Elsie bé nhỏ có một người anh trai tên là Jack, người mà cô rất quý, và cậu ta cũng rất quý Elsie. Jack 15 tuổi, và cậu đang học cách để làm thủy thủ. Khi tàu của cậu ta đến cảng cậu thường về nhà trong vài ngày, và cậu sẽ kể cho Elsie về những nơi mà cậu đã thấy. Một lần chuyến đi dài hơn bình thường, và Jack kể Elsie rằng khi bánh đã bị ăn hết họ phải ăn bánh mì khô.
"Thật buồn cười," Elsie nói; "bánh mì khô như thể nào, anh Jack?"
"Chúng rất cứng, tròn, và dày," Jack trả lời.
Elsie nói rằng cô rất muốn thấy một cái, và Jack hứa rằng khi cậu về đến tàu thì cậu sẽ gửi cho cô một cái.
Đó không phải là một điều tốt để hứa sao? Nhưng Elsie cảm thấy rất quan trọng khi người đưa thư mang cho cô một gói hàng một hoặc hai ngày sau khi Jack rời đi, và cô rất mừng khi cô mở nó ra và thấy chiếc bánh mì khô như đã được hứa.
"Có một điều tốt về anh Jack," Elsie kêu lên, "anh ta luôn làm những gì mình nói." Tôi nghĩ rằng Jack sẽ rất hài lòng khi nghe Elsie nói vậy; nó là một trong những điều tốt nhất có thể nói về cậu ta. Tôi mong rằng điều này cũng vậy với chúng ta.
Việc quên không phải là chuyện nhỏ.
Hãy trung thực, và làm những gì bạn nói.
Nguồn: STORY LESSONS ON CHARACTER-BUILDING (MORALS) AND MANNERS. bởi LOÏS BATES