Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi kubinkute, 3/8/2011.

  1. kubinkute

    kubinkute Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    18/6/2011
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Tôi viết bài viết này trong tâm trạng vô cùng buồn chán và thất vọng về cuộc sống gia đình và tôi mong nhận được lời khuyên của chuyên gia và các mẹ để tôi tìm được lối thoát và bước đi đúng hướng của mình.
    Trước khi quyết định lập gia đình, do tôi không tìm hiểu kĩ người mà tôi trao gửi niềm tin trọn cuộc đời nên tôi đã vội vàng đi đến quyết định đến với anh ấy. Tôi kết hôn được 2 năm cho đến nay tôi đã nhận được hậu quả việc suy nghĩ nông nổi của mình về hôn nhân và gia đình.

    Từ khi về làm vợ anh ấy, tôi không thể nhớ nổi bao nhiêu lần chồng tôi mắng chửi tôi và đập phá đồ đạc trong nhà vì sự ghen tuông mù quáng của anh ấy. Tôi là một cô gái sinh ra trong một gia đình nghèo đông anh chi em, mặc dù bố mẹ tôi già yếu không giúp tôi được nhiều lắm trong việc ăn học, nhưng tôi vẫn cô gắng chịu khó làm thêm và tự chu cấp cho bản thân trong 4 năm đại học và giúp đỡ bố mẹ được phần nào. Sự khó khăn vất vả ấy tôi đã hiểu được giá trị của cuộc sống như thế nào nên tôi chưa làm điều gì không tốt cho bản thân. Chính vì thế từ khi kết hôn với anh ấy tôi một lòng một dạ trung thủy với chồng và vun vén cho cuộc sống gia đình. Nhưng thật vô lý chồng tôi lại không tin vợ mà luôn quản lý tất cả mọi giờ giấc cũng như là hành động, việc làm của tôi,thậm trí anh ấy không cho tôi tiếp xúc, nói chuyện với người khác giới, cấm tôi ngồi gần cả anh em và cháu nội của tôi. Chín tháng mười ngày tôi mang bầu con tôi là những chuỗi ngày đau khổ đầy nước mắt đặc biệt những ngày tôi đi khám thai vì chồng tôi không cho bác sĩ nam khám,siêu âm cho vợ thậm trí là nhìn thấy bụng vợ mặc dù có lần tôi bị ngộ độc thức ăn đi kiểm tra thai nhi vào buổi đêm trong phòng cấp cứu. những lúc như thế chồng tôi không kiềm chế được cảm xúc nên đã nói năng những lời nói thô tục và đập phá bất cứ những gì xung quanh mình. Cứ như thế, cuộc sống vợ chồng tôi càng ngày càng tồi tệ vì anh ấy luôn cáu gắt thất thường mặc dù chỉ là chuyện vô cùng nhỏ. Có lần tôi cảm thấy mình không thể tiếp tục cuộc sống hôn nhân này nữa nên đã nói lời chia tay với anh ấy, lúc ấy chồng tôi lao vào để giết con nhưng may mắn thay tôi kịp thời ngăn cản được hành động thiếu suy nghĩ của chồng tôi. Anh ấy từng nói nếu tôi ly hôn anh ấy sẽ giết con,giết vợ rồi tự sát. Tính chông tôi đã nói là sẽ làm nên tôi thực sự sợ hãi. Một ngày chồng tôi mắng chửi và đuổi mẹ đẻ tôi(mẹ tôi đến ở để trông con cho vợ chông tôi đi làm) trong lúc cáu giận anh ấy đập phá đồ đạc và ném con tôi xuống đất khi con tôi mới được 9 tháng tuổi. Trong lúc hoảng sợ mẹ và tôi muốn chạy ra ngoài để thoát thân nhưng chồng tôi khóa cửa không cho mẹ con tôi ra ngoài, biết được sự việc như vậy, công an phường đến để ngăn chặn chồng tôi để tránh sự việc thêm tôi tệ nhưng khi công an đến chồng tôi một mực không hợp tác với công an và nhất quyết không mở cửa cho họ mặc dù họ gọi cửa rất lâu. Cuối cùng công an tìm cách đột nhập