Thông tin: Bài Học Về Sự Dối Trá

Thảo luận trong 'Kinh nghiệm sống' bởi cubanana, 7/4/2016.

  1. cubanana

    cubanana Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    8/8/2014
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    23
    Điểm thành tích:
    8
    BÀI HỌC VỀ SỰ DỐI TRÁ

    Một cô gái sau khi tốt nghiệp liền sang Pháp, bắt đầu một cuộc sống vừa đi học vừa đi làm. Dần dần, cô phát hiện hệ thống thu vé các phương tiện công cộng ở đây hoàn toàn theo tính tự giác, có nghĩa là bạn muốn đi đến nơi nào, có thể mua vé theo lịch trình đã định, các bến xe theo phương thức mở cửa, không có cửa soát vé, cũng không có nhân viên soát vé, đến khả năng kiểm tra vé đột xuất cũng rất thấp.

    Cô đã phát hiện được lỗ hổng quản lí này, hoặc giả chính suy nghĩ của cô có lỗ hổng. Dựa vào trí thông minh của mình, cô ước tính tỉ lệ để bị bắt trốn vé chỉ khoảng ba phần trăm.

    Cô vô cùng tự mãn với phát hiện này của bản thân, từ đó cô thường xuyên trốn vé. Cô còn tự tìm một lí do để bản thân thấy nhẹ nhõm: mình là sinh viên nghèo mà, giảm được chút nào hay chút nấy.
    [​IMG]

    Sau bốn năm, cô đạt được tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi của một trường danh giá, cô tràn đầy tự tin đến những công ty lớn xin việc.

    Nhưng những công ty này không hiểu vì lí do gì, lúc đầu còn rất nhiệt tình nhưng về sau đều từ chối cô. Thất bại liên tiếp khiến cô tức tối. Cô nghĩ nhất định những công ty này phân biệt chủng tộc, không nhận người nước ngoài.

    Cuối cùng có một lần, cô trực tiếp đến bộ phận nhân lực của một công ty, yêu cầu giám đốc đưa ra một lý do vì sao từ chối cô. Kết cục họ đưa ra một lí do khiến cô không ngờ.

    “Thưa cô, chúng tôi không hề phân biệt chủng tộc, ngược lại chúng tôi rất coi trọng cô. Lúc cô đến phỏng vấn, chúng tôi đều rất hài lòng với môi trường giáo dục và trình độ học vấn của cô, thực ra nếu xét trên phương diện năng lực, cô chính là người mà chúng tôi tìm kiếm.”

    “Vậy tại sao công ty ngài lại không tuyển dụng tôi?”

    “Bởi chúng tôi kiểm tra lịch sử tín dụng của cô và phát hiện ra cô đã từng ba lần bị phạt tiền vì tội trốn vé”

    “Tôi không phủ nhận điều này, nhưng chỉ vì chuyện nhỏ này, mà các anh sẵn sàng bỏ qua một nhân tài đã nhiều lần được đăng luận văn trên báo như tôi sao?”

    “Chuyện nhỏ? Chúng tôi lại không cho rằng đây là chuyện nhỏ. Chúng tôi phát hiện, lần đầu tiên cô trốn vé là khi mới đến đất nước chúng tôi được một tuần, nhân viên kiểm tra đã tin rằng do cô mới đến và vẫn chưa hiểu rõ việc thu vé tự giác, cho phép cô được mua lại vé. Nhưng sau đó cô vẫn trốn vé thêm 2 lần nữa.”

    “Khi đó trong túi tôi không có tiền lẻ.”

    “Không, không thưa cô. Tôi không thể chấp nhận lí do này của cô, cô đang đánh giá thấp IQ của tôi ư. Tôi tin chắc trước khi bị bắt trốn vé, cô đã trốn được cả trăm lần rồi.”

    “Đó cũng chẳng phải tội chết, anh sao phải cứng nhắc như vậy? Tôi sửa là được mà.”

    “Không không, thưa cô. Chuyện này chứng tỏ hai điều:

    Một là cô không coi trọng quy tắc. Cô lợi dụng những lỗ hổng trong quy tắc và sử dụng nó.
    Hai, cô không xứng đáng được tin tưởng. Mà rất nhiều công việc trong công ty chúng tôi cần phải dựa vào sự tin tưởng để vận hành, nếu cô phụ trách mở một khu chợ ở một nơi nào đó, công ty sẽ cho cô toàn quyền lực phụ trách. Để tiết kiệm chi phí, chúng tôi sẽ không lắp đặt các thiết bị giám sát, cũng như các hệ thống xe công cộng mà cô đã thấy đó. Vì vậy chúng tôi không thể tuyển dụng cô, tôi có thể chắc chắn rằng, tại đất nước chúng tôi, thậm chí cả châu Âu này cô sẽ không thể xin vào được nổi một công ty nào đâu.”

    Đến lúc này cô mới tỉnh ngộ và cảm thấy hối hận vô cùng.

    Sau đó, điều khiến cô ghi nhớ nhất là câu nói cuối cùng của vị giám đốc này: " Đạo đức có thể bù đắp cho sự thiếu hụt về trí tuệ, nhưng trí tuệ mãi mãi không thể bù đắp cho sự thiếu hụt về đạo đức."

