con 4 tuoi buong qua nhung khong tu tin. Lam the nao de khac

Thảo luận trong 'Cư xử với con' bởi dang phuong nga, 25/9/2006.

  1. dang phuong nga

    dang phuong nga Thành viên tập sự

    Tham gia:
    15/9/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    :oops: chang biet co phai vi minh khong biet day con hay sao ma chau buong qua troi. neu mang dieu gi khong bao gio lam ngay ma cu lam theo y minh den bao gio bo me cau len moi ngung va tuan theo bo me. nhung lam cai viec gi dau tien thi rat rut re, cu luon mom noi " con khong lam duoc " cu nhac di nhac lai the mai den khi me phai cau len moi mien cuong lam, lam xong thi cuoi sung suong , trong den buon cuoi.
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi dang phuong nga
    Đang tải...


  2. mejudy

    mejudy Thành viên mới

    Tham gia:
    15/6/2006
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Sao ma giong cu Ti nha minh the, nhieu luc cang thang qua o biet lam the nao.Chac tai tam sinh ly lua tuoi nay nhu vay day, hy vong se qua di va tot dep hon.Minh chi biet yeu thuong con nhieu hon nua thoi.
     
  3. beampc

    beampc Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    15/8/2006
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Re: con 4 tuoi buong qua nhung khong tu tin. Lam the nao de

    bạn ơi thấy mấy dòng này cũng hay mình gửi bạn xem luôn , vì mình cũng đang ở tình trạnh như bạn đấy : 3. Cho phép con cái ta mắc sai lầm (dậy khả năng phán đoán đúng)
    Con trẻ không có đủ kinh nghiệm cũng chưa chín muồi về khả năng suy luận logic nên thường không biết phán đoán đâu là đúng đâu là sai.
    Nhưng cùng với sự trưởng thành, tri thức của con trẻ cũng tăng dần lên, bắt đầu có khả năng đưa ra quyết định chính xác. Trong quá trình đó, kinh nghiệm tích luỹ là rất quan trọng, nó cũng chính là con trẻ băt buộc phải có cơ hội học tập cách đưa ra quyết định. Trong quá trình học tập, đương nhiên sẽ có những phán đoán sai ví dụ như trời mùa đông lại mặc áo cộc tay... Với sự định hướng hỗ trợ của người lớn, những kinh nghiệm sai đó sẽ là cơ sở quan trọng giúp trẻ đưa ra phán đoán chính xác cho những lần sau.
     
  4. Me CSHS

    Me CSHS Thành viên tập sự

    Tham gia:
    17/5/2006
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Con k thân thiện, k tự tin

    Về vấn đề này, em cũng đang nghiên cứu cách gì để chiến đấu với cu cậu 4 tuổi, chắc vần đề này, bác Lê Khanh sẽ có nhiều kinh nghiệm, mong bác chỉ giáo.
    Cu cậu nhà em được đi chơi nhiều, tham gia bạn bè cũng nhiều nhưng k chủ động giao tiếp, k chủ động làm quen với người khác (VD : đi kiểm tra để học tiếng Anh, thì k chịu đọc theo cô giáo, chỉ đọc theo mẹ, khi đi học thì buổi đầu tiên nhất quyết k vào, buổi sau động viên, khích bác mãi thì cũng vào nhưng bắt mẹ vào cùng, nếu có mẹ ngồi đó thì nói năng cũng thoái mái, nhưng k có mẹ thì lí nhí... tóm lại là rất bực mình), k biết lý do chính có phải là tính cách hay mẹ giáo dục sai phương pháp :?: :?: :?:
    Rất thích chơi, khi chơi thì quên hết các lời hứa lúc trước, ai đến chơi, đặc biệt là trẻ con thì k muốn cho về, muốn ở lại chơi cùng, rất khó giải thích thuyết phục.
    Giúp em với.
     
  5. greenriver

    greenriver Banned

    Tham gia:
    20/9/2006
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Em cũng đang lo vì con gái em 4 tuổi nhưng rất bướng, không những làm trái lời của bố mẹ mà còn gắt cả với bố mẹ nữa. Mà ở nhà thì cháu nói nhiều và tỏ vẻ đanh đá lắm nhưng đến lớp thì lại hay xấu hổ chứ. Các bác xem có cách nào giúp em với nhé.
     
