Phở hay Cơm – Thương Hoàng Những ông thèm phở hơn cơm Thường hay bị bắt nhai rơm ở nhà Những ông thường hay ăn quà Thường hay bị bắt ở nhà nhai cơm Những ông chỉ biết ăn cơm Thường hay lẩn quẩn nhai rơm ở nhà Những ông không biết ăn quà Thường hay lẩn quẩn ở nhà nhai cơm Những ông vừa phở vừa cơm Trộn chung hai thứ phở cơm đề huề Làm người đừng có câu nề Có gì ăn nấy đề huề phở cơm Húp dăm bát phở rồi cơm Nhơi dăm bó rơm rồi phở hai tô Nhưng khuyên các trự hồ đồ Chớ nghe xúi dại xuống mồ nằm mơ Tui ngồi cạp đất mần thơ Vì cơm gặp phở đưa tờ ly hôn
Con bù chét – Thương Hoàng Thà làm bù chét rong chơi Níu từng sợi tóc ru đời nguyệt hoa Khi thì đứng tựa kim thoa Lúc xuôi âm vực ta bà cỏ hoang Thà làm bù chét ngang tàng Cắn môi thiếu nữ gieo ngàn chiếc hôn Khi leo lên đỉnh thực phồn Vu sơn bán dạ ngất hồn trăng lung Thà làm bù chét khoanh vùng Tóc huyền thăm thẳm muôn trùng đường yêu Khoái nhất những khi tịch liêu Tiếng nàng ý ới mỹ miều đàn tay Thanh âm xồn xột phím gầy Đỏ hồng da thịt tình này khó phai Thà làm bù chét một ngày Cắn em gieo nọc thương hoài ngàn năm
Tứ khoái đời người – Thương Hoàng Ở đời có bốn thú vui Rượu chè cờ bạc bao người mê si Hút sách nhả khói mê ly Còn khoản “sung sướng” ai thì không mê Tôi không cờ bạc đánh đề Rượu chè thỉnh thoảng khi về thăm quê Hút sách thì sợ bị chê Da xanh méc ưởn gớm ghê bệnh ghiền Nhưng còn “khoản ấy” triền miên Ba góc dồn một lên tiên mấy hồi Tứ khoái cũng vậy mà thôi Nhất khoái ẩm thực hỏi đời ai không Nhị khoái “loại bỏ” sạch lòng Tam khoái kề cận má hồng đê mê Tứ khoái ngủ như lợn xề Pho pho ngáy lớn … ai chê mặc tình Dù cho nghèo khó khi khinh Hay giàu nứt đố cũng tình tang tình Vua chúa thần dân tôn vinh Đệ tam khoái lạc tang tình tang tang
Sức khỏe người già – Thương Hoàng Người bạn già hẹn nhau quán cà phê Họ chào nhau thăm hỏi về sức khỏe Một ông nói rằng mình chẳng còn trẻ Ăn không ngon đi đứng chẳng tự nhiên Một ông khác tỏ ra vẻ muộn phiền Nào thấp khớp, tiểu đường, mỡ trong máu Bao thứ bệnh chỉ làm khổ con cháu Muốn chết đi cho sướng cái thân già Và như thế họ thi nhau kể ra Từ khó ăn, mất ngủ, cao huyết áp Nhưng một ông có vẻ còn cứng cáp Nói ăn ngủ nghỉ tiểu tiện đúng giờ Nhìn dáng ông đầu tóc đã bạc phơ Các bạn già đều tỏ ra thán phục Nhưng ông nói cũng bất tiện đôi chút Ông tiểu tiện đúng vào lúc sáu giờ Nhưng tuổi cao nên ngày một si khờ Ông thức dậy mỗi ngày bảy giờ rưởi Sáng sớm nào cũng nghe tiếng mắng chửi Thật khổ cho cái thân già hẩm hiu
Hịch khởi nghĩa – Thương Hoàng Hỡi các ông chồng đang bị xiềng xích Trong sự tối tăm bếp núc việc nhà Vì những phu nhân suốt ngày chỉ la cà Từ vũ trường đến các sì pa (spa) làm đẹp Phận làm đàn ông hai bầu ngực lép kẹp Phải cho con bú rồi rữa chén quét nhà Hai bàn tay chai, nắng gặm nát làn da Cuộc đời gắn liền với gông cùm, tả, sữa Mặt nám tóc thô vì quanh năm củi lửa Cơm hiu canh hẩm lại bữa đói bữa no Hè nóng đông lạnh quần quật như trâu bò Ngẫm nghĩ phận mình đớn đau thua ở đợ Cũng cha mẹ sanh nhưng phụ nữ làm vợ Chẳng khéo chìu chồng và không biết nuôi con Quanh năm quà bánh nên núc ních béo tròn Đầu cổ rối bù như đánh ghen bại trận Hội nghị lần này quyết phục thù rữa hận Chúng ta đình công chuyện bếp núc việc nhà Cùng nhau đủng đỉnh đi đến các sì pa (spa) Tắm trắng làn da rồi nối mi, nối tóc Nhà cửa dơ bẩn, mặc kệ cho con khóc Để cho các bà biết thương tiếc đần ông Đêm tối … không chìu … mình hăm dọa đèo bồng Nhắn cho các bà … đàn ông là chồng, chủ gia đính đó nhé Hịch này lệnh truyền các ông chồng lớn bé Lập hội cùng nhau để trích huyết ăn thề Chung một lòng để xây dựng lại tiền đề Chồng là chủ nhà, là người thương của vợ
Sự tích vợ chồng – Thương Hoàng Hỏi tại sao đàn ông phải lấy vợ Để đánh đổi bằng mạng sống tự do Phải chuyển kiếp hóa thân làm trâu bò Để cày bừa dù nắng mưa gian khổ Ngược thời gian quay về thời tiền cổ Thuở lập địa chỉ có mỗi Adam Vì rảnh rỗi sinh nông nỗi càm ràm Xin thượng đế ban cho một người bạn Ngài bằng lòng nhưng phép thần có hạn Nên Adam hy sinh chiếc xương sườn Ngài hóa phép biến thành một mỹ nương Và mọi việc … rắc rối kể từ đó Người bạn mới vì thân hình bé nhỏ Rất yêu kiều với tên gọi Eva Nhan sắc nàng khiến cá lặn chim sa Nên Adam vội vàng ăn trái cấm Chín tháng sau một bạn nhỏ bụ bẩm Thượng đế ban cho Adam – Eva Để hai người phải làm mẹ làm cha Khỏi rảnh rang ăn hết vườn táo chín Đời Adam kể từ đó khép kín Vì Eva chưa học cách chăm con Nên Adam phải thao thức mỏi mòn Hết thay tả đến bưng bình vắt sữa Cực nhọc quá nên Adam nổi lửa Đòi thượng đế thâu lại chiếc be sườn Ngài buồn rầu nhỏ đôi giọt sầm thương Vì cùng đường … rút xương là sẽ chết Đời Adam từ đó thêm mỏi mệt Vì cám dỗ trái ngọt nên đọa đày Làm trâu ngựa quần quật từ sớm mai Để đền bù cho một lần lầm lỗi Một ngày kia Adam hờn, giận dỗi Truyền con cháu – đàn ông phải cứu mình Hái sạch trái … hận này mới giảm khinh Phải cưới vợ … lặt đào tiên rữa nhục Và từ đó cánh đàn ông tuân phục Lập gia đình khám phá chốn đào viên Mê hái trái … lâu ngày đâm ra ghiền Dù trâu bò … nhưng hổng ông nào sợ Bạn đã biết … sao đàn ông lấy vợ!