thực sự phù hợp cho những người chất phác, thậm chí ko mấy lanh lợi, ít khi thành công trên thương trường bên ngoài. Tôi nghĩ cái mà tôi có thể giúp đc họ, ko phải là tiền bạc; mà là cho họ cơ hội để lột bỏ được chiếc vỏ của mình, khiến cho họ tự tin hơn, dám liều lĩnh hơn, biết tự ra quyết định và chấp nhận hậu quả hơn, sống và suy nghĩ về cộng đồng xung quanh hơn, là suy nghĩ cho bản thân họ.

    Có thể khi tham gia vào mạng lưới MLM, họ là 1 cá thể yếu ớt, dễ bị tác động, thậm chí là kẻ ko có ước mơ, hoài bão, ích kỷ và an phận. Nhưng trải qua những công việc trong MLM, gặp phải khó khăn, đương đầu với nó, vấp ngã, đứng lên lại được; tôi thấy họ hoàn toàn là những con người khác hẳn. Bạn biết điều gì là hạnh phúc nhất ko? Đó là có thể thay đổi đc 1 ai đó => dẫn đến thay đổi cả cuộc đời người đó. Và tôi tự hào vì tôi đã thay đổi được 1 số người theo chiều hướng tốt lên, thông qua MLM.
    ...............................

    Đó là lý do tại sao tôi làm MLM với thái độ rất thanh thản, ko stress, ko quá máu ăn thua. Khi bạn rèn luyện được cho mình 1 tinh thần thép, ổn định, để chống chọi lại những khó khăn; 1 điều khá kỳ lạ là bạn sẽ dễ dàng chấp nhận những khó khăn đến với mình hơn. Có thể các bạn xem film, khi nghĩ rằng cách đón nhận khó khăn như những anh chàng vai u thịt bắp kia, chau mày, hò hét quyết tâm, máu dồn lên não, gân nổi lằn trên cổ là hình ảnh đương đầu với khó khăn. Nhưng thực tế đối với tôi lại hoàn toàn khác, có thể do tôi còn tập thêm 1 môn võ nhu đạo là Aikido - nên tôi muốn xử lý mọi việc nhẹ nhàng, bất bạo động như dòng nước róc rách len qua những kẽ đá.

    Bạn hãy nhớ, NIỀM TIN và TINH THẦN là 2 điều quan trọng nhất !Khi tất cả đã mất, xung quanh bạn ko còn ai, thì đó là 2 điều duy nhất cuối cùng có thể giữ lại bạn ko rơi vào sự tuyệt vọng và miền tăm tối.

    MLM là môi trường có thể rèn luyện cho bạn cả 2 điều đó. Khi có được 2 điều đó, bạn có thể thành công tại bất cứ đâu, làm bất cứ điều gì, theo bất cứ sự nghiệp nào bạn thích.
     
  7. hiepvusww

    hiepvusww Banned

    Tham gia:
    20/11/2010
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    30
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Để lại một giá trị, theo cách nào đây ?

    Người ta bảo MLM là công việc trên bàn café, tiếp xúc, của người quảng giao, hướng ngoại, xởi lởi. Ta có thể tưởng tượng ra 1 người khi bảnh mắt ra, vớ ngay danh sách khách hàng và chiếc di động, cố gắng lấp đầy một ngày bằng những cuộc hẹn vây kín quanh mình từ sáng đến tối khuya. Nhưng trái lại, tôi lại ưa sự im lặng, và nếu có thể, hãy để tôi yên bên cuốn sách của mình, 1 cốc café, chiếc laptop, và xin ai đừng làm phiền tôi cả.

    Tôi thường tự hỏi mọi người rằng:
    - Nếu một ngày anh không phải làm việc để lo lắng cho kinh tế, thì anh sẽ làm gì?

