Em và chồng e vừa cãi nhau, e buồn lắm các bác ạ! Chồng e mấy tháng trước là thủy thủ chuyên lái tàu biển lương cũng đc 20 1 tháng nhưng bù lại phải đi cả năm (sau đó về nghỉ trên bờ khoảng 8-10 tháng ko lương) đợt này về a ấy tính nghỉ luôn vì e bị sẩy 1 đứa khi ông ấy đang đi tàu. Hiện a ấy làm đc 5 tháng ở 1 cty nhưng vất vả căng thẳng tốn nhiều thời gian. Thời gian. Này e cũng biết ý nên ko nhờ vả ông ấy chút j thêm, đi làm về chỉ việc đợi ăn cơm. Đến lúc e bầu cũng vẫn vậy ck chỉ việc ăn, sáng e cũng dậy cb đồ để 2 vợ ck mang đi ăn trưa. E mang thai lần này rất mệt bs phải kê thêm thuốc nội tiết để giữ thai, và giảm co, thai đc 2 tháng chưa ổn định nên e cũng rất lo. 1 hôm do lúc ấy đi làm về trời mưa rất to, e về đến phòng trọ thì ng rét cầm cập và mệt kinh khung nên nghĩ thôi tý ck về rồi đi ăn j ngoài. Vậy mà khi ck e về thấy e nằm ko hỏi han j còn trách móc ko cơm nước j mà lại nằm đây. E cũng nói là e mệt ck e mua cho e bắt phở về nhưng e nôn hết, ngồi bẹp 1 góc nôn ck ko đoái hoài, e chỉ vừa khóc vừa nôn nghĩ mà mình khổ. E lên giường nằm ck e nói từ mai về mà chưa thấy nấu cơm thì đừng có trách, khó tính khó nết . Hazz nghĩ lúc ấy e lại thấy cuộc đời bi đát Quay lại vấn đề chính, hôm nay sau 3 ngày bị sốt vi rút(do lây của ck) ck e nói e sau mấy năm lấy nhau a ko thấy e tiến bộ j, đậm chân tại chỗ ... như này thì sao sống ở hn đc. Ck e kỳ vọng e phải làm kinh doanh, làm chủ...E cũng nhận e làm việc ko chịu đc môi trường áp lực, mức lương cứng của e 6 tr trừ bảo hiểm, ngoài ra e còn làm thêm đc 2-4 tr tùy tháng. Mà ck e làm bh đc tầm 7tr. Lương bh đủ sống thêm con nữa là chật vật e cũng ko biết phải làm sao. Nói thêm chỉ làm e vc cãi nhau hơn.
Thương em và gia đình em! Ngày trước mình có đứa đầu tiên là khi đã tk đc khoảng 1 tỷ! Vậy nên vợ chồng mới cưới hãy cố gắng tk và tích lũy để cuộc sống đc vui vẻ và hòa thuận!
chia sẻ với e. Cuộc sống khó khăn đã đành, gặp phải chồng ko tâm lý thì đúng là rất mệt mỏi, sau này e ở nhà chăm con mọn nữa thì ko biết ck e sẽ thế nào...
Bạn ơi cố gắng lên, nghĩ tích cực, nghĩ rằng mọi khó khăn rồi sẽ qua hết. Như mình ngày xưa hồi đi đẻ còn phải đi vay tiền cố gắng đẻ thường cho đỡ tốn cơ, nhưng rồi sinh mổ được 20 ngày đã phải đi làm vì ko 1 ai giúp đỡ. Thế mà vẫn phải tự vượt qua, tự cố gắng.
loại đàn ông hãm tài (xl vì bức xúc thằng đàn ông như ck e quá), lương hơn vợ đc có 1tr đồng đòi phục vụ hầu hạ cơm nước trong khi vợ đang mang thai yếu ớt cần quan tâm chăm sóc. đến với nhau toàn từ bàn tay trắng cố gắng động viên nhau thương yêu quan tâm đến nhau là đủ để vượt qua khó khăn, đây ck như ông hoàng đòi hỏi. Về bảo chồng anh làm vợ, chửa đẻ đi để e thay làm ck đi làm kiếm tiền lo gđ.
vợ chồng mà cãi nhau cũng là chuyện bình thường thôi mà có gì đâu. buồn rồi lại vui, vui rồi lại buồn như cơm bữa ấy mà
ck ban có vẻ gia trưởng ghê nhỉ, bt dù tnao vk có bầu mệt thêm nữa la hỏng 1 lần phải giữ gìn chứ. rồi trách vk ko tiến thủ thế ck tiến đến mức nào. nói chung vc nào cũng cãi nhau và mình thấy hầu hết lý do đều bắt đầu từ kinh tế mà ra. thôi cứ chịu khó nghĩ ngơi kte tính sau, còn người là còn của bn ạ
cố gắng lên bạn, qua giai đoạn này là mọi việc ổn thôi, bạn tìm thêm việc j bán online ý cũng thêm thu nhập.
