Dạo này em cũng rất quan tâm đến những "từ mẫu" vì hay phải ra vào bệnh viện. Đúng thật là bức xúc với các "từ mẫu" ngày nay. Em kể ra 2 ví dụ mà chính em đã gặp để thấy các từ mẫu theo đúng nghĩa và các "từ mẫu" trong ngoặc kép. Chuyện thứ nhất: em đi khám ở bệnh viện Bạch Mai (khám tự nguyện nhé). Ngay đầu tiên vào lấy số khám, không khí thì đông đúc, ồn ào... Chị y tá hỏi tên em mà như chửi vào mặt. Thôi, em ngậm ngùi bỏ qua vì nghĩ chắc tại giọng mình nhỏ chị không nghe thấy. Đến lúc lấy máu xét nghiệm. Em cầm trên tay số 299 và màn hình đang gọi số 287, lúc đấy là khoảng 10h30p gì đó. Thế mà mãi chưa tiến được số nào, đến 11h thì em sốt ruột lắm rồi nên chạy vào xem. Thì ra là các bác y tá đang mải lấy máu cho những người bỏ 1 tờ polyme vào cái hộp giấy ăn để ngay trên bàn... Em giật mình, bảo sao mình ngốc thế? Và lại cũng nhẹ nhàng rút 1 tờ đến bên bàn thỏ thẻ: "chị lấy máu giúp em với". Sau đó 2 phút thì em được lấy máu xét nghiệm, bỏ qua hàng chục số trước em. Mất tiền nhưng em thở phào nhẹ nhõm và lòng thầm cám ơn mấy chị y tá lắm. Bước ra ngoài nhìn các bác ở tỉnh đưa người nhà lên, những ông bà già ngơ ngác không hiểu gì... em thấy thương cho họ. Nhưng chỉ xin cơ quan nghỉ được 1 ngày thôi, nên em phải theo như thế mới kịp chiều lấy kết quả xét nghiệm. Chứ không lại mất thêm ngày hôm sau nữa thì không thể! Chuyện thứ 2: em mới phẫu thuật ở bệnh viện Đại học Y. Dù có BHYT, có cả thẻ BH Vietnam care nhưng em vẫn quyết định làm phẫu thuật ở viện này vì thiện cảm khi 1 lần tình cờ đến khám. Người làm phẫu thuật cho em là bác sỹ Hinh (trước là viện phó viện C). Khi phẫu thuật xong là 12h30 trưa, bác sỹ tất bật đi ăn. Chồng em và mẹ chồng lật đật chạy theo bác về tận phòng làm việc biếu quà gọi là cảm ơn (cái này là nhà em tự nguyện, vì thực tâm cả nhà em cảm ơn bác sỹ lắm). Thế mà bác nhẹ nhàng từ chối phong bì, túi bánh cũng trả lại, nói rằng "tôi gửi cho cháu bồi dưỡng", lại còn cám ơn mẹ chồng và chồng em đã đến phòng bác chơi... Thực sự, gia đình em cảm kích vô cùng mà không biết cảm ơn bác sỹ thế nào... Thời gian em nằm viện, các điều dưỡng và bác sỹ khám cũng rất nhẹ nhàng, tiêm theo yêu cầu của em (khi em tiêm kháng sinh thấy buốt và yêu cầu được tiêm chậm), và em cần gì cũng được đáp ứng với thái độ rất nhẹ nhàng và lịch sự. Không chỉ với em điều trị tự nguyện, mà với tất cả các bệnh nhân khác đều thế... Thế mới biết, vẫn có từ mẫu các chị nhỉ!