  6. Le Khanh

    Le Khanh Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2,065
    Đã được thích:
    1,788
    Điểm thành tích:
    863
    Đoạn trường ai có qua cầu mới hay ! Tôi cũng có 1 quý's tử mà khi vào lớp 1 luôn bị cô giáo mắng vốn vì cái tật ù lỳ - làm bài, học bài thì cũng tàm tạm, nhưng cô hỏi đến thì "kiên quyết " không trả lời - Tình trạng này kéo dài cho đến hết tiểu học - tuy có giảm đôi chút . Ngay cả việc giao tiếp với người ngoài, tập cho cháu đi mua được một gói bánh, tờ báo là cả một quãng đường dài - trong khi ở nhà thì cũng mồm năm miệng mười như ai !
    Mãi đến khi lên cấp II, nhờ làm việc rất kỹ với giáo viên ( cũng may là gặp toàn GV giỏi và ban GH rất hiểu biết ) nên cu cậu mới khá lên, được chọn vào lớp A 1 ( lớp tuyển đấy ) và thưòng xuyên ở top 10 -
    Tôi chia sẻ chuyện nhà, để muốn nói lên vài suy nghĩ :
    - Mỗi trẻ có 1 cá tính khác nhau ( tôi có 3 cháu, mỗi cháu mỗi khác rõ ràng)
    - Phải hiểu trẻ có tính cách như thế nào để xây dựng một " chiến lược" giaó dục phù hợp .
    - Đừng quá lo lắng, mà hãy kiên nhẫn từng bước một để trẻ có thể được sự chấp nhận của mọi người mà không phải thay đổi quá nhiều tính cách của mình.Trẻ sẽ từng bước có những biến chuyển tốt theo lứa tuổi.
    - Hãy tìm ra những ưu điểm của trẻ để phát huy, và quan trọng nhất là phải giúp trẻ hình thành cá tính của mình - không quá bao sân và không nên ép trẻ vào một khuôn mẫu như mình mong muốn .
     
  7. greenriver

    greenriver Banned

    Tham gia:
    20/9/2006
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Em cám ơn bác Lê Khanh đã truyền đạt kinh nghiệm quý đó. Em sẽ cố gắng thực hiện theo những lời khuyên của bác xem có biến chuyển gì không. Thật sự là em cũng đã rất lo lắng vì sợ cháu sau này sẽ khó dạy bảo rồi thành hư thì nguy to bác ạ.
     
  8. Me CSHS

    Me CSHS Thành viên tập sự

    Tham gia:
    17/5/2006
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Dạy con

    Cảm ơn bác Lê Khanh đã cho những lời khuyên bổ ích. Nhưng em vẫn băn khoăn cách " xây dựng chiến lược" thế nào để có hiệu quả nhất, chứ cũng rất lo là mình sẽ " bao sân" rồi ép buộc con cái theo cách của mình mà không hoàn toàn phù hợp với tính cách của con. Nếu có thể, bác Lê Khanh và mọi người góp ý giùm, xin cảm ơn.
     
  9. TanNg

    TanNg Thành viên chính thức

    Tham gia:
    12/10/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Tình hình là đợt này ko có thời gian để suy nghĩ nhiều, nên phải nhờ chuyên gia tư vấn.

    Con bé nhà này tạm gọi là "hoàn hảo": ngoan, học tốt, chăm, tự giác, tự lo cho mình, chơi cũng tốt, chỉ mắc phải tật vội vàng không cẩn thận (tật này thừa hưởng gien mẹ). Nhưng mà thằng cu thì khác hẳn. Nói về cái hay thì khôn, vui vẻ, láu lỉnh, nhanh nhẹn. Nhưng mà hôm nay họp phụ huynh, có 5 danh sách tật xấu thì cậu (chuẩn bị 4 tuổi) nằm trong 3 gồm có

    1. Không chịu xúc cơm. Nói chung là lười nhác
    2. Hiếu động nghịch ngợm.
    3. Học lơ đãng, không theo kỷ luật. Cả lớp tập thể dục thì cậu đứng lơ đãng, quay ngang ngó dọc. Lúc cả lớp vẽ thì cậu đi xếp hình.