cố gắng đầu tiên là mẹ tròn con vuông. Bận con nhiều người còn ko đi làm được. Mình cũng ko được ck quan tâm lắm nhưng lâu dần quen, lắm lúc nghĩ mình thương mình đã, trông chờ ng khác thương mình đôi khi khó khó. Bạn tập trung vào việc chính là chửa đẻ đi. Giải thích với ck từ từ.
Nhìn thấy chồng bạn hơi bảo thủ, gia trưởng và thiếu sự quan tâm chia sẻ. Nếu hai vợ chồng mà không nói chuyện để hiểu và thông cảm cho nhau cũng như xác định tư tưởng vững vàng thì thai càng lớn, càng nhiều chuyện. Khi con ra đời, rất nhiều thứ phải chi tiêu sẽ càng có chuyện to nhỏ trong nhà hơn
Tâm sự rất thật, cuộc sống đời thường vốn nhiều vấn đề như thế. Em cố gắng suy nghĩ tích cực, là ck chỉ đang rất lo lắng cho tương lai gia đình. Nhưng nghe em kể thấy ck thiếu quan tâm đến sức khỏe lúc mang thai như thế là không được, mất cảm tình nhất với ck em việc đó. Vậy em phải tự đấu tranh để đòi hỏi quyền lợi chính đáng của mình, phụ nữ mang thai rất mệt mỏi.
Nghĩ mà nó chán. Nói không phải kể công nhưng nghĩ mà tủi. Ck nằm viện, e vừa đi làm vừa chạy lo cơm nước sớm tối đầy đủ cho ck trong viện 1 tuần sốt xh. Mỗi lần ck ăn chỉ hỏi, ck ăn ngon không. ck ra viện em vào viện, ck chưa có việc làm nên chỉ mỗi nấu cơm và chăm e ở viện, ck thốt câu sau 1 ngày chăm, "chăm em mệt hơn chăm con nít". Nghĩ mà nó chán tập 1. Em cũng đi làm, ck cũng đi làm. E làm về sớm, đi chợ lo cơm nước trong khi đang nghén, về tới nhà là mệt rủ rượi, vẫn cơm nước nấu sẵn chờ ck về. Ck vừa làm chưa dk 1 tháng thì ck bỏ việc, do ko hợp tính sếp. Cũng giáp tết nên thôi ở nhà chờ ra năm xin việc. Vừa làm về đặt mông xuống giường, ck kêu nấu cơm đi. Giật mình nghĩ nó chán tập 2. Ck em thì có giặt đồ, và rửa bát nhưng tị việc cho em lắm. Bầu thì cũng chia đôi công việc. Nghĩ mà nó chán. Tết nhất ko có tiền, tiền em chỉ đủ lo trả tiền trọ và ăn uống, đi khám thai, mua sữa bầu thế là hết. Ck muốn tiền về mừng tuổi nội ngoại, biếu nội ngoại ... em lại điên đầu khoản không có, mà phải chi. Ấy thế mà ck kêu, tết này không về ngoại, ở quê ck ăn tết vì rét và mưa. Em bảo, sao ko ăn ở ngoại luôn, ck bảo ở ngoại không có người đánh bài... EM CẠN LỜI. NGHĨ VÔ CÙNG CHÁN. Thực ck em cũng ko phải nghiện bài bạc, mà cứ về quê thì ông chơi bài với đề. Tiền ko có, đến cái áo ấm em còn chưa được mua, phải đi xin chị trong cty kia. vậy mà đời .... Lại nhớ! thưởng tết tây được 600k, em vui định tính mua cái áo ấm mặc đấy. Thế mà đi liên hoan tất niên cái cty mới vào làm, ck uống nhiều, dại khổ em, em phải cho đi viện thưởng dk 600k, viện phí những 850k âm mẹ của em 250k thưởng vào lương. Thế là em lại nhịn mua áo. Chịu lạnh thôi biết sao. Càng nghĩ càng chán, nhưng quyết ko nói với bme, người thân. Tính em là khổ cực, nhục nhã, đau đớn như nào tự thân chịu, chứ nhất định chưa tới đường cùng thì ko phiền người nhà. Tất cả tự mình gánh, vì do mình lựa, mình phải chịu trách nhiệm với kết quả mình đã làm.