    Thông thường mọi người sẽ sững sờ một lát về câu hỏi đó của tôi. Việc đến một ngày nào đó họ không còn phải lo lắng về tiền bạc, về việc sếp áp doanh thu, tiến độ công việc, về việc thanh lý hợp đồng cho khách hàng, về công tác công nợ còn sót lại từ tháng trước, đến một ngày họ sẽ không phải đi làm vì tiền bạc, vậy thì họ sẽ làm gì? Họ sẽ làm những gì họ thích.
    Có thể họ sẽ ngủ nướng cả ngày trên chiếc giường của mình, có thể họ sẽ đi tập thể hình, đi ăn sáng, rồi đi bơi, rồi lượn qua Nguyễn Xí và tha về nhà những 1 triệu đồng tiền sách. Có thể họ sẽ lái chiếc Kawasaki của mình dọc những con đường mòn về căn nhà gỗ của mình trong miền rừng núi vắng vẻ, nhâm nhi hết đống sách, bên cạnh đó là 1 xấp giấy A4, 1 chiếc bút, và họ bắt đầu sáng tác.
    Có thể trong những ngày tháng tự do đó, họ sẽ cùng người yêu của mình rong ruổi trên những con đường đến những miền đất lạ, ngắm những cảnh vật khác nhau, từ miền núi cao sơn hùng vĩ, đến đồng bằng bạt ngàn màu lúa anh, hay những bãi biển rì rào sóng vỗ không nhìn thấy đường phân cách với bầu trời. Họ sẽ dừng lại chụp một vài tấm hình, rồi lên xe phóng tiếp. Ban tối, họ sẽ cùng nhau đi dạo trên những con phố xa lạ, ăn thử những món ăn đặc sản của địa phương, uống chút rượu mùi để buổi tối thêm thi vị, rồi lại cà kê dắt nhau vào một quán bar hay pub nào đó, tiếp xúc với những du khách nước ngoài, và sẽ không còn phải tính đến mấy giờ về đi ngủ, để kịp giờ làm việc sáng hôm sau. Sáng hôm sau thức dậy lúc 9h, tắm rửa, tập thể dục cho các khớp xương khỏi cứng, trên giường, nàng đã xếp ra cho bạn một bộ quần áo mới mua từ chợ đêm hôm qua, phẳng phiu và còn hăng mùi vải chưa qua sử dụng. Và hai người sẽ cùng dạo xuống khu phố, ăn sáng những món quà địa phương. Tiếp xúc với cuộc sống thường nhật ở nơi đây, nói chuyện, trao đổi văn hóa. Chụp những tấm ảnh đời thường, và up lên facebook để cho bọn bạn vẫn đang phải ở Hà Nội để làm việc, trầm trồ thán phục ( chúng nó cũng ước gì có thể bỏ công việc, và tự do đi du lịch như thế ).

    Nếu có một ai đó hỏi tôi – rằng tôi muốn làm nghề gì trong đời ?
    Tôi sẽ trả lời rằng tôi chả thích làm nghề gì cả.

    Suy nghĩ của tôi rất đơn giản, sống và tạo ra giá trị cho cộng đồng xung quanh; bạn sẽ được trả thưởng bằng lợi nhuận. Tôi thích viết, thích đọc sách, thích đi du lịch bụi, thích rượu chè, kết bạn, thích tìm hiểu ý nghĩa cuộc đời trong từng kiếp người mà tôi tiếp xúc, và thích làm từ thiện, mong muốn rằng mình có thể tác động và thay đổi được cuộc đời ( một phần nào đó ) của một ai đó. Và những cái “thích” đó của tôi, thì không thể gọi là một nghề. Vì chúng là phi lợi nhuận.

    Tôi thường phân ra làm 2 thứ: Những việc mình phải làm, và những việc mình thích làm. Có một số ít người trên trái đất này, họ có thể trùng khít 2 điều đó vào với nhau, và họ hoàn toàn an vui trong thế giới đó của họ. Tôi biết rằng tôi không có may mắn thuộc về số ít người đó. Khi 2 việc bạn CẦN LÀM – MUỐN LÀM bị xung đột với nhau, có 3 hướng giải quyết như sau:

    - 1 là: Bạn sẽ làm những việc cần làm, hy sinh những việc muốn làm, đôi khi có thể từ bỏ những ước muốn, khát khao trong đời. Việc đó quá khó với tôi.
    - 2 là: Bạn sẽ chỉ làm những việc muốn làm, không quan tâm đến trách nhiệm về kinh tế với gia đình, cha mẹ, và cả người vợ tương lai, con cái mình sau này. Nếu làm vậy, quả thực tôi là 1 kẻ ích kỷ, chỉ chạy theo sở thích cho riêng mình.
    - 3 là: Rất đơn giản, hãy làm cả 2 việc cùng 1 lúc. Làm việc CẦN LÀM trước, rồi sẽ rảnh rang làm những việc MUỐN LÀM.
    Và tôi đã chọn MLM để thực hiện việc CẦN LÀM.

