Chưa bao giờ em cố gắng sống trong môi trường nhà chồng

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi nqquynhanh, 26/4/2010.

  1. nguoitriam

    nguoitriam Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    19/2/2010
    Bài viết:
    439
    Đã được thích:
    96
    Điểm thành tích:
    28
    Chồng thế này ăn thua gì, gần nhà mình có thằng còn nhu nhược hơn nhiều. Nói ví dụ 1 chuyện thế này cho các mẹ hoảng hốt luôn 1 thể nhé. Vợ thằng này hẹn giờ đón cuối cùng quên khuấy mất ( lúc đó 3h chiều), đang ngồi gần nhà tán phét với mấy thằng trong đó có mình. Nét mặt vợ nó lúc đó thôi ko cần phải tả nhiều " ĐM thằng máu l..., mày để tao phải đi bộ giữa trưa nắng thế này à" - "Chẳng may quên thì thôi, có phải lúc nào cũng thế đâu" " Quên cái đcm nhà mày, mày thử đi như bố mày đi xem có đc ko?" Không gian im phăng phắc mặc dù trước đó rất ồn ào, không ai nói 1 lời, mặt thằng kia đỏ như say rượu mà ko nói lại 1 lời, lặng lẽ đi về. Mà đó là chuyện hằng ngày, trong khi vợ thằng này chỉ ăn với chơi, con thì 4 tuổi đi học cả ngày tối về osin cho ăn???
    Ví dụ thằng này có đánh vợ, ai đi ngang qua nhìn thấy chắc lại kết 1 câu: Ô, đàn ông toàn thằng vũ phu, bất tài. Mặc dù chưa bao giờ đánh vợ, vợ mình mà thế này xin lỗi thiên hạ nói gì, ít nhất cũng gãy mấy cái răng.
     
    Đang tải...


  2. Hanhbee

    Hanhbee XuanHanh.com

    Tham gia:
    28/3/2008
    Bài viết:
    3,613
    Đã được thích:
    844
    Điểm thành tích:
    823
    Vấn đề nhà bạn chủ top là bạn ấy đang cảm thấy mình là người tài ba so với cả gia tộc nhà chồng, học cao, hiểu rộng, làm kinh tế giỏi, tháo vát, quyết đoán ... và tự cho mình có quyền "ta cao nên ai cũng ngoái nhìn"!
    Sự thật là bạn có cao thật so với gia đình chồng, đặc biệt là với anh chồng bạn!
    Tuy nhiên, càng cao thì gió càng mạnh, càng cô đơn nên mình nghĩ chính bạn cũng thấy mình thiếu cái gì đó để "hòa nhập", bạn cũng thấy tự hào chính mình và mình cũng thấy bạn cũng giỏi giang, cũng có nhiều điều để mình rút kinh nghiệm, học hỏi.
    Tuy nhiên ngoài những vẫn đề khả năng kinh tế yếu, học thấp, nát rượu ra bạn thấy đó họ cũng có nhiều cái "cao" hơn mình về khả năng "trên kính dưới nhường", gia đình hòa thuận, hiếu thảo, BMC không khắt nghiệt, mua từng món đồ lặt vặt cho dâu, làm đẹp lòng dâu, thương yêu cháu, hiền lành ... bạn thấy khía cạnh này bạn có "thấp" hơn không?
    Nếu bạn lúc nào cũng thấy mình cao hãy nghĩ đến lúc mình ốm đau, sa cơ lỡ vận, lúc về già mình có muốn ngồi nói và con mình ngồi nghe như bà chồng không? Lúc đó tiền có giải quyết được tất cả không? Chồng mình sẽ là chỗ dựa cho mình hay lúc đó sẽ lại trở thành anh "râu quặp" quá lâu không thể lèo lái gia đình?
    Mong rằng bạn nhìn nhận lại toàn diện vấn đề nhà mình và sẽ tự biết cách điều chỉnh sao cho mình vẫn là người tài ba cho chồng, các anh em gia đình chồng học tập nhưng cũng là người "không cô đơn" khi sống trong đại gia đình!
     