    Thực ra còn một tật thứ tư nữa mà cô không biết là con trai mà hay nhõng nhẽo, lè nhè.

    Nguyên nhân thì khá rõ rồi, một phần vì tính thằng này nó hiếu động hơn chị, một phần khác là vì thời con chị còn bé bố mẹ để ý chuyện giáo dục, huấn luyện hơn. Bây giờ bận rộn và cũng dễ tính hơn nên buông trôi hơn trước một chút.

    Nói chung mọi thứ cũng chưa có gì quá đáng. Nên tôi đang lăn tăn là không hiểu có vấn đề gì không, hay là cứ để kệ cho nó phát triển tự nhiên lớn lên một chút rồi tính.


     
  10. Le Khanh

    Le Khanh Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2,065
    Đã được thích:
    1,788
    Điểm thành tích:
    863
    Có một nguyên tắc rất hay trong việc dạy trẻ Chậm khôn, là nên tìm mọi cách tìm ra và khơi gợi những năng lực, những ưu điểm của trẻ ( dù rất ít, rất mong manh ). Nguyên tắc này có thể áp dụng cho trẻ bình thường trong việc giúp trẻ hạn chế những yếu kém.
    Trước tiên, chúng ta nên thay đổi cách nói với trẻ - Thay vì nói: Con đúng là thứ hậu đậu ( hay cứng đầu, lười biếng...) làm gì hư nấy, lần này không được làm đổ cơm nữa đấy. Trẻ sẽ ghi nhớ 2 điều : Hậu đậu và làm đổ cơm, để tiếp tục phát huy tính hậu đậu bằng việc làm đổ cơm nữa !
    Nên nói: Mẹ thấy con khá hơn rồi đó, mẹ tin là lần này con không làm đổ cơm ( và nếu trẻ lỡ đổ : Thôi, không sao lần sau con sẽ tốt hơn, đúng không ?) - Thực ra, để nói một cách tích cực là 1 điều không dễ dàng gì, nhất là với những tình trạng đã gần trở thành một thói quen , nhưng khi chúng ta thay đổi cách nói : Thay vì : " Đừng la hét ồn ào" thì " hãy im lặng đi con " Thay vì : đừng làm đổ nước ngọt lên cái áo mới đấy, mà nên nói : Hãy cẩn thận nhé .
    Trong lứa tuổi dưới 6, trẻ có khả năng cải thiện rất tốt - nếu trẻ có lớn hơn, chúng ta cũng không nên thất vọng, mà lúc nào cũng tỏ ra tin tưởng là con mình sẽ tốt hơn - thì dần dần trẻ sẽ tốt hơn.
    Có 1 quan điểm rất hay : " Nếu chúng ta muốn hạnh phúc thì chúng ta hãy hạnh phúc !" có vẻ ba phải quá nhỉ nhưng nếu suy nghĩ kỹ hơn, thì đó là 1 chân lý rất sâu sắc. Giáo dục con trẻ cũng vậy, chúng ta hãy nhìn ra những ưu điểm và làm cho nó lớn lên, thay vì cố gắng tìm ra những điểm yếu để đè nén nó xuống. Có thể trẻ sẽ che đậy nó như vùi than hồng vào tro, nhưng rồi nó sẽ bùng lên ở một thời điểm khác - và sẽ khó dập tắt hơn nữa.
    Tôi thường đề nghị các bậc cha mẹ nên hiểu trẻ - Hiểu ở đây nghĩa là biết được những điểm mạnh/yếu biết được tính khí của trẻ là hướng nội/ hướng ngoại - biết được sở thích và nỗi sợ hãi của trẻ , để từ đó cùng trao đổi với nhau ( hay thống nhất với nhau ) về cách dạy con sao cho phù hợp - Chúng ta cũng cần chú ý đến độ tuổi - trẻ 2 tuổi có phản ứng và cách nhìn khác với trẻ 4 tuổi - Không thể đem cách dạy trẻ 5 tuổi để áp dụng cho trẻ 3 tuổi được ( mặc dù chúng ta thường tự hào là con mình khôn trước tuổi)
    và nhất là : Không nên so sánh trẻ với con hàng xóm hay bạn bè nhất là cách nói : Con xem bạn Dũng bằng tuổi con mà ngoan ghê chưa - con còn lâu mới bằng nó ! - Việc khích tướng là một biện pháp phải hết sức thận trọng vì đó là con dao hai lưỡi !
    Cuối cùng : Chúng ta cũng nên chấp nhận cho trẻ " tồn tại" một vài hạn chế, đừng nghĩ rằng chúng ta có đủ năng lực để biến một đưá trẻ thành một kkẻ hoàn hảo sau này -
     