vào nhà tôi bắt anh ấy ra phường nhưng anh ấy vẫn có những biểu hiện không hợp tác nên anh bị họ đánh khá nghiêm trọng. Trong khi điều tra thì công an phát hiện chồng tôi có những biểu hiện bất thường và khuyên gia đình tôi đưa đến viện tâm thần. Và tôi làm theo lời khuyên của họ và đưa chồng tôi đến gặp bác sĩ chuyên khoa tâm thần.Sau khi khám xét vợ chồng tôi nhận được kết quả là chồng tôi bị trầm cảm nặng, rối loạn cảm xúc, bực tức vô cớ. BS kê đơn thuốc và chồng tôi uống thuốc đều đặn và có nhiều chuyển biến tích cực và có thể nói từ khi uống thuốc chồng tôi trở thành con người hoàn toàn khác trước, anh đã thay đổi không ghen tuông hoang tưởng và mắng chửi vợ như trước nữa. Chính vì vậy mà cả hai người vợ trước của anh ấy không thể sống nổi với anh ấy nên họ đã bỏ đi và ly hôn. Theo mẹ chồng tôi kể lại hậu quả của việc này la do trước đây chồng tôi nghiện game online nên tính tình trở nên hung hãn như vậy, nhưng từ khi vợ chồng tôi sống với nhau gần như anh ấy đã bỏ game rồi. Nhưng hôm vừa rồi khi tôi phát hiện anh ấy chơi game, tôi đã khuyên anh ấy không chơi nữa vì tôi đã từng thấm khổ 2 năm rồi nên tôi rất sợ anh ấy bị tái phát căn bệnh ấy. Hơn nữa anh ấy đang trong thời gian uống thuốc điều trị. Mặc dù tôi khuyên anh nhưng không thuyết phục được chồng tôi nên tôi rất bực mình và nói vợi anh ấy nếu anh tiếp tục chơi em sẽ đi ra ngoài nhưng anh ấy vẫn ngồi chơi nên tôi đã đi ra ngoài mặc dù lúc đó là 2h sáng vậy mà chồng tôi không phản ứng gì. Khi tôi ra ngoài tôi đã gọi điện để nói với mẹ chồng tôi về việc này, khi ấy bố mẹ chồng tôi liên hệ và đón tôi về nhà bố mẹ sau đó họ nói nhưng câu nói quá nặng lời và trách móc tôi. Vì biết hành động của tôi là sai nên tôi đã không nói gì mà chỉ biết khóc vì tủi thân bởi những lời nói nặng nhẹ của bố mẹ chồng tôi. Suốt đêm không ngủ tôi chỉ biết khóc đến sáng tôi bảo họ mở cửa cho tôi để tôi đi làm. Đến chiều tôi về nhà thì thấy họ đã thay khóa cửa và không cho tôi vào nhà. Mặc dù tôi đứng dưới trời mưa tầm tã cả tiếng đồng hồ nhưng chồng tôi nhất quyết không mở cửa cho tôi vào nhà. Thực sự khi ấy tôi quá thất vọng, thời gian qua tôi yêu thương chồng tôi bao nhiêu thì lúc ấy tôi căm hận anh ấy bấy nhiêu, tôi không ngờ vợ chồng sống với nhau đầu ấp tay gối, quan tâm chăm sóc nhau như vậy mà chỉ vì nghe lời bố mẹ anh mà anh đối xử với tôi quá tồi tệ, khi ấy tôi bảo anh hãy mở cửa cho tôi để tôi vào lấy đồ đạc của tôi và đưa con tôi đi khỏi căn nhà này vì tôi không thể sống với những người cư xử tồi tệ với tôi như vậy. Anh bảo tôi lên nói chuyện với bố mẹ rồi về mới được vào nhà, chờ mãi chồng tôi không mở cửa nên tôi lên nhà ông bà, khi lên đến nơi tôi lại càng bàng hoàng hơn khi họ không cho hai mẹ con tôi gặp nhau mặc dù con tôi khát sữa mẹ mà tôi thì sữa chảy ướt hết áo. Họ bắt tôi ngồi chờ họ ăn cơm đến gần 9h tối họ mới xuống nói chuyện với tôi. Dù đã biết chuyện mẹ chồng nàng dâu, em chồng chị dâu là đề tài muôn thuở không bao giờ kết thúc vì nàng dâu nói gì đi chăng nữa cũng chỉ là người dưng khác họ mà thôi, làm sao họ nói họ yêu thương tôi như con đẻ mà họ đối xử với tôi tồi tệ trong thời