    Tôi mong muốn gì? Tôi mong muốn một sự tự do thực sự, theo đúng nghĩa đen và thô kệch nhất mà bất kỳ ai có thể nghĩ ra. Tôi vẫn nhớ một câu nói của Hồ Chủ tịch là:
    “Nếu một nước độc lập mà dân không có được tự do, thì độc lập cũng chẳng để làm gì !”
    Nhưng tự do tài chính là nền tảng của mọi sự tự do. Trước khi tôi muốn thực hiện những ước mơ, dự định của mình, thì tôi phải đạt được tự do về tài chính. Tôi chọn MLM nguyên cớ là vậy. Sẽ cố gắng chăm chỉ làm ăn sau 1 đến 5 năm, và tôi sẽ nghỉ hưu, đeo đuổi những dự định của mình, chuyên tâm vào viết, du lịch, và những điều ý nghĩa hơn trong cuộc sống, hơn là hình ảnh 1 người đàn ông cổ cồn thắt caravat, tiêu tốn những năm tháng đẹp nhất đời mình bên bàn giấy, tích một đống mỡ thừa vùng bụng, bị các bệnh liên quan đến đường tiêu hóa như Trĩ ( ngồi nhiều ), Thoái hóa đốt sống ( ít vận động ), táo bón, dạ dày, gout ( tiệc tùng, bia rượu ),v.v…

    Hãy cho tôi nhìn thấy một người đàn ông sống có lý tưởng, ngụ trong một cơ thể lành mạnh, săn chắc và đỏ bóng, có một tinh thần khỏe khoắn, và để khi nhắm mắt rời bỏ tất cả cuộc đời này, tôi có thể mỉm cười vì đã để lại cho cuộc đời MỘT GIÁ TRỊ NÀO ĐÓ !

    LEAVE A LEGACY !
     
    me LeAnh thích bài này.
  8. emLinh_1987

    emLinh_1987 *Bà bầu*

    Tham gia:
    22/3/2010
    Bài viết:
    3,054
    Đã được thích:
    352
    Điểm thành tích:
    173
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    ôi....thương trường là chiến trg...
    ng kinh doanh phải cực giỏi trong các khía cạnh...tất tần tật...
    thất bại để lấy kinh nghiệm khác phục về sau...nhưng sau thất bại có mấy ai tiến lên dc nữa?
    nếu là e thất bại...chắc ko ngóc đầu lên dc
    cần phải học hỏi thêm rát nhìu điều
     
    hiepvusww thích bài này.
  9. Goute1983

    Goute1983 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    1/5/2009
    Bài viết:
    934
    Đã được thích:
    186
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Thực phẩm chức năng bây giờ nhiều hãng quá. Cạnh tranh khốc liệt mà nói thật là cái j cũng đắt nên dân mình không phải ai cũng có tiền mua, đối với người tiêu dùng thì problem chính vẫn là Xiền chứ không hẳn là ở ĐỨC TIN. Chúc chủ top luôn thành công.
     
    hiepvusww thích bài này.
  10. hiepvusww

    hiepvusww Banned

    Tham gia:
    20/11/2010
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    30
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    [​IMG]

    Chúng tôi xách balo lên và ra đi vào giữa tuần. Có 1 số người gọi điện hỏi rằng nán lại cuối tuần để đi cùng cho vui được ko? Có vẻ như kế hoạch đã lên, ko nên ngưng lại vì bất kỳ lý do gì.

    Công việc của tôi thì ko giới hạn về thời gian. CònT. thì vừa được thông báo trong diện "Cắt giảm 60% biên chế" của Văn phòng, sẽ ra đi vào tháng 1 năm sau, nên cũng chẳng có gì phải tiếc vài ngày nghỉ giữa tuần để đi chơi cho thỏa thích. Chúng tôi gọi đùa chuyến đi này là: "Đi để trị liệu tâm lý".

    Nó đã được dùng để trị liệu cho tôi khá hiệu quả vào những năm 2008, 2009. Khi cuộc sống xung quanh bạn bị lục tung lên, có chút cảm giác quá tải và shock; bạn chỉ cần ngưng lại một chút, bỏ đi đâu đó một thời gian. Khi đi thăm thú xung quanh, ngắm nhìn và cảm nhận cuộc sống của những người dân nơi bạn đến, để đất trời bao la của núi đồi, biển cả xoa dịu tâm hồn bạn, bạn mới thấy rằng cuộc sống này vẫn còn nhiều điều khiến bạn đáng để ý hơn là những thứ đang vuột khỏi tầm tay mà bạn đang cố níu kéo lại; và thực sự thì bạn đã có rất, rất nhiều thứ; bạn thực sự giàu có, mọi thứ xung quanh bạn ổn cả; nếu ko tin, hãy làm một chuyến đi lên những vùng núi phía bắc, xem xem những con người ở đó họ có gì? và họ đang sống vì cái gì? Vì một tiền đồ thăng hoa, nổi tiếng; hay đơn giản chỉ là những bắp ngô, củ sắn thu hoạch được, nhóm được lửa bên bếp Mường là ấm áp của mùa đông buốt giá rồi ?