    Đạo đức là phẩm chất cơ bản nhất của con người, cũng là nhân cách của một người.
    Một người dù ưu tú đến đâu nhưng nhân cách có vấn đề, cũng sẽ mất đi niềm tin và sự ủng hộ của người khác.

    Trên phương diện việc làm, những hành vi mất nhân cách thế này càng đáng sợ hơn, vì cái lợi nhỏ trước mắt mà phá bỏ nguyên tắc, điều này chắc chắn sẽ hủy hoại tiền đồ của bạn. Tôi cho các bạn lời khuyên chân thành, trong sự nghiệp cần phải dựa vào năng lực và chân thành của bản thân, mất thứ gì cũng không bằng mất nhân phẩm.
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi cubanana
    Đang tải...


  2. MeGiangkhai

    MeGiangkhai Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    21/12/2008
    Bài viết:
    3,388
    Đã được thích:
    485
    Điểm thành tích:
    223
    Thích câu chuyện này quá, bài học quan trọng cho bất kỳ ai
     
  3. nhule29

    nhule29 Thành viên mới

    Tham gia:
    7/4/2016
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    14
    Điểm thành tích:
    8
    Người Việt !
     
  4. thoitrangxuatkhau.m2

    thoitrangxuatkhau.m2 Thành viên chính thức

    Tham gia:
    13/10/2015
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    52
    Điểm thành tích:
    28
    " Đạo đức có thể bù đắp cho sự thiếu hụt về trí tuệ, nhưng trí tuệ mãi mãi không thể bù đắp cho sự thiếu hụt về đạo đức."
     
  5. mehiuhiu

    mehiuhiu Thành viên nổi tiếng

    Tham gia:
    17/7/2012
    Bài viết:
    4,334
    Đã được thích:
    578
    Điểm thành tích:
    773
    không nên dối trá :(
     
  6. thandieu245

    thandieu245 Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    19/3/2016
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    3
    Điểm thành tích:
    8
    Cái này có lẽ nhiều nguồn quá nên h k biết trích ở đâu nữa rồi.
     
  7. Hongvan-Chienthang

    Hongvan-Chienthang Thành viên chính thức

    Tham gia:
    29/8/2015
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    19
    Điểm thành tích:
    18
    hay quá !!!
     
  8. quangcaopanda

    quangcaopanda Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    11/3/2016
    Bài viết:
    466
    Đã được thích:
    56
    Điểm thành tích:
    28
    hay! không nên vì lợi ích trước mắt mà phá bỏ nguyên tắc.
     
  9. phuongchi79

    phuongchi79 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    20/4/2016
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    6
    Điểm thành tích:
    3
    Một bài viết rất hay và ý nghĩa. Có thể nhiều người biết câu truyện này, nhưng mình vẫn xin đóng góp cho những người chưa biết hoặc đã quên.
    Mơ chua và mơ ngọt
    Trời nắng chang chang, một bác nông dân với gánh mơ vàng ươm bán giữa chợ, trông thật hấp dẫn. Mơ chín hương thơm đưa đi khắp chợ. Một ông lão tiến tới gần và hỏi:
    - Mơ chua hay mơ ngọt thế?
    Bác nông dân nhanh nhẩu trả lời:
    - Mơ chua cụ ạ. Cái này về ngâm đường làm thức uống giải khát là nhất đấy cụ ạ.
    Ông lão nhìn gánh mơ đầy tiếc nuối và nói:
    - Không, tôi muốn mua mơ ngọt cơ.
    Lát sau, một bà lão lại hỏi:
    - Mơ chua hay mơ ngọt thế.
    Bác nông dân không chút chậm trễ trả lời ngay:
    - Mơ ngọt lắm bác ạ. Không hề chua chút nào.
    Bác gái lại nhìn gánh mơ tiếc nuối:
    - Tiếc quá, tôi đang tìm mơ chua cho con dâu đang ghén.

    Vậy là cả hai lần bác nông dân đều không bán được hàng của mình.

    Khiên và kiếm
    Một bác thợ rèn nọ có một thanh kiếm và một chiếc khiên quý, bác mang ra chợ để bán. Mọi người xúm lai xem, ai cũng trầm trồ khen gợi. Bác ta ra sức quảng cáo cho mấy món đồ quý hiếm của mình:
    - Khiên này là khiên quý, chắc chắc vô cùng. Nó là vô địch thiên hạ, không thứ gì có thể chọc thủng hay đâm được qua nó.
    - Đây là thanh kiếm sắc bén vô cùng, nó là vật báu gia truyền. Chém bất cứ thứ gì chỉ với 1 nhát là đứt, đâm một lưỡi là thủng. Không có vật gì có thể cản nổi thanh kiếm quý này.

    Một người đứng gần đó liền nói:
    - Bác có 2 món đồ quả là vô địch thiên hạ. Khiên quý và kiếm cũng quý. Vậy tôi hỏi bác, bây giờ tôi lấy thanh kiếm này đâm vào cái khiên này thế thì cái khiên có thủng không?

    Bác thợ rèn suy nghĩ một lúc rồi im lặng, thu dọn 2 món đồ ra về.
     

Chia sẻ trang này