gian tôi làm dâu tôi cũng đã thấm khổ rồi mà cũng may mắn cho tôi vì tôi không sống cùng họ nhưng có bất cứ chuyện gì là họ gọi đến họp gia đình. Trong cuộc họp sau khi các thành viên của gia đình nói về những lỗi lầm của con dâu rồi, tôi ngồi nghe rồi nói ra ý kiến của mình nhưng khi mà tôi nói ra thi cho dù tôi nói câu nào thì cả 3 người nhà họ thi nhau nói là tôi cãi bố mẹ chồng, nói tôi là sai, là biện hộ. Dù biết dân gian có câu "khác máu tanh lòng" hoặc "ba đánh một không chột thì què" nên tôi đành ngậm ngùi biết thân phận của mình là ai trong mắt họ. Thậm trí chồng tôi bị bệnh như vậy đến cả bác sĩ và công an thừa nhận như vậy mà họ nói tất cả mọi chuyện xảy ra giữa vợ chồng tôi là tại tôi mà chồng tôi mới như vậy thì tôi còn gì mà giải thích với họ nữa. Sau buổi nói chuyện hôm ấy với ông bà với cô em chồng ( cô ấy hơn tôi 8 tuổi và chưa bao giờ gọi tôi một câu chị nào), sau tất cả cư xử của gia đình chồng đối với tôi, hôm ấy tôi quyết định không còn gì lưu luyến nữa tôi sẽ ly hôn chồng tôi mặc dù tôi vẫn yêu chồng nhưng tôi không thể hòa hợp được một gia đình “nề nếp và gia giáo” như thế nên tôi nói ra hết suy nghĩ của mình để cho họ thấy họ cũng chẳng tốt đẹp gì. Cuối cùng người đúng vẫn là cả gia đình họ nên tôi xin phép ly hôn, họ đông ý và gọi cho người thân của tôi để giao giả con dâu, sau khị người thân của tôi khuyên tôi hãy sống vì con mà nhịn gia đình họ và xin phép lên gặp con để cho con bú vì lúc đó đã khuya rồi, chị gái tôi bảo họ đợi đến ngày mai gia đình bên tôi đến nói chuyện. Họ cũng đồng ý cho tôi lên cho con toi bú. Ngày hôm sau tôi đi làm về chồng tôi bảo lên đón con về cho con ăn ti, quá bất ngờ lên đến nơi cô em chồng không mở cửa cho tôi gặp con và đón con về bảo tôi đi ra ngoài đợi ông bà về nói chuyện tiếp. Khi ấy tôi không cầm nổi nước mắt khi cô em chồng quá tàn nhẫn với mẹ con tôi như vậy, có lẽ ở cái tuổi 34 cô ấy chưa một lần làm mẹ vì vô sinh lại ly hôn nên cô không hiểu được tình cảm mẹ con như thế nào.
    Ra khỏi nhà lúc đêm khuya, tôi biết mình sai vì suy nghĩ nông nổi của tôi nhưng lẽ ra bố mẹ tôi cư xử như thế nào để tôi tôn kính ông bà nhưng nhưng tôi rất hận họ vì họ không cho mẹ con tôi gặp nhau vì pháp luật VN mặc dù người mẹ phạm tội ở mức án cao nhất nhưng trong trường hợp người phụ nữ mang thai và cho con bú dưới 3 tuổi thì họ vẫn để hai mẹ con gặp nhau và chăm sóc cho con của họ, có lẽ nào gia đình tôi lại gia giáo và nghiêm khắc hơn cả pháp luật, nếu họ nghiêm khắc với con trai họ như đối với tôi thì tôi đã không phải ra ngoài giữa đêm và khổ tâm suốt thời gian qua. Người phụ nữ nếu sống vì con thì phải chấp nhận còn không thì sẽ giải phóng cho bản thân, tôi chọn con nên một lần nữa tôi chấp nhận ở lại nhưng dù ở lại nhưng cuộc sống của tôi bây giờ nhạt nhẽo lắm và tôi trách chồng tôi lắm vì anh ấy không có tiếng nói trong việc làm của gia đình họ. Qua đây tôi mong nhận lời khuyên của các mẹ & các chuyên gia trong trường hợp của tôi thì tôi nên làm gì? Tôi xin chân thành cảm ơn các mẹ và các chuyên gia tâm lý .
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi kubinkute
    Đang tải...


