Đầu tiên e xin giới thiệu 1 chút. Em Sn 91 (có nhiều mẹ đáng ra em phải gọi bằng cô nhưng đa số chung thì em xin đc xưng hô tnày cho phải phép). Em vừa tốt nghiệp CĐ đợt t8 vừa rồi. Trong khi đi học thì em vẫn làm việc ở công ty của chú dì em.Dì thì là dì ruột còn chú thì là chồng của dì út của em (ko phải là dì này đâu ạ mà là 1 dì nữa..em có 3 bà dì lận) Đó là công ty làm về nha khoa. Ko phải phòng khám như ở chỗ mng` hay đi khám răng. Mà là xưởng chế tạo (đại loại vậy). Công việc chính của xưởng em là nhận mẫu từ các phòng khám (mẹ nào từng đi làm răng sẽ biết các bác sĩ họ vẫn lấy mẫu = cái chất dẻo dẻo mùi như kem đánh răng ý ạ) sau đó xưởng em làm thành răng và trả lại cho bs để lắp cho bệnh nhân. Sơ qua là thế, và công vc em làm là ở văn phòng. Em nhận mẫu rồi đánh mã số chuyển lên cho bên kỹ thuật làm => sau khi xong thì em lại đóng hàng và kiểm tra đầy đủ để gửi lại cho các phòng khám. Công ty em thì nhận của nhiều nơi lắm, hải phòng có,hạ long có, quảng bình cũng có...tóm lại là nhiều lắm. Và hàng thì lúc gấp lúc chậm...Em làm ở đây từ tháng 3/2011 đến bh thì cũng khá lâu (só với những ng` trc thì chỉ 1 2 tháng là xin nghỉ thôi ạ) Đợt mới đầu làm thì em làm quen với công việc rất nhanh. Chỉ 1 tuần là em thạo hết việc và em cũng ít mắc sai sót. nếu có thì cũng ko đáng kể j` cả.. Nhưng đợt gần đây (khoảng 1 tháng trc) em cũng ko hiểu đầu óc em nó có làm sao hay tnào nữa nhưng em thường xuyên gửi nhầm mẫu của bs này cho bs kia.. Từ Yết Kiêu thì em gửi thẳng xuống Hạ Long :-< và 1 vài lần # nữa... Lần đó BS ở yết Kiêu cũng đã rất bực tức vì đó là mẫu gấp hẹn bệnh nhân rồi... => lỗi do em, em biết và em đã cố gắng rất nhiều. Mẫu xuống, em để riêng từng người ...tóm lại là em làm đủ mọi cách để tránh rủi ro nhiều nhất... Cũng đc khoảng nửa tháng thì em ko gửi nhầm nữa.. Nhưng đến hôm nay thì em lại lặp lại 1 lần nữa...Từ Cẩm phả e gửi đi cho Uông bí :-< .. Em biết cái tật của em là cứ bị vội là em lại cuống cuồng lên. Mẫu đó lại là mẫu gấp để tối nay bệnh nhân đi công tác nữa..Em ko ngụy biện j` cho lỗi của em cả và em cũng ko thanh minh j` vì càng nói thì em càng sai..vốn dĩ e cũng đã biết em sai rồi... Bác sĩ thì cứ gọi đt nói chú em tnày tnọ...nhiều bs họ kinh khủng lắm các mẹ ạ...họ ăn nói cộc cằn thô lỗ... Nhưg em ko kêu ca j`, vì do lỗi của mình mà.. Em nói với dì em là có khi em làm hết tháng này rồi dì tuyển người khác. Ko phải e chạy trốn lỗi sai của mình. Mà là vì e đã cố gắng hết sức, làm đủ mọi thứ mà e vẫn mắc lỗi.. đó là do em. Mà em muốn xin nghỉ vì