  11. dang phuong nga

    dang phuong nga Thành viên tập sự

    Tham gia:
    15/9/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Cam on tat ca moi nguoi da cho em hoc hoi kinh nghiem.nhung thu that van thay sao ma kho qua! nhe nhang nhieu khi thay khong hieu qua ma cuong quyet nhieu khi cung thay khong xong. Day, nhu 3 hom truoc bo chau mua cho 1 den ong sao, cu chang choi chua duoc 2 buoi la pha hong. bo bao " hong roi la bo khong mua cho cai khac dau " con tra loi " duoc bo a, hong roi la con khong doi mua nua dau " . ngay hom qua cu doi vat den di vi ly do hong roi, me khong cho vat , the la moi lóc anh chang lai choc mot ty cho cai den rach ra , roi lai bao "no hong roi vat di me ", me khong cho vat lai khong cho dong vao cai den nua, anh chang cu rinh rinh lai pha them mot ty. Em dang co cuong quyet de xem su the xe di den dau. Moi nguoi co dong y voi cach cua em khong,hay ai co ke gi hay cho cac tinh huong tuong tu bao gium cho em voi :?: :lol:
     
  12. Le Khanh

    Le Khanh Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2,065
    Đã được thích:
    1,788
    Điểm thành tích:
    863
    Rõ ràng là anh chàng này muốn phá hỏng đèn, để có lý do đòi mua đèn khác - Bạn cứ để cho anh chàng tự do phá ( vì đằng nào thì cũng hỏng rồi ) và hỏi thử lý do xem cậu ta phá để làm gì ? và bạn có thể khen (!) là con đã tạo ra một cái đèn thật đặc biệt, con có thể mang đi khoe với bạn được rồi, mẹ thấy hay lắm đấy ! - Bạn chỉ cần nói : Bố mẹ chỉ mua 1 cái đèn thôi, còn làm sao cũng được, muốn phá muốn đốt tuỳ ý - trước sau chỉ có 1 cái thôi ! Điều này có thể giúp cho cậu ta ý thức hơn - chứ còn cấm đoán, rồi phạt, rồi khóc lóc, rồi sau đó là ..đi mua đèn mới vì không chịu nổi sự mè nheo là ..xong ! bài học được rút ra : muốn có cái mới, cứ phá cái cũ - chịu đấm ăn xôi !
     
  13. TanNg

    TanNg Thành viên chính thức

    Tham gia:
    12/10/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Về việc phá hỏng đèn. Hồi lâu rồi tôi có đọc một bài viết về việc trẻ con hay phá đồ chơi, và cần phải làm như thế nào.

    Đại loại là trẻ con thường rấ chóng chán, thích có một trò mới, thích tháo tung mọi thứ ra để xem nó như thế nào. Người lớn thì cho rằng trẻ sẽ cần một cái ô tô nguyên vẹn và đẹp đẽ, nhưng trẻ chơi chiếc ô tô đẹp đẽ này chỉ tầm vài ngày là sẽ chán. Và đó là lúc trẻ đi tìm một cái gì đó mới, nhiều đứa sẽ tháo bánh của chiếc xe ra, và thay vào việc có 1 đồ chơi là chiếc ô tô, trẻ sẽ có 2 đồ chơi một là chiếc ô tô, hai là bánh của nó. Một con búp bê đẹp đẽ cũng vậy, các bé ham tìm hiểu sẽ tháo tung nó ra sau vài ngày chơi, thậm chí xé váy của búp bê để biến thành mấy bông hoa. Thay cho việc có một con búp bê đã chán ngấy, thì bé sẽ có một em búp bê bị thường, 1 chiếc chân rời, vài bông hoa - từ đó bé đã có thể trở thành bác sỹ, cố gắng "nối" chiếc chân cho em bé bị thương, và tự thưởng cho mình những bông hoa được xé từ chiếc váy. Với người lớn, đó là một sự lộn xộn và hoang phí, nhưng đối với bé, đó là cả một trò chơi hấp dẫn.

