TT - Quốc hội đã dành trọn ngày làm việc 10-6 để thảo luận việc thực hiện chính sách, pháp luật về quản lý chất lượng vệ sinh, an toàn thực phẩm. Nguyên nhân của “căn bệnh” là quản lý kém, chồng chéo... Bữa cơm công nghiệp tập thể tại một nhà máy trong Khu chế xuất Tân Thuận, Q.7, TP.HCM - Ảnh: Hoàng Thạch Vân Sau hơn 20 năm đổi mới, cuộc sống của người dân VN đã được nâng lên rõ rệt, đến năm 2008, VN đã có thu nhập bình quân đầu người trên 1.000 USD/năm. VN từ một nước nghèo đã vươn lên trở thành một nước có thu nhập trung bình, vì thế phần lớn người dân ta đã qua thời kỳ khốn khó và đang có quyền được ăn đủ, ăn ngon, mặc lành lặn, mặc đẹp không thua nước nào trong khu vực. Đại biểu Phan Xuân Dũng (Thừa Thiên - Huế) đã phát biểu như trên. Dĩ nhiên, khi con người đủ ăn, muốn ăn ngon và an toàn thì như đại biểu Đào Xuân Nay (Bình Thuận) phản ảnh, tâm trạng lo lắng chung nhất của người dân hiện nay là ăn cái gì cũng sợ ngộ độc, sợ ung thư. Như vậy vệ sinh an toàn thực phẩm là vấn đề được đông đảo nhân dân cả nước quan tâm, đòi hỏi các ngành, các cấp và mỗi người dân phải chủ động và làm thật tốt công tác quản lý chất lượng an toàn thực phẩm để thực hiện phương châm “phòng bệnh hơn chữa bệnh”. Bộ trưởng Bộ Y tế NGUYỄN QUỐC TRIỆU: Đã nghèo là khó, nghèo là khổ Cảm ơn ý kiến phát biểu thẳng thắn của các đại biểu Quốc hội, kể cả những ý kiến phê bình gay gắt và những ý kiến chia sẻ... GDP của nước ta chưa đầy 1.000 USD/người, mới ra khỏi đói nhưng chưa thoát nghèo, đã nghèo là khó, nghèo là khổ, nghèo là hèn, nghèo cũng đi với lạc hậu. Nhưng chúng ta đã rất cố gắng, về tuổi thọ so với các nước có cùng bình quân kinh tế chúng ta vượt từ 6-8 tuổi, tức là tuổi thọ của chúng ta đã 72 tuổi, những nước có trình độ kinh tế như ta chỉ từ 62-64 tuổi. Suy dinh dưỡng sau hơn 20 năm đổi mới đã giảm từ 51% xuống còn 19%... Các mặt hàng nông, lâm, thủy sản của chúng ta đã xuất khẩu vào nhiều nước rất kỹ tính về an toàn vệ sinh thực phẩm, thu về nhiều tỉ USD. V.V.T. ghi Cần luật và tiền Khi đề cập các giải pháp, đại biểu Mã Điền Cư (Quảng Ngãi) và nhiều đại biểu đồng quan điểm giải pháp trước mắt là cần thiết ban hành Luật an toàn thực phẩm để điều chỉnh toàn diện và thống nhất các vấn đề về quản lý an toàn thực phẩm, chú trọng tập trung làm rõ bốn vấn đề: cơ quan quản lý nhà nước về an toàn thực phẩm; cơ chế phối hợp trong công tác quản lý chất lượng vệ sinh an toàn thực phẩm; trách nhiệm của người đứng đầu doanh nghiệp trong hoạt động sản xuất, kinh doanh thực phẩm; chế tài xử lý vi phạm. Ông Đặng Vũ Minh - chủ nhiệm Ủy ban Khoa học, công nghệ và môi trường - đưa ra một giải pháp trước mắt khác là đầu tư kinh phí nâng cấp một số phòng thí nghiệm để đạt tiêu chuẩn khu vực và quốc tế, nâng cao năng lực các phòng thí nghiệm phân tích hiện có, khuyến khích các thành phần kinh tế tham gia đầu tư mới các phòng thí nghiệm... Về lâu dài, ông Đặng Vũ Minh nêu Nhà nước cần có chính sách phát triển vùng