cái lỗi sai của em trực tiếp ảnh hưởng đến lợi ích của người khác - và ở đây lại là chú dì em. Chú em lại sống cùng nhà với em (nhà em ở trong 1 khu đất có mấy anh chị em ở cùng nhau mà) rồi dì út (vợ chú ý) vừa đẻ xong nên cả nhà ăn cơm cùng nhà em với ông bà ngoại luôn. Thế nên e rất hay chạm mặt chú ý... E thực sự rất ngại, và xấu hổ... Trc khi em mắc lỗi e cũng đã ngại tiếp xúc với chú rồi..Vì cũng là chú rể nên cũng ko thoải mái đc như ng trong nhà. Mà bh đi làm thì coi như chú ý lại là "sếp" của em nữa. Nên khoảng cách càng lớn hơn..cứ ngại ngại kiểu j` ý ... Rồi bh e lại mắc lỗi ntn nữa.. Chú ý có mắng em hay ntn e cũng ko sợ, em cũng ko ngại khổ ngại khó...em chỉ thấy ko thể chịu nổi bản thân em khi cứ lặp đi lặp lại cái lỗi sai trầm trọng đó.. mà đen đủi tnào nó lại cứ đúng là cái mẫu bs đòi lấy gấp :-< ... Em nói với dì em là em làm hết tháng này rồi em xin nghỉ, chờ dì tuyển đc ng` # thay em đã.. Vì tháng 11 em cũng sẽ cbị đi học liên thông lên ĐH tiếp, và em cũng muốn tập trung chuyện học hành nữa.. Em bỏ bê tiếng anh khá lâu nên giờ em cũng quên sạch... Thật sự ko làm nữa e cũng rất tiếc, vì 1 công việc nthế với em cũng giúp e đc phần nào ko phải xin tiền của mẹ...(lương 1 đc 1tr5/tháng/làm nửa ngày) nhưng em làm ảnh hưởng đến công ty nhiều quá nên em chẳng dám làm nữa... Các chị, các mẹ có nhiều kinh nghiệm làm việc thì cho em lời khuyên với ạ.. Em chỉ sợ em nghỉ thì chú dì ý lại nghĩ em ko ra j` :-< ... làm sai gây lỗi rồi nghỉ.... Cảm ơn các chị, các mẹ trước ạ :-<
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! Cách tốt nhất cho bạn và chú dì của bạn là tiếp tục công việc để có điều kiện sửa chữa sai lầm của mình, nếu bạn bỏ việc thì bạn cũng thiệt (vì ko còn tiền lương) và chú dì của bạn cũng thiệt (vì phải mất tg tìm người mới và quen việc). Nên cách tốt nhất để giúp chú dì là tiếp tục công việc và tìm biện pháp sửa sai, mình ko nghĩ việc đánh dấu và gửi hàng theo địa chỉ lại khó lắm. Chúc vui
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! Đây ko phải là lần đầu em làm sai...Đã nhiều lần em bị ntnày rồi...Em cũng đã cố gắng nhưng vẫn bị nhầm nên em mới muốn xin nghỉ.. Việc đó ko phải là khó nhưng với điều kiện luôn bị thúc giục về giờ giấc..Vì nếu làm ko nhanh thì xe chạy mất sẽ lỡ hàng của BS và nhất là cái lúc hàng xuống kín mặt bàn luôn ý ạ... chưa kể là các mẫu lại còn giống nhau nữa chứ.. tất nhiên sự việc là do em ko cẩn thận... Nhưng em đã rất cố gắng nhưng chú thì giục đóng hàng, đóng ko kịp thì lỡ xe mà nhanh thì lại nhầm..