  2. gà con lon ton

    gà con lon ton Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    23/7/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    25
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    tình huống của bạn phức tạp quá, tạm thơi mình chưa bt phải khuyên bạn điều gi, chỉ mong bạn trong mọi tình huống đều phải thật bình tĩnh!
     
  3. cuminh_110609

    cuminh_110609 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    11/9/2010
    Bài viết:
    2,439
    Đã được thích:
    504
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    tình huống bạn đưa ra thật là quá bi đát!!! phải sống với một người chồng bệnh hoạn, bố mẹ chồng thì ích ký gia trưởng chắc bạn khổ sở lắm??? theo mình tình hành của bạn cũng thật khó để cứu vãn khi gia đình nhà chồng như vậy, bạn nên ly hôn để giải thoat cho chính bản thân bạn, khi ly hôn chắc chắn luật pháp sẽ ủng hộ cho phép bạn được nuôi con vì mình nghĩ lúc này chẳng có gì quan trọng và ý nghĩa bằng đứa con cả. nếu chỉ vì lời dọa dẫm của chồng mà phải bó buộc cả phần đời còn lại với người chồng và một gia đình như vậy thì cũng coi như sống không bằng chết. mình mong bạn luôn tỉnh táo và có những quyết định sáng suốt nhất. chúc bạn hạnh phúc.
     
  4. daobong

    daobong

    Tham gia:
    10/5/2009
    Bài viết:
    12,031
    Đã được thích:
    2,231
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Có 1 buổi trưa, ko về cho con bú thôi mà nhớ con cồn cào. Bạn nên nhờ Công an can thiệp để giành lại con, nhà nội chẳng có quyền gì với con bạn cả. Ban và chồng bạn mới có quyền quyết định cuộc sống của con. Bnạ nên ly hôn đi. Gia giáo??? Tớ thấy bất nhân thì đúng hơn!!!
     
    Shopmethokenzo_air thích.
  5. Niềm tin

    Niềm tin Guest

    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Bạn ơi sao lại phải chịu cảnh này? Đọc mà tức quá. Bạn nên ly hôn. Pháp luật luôn bảo vệ người phụ nữ mà. Bạn có việc làm ổn định, con bạn lại còn nhỏ thì ly hôn chắc chắn bạn sẽ được nuôi con. Nhà chồng ngăn cản mẹ con bạn gặp nhau là phạm luật đấy. Bạn nên nhờ công an và hội phụ nữ phường can thiệp. Đừng để tương lai của cả 2 mẹ con bi đát thêm nữa. Hãy tự cứu mình bạn ơi.
     