    Một chiếc xe máy, một chiếc balo, hai con người và rất nhiều những cảm xúc trái chiều, chúng tôi xuôi theo con đường Quốc lộ 6 lên Mộc Châu. Tôi thường xác định mình đã đi xa được bao nhiêu, bằng cách nhìn vào sự thay đổi biển số xe của dòng xe trên đường: 29 - 33 - 28 - 26; hay nhìn vào sự thay đổi địa hình, cảnh vật 2 bên: đường bằng - lên dốc - núi đá. Chúng tôi đến MC lúc 3h chiều ngày hôm đó. Tuyệt nhiên cả thị trấn NTMC ko có khách du lịch nào khác ngoài 2 chúng tôi. Và có vẻ 2 đứa nhóc từ Hà Nội lên, chụp ảnh, ăn uống và cày xới những luống hoa cải trên MC, ko đủ để làm dịch chuyển chút gì cuộc sống thường ngày ở nơi đây. Các hàng quán vẫn đóng cửa, tắt đèn sau 9h tối, đường đi lại tối om ko đèn điện, những người bán hàng ăn hay dịch vụ du lịch buồn rầu co quắp trong những chiếc áo phao tránh rét, xem tivi hay ngồi đực mặt nhìn ra đường vắng tanh, những con chó lười nhác nằm sưởi nắng đầy 2 bên lề đường. Trong những phút đầu tiên đặt chân đến MC, tôi đã tự hỏi mình là có hợp lý ko khi vượt 200 km rét mướt lên đến đây, để thấy "ko gì cả".

    --------------------------------------------------------------------------------
    --------------------------------------------------------------------------------

    Thực ra mọi điều đều có cái lý của nó. Chỉ cần bạn chuyển động chậm lại. Khi bạn chuyển động chậm lại và ngắm nhìn xung quanh, bạn sẽ tìm kiếm được những điều mà những người chuyển động nhanh đôi khi bỏ sót lại. Việc sống chậm lại và hoàn thành mọi việc chậm rãi, sẽ khiến nó ko còn là công việc nữa, mà trở thành một sự vui thú, trở thành một nghệ thuật sống và cảm nhận mọi thứ xung quanh.

    Nắng đã lên vào ngày thứ 2 tại MC, T. đã có những bãi hoa cải trắng để tự do thao tác những bức ảnh nhí nhố của mình. Tôi có một bãi cỏ dài để đốt lửa, và để nằm nhẩn nha nhìn trời, đọc một vài trang sách.

    Những triền đồi thoai thoải chất ngang 2 bên đường thị trấn NTMC, muốn ra được đó bạn phải men theo những con đường nhỏ qua khu dân cư. Một trong những trở ngại ở đây là nhà nào cũng nuôi một vài con chó, và chúng hay có xu hướng sủa nhặng lên và rượt theo bạn khi đi vào những con đường nhỏ này. Lần này chúng tôi bị chó đuổi theo xe máy 4 lần. Quay lại nhìn thì thấy mặt T. xanh và đần cả ra, nhưng thật may mắn là ko có sự vụ gì xảy ra cả.

    Chúng tôi vào chợ mua một con gà đã làm sẵn, một bao diêm, 3 lon bia Hà Nội; và vượt qua được lũ chó đói để ra được cánh đồng hoa cải. Tôi chụp một vài kiểu ảnh, còn T. thì cứ say mê tạo dáng trước ống kính của mình trên cánh đồng. Nhìn T. như vậy, tôi tự hỏi tại sao bọn con gái thích chụp ảnh trên cánh đồng cải trắng như thế. Có thể mỗi năm, họ lại phới đến cánh đồng hoa cải trắng trên MC, hay hoa cải vàng ở Thuận Thành - Bắc Ninh một lần, để chụp ảnh. Cho dù cánh đồng nó vẫn vậy, khuôn mặt vóc dáng họ vẫn vậy, những tư thế chụp vẫn vậy, chỉ khác là một bộ quần áo khác. Thế nhưng họ vẫn thích. Và bạn có thể thấy rằng trong máy tính của họ sẽ lưu những file ảnh như: Hoa cải no.1; hoa cải no.2; hoa cải no.3; và sẽ ko biết đến no. thứ bao nhiêu nữa. Điều đó khiến bạn tự hỏi: Sao ko đi 1 chuyến và mang theo vali quần áo theo; chụp hình và sẽ có đủ mọi thể loại no. họ thích. Chắc con gái nó thế, và mình là con trai thì ko thắc mắc, vì đó ko phải chuyện của mình.