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! Công việc nào cũng có cái khó của nó em à. Tôi nghĩ em nên tiếp tục làm và quan trọng nhất là tập làm quen dần với những áp lực công việc (Ở đây là áp lực về thời gian, về sự giục giã của ông chú hay của khách hàng). Tôi nhận thấy là em mới chỉ quen với công việc thôi chứ chưa quen với áp lực. Để quen thì chẳng có cách nào khác là cứ lờ đi những giục giã ấy, việc mình mình làm, ko để bị cuống lên. Khi cảm thấy áp lực thì hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh rồi lại tiếp tục, tập cho nhanh tay nhưng ko phải là vội vã. Rồi tìm những phương án làm thế nào để cho nhanh, chẳng hạn in tên, địa chỉ của người nhận trước, khi có hàng thì chỉ việc dán vào thùng, rồi chuẩn bị dụng cụ chu đáo,... Hãy làm hết cách trước khi nghĩ đến chuyện nghỉ việc, bởi nếu bạn đã cố gắng hết mọi cách mà vẫn ko cải thiện được tình hình thì tức là bạn ko phù hợp với công việc ấy, lúc đó nghỉ cũng chưa muộn. Bạn cũng nên biết rằng chịu được áp lực công việc cao là một trong những tiêu chí quan trọng để nhà tuyển dụng tìm đến bạn nếu bạn tìm công việc khác trong tương lai. Chúc thành công
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! Cv của bạn chỉ đơn thuần là thống kế phân loại, nếu thực sự hàng hoá cũng nhiều và dễ nhầm lẫn như bạn nói thì tại sao bạn không sử dụng phần mềm quản lý vật tư hàng hoá, vừa loại bỏ hoàn toàn nhầm lẫn mà cũng có vẻ chuyên nghiệp nữa, giá thì cũng rẻ thôi chắc với cty chú dì bạn ko thành vấn đề. Bạn có thể dowload dùng thử xem sao nếu ok thì mua hẳn bản quyền luôn: http://www.fbsoft.com.vn/Stock.htm hoặc bạn search trên google cũng rất nhiều.
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! @ chị syanh: Em rất cám ơn lời khuyên của c.. Lúc em viết cái này thực sự là em đang rất áy náy với chú dì em và ko biết làm cách nào để khắc phục đc lỗi sai của mình nên e suy nghĩ hơi nông cạn 1 chút..Hôm nay bình tĩnh lại rồi thì e cũng nghĩ là e vẫn sẽ làm tiếp...nếu chỉ có chuyện như thế này mà ko sửa đc thì rồi những chuyện lớn hơn làm sao mà làm đc... Bây giờ thấy c phân tích e thấy đó đúng là vấn đề của e hiện giờ ... Thôi cứ chậm mà chắc còn hơn nhanh nhẩu đoảng chị nhỉ Rồi sự cố gắng của mình cũng sẽ đc ng` khác công nhận .. Cố gắng lên nào :x ... @ chị superdream: Hàng thì e ko bị nhầm chị ạ..của BS nào e vẫn ghi tên, phân loại đúng..của đáng tội là đến lúc đóng hàng luống cuống tnào của ng` này lại nhét vào của ng` kia :-s ... Cái đó e sẽ cố gắng khắc phục ..e cám ơn chị
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần bạn ạ Mới ra trường thì ai cũng có những bỡ ngỡ và sai lầm. Nhưng nếu gặp sai lầm mà lại tư ti chán nản thì sẽ dễ dần đến sai lầm khác vì càng căng thẳng strees thì càng dễ mắc lỗi. Mình nên đối mặt chứ không nên chạy trốn. Bạn bắt đầu ở chỗ khác thì sự trả giá cho sai lầm đó càng đắt hơn. Kinh nghiệm của mình thế này: Cho dù sử dụng phần mềm trên máy tính, hay thủ công như excel nhưng máy tính không thể lúc nào cũng kè kè bên mình được cho nên thứ không thể thiếu là 01 quyển sổ nhỏ và 01 cái bút (Ghi lại những cái mình không thể nhớ được, mà cái nghĩ là mình nhớ được cũng phải ghi vào) Thứ 2 trong bất cứ trường hợp nào, dù vội thế nào cũng phải kiểm tra lại những thứ mình làm (vì dục tốc bất đạt, càng vội thì càng