sản xuất nguyên liệu thực phẩm theo hướng sản xuất lớn, gắn với việc phát triển thị trường hàng hóa nông sản an toàn; khuyến khích, hỗ trợ hoặc cho vay vốn để các doanh nghiệp đổi mới công nghệ, áp dụng hệ thống quản lý chất lượng tiên tiến, xây dựng thương hiệu, phát triển hệ thống cung cấp thực phẩm an toàn... Theo Phó chủ tịch Quốc hội Nguyễn Đức Kiên, vấn đề chất lượng và vệ sinh an toàn thực phẩm phải được xác định là một chương trình mục tiêu quốc gia, từ đó đầu tư về mọi mặt và tăng đầu tư cho lĩnh vực này. Về vấn đề “nhạc trưởng” trong quản lý chất lượng vệ sinh an toàn thực phẩm, ông Kiên khẳng định bộ chủ trì đầu mối về quản lý nhà nước là Bộ Y tế, các bộ khác phối hợp thực hiện. Đương nhiên phải có quy chế, quy định thật cụ thể về nhiệm vụ, quyền hạn và trách nhiệm. Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Quốc Triệu đồng tình với đề xuất Quốc hội ban hành nghị quyết chuyên đề về vấn đề chất lượng vệ sinh an toàn thực phẩm. Ông Triệu cho rằng những vấn đề gì liên quan đến cộng đồng, đến toàn thể dân chúng thì quyết định của cơ quan quyền lực tối cao có một ý nghĩa rất quan trọng. Một trong những nội dung nằm trong nghị quyết này được ông Triệu đề nghị là chế tài đối với việc vi phạm quy định pháp luật về vệ sinh an toàn thực phẩm phải đủ mạnh. Các loại hương liệu, phẩm màu thực phẩm không rõ nguồn gốc, không ai kiểm soát chất lượng nhưng vẫn được bày bán tràn lan tại chợ Kim Biên (TP.HCM) - Ảnh: M.Đức Kiểm soát chặt Nhiều đại biểu bày tỏ sự lo ngại đối với nhiều loại thực phẩm nhập qua đường biên giới. Đại biểu Trần Thị Hoa Sinh (Lạng Sơn) nói: “Đối với các tỉnh có đường biên giới với Trung Quốc, việc nhập lậu gia cầm, thực phẩm tươi sống, sản phẩm động vật qua biên giới vào nội địa vẫn diễn biến phức tạp, đặc biệt là việc nhập lậu các nội tạng của động vật...”. Đặt vấn đề nhiều quyết định có liên quan đang bất cập, đại biểu Hoàng Thị Bình (Cao Bằng) phân tích: theo quy định, hàng hóa mua bán trao đổi của cư dân biên giới, hàng hóa đưa vào chợ biên giới, chợ trong khu kinh tế cửa khẩu không phải kiểm tra nhà nước về chất lượng, đồng thời nếu giá trị hàng hóa đó không quá 2 triệu đồng/người/ngày lại được miễn thuế nhập khẩu. Đây là điều thuận lợi cho cư dân biên giới, nhưng thực tế hàng hóa rau củ quả tươi là nhóm hàng có nguy cơ cao gây ngộ độc thực phẩm, mà số lượng hàng hóa này nhập vào VN không ít. Tại cửa khẩu Lào Cai, một ngày có 500-600 lượt người đưa rau củ quả tươi từ Trung Quốc sang VN, nếu nhân với giá trị hàng 2 triệu đồng/người/ngày sẽ có lượng hàng hóa vào VN khoảng 1-1,2 tỉ đồng không được kiểm soát. Đại biểu Bình đề nghị đối với các tỉnh miền núi, biên giới, Nhà nước cần có chế tài để quản lý hàng hóa thực phẩm nhập khẩu qua biên giới chặt chẽ hơn.
Tìm gì có nguồn gốc việt nam, miền quê là ăn còn khôg thì hạn chế được bao nhiêu tốt bấy nhiêu còn đâu vẫn ăn chứ. Quan trọng nhất là điều độ ăn uống, thể thao làm việc thía là ok khôg sợ gì hít.