    Trường hợp bé phá hỏng đèn, chưa chắc đã là để mua chiếc khác, mà đơn giản có thể là trò chơi của bé chính là việc phá hỏng chiếc đèn đó. Vậy giải quyết tình huống này như thế nào? Chúng ta ko thể đủ tiền để mua đủ thứ đồ chơi để bé phá hỏng, rồi lại mua cái mới.

    Cách tốt hơn là giúp bé chơi với những gì đang có. Hãy để bé sáng tạo, đừng cản trở khi: một chiếc đĩa CD hỏng biến thành vô lăng ô tô, một cái khăn tắm biến thành áo dù của siêu nhân, một cái que biến thành khẩu súng. Một vài trò chơi đóng kịch, một vài câu chuyện hay được kể cho bé thường xuyên, sẽ trở thành cốt truyện trong các trò chơi sáng tạo của bé. Và còn nhiều cách khác nữa chúng ta sẽ sáng tạo ra, miễn chúng ta tâm niệm trong đầu rằng, sự phá hỏng của bé không phải là phá phách, mà đó đang là một nỗ lực sáng tạo.
     
  14. Le Khanh

    Le Khanh Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2,065
    Đã được thích:
    1,788
    Điểm thành tích:
    863
    hoàn toàn đồng ý với bác TanNg
     
  15. Cool Kids

    Cool Kids Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    13/8/2006
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    27
    Điểm thành tích:
    18
    Hi hi.. vì thế bây giờ người ta sáng tạo hơn nhiều, họ tung ra thị trường những đồ chơi khá hay, đó là một chiếc xe ô tô nhưng chúng có thể vặn vẹo và tạo được ra những con robots, và thêm phụ kiện vào để cho nó "mặc quần áo", tương tự như vậy cho một số đồ chơi khác.

    Các loại đồ chơi này có vẻ như Nhật thiết kế nhiều và tốt hơn, ở chỗ em có ít.
     
  16. TanNg

    TanNg Thành viên chính thức

    Tham gia:
    12/10/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Tất nhiên, và rõ ràng nhất là Lego. Nhưng không vì thế mà những cái bố mẹ làm được như tạo cho con cốt truyện để sáng tạo, khuyến khích và dạy cho con cách sáng tạo, v.v... sẽ không cần nữa phải ko em?

    Mới lị mấy trò này đắt lắm, xem ra mấy trò chơi truyền thống như vẽ, cắt giấy, origami có vẻ vẫn không mất đi giá trị của mình.

     
  17. Cool Kids

    Cool Kids Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    13/8/2006
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    27
    Điểm thành tích:
    18
    Cho em lạc đề tí, :lol:

    Bác Hỗ trợ kỹ thuật "LCM" ơi, sao mỗi lần đặt dấu chấm câu thì dấu chấm câu lại "sát hại" cái dấu của từ ngay cạnh nó của em là thế nào hả bác, thành ra nhiều khi vội, không kịp sửa thì câu cú vô duyên quá, ai lại "ít", và bên cạnh là một chấm cuối câu ( . ) của em, thì nó thành "ịt", em xấu hổ quá cơ bác ạ :oops: :lol: Bác biết cách khắc phục không dậy em với :lol:

    Bác Tân : đúng là đồ chơi ở đây nhiều và cũng đắt lắm, ý em nói là họ tung ra thị trường những thứ ấy chứng tỏ họ nghiên cứu tốt tâm lý, thị hiếu của chúng. Ở nhà thì tụi nhóc thích chơi gì chúng chơi, không hạn chế, miễn đừng phá những cái không thể phá ( cái này chúng biết đấy, ranh ma lắm cơ ) Chỉ có một vài thứ mang tính giáo dục thì bắt buộc phải "áp đặt" một tí như chơi trò trên đĩa về cách đọc vần, chữ, số...