hay hỏng việc) Thứ 3 phải biết rút kinh nghiệm: rút kinh nghiệm từ những sai lầm của mình, rút kinh nghiệm cả những việc mình đã làm rất tốt. Phải biết suy nghĩ sao cho cũng công việc đó nhưng mình làm khoa học hơn, hợp lý hơn (tức là phải có sự cải tiến) Cái cuối cùng đó là sự học hỏi: học hỏi từ người đi trước mình, những người làm cùng mình, và những người sau mình (người đi trước thì mình học hỏi kinh nghiệm, cách ứng xử, người đi sau thì học họ nhiệt tình năng nổ - nói chung là ai có gì hay mình nên học còn thói quen xấu thì nên tránh) hi và phải có một sức khỏe và cách sống khoa học (tập thể dục - thỉnh thoảng tụ tập bạn bè, hoặc lên lamchame chém một tí cho đỡ stress). Thân - Chúc bạn sẽ sớm thành công trong cuộc sống và công việc
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! Nếu là ở chỗ khác thì chắc chắn là e vẫn sẽ làm việc tiếp. Nhưng đây là chỗ chú rể của em nên em rất áy náy và ngại nữa. ở chỗ làm còn đỡ chứ về nhà kiểu j` cũng chạm mặt đôi ba lần..nhất là lúc ăn cơm cùng. Thấy cứ tnào ý các chị ạ...Vốn đã ko phải ruột thịt nên ko thân thiết rồi, bh lại còn là sếp nữa.. Sau hôm gửi hàng nhầm e bị trừ lương các chị ạ..Tiền thì e ko sao vì mình sai mình bị phạt cũng là 1 cách giúp mình nhớ. Nhưng từ hôm đấy đến giờ e đến chỗ làm nặng nề lắm. Chú ý cứ kiểu khó chịu với e, đụng cái j` là gắt là cáu. Soi mói e từng tí 1 các chị ạ :-< Bình thường thì e vào sổ giấy rồi e sẽ vào máy tính sau và sửa chữa j` thì e hay sửa thẳng trên máy tính vì dữ liệu ở máy sẽ chuyển sang cho dì e làm công tác của kế toán nên cái sổ giấy cũng chẳng cần thiết lắm (Chẳng qua là do chú e ko sử dụng thành thạo máy tính nên e vẫn phải để số giấy thôi chứ dì cháu e muốn bỏ nó lắm rồi vì vừa bẩn vừa tốn lại chẳng để làm j`) Cái nào e nhớ hoặc có lúc rảnh rang thì e mới sửa cả ở trong sổ đó...Mọi hôm chẳng sao đến hôm nay lại bắt bẻ e chuyện sao ko sửa ntn, ko ghi lại nthế kia... Bình thường e đã ngại chú ý rồi bh càng chán hơn...cứ kiểu bị áp lực...về đến nhà ăn cơm cũng ko thoải mái nữa... E biết tính chú e hay cáu là cứ loạn lên..nhưng bh thái độ của chú ý kiểu j` ý các chị ạ.. Ko biết có phải e suy nghĩ quá ko nhưng 2 ngày hnay rồi...chú ý bỏ mẫu ra khỏi túi đựng là vứt toẹt cái trc mặt e, đồ dùng dao, bút cũng thế. Nói chuyện với e thì giọng cứ gắt gắt... E biết e có lỗi nhưng mà chú ý cứ nthế thì e sẽ chuyển từ áy náy sang chán nản mất các chị ạ.. Từ lâu rồi dì e làm ở đấy cũng chán, từ trc khi e đi làm 2 chú dì ý đã hiểu lầm rồi đâm ra khó chịu nhau cũng chỉ vì thái độ của chú ý nthế rồi..Nói chuyện với dì e (dì e là chị của vợ chú ý, hơn tuổi nhiều nữa) mà chú ý toàn nói trống không. Có những cái liên quan đến khách hàng dì ý ko nhớ rồi hỏi lại chú ý cũng nói cái giọng rất khó chịu, kiểu quát quát ý ạ. Mặc dù chú ý là cấp trên nhưng cũng là em rể lại kém tuổi thì thái độ ăn nói đáng ra cũng phải nhã nhặn hơn 1 tý nhưng lại toàn gắt gỏng thôi.. Dì e thì tức vì dì cũng thương chú ý lắm. Người Hà Nam lên đây cũng nhờ vả nhà vợ nhiều thì cũng mới có ngày hnay nên chú ý hay tự ti, dì e cứ động nói cái j` nhắc nhở là 2 vợ chồng lại ầm lên nói dì em kiểu là coi thường chú ý ... Xong rồi thành ra 2 bên khó chịu lẫn nhau ..càng ngày càng nhiều Đợt e mới làm e ở giữa 2 ng` mà thấy nặng nề kinh khủng... ng` thân ruột thịt của mình cả mà.