    Còn tôi nhìn xung quanh và kiếm được ít bùi nhùi, cành khô, một bãi đất trống để nhen lửa. Khi lửa được nhen lên, luôn có một điều gì đó làm bạn phấn chấn. Tôi thường bắt gặp những đám nhỏ cảm thấy bị kích động thế nào khi chúng đốt được một cái gì đó bùng lên, và chúng có thể chơi với đống lửa đó cả ngày bằng việc liên tục bỏ thêm vào lửa những giấy, cành khô, hay bất kỳ thứ gì chúng muốn đốt, quăng vào lửa, và dán mắt vào nó để xem cái vật nó vừa quăng bị quăn queo, bắt đầu bốc cháy và chuyển sang màu đen như thế nào. Từ thành thị đến nông thôn, cả những nơi hẻo lánh xa xôi, tôi đều bắt gặp những đứa trẻ như thế; và có khi ngay cả tôi cũng thế.

    Hãy xem chúng tôi có gì,

    một ngày trời hửng nắng, một vùng thiên nhiên bao la những hoa cải trắng, cải tím, những hàng cây mận khẳng khiu, những triền đồi xanh miết im lặng, ko người, và cũng ko chó. Chúng tôi có một con gà được làm sạch lòng, mổ phanh bụng, ko tẩm ướp và đầy những hạnh phúc chứa trong những thớ thịt đó. Chúng tôi có diêm, có bùi nhùi, có cành khô, và đã tạo nên một đống lửa. Chúng tôi có một chiếc áo mưa đôi để trải ra thảm cỏ và nằm xuống. Chúng tôi có ít bột canh và một quả chanh, để làm sạch tay và nước chấm gà. Chúng tôi có 3 lon bia, một ít để rửa sạch khói bám vào gà, phần lớn còn lại để nhâm nhi. Và chúng tôi có 2 cuốn sách mang theo bên mình. Và còn có thể muốn gì hơn thế nữa?

    Có thể nói đây là con gà ngon nhất mà tôi từng ăn. Có đôi chỗ cháy đen, có đôi chỗ chưa chín kỹ, nhưng nhìn chung là ăn được, thơm mùi khói, và ăn một cách khá bản năng bằng tay ko. Có thể xét cho cùng, nó ko phải là một thứ cao lương mỹ vị và rất đắt tiền khó mua. Nhưng bằng cái cách bạn tạo ra lửa, tự tay làm nó, và tự tay xé nó ra nhấm nháp với ít bia và ít muối chanh, bạn đã biến nó thành những dư vị khó quên nhất.

    Rồi buổi chiều nắng ngả bóng, chúng tôi phới một vòng lên nông trường MC, ngắm nhìn những đồi chè được phun đẫm sương, xanh bóng dưới ánh nắng mặt trời, chụp ảnh những ngọn lau trĩu nặng, và ngồi lười nhác trên đồi cỏ xanh, đọc sách cho nhau nghe, theo dõi bóng của mình mỗi lúc dài thêm ra trên cỏ, và nhìn những người dân qua lại phía ngoài đường, nhìn chúng tôi tò mò.

    ------------------------------------------------------------------------------
    ------------------------------------------------------------------------------

    Trở về nhà, nhìn người mẹ quen thuộc, con mèo quen thuộc, căn phòng quen thuộc và những công việc còn dở dang quen thuộc. Mọi thứ vẫn thế, nhưng tôi có cảm giác khang khác, mới mẻ, và vui tươi hơn khi về lại. Chuyến đi đã truyền cho tôi một cảm hứng mới để tổ chức lại cuộc sống luộm thuộm buồn tẻ của mình. Như Trịnh Công Sơn đã nói: "Mỗi ngày, tôi chọn một niềm vui ..."

    Cuộc đời này có nhiều thứ đáng để bạn quan tâm hơn thế. Có thể sẽ rất nhiều người mãi ko bao giờ hiểu 1 thằng Hà Nội có thể tìm thấy gì ở những nơi khỉ ho cò gáy, lặn lội sâu xa đến như thế. Có thể ko vì mục đích gì thật ! Nhưng chỉ cần bạn dũng cảm vượt ra ngoài những nếp sống thường nhật kia thôi, lên đường với tất cả những gì bạn có trong tay và tổ chức chuyến đi theo khả năng của bạn, bạn sẽ bắt đầu thôi biện luận về những điều đó. Càng đi nhiều, bạn sẽ càng ít biện luận hơn. Và đôi khi bạn sẽ chỉ nhún vai nói rằng:

    "Đi chỉ để đi, thế thôi !"

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
     
  11. chuongaz

    chuongaz Chuongaz

    Tham gia:
    22/11/2010
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    79
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Chào cả nhà

    Nếu có công ty của Việt Nam bán hàng đa cấp cho sản phẩm Việt Nam thì tốt biết mấy!
    Nếu ai biết thì nhắn giúp mình với!
    [video=youtube;DQjJ2B6EJOk]http://www.youtube.com/watch?v=DQjJ2B6EJOk[/video]
    Trân trọng cảm ơn
    chuonghanoi@gmail.com
     
  12. hiepvusww

    hiepvusww Banned

    Tham gia:
    20/11/2010
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    30
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Công ty của Việt Nam thì cũng có nhiều, nhưng lẫn lộn thật giả, người dân ko tinh ý sẽ rất dễ bị lừa.