    mebonggaumecuacon_288 thích.
  3. nqquynhanh

    nqquynhanh Thành viên chính thức

    Tham gia:
    11/10/2007
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    23
    Điểm thành tích:
    28
    Cảm ơn bạn. Bạn nhắc đến một vấn đề mà mình quên mất chưa hỏi các members trên diễn đàn: Chồng mình không lười lao động nhưng không hiểu sao rất kén chọn nghề nghiệp. Anh ấy có năng khiếu về mỹ thuật (chất nghệ sỹ). Đã tốt nghiệp chuyên ngành cổ động quảng cáo (nói đơn giản là thiết kế logo, biển hiệu...) nhưng nhất định chỉ muốn làm nghề này, không làm nghề gì khác. Hồi mình ở Hoàn Kiếm, anh ấy nộp đơn làm thợ quảng cáo ở Lê Văn Hưu rồi không đi làm vì phải đi công tác nhiều (đi miền Trung). Hồi mình chuyển về Hà Tây, anh ấy đi làm quảng cáo cùng 1 người bạn (là chủ doanh nghiệp) và nhanh chóng trở thành họa sỹ trụ cột của công ty (vì anh ấy không chỉ có năng khiếu hội họa mà còn sử dụng phần mềm thiết kế tốt) nhưng được 2 tháng thì nghỉ để về quê chờ bố xin việc vào nhà nước. Được khoảng 2 tháng ở nhà thì con trai của người có khả năng xin việc giúp bị tai nạn cấp cứu dài ngày ở Việt Đức nên công việc của chồng mình bị chững lại, thế là anh ấy lại vừa chuyển ra HN ở với mình và con. Bây giờ thất nghiệp, mình hỏi sắp tới anh định thế nào thì chỉ trả lời "anh có kế hoạch của anh. Anh vì nhiều lần định làm gì đều thất bại nên giờ anh không muốn nói cho đến khi làm được thành công".

    Mình tôn trọng quan điểm của anh (dù trong lòng vẫn nghĩ: anh chưa từng trải + không có kiến thức kinh doanh thì làm sao lên kế hoạch làm ăn lớn) và chỉ bảo: nhiều năm qua em đã nhắc nhở anh về chuyện làm ăn rồi đó. Bây giờ con nó đi học rồi, từ giờ chi phí chỉ có tăng lên chứ không giảm đi được đâu. Em cũng nhiều lần cho anh thời hạn 3 tháng, 6 tháng để anh đi làm , ít nhất là nuôi thân rồi còn nuôi con và gia đình. Đến giờ em không muốn nói nhiều nữa. Anh ở ngoài này với vợ con thì phải tự nuôi sống bản thân. Ngày trước bố em tốt nghiệp đại học (1980) mà vẫn đi buôn dép với thắt lưng da ở ven đê nuôi vợ mới sinh con thì đã sao, bản thân em hồi tốt nghiệp đại học mà vẫn nộp đơn xin làm lễ tân nhà hàng thì có sao...

    Mình cũng hỏi anh ấy: tại sao gần 30 tuổi mà anh chưa làm ra tiền? Anh chỉ bế tắc rằng "anh cũng không biết. Nếu anh biết thì anh đã không thế này. Có lẽ anh không có định hướng".

    Cả nhà ơi, bản thân mình đủ từng trải để biết anh ấy thiếu cái gì và nên bắt đầu từ đâu. Nhưng hiềm nỗi dao sắc không gọt được chuôi (chồng cũng từng nói với mình: cùng lời nói ấy nhưng em nói thì anh cứ không tin, phải người khác nói thì anh lại tin). Mình phải làm thế nào bây giờ???
     
    scarletworld2006 thích bài này.
  4. nguoitriam

    nguoitriam Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    19/2/2010
    Bài viết:
    439
    Đã được thích:
    96
    Điểm thành tích:
    28
    Vợ chồng mà cứ như mẹ con ý nhỉ luôn áp đặt chồng theo mình với tỏ ra mình từng trải. Nếu làm ra đc kinh tế, cứ cố bắt chồng kiếm tiền nhanh làm gì.
     
  5. chip-munk

    chip-munk Banned

    Tham gia:
    29/3/2010
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    8
    Em ơi (chắc chắn là em rồi) đây là địa ngục trần gian với cả gia đình mà do chính em tạo nên. Reo gió thì gặt bão, trồng cây thế nào ăn quả thế ấy v.v...
    Tại sao với trí thông minh của mình em không tạo dựng một gia đình hạnh phúc, mà lại thích tạo ra một người chồng nhu nhược và vô trách nhiệm, tạo ra bố mẹ chồng không còn coi mình là con (làm gì có con mà láo thế), tạo ra một hình ảnh quái dị cho bản thân mình. Em tự nhìn lại mình mà xem.
    Nên nhớ, còn may cho em lắm khi chồng em chưa gặp một người con gái khác, anh ta lấy ai mà chẳng được (chắc chắn hơn em nhiều) còn em, nếu cứ thế sẽ chết già với tính cách độc ác. Còn ai ác hơn em khi cư sử với người thương yêu nhất của mình như thế, đang tâm lôi cả con trẻ ngây thơ vào trò hỗn xược của mình.
    Em nghe chị hay không thì mặc em. nếu không nghĩ lại thì thật đáng đời em. Đời chỉ sống có khoảng 60 năm có tri thức, thế là hỏng mất một số năm rồi.
     