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! chào bạn, đọc bài bạn viết tớ thất quả thật bạn đang rất stress, nếu là tớ chắc tớ cũng thế Nhưng mà dù sao thì ta vẫn phỉa đối mặt với nó thôi, cuộc sống mà, không có những khó khăn thì còn gì thú vị nữa, còn gì là cuộc sống nữa. Gửi tặng bạn cuốn ebook này nhé "Sức mạnh bản thân", chúc bạn có cuộc sống hạnh phúc và có những quyết định hài lòng. Thân! http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=f3488jgYWV
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! Cuộc sống giữa những người thân mà liên quan tiền bạc, nhờ vả thì mệt lắm, ai cũng cố gắng tỏ ra rằng mình giỏi, mình ko cần nhờ vả gì ai cả, để đỡ cảm thấy thua thiệt (thường hay nghĩ thế). Thực tế, nếu mỗi người nhịn nhau một chút, nghĩ cho nhau một chút thì đâu có chuyện gì? Nhưng sự đời kodeexe. Em đã thử nói chuyện với ông chú chưa? À, chắc chắn làm chưa rồi, vì gặp mặt em còn ngại huống chi ngồi nói chuyện tay đôi. Ko có cách nào tốt hơn là đối thoại. nói hết những gì mình suy nghĩ, đồng thời cũng lắng nghe những suy nghĩ của người kia. Trong câu chuyện của em, thấy khó mà có cuộc nói chuyện nào nếu mọi người ko cố gắng. Nếu mệt mỏi, cách tốt nhất là ra đi để giữ hòa khí, còn hơn để người khác thấy khó chịu vì sự hiện diện của mình.
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! Bây h e cũng đang mâu thuẫn lắm các chị ạ.. Thứ nhất là công việc và tiền bạc. Với cái bằng TN cao đẳng như e thì bh xin việc ở các công ty khác thì sẽ khó lắm.Với lại e đang trong tgian chờ để học tiếp liên thông lên ĐH, chỉ 1 tháng nữa thôi là e lại đi học lại rồi nên công việc thích hợp với e bh chỉ có kiểu bán thời gian ntn thôi. Mà làm ở đây thì 1 là gần nhà, 2 là tgian làm việc chỉ có từ 8h sáng -> 12h trưa mà lương là 1tr5 + thưởng các ngày lễ. Chứ còn đi bán hàng quần áo thì toàn làm ca 6 tiếng lương lại có 1tr2 hay tầm đó thôi. Thế nên là e rất tiếc cái công việc này. Nó thực sự có lợi cho e,vì tuy e làm công việc sắp xếp hàng nhưng dì e làm kế toán, trong những lúc rảnh rỗi e vẫn có thể học thêm đc về nghề nghiệp sau này của e. Thứ 2 Như chị Syanh nói thì nếu như ng` đó là ruột thịt của e, VD như dì e đây chẳng hạn, thì e ko ngại ngùng j` hết, e sẽ xl và cố gắng tiếp tục. Hơn nữa ng` đó ít ra cũng phải gần gũi với mình 1 tý thì nc mới dễ dàng đc chị ạ.. Đây lại còn cái kiểu nửa vời, có họ có hàng gần thì gần thật nhưng chẳng thân thiết j`, từ lúc e chưa mắc lỗi e cũng rất cố gắng nc thân thiện với chú ý nhưng kiểu thái độ cứ xa lạ, mặt lúc nào cũng hầm hầm nên e lại thôi. Mà kiểu j` ý ạ, chú ý nc với mng`trong nhà rất thoải mái nhưng chỉ riêng với dì em và em (2 ng` làm vc ở đó) là thái độ #. Em đang định là e làm việc hết tháng này (Cố gắng để từ h đến hết tháng ko mắc lỗi lầm j` nữa , làm tốt công việc của mình) rồi e sẽ xin nghỉ. Em và con bạn đang định đầu tư làm cái cửa hàng onl nhưng mà đang ko biết buôn bán cái j` cho lại. Vì bh nguồn hàng ko có mà bán hàng onl thì đầy rẫy, giá lại rẻ bèo nữa.. Vốn liếng của bọn e có đc tầm khoảng 5 - 7 triệu thôi chứ ko nhiều. E đang tính sắp lạnh rồi buôn khăn + găng tay đc ko các chị nhỉ