    Tụi nhóc nhà em được cái "sáng tạo" phát kinh hãi, có lần để cải trang thành cướp biển, chúng nó lôi ngay quần sịp của bố ra chụp lên đầu :lol:
     
  18. TanNg

    TanNg Thành viên chính thức

    Tham gia:
    12/10/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Ơ, mấy bài trên bác viết không cẩn thận nên ko phản ánh hết ý tứ định nói. Để tự do sáng tạo ở đây không có nghĩa là để mặc trẻ sáng tạo thế nào thì sáng tạo, mà phải giúp đỡ trẻ trong việc sáng tạo. Ví dụ như

    * Cho trẻ các cốt truyện hay. Kể cho trẻ và các bạn của nó những câu truyện mà nó có thể sử dụng để chơi trong các trò chơi của chúng. Nhà em có 2 đứa, nhà bác có 4 đứa chơi với nhau. Như vậy là phải kể cho cả lũ cùng một cốt truyện thì chúng mới có thể chơi chung được với nhau.

    * Lựa chọn cho trẻ một số trò chơi phù hợp về túi tiền và tính sáng tạo. Ví dụ: nhiều tiền thì Lego hoặc mấy cái đồ em nói, ít tiền hơn thì có thể cho trẻ đi học vẽ, chơi origami, đóng kịch, trò khác về lắp ghép, chơi trên vi tính v.v...

    * Hướng dẫn trẻ trong giai đoạn đầu. Ví dụ: Origami là một trò rất khó chơi, nếu bố mẹ không hướng dẫn từ đầu thì trẻ sẽ chán và bỏ, nhưng nếu chịu khó hướng dẫn để trẻ vượt qua được khó khăn ban đầu thì sau này có thể bé sẽ phát huy.

     
  19. thuhien

    thuhien Mỗi ngày một niềm vui!

    Tham gia:
    27/9/2004
    Bài viết:
    2,817
    Đã được thích:
    1,320
    Điểm thành tích:
    913
    Con em cũng hơn 4 tuổi rồi. Đôi lúc cũng stress. Nhiều bữa chỉ có vài miếng cơm thôi. Nhưng tìm hiểu kỹ nguyên nhân thì thấy con không ăn cũng có lý của nó. Có thể là cơm không hợp khẩu vị con (bởi mẹ không muốn ngày nào con cũng chỉ ăn thịt), hay nhà có khách, con uống chút nước ngọt, thế là hỏng bữa. Nhưng được cái bố mẹ tin tưởng ở con nên để con tự quyết định. Nếu đói thì con chờ một lát (để cu cậu tận hưởng thế nào là đói) rồi mới uống sữa.

    Mà dạo này cu cậu bắt đầu bước vào giai đoạn nói nhăng, nói cuội. Thỉnh thoảng lại hỏi "con nói vậy có buồn cười không?". Không biết mẹ nào có con như vậy không?
     
  20. MeLuti

    MeLuti Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    11/12/2004
    Bài viết:
    1,267
    Đã được thích:
    112
    Điểm thành tích:
    103
    1- Về chuyện con bướng. Mình nghĩ có nhiều nguyên nhân, xin liệt kê vài thứ hay gặp :

    - Là chuyện tự nhiên trong quá trình phát triển tâm sinh lý ở lứa tuổi này
    - Do được chiều chuộng quá
    - Do cha mẹ hoặc ông bà dạy không nhất quán, hoặc mâu thuẫn
    - Do phải chịu nhiềù áp lực (đến từ cha mẹ, trường học, tình trạng sức khoẻ ...)
    - Do cha mẹ buông lỏng quá
    - Do cha mẹ hoặc người chăm sóc, dạy dỗ cháu nóng tính, thiếu kiên nhẫn, hoặc hay ra lệnh .
    ....
    Mình nghĩ nếu con chỉ bướng bướng một chút theo kiểu hồn nhiên trẻ thơ thì nên nhăc con nhẹ nhàng để đưa con dần vào quỹ đạo. (nhưng cũng nên nhớ là tính bướng bỉnh của trẻ chẳng bao giờ hết hẳn được, nó chỉ lúc nổi lúc chìm thôi chứ ngay cả lớn tướng thỉnh thoảng vẫn thích bướng đấy °

    Nếu quá bướng gây mâu thuẫn cha mẹ con cái thì cần tìm hiểu nguyên nhân trước khi tìm cách chữa trị nếu được .