    tixucafemomo thích.
  6. chip-munk

    chip-munk Banned

    Tham gia:
    29/3/2010
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    8
    Một tâm hồn độc ác, đề hèn:
    - tạo ra người chồng nhu nhược
    - lôi kéo con trẻ thơ ngầy vào trò hỗn láo của mình
    - không có bố mẹ chồng lấy đâu ra ông chồng nhu nhược này để mà nhảy lên đầu lên cổ
    - một ngày mai tươi sáng, chồng lấy được vợ khác hạnh phúc hơn
    - vợ ra đê với lối suy nghĩ cay độc
     
  7. nqquynhanh

    nqquynhanh Thành viên chính thức

    Tham gia:
    11/10/2007
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    23
    Điểm thành tích:
    28
    Ui ui, nhiều đá ném quá!!! Nếu sau này em và gia đình nhà chồng trở nên hòa thuận nhờ topic này thì em cảm ơn cả nhà lắm. Em đang nghĩ không biết chiều nay về nói chuyện với chồng thế nào đây, chắc là em sẽ bắt đầu bằng việc tự mình suy nghĩ lại mình.

    Lúc này chồng em đang sửa lại đường nước ở bếp cho mẹ con em tiện dùng, lúc nào chồng cũng chu đáo với hai mẹ con thế đấy! Em nhiều lúc cũng nghĩ mình thiếu cái nọ thì chồng thiếu cái kia, giá mà em sửa được nết em còn chồng thì bản lĩnh hơn thì chắc là cả gia đình nội ngoại và tự gia đình em sẽ đầm ấm lắm.
     
    memit050408everkissed thích.
  8. everkissed

    everkissed Mẹ Tẹt và Voi

    Tham gia:
    28/11/2008
    Bài viết:
    8,884
    Đã được thích:
    2,239
    Điểm thành tích:
    863
    Thực ra, mình nghĩ những điều bạn kể trên mới chỉ là 1 góc của cuộc sống thôi. Bức tranh gia đình bạn ra sao? Cái nhìn toàn diện nhất chỉ bạn có được, mọi người chỉ tham gia góp ý vào những điều bạn kể thôi thì cũng chưa thể nói là chuẩn xác.
    Nhưng, mình cảm thấy bạn là người thông minh. Dựa vào ý kiến của mọi người, hẳn bạn sẽ biết cân nhắc, điều chỉnh lại những vấn đề của gia đình bạn, ít nhất từ phía bạn để mọi việc sẽ tiến triển theo hướng tích cực - mà bạn, chồng bạn, gia đình chồng bạn và ngay chính mọi người tham gia topic này đều mong muốn.
    Chúc gia đình bạn luôn hạnh phúc yên ấm, và bạn sẽ được tự hào về bản thân vì chính bạn là người phụ nữ đã giữ lửa được cho gia đình mình - chứ không phải ai khác.
     
    momonqquynhanh thích.
  9. Gia Nhi

    Gia Nhi Thành viên chính thức

    Tham gia:
    2/3/2010
    Bài viết:
    136
    Đã được thích:
    17
    Điểm thành tích:
    18
    Gia đình nhà chồng bạn là được đấy, bạn sống với cái tôi quá lớn...dịu dàng, biết lắng nghe mọi người trong gia đình một chút đi, nếu không bạn sẽ tự tách bạn ra khỏi ra đình...mà như thế bạn dạy con thế nào thì nó cũng không nghe theo bạn đâu.
     
  10. momo

    momo Thành viên Hội Rắn

    Tham gia:
    20/4/2007
    Bài viết:
    5,065
    Đã được thích:
    1,903
    Điểm thành tích:
    863
    Các bạn đã nói hết những gì mình định nói rồi.

