Khi Martin lớn lên cậu chơi với vài người bạn không tốt, và mẹ của cậu nói, "Martin, mẹ không muốn con chơi với những cậu bé đó nữa; mẹ sợ rằng họ sẽ làm con dính vào rắc rối."
"Ồ, không mẹ ạ," Martin trả lời, "nếu họ muốn con làm điều gì đó sai thì con sẽ nói không; không phải là con sẽ học những thói xấu nếu con chơi với họ." Nhưng mẹ của cậu lắc đầu, vì bà biết hơn.
Vài ngày sau những cậu bé được nghỉ nửa ngày, và Martin đi chơi cùng bạn của cậu ở vùng nông thôn. Rồi họ đến một khu vườn lớn, với tường cao bao quanh, và những cậu bé bắt đầu trèo tường.
"Các cậu đang đi đâu thế?" Martin hỏi.
"Ồ!" một cậu bé nói trong khi đang trèo vào vườn, "một người bạn của bọn tớ sở hữu khu vườn này, và chúng tớ định giúp cậu ta hái dâu tây."
Có một vườn dâu tây ở bên kia bức tường, và ngay khi những cậu bé đã trèo qua, họ bắt đầu hái dâu và ăn.
Những gì mà cậu bé kia đã nói với Martin là không đúng sự thật-họ đang ăn trộm những quả dâu tây; nhưng không lâu sau người trông vườn nhìn thấy họ, và một hoặc hai người khác lén đến gần, những cậu bé không có thời gian để chạy, và tất cả đều bị bắt. Người làm vườn nhốt những cậu bé lại ở kho đồ cho đến khi người chủ đến, và ông ta ghi tên và điạ chỉ của những cậu bé lại, và nói rằng họ sẽ bị đưa đến quan tòa, vì đây không phải lần đầu tiên họ ăn trộm dâu của ông. Tất nhiên là Martin chưa từng đi cùng những cậu bé kia, nhưng cậu bị bắt với họ bây giờ, và bạn có thể tưởng tượng cậu cảm thấy xấu hổ như thế nào, và má cậu nóng lên như thế nào khi cậu nghĩ về mẹ của cậu, và rắc rối mà điều đó mang đến cho bà. Khi cậu về đến nhà, cậu kể với mẹ cậu những gì đã xảy ra, và xin bà tha lỗi cho cậu. Mẹ của cậu rất tức, và nói rằng: "Con còn nhớ lúc con chơi với hắc ín, Martin, khi con còn nhỏ-con nghĩ rằng mình có thể xử lý được, và vẫn sạch, nhưng con không thể; vì thế con cũng không thể có bạn xấu mà không làm việc xấu."
Chơi với bạn xấu giống như là chơi với hắc ín.
Nguồn: STORY LESSONS ON CHARACTER-BUILDING (MORALS) AND MANNERS. bởi LOÏS BATES