    Last edited by a moderator: 4/12/2011
    Shopmetho thích bài này.
  6. kubinkute

    kubinkute Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    18/6/2011
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Mình cảm ơn các mẹ về những lời khuyên trân thành của các mẹ và đã giúp mình chia sẻ được phần nào nỗi buồn của mình. Thực ra mình chỉ giận nhà chồng mình đối sử tồi tệ với mẹ con mình như vậy thôi mặc dù mình có mắc lỗi lớn như thế nào đi chăng nữa, giá như họ dạy bảo mình theo cách nào mà làm cho mình nể phục bố mẹ chồng và cô em chồng và cả chồng mình nữa,đằng này họ ko cho mẹ con mình gặp nhau là mình cảm thấy quá thất vọng. Có mẹ nào được mẹ chồng timg người giúp việc về để thay mặt mẹ chồng quản lý con dâu chưa? Mình được mẹ chồng mình "quan tâm " như vậy đấy các mẹ ạ. Nghe mẹ chồng nói như thể mà mình nghẹn đến tận cổ mà ko nói ra được vì nói gì cùng bị phản bác.Tự dưng mình phải trả tiền cho NGV để quản lý mình đấy. Các mẹ khuyên mình nên ly hôn chồng mình vì gia đình chồng như vậy, thực ra từ khi phát hiện chồng mình bị bệnh trầm cảm đến nay, anh ấy đã cố gắng điều trị và uống thuốc đều đặn, mình thấy hiệu quả từng ngày (nói thêm một chút về bệnh này, nếu mẹ nào có người thân cũng bị trầm cảm thì PM cho mình , mình sẽ giới thiệu bác sĩ trưởng khoa viện SK tâm thần cho các mẹ nhé, vô cùng hiệu quả đấy) từ ngày chồng mình uống thuốc mình cảm thấy như anh ấy uống thuốc "tiên" ấy, nhiều lúc mình không tin nổi sự thật có một ngày chồng mình lại thay tính đổi nết và điềm đạm đến lạ thường như vậy. Từ con người hung hãn thô bạo anh ấy thay đổi thành một con người lành hiền, điềm đạm và mình cảm thấy yêu chồng nhiều hơn. Như vậy làm sao cs vợ chồng mình đang hp như vậy thì làm sao mình có thể chia tay anh ấy để rồi con trai mình khổ và người khổ nhất, thiệt thòi vẫn là mình và chồng mình cũng chẳng sung sướng gì vì anh ấy yêu mình cũng vì mình mà chồng mình thay đổi quá nhiều từ một con người ham chơi, chán cs, ko nghĩ làm ăn gì mà sống với mình anh ấy cũng tu trí làm việc, quan tâm lo lắng cho gia đình. Tất nhiên con người ai cũng có điểm xấu điểm tốt, mình không phủ nhận những cái tốt của gia đình nhà chồng và mình cũng không bao che cho những khuyết điểm của bản thân mình nhưng có điều mình thấy họ ngăn cầm mẹ con mình gặp nhau là một việc làm hoàn toàn sai thậm trí còn sai hơn cả việc mình ra khỏi nhà lúc nửa đêm. Cư xử của họ mà cứ nghĩ đến mình không thể cầm nổi nước mắt, như mình đã nói ở trên vì con, vì chồng mình vẫn chấp nhận ở lại cũng may mình chưa phải sống cùng họ nhưng từ bây giờ trong các cuộc họp gđ, mình sẽ giả mù,giả câm,giả điếc để nhường phần đúng về gia đình họ bởi mình có nói câu gì cũng là sai là cãi là láo là mất dạy là biện hộ thì nói làm gì đúng không các mẹ, mời các mẹ chia sẻ với mình tiếp nhé! Cảm ơn!!!
     