    Chỉ qua tình huống trên cũng đã đủ thấy là bạn không khéo. Đàn ông lòng tự ái rất là cao, nhất là khi họ là chồng, họ không muốn vợ nhìn mình với con mắt thương hại, coi thường. Hãy để chồng làm người đàn ông, động viên, khuyến khích họ, đừng chê bai và đụng vào cái tôi đàn ông của họ chừng nào bạn không muốn họ rời xa bạn.

    Họ cần gì ở bạn, bạn đã hiểu chưa? Họ ko cần thêm một người mẹ, một người chị đâu. Họ cần một người bạn, một người vợ.
     
  11. huudoanh

    huudoanh Thành viên chính thức

    Tham gia:
    21/3/2010
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    22
    Điểm thành tích:
    18
    Nếu cứ đà này thì cả gia đình nhà c rồi cũng không cần tới sự hiện diện của bạn nữa đâu ,chứ nói gì dâu trưởng ..thử hỏi ai dám tin tưởng vào chị nếu cứ một mực theo ý mình bất luận như vậy,đâu phải lúc nòa cũng thẳng tưng được đâu bạn,tớ thấy gia đình nhà chồng chưa ai ý kiến gì về bạn mà bạn cứ tự làm căng chuyện và tự mình đắc ý thôi,thậm chí không biết mình hành động cư sử như vậy là đúng hay sai.Vì thế không thể tự cho mình là cá tính được mà là láo xược,tự cho mình chuyên quyền.
     
  12. memjdang

    memjdang Thành viên chính thức

    Tham gia:
    1/3/2010
    Bài viết:
    234
    Đã được thích:
    34
    Điểm thành tích:
    28
    Mình nghĩ chủ topic này chỉ tạo ra đề tài này để Pà kon bàn tán thôi, chứ chưa phải là sự thật, hi hi!
     
  13. nqquynhanh

    nqquynhanh Thành viên chính thức

    Tham gia:
    11/10/2007
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    23
    Điểm thành tích:
    28
    Em mất ăn mất ngủ vì vấn đề này đó. Chị thấy nó "vô lý" càng khiến em chột dạ!! 8-[
     
  14. nqquynhanh

    nqquynhanh Thành viên chính thức

    Tham gia:
    11/10/2007
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    23
    Điểm thành tích:
    28
    Mình vẫn biết mình là người thẳng tính đến mức thô cứng (giá mà mình thùy mị chút nữa thì êm đẹp lắm). Với tính cách đó, mình lại gặp phải người chồng mà ngọt nhạt hết nhẽ vẫn không nhích tay nhích chân vào việc gì được thì mình kiềm chế mãi làm sao đây! Từ 2 năm nay, mình động viên anh ấy tự định hướng xem làm ở quê hay sẽ sống và làm việc ở HN. NẾu ở HN thì phải học thêm nâng cao tay nghề thì mới tồn tại được ở đất này (mình cũng nói mình sẽ giúp anh vay tiền đi học, quan trọng là anh xác định mục tiêu và anh thực sự quyết tâm/ muốn học...). Nhưng anh ấy thiếu cá tính đến mức không biết bản thân muốn gì, không có quyết tâm theo đuổi mục tiêu.

    Bạn trách mình không khéo thì đúng rồi, nhưng nó chưa phản ánh hết tình trạng "con giun xéo lắm cũng quằn" mà mình đang trải qua. Cũng giống như các mẹ trên diễn đàn rất phê phán việc đàn ông đánh vợ đánh con, nhưng nếu như trường hợp dưới đây thì chắc không ai phê phán quan điểm ít nhất cũng gãy mấy cái răng của chủ comment:

     
  15. momo

    momo Thành viên Hội Rắn

    Tham gia:
    20/4/2007
    Bài viết:
    5,065
    Đã được thích:
    1,903
    Điểm thành tích:
    863
    Em ơi, mọi người tập trung comment cho em, nên ko để ý cái "thằng" này đâu. :D "Thằng" này mà cho đi mấy cái răng của vợ thì chắc nó gặp công an sớm thôi, chứ chả ai hoan nghênh hắn cả.
     
  16. Zin Zin Baby

    Zin Zin Baby Đài Trang - 0918 139 240

    Tham gia:
    18/3/2009
    Bài viết:
    1,242
    Đã được thích:
    228
    Điểm thành tích:
    103
    hehe, mình cũng có tính cách mạnh như bạn nhưng đúng là mỗi nhà mỗi cảnh thui, mình cũng nhịn và chiều theo ý BMC lắm đó chứ nhưng kết quả là mấy lần cũng rơi nước mắt vì sự quan tâm của mình với MC, buồn lắm các mẹ ah. Mình ko phải dạng lười lao động hay ko biết điều nhưng đến giờ thật sự mình chỉ muốn ra riêng ở thui ah. Ra riêng tuy là mình sẽ cực hơn rùi nhưng mình được thanh thản nhẹ nhàng.