    Nhưng có một cách mình thấy mình và nhiều người áp dụng thành công hơn cả là chuyển đổi cách nói với trẻ. Thay vì ra lệnh hoặc mắng mỏ trẻ hãy đề nghị con một cách nhẹ nhàng, ví dụ thay vì nói "con cất đồ chơi đi" thì hãy nói "con có thể cùng mẹ dọn đồ chơi được không, nhà bừa bộn quá". Và hãy khen ngợi trẻ hoặc tỏ thái độ hài lòng khi thấy trẻ làm tốt việc gì đó .

    2- Về chuyện nhút nhát . Cũng cần xem lại xem thái độ của cha mẹ hoặc ngưiơì dạy dỗ trẻ có cứng rắn quá không ? Hoặc trong trường hợp ngược lại có bao bọc trẻ quá không ? Trẻ có hay được tiếp xúc với bên ngoài không ? Với trẻ cùng lứa không ? Cha mẹ có động viên khích lệ trẻ đủ mức không ? Cha mẹ có đòi hỏi trẻ cao quá không ?

    Theo kinh nghiệm của mình thì khi trẻ đã nhút nhát, điều tối kỵ nhất là không nên chê bai trẻ trước mặt người khác, không nên kích trẻ quá đáng và giao cho trẻ những gì quá khó so với lứa tuổi và khả năng .
    Sửa tính nhút nhát cũng mất thời gian và đòi hỏi lòng kiên nhẫn lắm .

    Kinh nghiệm của mình thì khi con bảo "con không làm được" thì mình nói với con " đúng là cũng có thể con chưa làm được thật, nhưung con cứ thử đi, nếu không được ngay thì có thể vài lần sẽ được".
    Hoặc nếu quả thật đó là việc khó so với sức của cháu thì mình giúp cháu một chút như cách của TanNg nói.
    Khi con lớn lớn một chút, bình thuờng mình hay kể cho cháu nghe một số chuyện của các danh nhân, những thất bại và những thành công của họ để cho con thấy ngay cả những vĩ nhân cũng có nhiều thất bại. Hoặc ngay cả những thất bại của chính bản thân mình ....

    3- Về chuyện phá đồ chơi thì mình nghĩ đó cũng là chuyện thường vì trẻ con vốn thích khám phá, ưa tò mò ...Nhưng nếu để con phá nhiều thì cũng không hay. Mình thì có cách để con không phá đồ chơi ra xem bên trong có gì là : Mình tìm cho con một số những đồ điện, vật dụng, đài, ô tô...hỏng để cháu tha hồ tháo lắp. Khi tính tò mò và sự táy máy chân tay được thoả mãn rồi thì cháu không phá đồ chơi ra xem nữa.

    Khi con lớn lớn một chút, mình có dẫn cháu đến thăm nhà nuôi trẻ mồ côi một lần để chỉ cho con thấy các bạn ở đó thiếu thốn đồ chơi đến thế nào. Mình bảo con nếu con không phá hỏng đồ chơi thì có thể chia sẻ được với các bạn ấy . Vậy là cháu cũng hiểu và biết giữ gìn sách vở, đồ chơi để tặng các bạn khi có dịp.

    Một số trẻ con cũng ưa lắp những thứ đồ tương tự như của người lớn, con mình hồi nhỏ rất thích vặn ống nước của Ông, vậy là mình ra hàng ống nước mua cho con cả một bộ ống ngắn dài, các đầu để lắp ...cu cậu có thể lắp được cả một hệ thống nhà máy nước trong phòng chơi nên thôi không phá hỏng đường ống chạy quanh nhà của ông nữa mà mình thì cũng ko phải tiêu tốn nhiều tiền .
     

Chia sẻ trang này