  7. ngocbds86

    ngocbds86 Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    16/6/2011
    Bài viết:
    1,165
    Đã được thích:
    181
    Điểm thành tích:
    103
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    tôi đọc xong tâm sự của bạn mà thấy buồn và thương cho mẹ con bạn quá!

    tôi kể bạn nghe 1 câu chuyện y hệt cảnh nhà bạn bây giờ, chị ở ngay cạnh nhà tôi,chị ấy cũng có gắng ở vì con nhưng k chịu nổi nữa phải ly hôn,nhà chồng k cho nuôi con, đuổi ra khỏi nhà 2 bàn tay trắng, từ khi con 2 tuổi thi thoảng lại tới thăm con,nhưng chồng đi lấy vợ khác cũng k nói gì tới con, ob già k chăm nổi đến khi 12tuoir thì lại gọi chị ấy về để nhờ nuôi con, và chị ấy đồng ý thế là bây giò 2 mc ở với nhau ob phải đưa chj ấy 1 th 1,5tr nuôi nó.
    khi ly hôn thằng chồng chị ấy toàn tìm thấy chị ấy ở đâu đánh đó,sợ lắm nhưng khi nó lấy vợ khác là thôi,cho nên tôi thấy bạn nên nói chuyện thẳng thắn với chồng nếu k thì nên chia tay,yên tâm con nhỏ thế phần nuôi sẽ thuộc về bạn, đừng cố chịu đượng thêm nữa k giải quyết gì hết, tôi sợ đến 1 lúc nào đó bạn k đủ sức chịu nữa đâu.
     
  8. ngocbds86

    ngocbds86 Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    16/6/2011
    Bài viết:
    1,165
    Đã được thích:
    181
    Điểm thành tích:
    103
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    uh nếu bạn đã chọn cách đó thì cũng nên như thế, câm,điếc, mù, hết k tham gia gì cả, nói thật họ cũng chẳng sống lâu nữa đâu, còn con bà cô kia đời nó có ra gì đâu nó phải chịu báo ừng đó kệ nó. mình hạnh phúc là còn có con bạ ah!
     
    kubinkute thích bài này.
  9. kubinkute

    kubinkute Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    18/6/2011
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Mẹ ngocbds86 người đồng niên của tớ ơi tớ tuổi Bính Dần tớ thấy con đường tình duyên của mình lận đận quá mẹ nó ah, tớ chập nhận là người thừa kế tập 3 mà cũng chưa được yên ổn ấy, có lẽ tuổi hổ đi liền với chữ khổ mẹ nó nhỉ, mẹ nó thể nào đã có gđ chưa cs gđ của mẹ nó có bình yên ko? Chúc mẹ nó hp nhẽ và tớ cảm ơn sự chia sẻ của mẹ nó nhé!
     
    mekachi thích bài này.
  10. cuminh_110609

    cuminh_110609 Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    11/9/2010
    Bài viết:
    2,439
    Đã được thích:
    504
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    mình thấy bạn có vẻ vẫn còn rất yêu chồng, bây giờ chồng bạn hiền lành như vậy nhưng bạn có giám đảm bảo một ngày nào đó chứng nào tật ấy, người ngoài cuộc bao giờ cũng sáng suốt mình thấy cuộc sống của bạn bế tắc bạn sinh 86 cuộc đời còn rất dài và người quyết định nó chính là bạn. còn phía ob và cô em chồng bạn phải cứng rắn để chăm lo cho con mình. mong bạn sớm thoát khỏi bế tắc. mình có câu này tặng cho bạn: " khi một cánh cửa đóng lại thì sẽ có một cánh cửa khác mở ra".
     