    1 số công ty có uy tín:
    FNC ( công ty con của FPT ): sản phẩm là tpcn tế bào gốc.
    Việt Am ( Công ty thuộc Bộ quốc phòng ): sản phẩm là máy khử độc.
    Vinalink: sản phẩm là tpcn ( ko nổi tiếng lắm )

    Những công ty Việt Nam bị dân MLM có kinh nghiệm liệt vào dạng lừa đảo, đó là:
    1) Thiên Ngọc Minh Uy
    2) Hưng Thời Đại
    3) Tân Hy Vọng
    4) Công ty TMCP Mặt trời EMT
    5) Tầm nhìn Đại Việt.
    v.v....

    Theo mình thì nên tìm đến những tập đoàn nổi tiếng trên thế giới, vì nó thường đã có mặt tại nhiều nước, và đã được kiểm chứng, cũng như mình có khả năng vươn ra ngoài thị trường quốc tế cao hơn.
     
  13. quangsonshop

    quangsonshop 0167.239.4084

    Tham gia:
    21/3/2010
    Bài viết:
    2,665
    Đã được thích:
    483
    Điểm thành tích:
    173
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Bài viết rất đáng suy ngẫm.
    Chỉ tiếc mình chưa đủ thời gian đọc.
    Hẹn lần sau sẽ nghiên cứu về bán hàng đa cấp để thay thế cho những cách nhìn mà mình vẫn nghe người ta nói.
     
  14. me LeAnh

    me LeAnh ありがとうね!

    Tham gia:
    16/8/2010
    Bài viết:
    10,122
    Đã được thích:
    2,197
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Rất tuyệt bạn ạ. Cách sống để nuôi dưỡng tâm hồn, để quay về tiếp tục vững tin trên con đường mình đã chọn. Chúc bạn thành công. Mình cũng đang gặp những thử thách giống bạn. Gặp bài viết này cũng thấy mình cần phải rèn luyện để bản lĩnh hơn nữa.
     
  15. Shu120809

    Shu120809 Cối Xay Yến Có Hạng !

    Tham gia:
    28/4/2010
    Bài viết:
    2,002
    Đã được thích:
    902
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Chị mình đã chuyển sang bán hàng cho hãng AW. Hic bỏ việc nhà nước...hôm nào có thời gian sẽ quay lại đọc bài này của bạn.
     
  16. huongscarlet

    huongscarlet Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    13/10/2010
    Bài viết:
    1,117
    Đã được thích:
    266
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Cụ thể bạn bán gì vậy? Đọc bài của bạn cũng ấn tượng.
     
  17. tcamtrang

    tcamtrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    13/12/2010
    Bài viết:
    1,553
    Đã được thích:
    257
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Bài viết cũng công phu nhỉ? Tâm sự hay là giải thích về công việc vậy bạn? Nói chung mình không có thiện cảm với công việc này.
     
