Truyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, trên thị trường chỉ có một vài người tham gia bán hàng. Hằng ngày, họ bán hàng, các nhà sản xuất làm ra sản phẩm và tất cả mọi người đều hạnh phúc. Một ngày nọ, mọi thứ đã không còn như trước. Tất cả cuối cùng đều tham gia bán hàng. Sự hỗn loạn bắt đầu xảy ra, xuất phát từ tư duy "Lợi nhuận bằng mọi giá". Kinh doanh lúc này đã thay đổi sang một thế giới mà ở đó, người mua chịu nhiều thiệt thòi và ngày càng phải thận trọng hơn. Nhưng quá trình chọn lọc tự nhiên rất công bằng. Thị trường dần sẽ không còn chỗ cho những mô hình kinh doanh đặt lợi nhuận lên trên tất cả. Các thương hiệu phải học thêm về cách cư xử và hướng đến những mục tiêu tốt đẹp hơn. Với quan điểm cá nhân, mình cho rằng: Kinh doanh không nên là nơi trú ngụ nghiệt ngã của một nền văn hóa thị trường tàn bạo và lạnh lùng, chỉ lấy lợi nhuận làm thước đo thành công. Nó phải là một phần tốt đẹp của con người chúng ta. Đó là nơi mà mỗi thương hiệu có thể làm tốt hơn bằng cách đem lại những giá trị nhân văn và coi đó là một tài sản vô giá, không thể đánh đổi bằng bất cứ thứ gì... ........ Các bạn có đồng ý với quan điểm này?
Quan điểm này chỉ đúng khi chúng ta quay về thời đồ đá, khi đó mọi người không có tiền, bình đẳng cong bằng về mọi mặt. Theo học thuyết MAC LENIN thì lý tưởng đó cũng được 2 học giả nêu trong đó, đó là thuyết tiến hóa cuối cùng của nhân loại đang hướng tới. Nhưng để được như vậy thì phải có quá trình tích lũy lâu dài tình bằng trăm hay ngàn năm mới đến được mục tiêu đó. Vậy nên mình hoàn toàn bác bỏ ý kiến của bạn !
Thay vì mom nghĩ: mua bán là cuộc giao dịch giữa một người bị mất - Một người được. Thì nên nghĩ: mua bán là cuộc trao đổi mà một bên cho đi giá trị - một bên nhận giá trị.
MePun nói đúng. Kinh doanh lợi nhuận là cần thiết. Ý của mình trong bài Post là cần phải cân bằng giữa hiệu quả kinh doanh và giá trị đem lại cho khách hàng. Đừng vì lợi nhuận mà bất chấp tất cả. Nó không phải là "Bình đẳng công bằng về mọi mặt" như học thuyết Mac-Lenin mà bạn doanhung3050 nói. Nó là tư duy và nhận thức của người kinh doanh. Mình có nói trong bài Post :"...các thương hiệu có thể làm TỐT HƠN bằng cách đem lại những giá trị nhân văn và coi đó là một tài sản...". Liệu điều này có quá khó đối với một thương hiệu không? Các bạn cho ý kiến bình luận.
Nếu bạn không có lợi nhuận thì bạn sớm hay muộn cũng không còn khả năng kinh doanh. Nhưng lợi nhuận ở 1 mức chấp nhận được, cả 2 bên bán mua đều cảm thấy fair thì sẽ gần đạt được như mong muốn của bạn . Còn anh doanhung0305 nói thế thì có phần cực đoan, vì nếu kinh doanh bất chấp đẩy phần thiệt về một người rồi lấy lý do "Xã hội bây h làm gì có bình đẳng và công bằng', thì đó là một lý do không chính đáng .
Bất cứ thương hiệu nào cũng phải cần lợi nhuận để tồn tại và phát triển. Ngoài việc tìm kiếm lợi nhuận hợp lý và có đạo đức, các thương hiệu có thể dùng 1 phần lợi nhuận cho các lợi ích cộng đồng, ngoài phạm trù kinh doanh. Đó là điều các thương hiệu có thể làm TỐT HƠN. Hình như tớ thấy ở VN mình ít có thương hiệu nào làm như vậy. Có bạn nào biết không?