  11. kubinkute

    kubinkute Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    18/6/2011
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Mẹ Cuminh ơi,cảm ơn lời chia sẻ của mẹ nó, nhưng mình thương con lắm, đưa ra ngoài chắc chắn nó sẽ rất khổ vì không nhà không cửa, hơn nữa có bố thì không có mẹ hoặc ngược lại, chẳng ai sung sướng gì khi nuôi con một mình vất và đủ đường chắc mẹ nó cũng hiểu phải không. Còn chồng mình thì đúng là mình vẫn còn yêu anh ấy vì bây giờ anh ấy đã thay đổi. Phụ nữ sống vì chồng vì con phải không mẹ nó. Còn mình thì nghĩ có lẽ giờ đây mình sống có trời có đất, còn nhiều người khác nữa mà, trong mắt họ mình xấu xa đủ điều nhưng trong mắt người khác mình không như họ nghĩ. Với gđ chồng mình sẽ là người câm,điếc và mù mẹ nó ạ.
     
  12. Uniform Shop

    Uniform Shop Thịt bò khô nhà tự làm

    Tham gia:
    29/9/2009
    Bài viết:
    3,326
    Đã được thích:
    643
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Đọc thấy thương hai mẹ con bạn quá mà chẳng biết nói gì vì mình cũng đang có quá nhiều chuyện ko vui. Chúc bạn vượt qua được khó khăn này để tiếp tục chăm sóc và nuôi dưỡng con.
     
  13. huecapetown

    huecapetown Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    14/10/2008
    Bài viết:
    7,326
    Đã được thích:
    1,466
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Chị thấy chuyện của e người lớn hai bên ngồi lại để đưa ra giải pháp và con e đang còn bú thì pháp luật sẽ bảo vệ quyền lợi cho mẹ con e, e phải nhờ công an phường và Hội phụ nữ can thiệp để giành quyền chăm e bé.
     
  14. thuygau

    thuygau Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    7/3/2010
    Bài viết:
    390
    Đã được thích:
    121
    Điểm thành tích:
    43
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    không biết có phải chị ấy quá yêu chồng, hay còn nhiều lý do gì khác mà không thể ly hôn. Sống với 1 người chồng có thể nói như 1 con thú như vậy, chị ko nghĩ đến mình thì cũng nghĩ đến con chứ. Anh ta đã ném đứa con xuống đất, vậy thì tình thương ở đâu, ừ thì do anh ta bệnh tật, nhưng sau khi uống thuốc đến giờ thì sao. Con chị cũng không nên có 1 người Bố như vậy, đàn bà chúng ta vì nhiều lẽ khó mà ly hôn, phần lớn đều nói là vì con, muốn con có cha. Tôi cũng vậy, giờ cũng không muốn sống với chồng, muốn ly hôn, không còn tình cảm...nhưng không ly hôn được: lại là vì con. Nhưng ít nhất hiện chồng tôi vẫn là 1 người chồng bt, có thể là 1 người cha bt ( chỉ có điều đã lăng nhăng bên ngoài), đó chỉ là khía cạnh tình cảm giữa 2 vc nên tôi vẫn có thể cố ganứg sống cùng được. Nhưng như ở hoàn cảnh của chị, tôi thấy chị không có được 1 hy vọng tốt đẹpnào để ở lại bên người chồng đó.
     
  15. kubinkute

    kubinkute Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    18/6/2011
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Chị Thủy ơi em biết hành động vứt con xuống đất của chồng em là không thể nào chấp nhận được kể cả tất các việc làm cũng như cư xử của chồng em trong thời gian bị bệnh mà em về sống là hoàn toàn không thể chấp nhận được nhưng vấn đề là từ khi chồng em uống thuốc đến giờ chồng em la người tốt,thay đổi hoàn toàn rồi chị ah, và anh ấy cũng biết anh đã sai vì làm khổ mẹ con em và người thân. Khi một người mà biết lỗi và sửa sai thì tại sao không cho họ cơ hội làm lại từ đầu đúng không chị. Chuyện vừa rồi em cũng giận chồng em nhiều vì anh ấy đã hợp tác với bố mẹ anh ấy để cư xử với em như vậy, em đã nói chuyện với chồng em về việc này nhưng anh ấy bảo không mở cửa cho em vào nhà mặc dù trời mưa là lúc đó lòng tự ái của anh ấy cao quá vì giận vợ bỏ ra ngoài nhà nửa đêm. Nhưng mà xét cho cùng bố mẹ người ta sinh ra và nuôi dưỡng mấy trục năm người ta lại không bênh bố mẹ mà lại bênh vợ người mới quen biết và sống cùng 2 năm sao? Cuộc sông là vậy rồi nên nhiều khi biết là vô lý lắm nhưng mà suy nghĩ kĩ vì nọ vì kia nên vẫn phải chịu đựng chị ạ.
     