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! như bạn nói trên thì tớ có vài dòng như sau: chú bạn đang là xếp, là cấp trên của bạn và dì bạn nên có cách cư xử hơi "khô", tớ có cảm giác như chú ấy có tư tưởng "ra oai", hay đại lọai giống như cố tạo ra vẻ đáng sợ để nạt lộ cấp dưới, chứng tỏ uy thế chăng. hãy thử đặt vai trò bạn là chú ấy thì bạn sẽ làm thế nào, hiểu dc mình, hiểu dc ng thì ắt sẽ có cách ứng xử khéo léo hơn, biết ng biết ta bách chiến bách thắng mà. tớ nghĩ vấn đề ở đây có lẽ chỉ là do mối quan hệ ứng xử giữa bạn và chú bạn thôi, một cách nhìn khác về vấn đề có lẽ sẽ giúp bạn thỏa lòng hơn, đừng nhìn vấn đề theo 1 chiều. bạn thử nghĩ đến khi mình là xếp, rất nhiều công việc phải lo, rồi lại có "đứa cháu" nào đó cứ khiển công việc bạn gặp sóng gió, bạn mắng thì k lỡ, bực tức mà k xả ra dc thì thế nào nhỉ?
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! @nguyenduc32: ko phải là e ko đặt mình vào vị trị của chú ấy. Em cũng hiểu vì sao chú ấy lại sử xự nthế...nhưng khi sự có mặt của mình khiến ng khác khó chịu thì có hiểu cũng khó chịu lắm. E phải nói thật 1 điều là khí e làm sai thì cảm giác của e là áy náy..nhưng dần dà cách sử xự của chú ý khiến e thấy chán nản. Mình cố gắng nhưng ng` # ko thấy đc sự cố gắng của mình mà chỉ cố bới lông tìm vết thì cả đời mình cũng ko khá lên đc. Thứ 2 là e ở lại thì chú ý cũng khó chịu, càng ngày càng dồn nén thì thôi thà e đi còn hơn. Căn bản e ko xác định đây là công vc lâu dài mà chỉ là việc tạm thời trong tgian e thất học thôi . Trc sau j` thì e cũng nghỉ ý mà Hnay e đã nc với dì e. Dì e thì ko muốn e nghỉ vì e làm ở đấy giúp đc dì ý rất nhiều, hơn nữa lại là ng` trong nhà nên sổ sách giấy tờ giao cho e cũng yên tâm hơn. Dì ý bảo e là thôi bh dì ý vẫn tuyển ng` để làm thay công vc của e, còn e chuyển sang làm vật tư, sổ sách giúp dì ý. Đồng thời thì cũng quản lý công việc gửi nhận hàng của bạn mới làm.Vì cứ mỗi lần ng` mới vào là lại 1 lần dậy lại từ đầu... Thôi e cứ làm các chị ạ. Cố gắng làm tròn trách nhiệm của mình cho đến khi nào ko làm tiếp đc thì thôi ..
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! ừhm chúc bạn vui trong cuộc sống, và sau này khi có lên làm xếp thì nhớ trc kia mình là nhân viên của 1 xếp như thế nào nhé. Biết đâu bạn lại là xếp to ý chứ
Ðề: Các chị có nhiều kinh nghiệm giúp em với ! ) .. cứ tính nhân viên nhàng nhàng đã bạn ạ.. Có là sếp thì chắc là sếp của bản thân thôi =))