  18. meocoi123

    meocoi123 Thành viên mới

    Tham gia:
    25/8/2010
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Hi, cho mình ghé tranh luận tí. Thấy qua văn phong và không biết ảnh đấy có pải của chủ top ko nhưng có vẻ bạn đang rất còn trẻ, tầm 86, 87 thôi. Nếu không phải thì cũng không sao, mình cứ xưng bạn vậy. Đọc bài viết của bạn mình lại nhớ đến bán bảo hiểm, mình đã từng tham gia một khoá học về bảo hiểm, theo mình thì bán hàng đa cấp và bán bảo hiểm cũng là 2 hình thức giống nhau. Tuy mình không tham gia bán bảo hiểm hay bán hàng đa cấp nhưng với lĩnh vực bán bảo hiểm nhân thọ thì rõ ràng mình thấy nó mang lại lợi ích và bảo vệ con ng. Còn bán hàng đa cấp của bạn mang lại điều gì có ý nghĩa? ngoại trừ rèn luyện những kỹ năng mềm cho những ng tham gia vào nó (hầu hết là các bạn sinh viên mới ra trường không tìm được công việc ổn định, tôi nói không sai chứ).
    Thực sự thì rất cám ơn những điều bạn chia sẻ ở trên về bán hàng đa cấp, để cho mọi ng hiêu thêm về nghề này, về bản chất không phải là xấu mà người thực hiện nó tốt hay xấu. Tuy nhiên mình không đồng ý với những nhận định và những lời lẽ của bạn ở trên. về Những người đang là công nhân viên chức nhà nước, về những ng không có ước mơ hay những người hết giờ tan tầm lại lê la cà phê bia bọt tán phét với mọi người - và bạn quy kết là sống một cuộc đời tầm thường.
    Nói thật đọc đến đây mình thấy hình như bạn còn rất trẻ để hiểu hết về cuộc đời này, với cách phát ngôn của bạn mình nhìn thấy sự hiếu thắng vì nghĩ rằng bạn đã rất đủ trải nghiệm về cuộc đời, về kinh doanh.Bạn đã đụng đến Những người sống cuộc sống tấm thường (như bạn gọi đấy)và thậm chí dùng một số từ ngữ rất khó nghe, nhưng bạn ạ, để mình nói cho bạn hiểu, không biết bạn nhìn nhận giá trị cuộc sống này như thế nào, hay chỉ qua những lý thuyết của các cuốn sách kinh doanh. Nhưng những con người đang làm cho các cơ quan nhà nước, hàng ngày họ cũng thức dậy, đi làm và cống hiến sức mình cho công việc, ngày nào của họ cũng thế nhưng vô hình chung họ cũng đã tạo nên giá trị cho xã hội, tạo thành 1 xã hội.
    có thể chạy chọt hay ô dù, nếu bạn cho đấy là xấu thì bạn nhầm, đấy chỉ là cách thức mà thôi, có rất nhiều ng có năng lực thực sự nhưng họ muốn làm cho cơ quan nhà nước thì có thể họ phải chạy chọt, có thể với mục đích làm việc ổn định, kiếm một khoản thu nhập, nhưng bù lại những điều đó họ cũng đã góp sức mình vào công việc.
    Trên thực tế có rất nhiều ng muốn chạy vào nhà nươớclàm mà không được, vì quá khó, như bạn, nếu có cửa cho bạn chạy vào nhà nước, vào ngân hàng một công việc ổn định thu nhập cao, bạn chạy ko? hay là bạn không thích và vẫn muốn bán hàng đa cấp?
    Bạn à, cuộc sống là vậy, xã hội là vậy, cuộc đời phải có thế này thế khác, có cung thì có cầu, có ng chạy việc thì có ng cần chạy việc, và trong những quá trình qua lại đấy họ cũng tạo nên giá trị cho bản thân, cho xã hội. Còn những ng ko làm việc chỉ chăm chăm vào nhà nước để lương lậu thì đấy cũng là một bộ phận nhỏ như bạn là một bộ phận nhỏ có cái nhìn tốt về bán hàng đa cấp. mà như bây giờ thì bất kỳ cơ quan nào, kể cả nhà nước, nếu ko làm được việc họ sẽ cho nghỉ ngay.
    Còn về những ng sống cuộc sống tầm thường:hết giờ làm cà phê bia bọt tán phét với bạn bè, bạn gọi là tầm thường??tôi rất ngạc nhiên, với tôi được như thế là một điều hạnh phúc, vậy theo bạn sau giờ làm thì phải làm gì mới không phải là cuộc sống tầm thường. Đừng nhìn nhận và quy kết cs của ng khác thế bạn ạ, mỗi ng đều có một ước mơ và ai cũng cố gắng để thực hiện ước mơ, nhưng rất ít ng thành công với ước mơ của mình, vì có phải ai cũng có điều kiện, có tố chất, có mơ ước, có năng lực để thực hiện được ước mơ của mình đâu. cuộc sống phải có những ng giỏi, người bình thường, người kém mới là cs, mới là xã hội.
    Vậy bạn bán hàng đa cấp là bạn đang sống có ước mơ?có hoài bão?có khát vọng.đấy là ước mơ gì?bạn chia sẻ cho tôi được chứ.
    Đọc bài viết của bạn và những lời trích dẫn từ sách của bạn - 1 người trẻ, tôi cũng có chút thiện cảm hơn về bán hàng đa cấp của bạn, nhưng tôi chưa thay đổi quan điểm về nó, nhưng quan trọng hơn là tôi thấy cách bạn suy nghĩ đag có xu hướng không đúng, và mong bạn hãy luôn giữ bình tĩnh và kiên nhẫn để nhìn nhận cuộc sống, không chỉ làm trong kinh doanh mới mài dũa được con người, ở bất kỳ ngành nghề nào cũng có thể mài dũa con người, nhưng quan trọng nhất vẫn là đạo đức nghề nghiệp của mỗi ng, mỗi người mỗi nghề, và ngành nghề nào (tất nhiên là hợp pháp) đều mang lại lợi ích cho xã hội, đừng phán xét ng khác, có người may mắn sinh ra không phải bươn chải,tự xin việc, mà được bố mẹ lo sẵn cho cv trong nhà nước, nhưng có ng lại phải tự bươn chải kiếm sống, đấy cũng là quy luật cuộc sống.
    Cá nhân tôi nghĩ khi tìm được công việc ổn định hơn bạn nên chuyển nghề, điều đấy sẽ tốt cho tương lai và sự phát triển của bạn hơn.
     