  16. thanh4890

    thanh4890 Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    8/7/2011
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Mình rất thông cảm với bạn, mong bạn sẽ vượt qua :)
     
  17. lebebe

    lebebe Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    26/4/2011
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    15
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Bạn còn vấn vương j nhỉ mà còn ở đc với ng như thế. Khổ cả bạn lẫn con cái! t như thế giải quyết nhanh, giải thoát sớm khỏi "địa ngục trần gian". với t ném con xuống đất là đã k xong rồi! Ông Bố Chồng t bị bệnh này nên t cũng hiểu kiểu bệnh của Chồng bạn. Bạn ơi đừng hy vọng uống thuốc sẽ khỏi bệnh này. trừ khi nhốt vào trại luôn cho khỏi ảnh hưởng đến mọi ngứoi xung quanh và đến xã hội. Mẹ chồng t khổ lắm vì Chồng bệnh thế. Nhưng Mẹ t còn đc gia đinh Chồng an ủi, chứ như bạn kể thì bạn 1 mình chống lại "mafia" sao nổi ...chuyện nhà tớ thì cũng dài dài... Nhưng t chúc bạn và em bé mạnh khỏe để "chiến đấu".
     
  18. kubinkute

    kubinkute Thành viên sắp chính thức

    Tham gia:
    18/6/2011
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    16
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Chị ơi em thấy chồng em điều trị uống thuốc rất tốt và cảm giác như khỏi hẳn đấy, liệu bố chồng chị có điều trị đúng người đúng bệnh ko, nếu đúng bệnh trầm cảm,rối loạn cảm xúc, bực tức vô cớ như chồng em thì PM em giới thiệu bác sĩ trưởng khoa viện sức khỏe tâm thần cho, bs này giỏi và tâm lý lắm, nói chung là rất đáng tin tưởng đậy chị ạ. Theo em biết thì bệnh này phải uống thuốc it nhất 6 tháng mới ko tái phát, chông em mới dùng thuốc đc 2 tháng thôi, em thấy hiệu quả mà. Cảm ơn về lời chia sẻ của chị nhé!
     
  19. lebebe

    lebebe Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    26/4/2011
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    15
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    nhà tớ chữa gần hết đời Mẹ Chồng t rồi đây. hic...
    buồn tâm sự vs mình skype: phuonglebebe nhé.
     
  20. bill_phuc

    bill_phuc ^ Mẹ của Bill ^

    Tham gia:
    18/3/2011
    Bài viết:
    1,997
    Đã được thích:
    661
    Điểm thành tích:
    773
    Ðề: Các mẹ ơi, mình khổ tâm lắm, các mẹ cho mình lời khuyên nhé.thanks!

    Hic đọc truyện của mẹ nó mà buồn quá. Mình có con mới được 10 tháng - thật sự yêu con nhiều. Đi làm là nhớ lắm, thi thoảng lại lôi ảnh con ra xem. Ngày mưa cũng như ngày nắng, trưa nào mình cũng về với con. Vậy mà...gia đình chồng ban....Cháu mới được có 9 tháng...Mình không hiểu lương tâm của những người đó thế nào...cháu quá bé luôn cần hơn ấm của mẹ...
    Mình nghĩ ly hôn là giải pháp tốt nhất cho bạn và con... Pháp luật sẽ đứng về phía bạn mà... Chúc bạn sớm giải quyết vấn đề và đưa được con về vòng tay của mình
     

Chia sẻ trang này