Bảy bước chuyển phản ứng tiêu cực thành tích cực "Ly nước đầy một nửa hay vơi một nửa là tùy vào thái độ của người quan sát nó." Khuyết danh Bước 1: Chú ý tới những điều bạn nói và cách bạn phản ứng với người khác. Kiểm tra và thay đổi chính bạn chứ không phải những người khác. Bước 2: Nếu bạn đang có ý nghĩ chỉ trích và phản ứng lại những người khác, hãy thay thế ngay bằng những ý nghĩ, phản ứng hữu ích và tích cực. Bước 3: Bất cứ khi nào có những ý nghĩ tiêu cực về chính mình, về người khác hay về hoàn cảnh, bạn hãy tập trung nhìn vào những khía cạnh tốt và tích cực của mình, của người khác và của hoàn cảnh hiện tại. Bước 4: Khi đối mặt với những thử thách, hãy chấp nhận những gì bạn không thể thay đổi và tập trung vào việc tìm kiếm những giải pháp có lợi và hiệu quả. Bước 5: Ghi lại những điểm tích cực của mọi người xung quanh và tập sống tốt giống như vậy. Bước 6: Xác định rằng những sức mạnh, khả năng cùng với mục tiêu của cuộc đời bạn là thực tế, không quan tâm tới những gì có thể khiến bạn nản lòng; sẽ không có tác động nào có thể ảnh hưởng đến bạn trên con đường tự khẳng định hạnh phúc sẵn có của mình. Bước 7: Ghi nhớ rằng dù bất kỳ chuyện gì xảy ra, bạn cũng hoàn toàn tự do lựa chọn thái độ của mình và thái độ này sẽ quyết định cách bạn xử lý tình huống như thế nào. "Chúng ta phải là tấm gương của những điều ta mong nhìn thấy thay đổi ở thế giới này." Gandhi
Hi hi, mình nghĩ là tất cả chỉ cần túm gọn lại: Hãy cư xử như cách mà bạn luôn mong muốn và cách giải trí tốt nhất khi stress, lúc bạn cảm thấy buồn, thất vọng, bi quan đó là xem bộ phim "Cuộc sống tươi đẹp!"...
Em cũng cố gắng làm vậy , nhưng trong một số trường hợp , nếu làm được thì có lẽ em đã thành đệ tử Phật Pháp rồi chứ không phải là chúng sinh người trần mắt thịt đang lăn ngụp trong bể khổ nữa đâu ạ !
EnCon nói có lý quá :mrgreen: nhưng ai dám chắc là các đệ tử của Phật không buồn nào.... Mình nghĩ chỉ có cách ứng phó với nỗi buồn mới là quan trọng thôi... Cả nhà xem Cuộc sống tươi đẹp chưa? Từ hồi mình có bầu mua đĩa này về xem, chẳng hiểu có truyền cho con không mà con mình giờ cũng hâm mộ phim đó, từ lúc 2 tuổi rưỡi xem mà đã như ông cụ non, theo dõi chăm chú từ đầu đến cuối và khóc ầm lên khi ngày đoàn tụ của 2 mẹ con nhà Giosue mà không có bố Guido.... Mà có lẽ vì thế nên cháu cũng rất lạc quan, luôn vui vẻ, i như tính cách của ông bố Guido í