    hiepvusww thích bài này.
  19. hiepvusww

    hiepvusww Banned

    Tham gia:
    20/11/2010
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    30
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Quả thực khi bình tĩnh nhìn nhận lại, tôi có sự ngạo mạn và hiếu thắng trong đó; và điều đó dẫn đến sự khó chịu và động chạm rất nhiều người khi tiếp xúc với tôi. Rất cám ơn bạn meocoi123 đã thẳng thắn nhắc nhở.
    Nhưng tôi xin được nêu ý kiến của mình về việc đánh giá sự trưởng thành của 1 người, ko nên thông qua độ tuổi của anh ta.

    Khi tôi được đào tạo về khả năng lãnh đạo, tôi có nhớ 1 câu nói của Ed Cole rằng:
    "Sự trưởng thành ko đến cùng tuổi tác. Nó bắt đầu với việc nhận trách nhiệm"

    Tôi thực ra là rất non trẻ, nhưng hiện nay tôi cũng đang phải gánh trách nhiệm cho những người trực thuộc mạng lưới của tôi. Việc thành công của riêng mình mà nhìn lại phía sau, toàn bộ quân của mình đã chết trận, thì thực sự là 1 thất bại thảm hại với tư cách 1 người là lãnh đạo. Với việc nhận trách nhiệm giúp đỡ những tuyến dưới trong mạng lưới mình thành công, thì tôi bắt đầu học tập dần cách nghĩ và quan tâm cho người khác, và chú trọng hoàn thành nhiệm vụ đc giao, mang đến sự hài lòng; hơn là tự thỏa mãn với chức danh và thu nhập mà mình mang lại. Nói thật là 700$ của tôi ko phải là sống trên lưng kẻ khác, hàng tháng tôi chỉ cố gắng làm hội thảo, trao đổi giúp tuyến dưới, đào tạo họ và kiểm tra xem 1 tháng họ thu nhập đc bao nhiêu. Còn cuối tháng tôi kiểm tra trong tài khoản của mình, thì tự nhiên nó được cộng vào thêm 700$ như thế; chứ ko phải tôi tính toán mức thu nhập tôi muốn đạt đc cuối tháng, và áp doanh số xuống phía dưới để cuối tháng mang lại thu nhập của tôi.

    Thật ra, khi bạn đứng ở vị trí lãnh đạo ( dù là 1 nhóm người, hay là 1 tổ chức lớn ), thì những điều khiến bạn trăn trở là: 1 là ko hoàn thành được nhiệm vụ của tổ chức giao, 2 là ko đạt được kỳ vọng của cấp trên, 3 là ko giúp đỡ đc cấp dưới hoàn thành nhiệm vụ, 4 là ko thỏa mãn được nhu cầu khách hàng hay đối tác. Và quyền lợi của người lãnh đạo, thực ra bị đẩy xuống hàng cuối cùng, mà chính bản thân nhà lãnh đạo đó cũng ko quan tâm. ( Khi bạn đứng ở vị trí của tôi, hay đang là trưởng phòng kdoanh của 1 cty nào đó thì sẽ hiểu điều này; anh ta đặt nhiệm vụ lên hàng đầu ).

    Nếu 1 người làm lãnh đạo, cứ chạy 1 mình, hưởng lợi nhuận 1 mình, thì anh ta sẽ chỉ đạt đc lợi nhuận cá nhân đó trong vòng 1 tháng mà thôi. Tháng sau tất cả những người phía dưới sẽ lần lượt rời bỏ anh ta. Sẽ chẳng ai thích đi theo sau những kẻ chỉ tư lợi về mình, và dành phần thiệt hại cho những người phía sau. Mong các bạn ko ngộ nhận về lãnh đạo.
     
    Sửa lần cuối: 25/12/2010
  20. tcamtrang

    tcamtrang Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    13/12/2010
    Bài viết:
    1,553
    Đã được thích:
    257
    Điểm thành tích:
    123
    Ðề: Tôi đi bán hàng đa cấp

    Người như bạn sao lại bán hàng được nhỉ? Đầu tiên, tôi cũng có cảm tình đôi chút khi đọc qua 1 số bài viết của bạn, nhưng càng sau này tôi càng thấy bạn làm...sao ý. Ngạo mạn quá bạn à. Không thấy ở bạn có sự chân tình của người bán hàng, không có sự thân thiện và gần gũi...
     
    hiepvusww thích bài này.

Chia sẻ trang này