Trân trọng gửi tới các bạn câu chuyện hài Rượu bia và tác dụng không ngờ Thiên hạ đồn rằng ở đất nước Bhutan chùa thật không phải chùa giả, sư thật không phải sư quốc doanh, tu thật không phải tu lưu manh, nên vợ mình dắt mình sang gửi tu học kết hợp cai rượu. Sau khi nghe vợ mình trình bày tiểu sử rượu bia của mình, nhà sư nhân từ hỏi: -Ngươi uống rượu có thích không? -Thưa thầy thích, rất thích -Ngươi uống rượu có ngon không? -Thưa thầy ngon, rất ngon. -Rượu chỉ mang đến cảm xúc vậy thôi sao? -Thưa còn nữa, mỗi lần uống rượu con thấy vui tươi, hoan lạc, yêu đời, yêu người, yêu thương, độ lượng, tha thứ, hào hiệp. Có chai rượu ngon con gọi bạn bè đến, có món ăn ngon con mời bạn bè đến. Uống rượu, đọc thơ và nói những lời tử tế. -Thôi ngươi hãy về đi, đừng đến đây gặp ta làm gì nữa. -Thầy không nhận những thằng uống rượu làm đệ tử phải không thầy? -Không, ta tu tập 50 năm để được sống thích thú, vui tươi, hoan lạc, yêu đời, yêu người, độ lượng, tha thứ, hào hiệp nhưng vẫn chưa đạt đến cảnh giới đó. Còn ngươi chỉ uống rượu lại đạt đến cảnh giới cao nhất của đạo. -Nhưng thưa thầy con muốn học đạo. -Đến với đạo có nhiều đường. Ta ăn chay, tụng kinh, niệm Phật. Ngươi uống rượu, đọc thơ, nói lời tử tế. AI THÀNH TÂM THÌ THIỆN NGỘ! Nói xong nhà sư quay lưng đi, để lại mình bơ vơ trong sân tu viện. Vợ mình dắt mình về, nói từ nay sẽ cho thêm tiền mua rượu.
Bước tới đèo ngang bóng xế tà Điểm thi trên giấy thấy con 3 Lom khom dưới lớp kẻ ngậm bút Lác đác bên trên kẻ ngắm trời Thương má đau lòng con bí quá Thương thầy ở lại một năm chơi Người ta đi học có đôi Còn tôi đi học ôi thôi phát sầu Một mình ngồi ngắm bồ câu Nó cũng ... hai đứa ... lại càng sầu thêm Học ho lắm cũng ăn mắm với cà Học tà tà cũng ăn cà với mắm Học cho lắm cũng đi tắm cởi truồng Học luồn xuống cũng cởi truồng đi tắm Học cho lắm tắm hỏng có quần thay Học cho hay tắm thay hoài cái quần cũ
Bài thơ chế về học sinh Đầu đường Xây dựng bơm xe Cuối đường Kinh tế bán chè đậu đen Ngoại thương mời khách ăn kem Các anh Nhạc viện thổi kèn đám ma. Ngân hàng ngồi dập đô la In giấy vàng mã, sống qua từng ngày. Sư phạm trước tính làm thầy Giờ thay kế toán, hàng ngày tính lô. Điện lực chẳng dám bô bô Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao. Lập trình chả hiểu thế nào Mở hàng trà đá, thuốc lào... cho vui. Nông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi, 'Số em chắc chỉ tiến lùi theo trâu' Nhìn quanh, Thương mại đi đâu? Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn... Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồn Đang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bài. Báo chí buôn bán ve chai Giao thông đi chở thuê ngoài Đồng Xuân. Bách khoa cũng gặp đôi lần Buôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồng Mỹ thuật thì đang chổng mông Đục khắc bia mộ, cũng mong lên đời Mỏ địa chất mới hỡi ôi Sáng thồ hai sọt, chào mời mua than. Thủy sản công việc an nhàn Sáng cân mớ cá, cuối làng ngồi rao...! Hàng hải ngồi gác chân cao Bao giờ trúng số mua tàu ra khơi. Bác sĩ, y tá có thời Học xong về huyện được mời chích heo... => Câu thơ chế báo đạo nhất nói về thực trạng của các sinh viên sau khi ra trường.