    Còn cư xử hổn láo như chủ topic này thì mình chưa nghỉ đến đâu, chỉ cần ông bà thương mình 1 thui mình đã quý ông bà 10 rùi. Nói chung là mình thật sự buồn lắm nhưng để nói hết ở diễn đàn thì mình chưa 1 lần nói chỉ dám than vãn sự đời BuỒN mà thui.

    Bạn nên suy nghỉ lại đi, đời có vay có trả bạn ah, hãy sống tốt với mọi người để con bạn còn nhìn bạn mà sống theo nữa. Hãy làm ng con tốt thì mới làm được ng Mẹ tốt.
     
  17. thuynguyen.gt

    thuynguyen.gt Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    27/6/2008
    Bài viết:
    1,207
    Đã được thích:
    215
    Điểm thành tích:
    153
    Hi hi cái này nghe như "tiểu thuyết" ấy, chứ ngoaid đời mà có thế này thật thì cô vợ sẽ ko còn cả chồng lẫn con từ lâu rồi chứ đừng nói đến việc lên đây xin ý kiến.
     
  18. Thien Lam

    Thien Lam Thành viên tích cực

    Tham gia:
    6/6/2008
    Bài viết:
    833
    Đã được thích:
    119
    Điểm thành tích:
    83
    pó tay luôn. Bạn thử nghĩ nếu sau này con dâu bạn cũng có tính cách mạnh mẽ như bạn xem cái nhà bạn thành cái gì. Chẳng qua họ cũng thương con thương cháu họ thì họ nhịn cho lành chứ bạn nghĩ bạn là ai vậy. Xin lỗi vì mình hơi quá lời nhưng mình thấy......
     
  19. mẹ pé Anh Thư

    mẹ pé Anh Thư Thành viên chính thức

    Tham gia:
    3/3/2010
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    28
    ai cũng có cá tính của riêng mình,như mẹ nó nói đó,mỗi cây mỗi hoa ,mỗi nhà mỗi cảnh,chồng mẹ nó nhu nhược ,ko tu chí làm ăn....tại sao mẹ nó lại yêu và lấy 1 người như vậy,để rồi phải tự làm cho cái tính cách của mẹ nó 1 ngày càng chẳng ra sao,nghe mẹ nó kể,thì mẹ nó cũng thuộc dạng ''giỏi giang'',làm ăn tốt,1 người có học thức như mẹ nó mà xử sự như vậy thật chẳng bỏ công bố mẹ của mẹ nó cho ăn học nuôi dạy thành người,,mẹ nó đã tự nguyện lấy chồng (chẳng ai bắt ép mẹ nó) thì mẹ nó phải chấp nhận cảnh làm dâu làm con,1 điều nhịn là chín điều lành,bố mẹ chồng cũng là bố mẹ mình,mình ko tôn trọng bố mẹ của mình thì con cái mình cũng coi thường mình thôi mẹ nó ạ,mẹ nó là người có học thức,vì vậy chỉ cần nói như vậy chắc mẹ nó cũng hiểu,hãy làm gương tốt cho con mẹ nó.đừng để đến lúc chỉ vì mẹ nó mà gia đinh tan nát,theo tớ thì tớ thấy bố nó cũng ko nhu nhược lắm đâu,chỉ vì vẫn ăn bám mẹ nó nên bố nó phải nhường mẹ nó thôi,hãy kìm hãm cá tính của mình và khuyên nhủ chông tu chí làm ăn,cùng là vợ chồng phải nghĩ cho nhau,trước hết mẹ nó phải nghĩ cho chồng trước đã,mình nhường nhịn bố mẹ mình chứ ko phải bố mẹ thiên hạ,nên việc đó chẳng đáng xấu hổ chút nào. trước khi làm mẹ,bạn cũng từng làm con,bố mẹ chồng bạn cũng thế thôi,trước khi làm ông pà thì ông pà cũng đã từng làm bố mẹ,vì vậy kinh nghiệm của họ có thể đúng,có thể sai,nhưng chủ yếu bạn phải xử sự sao cho hợp tình hợp lí,nếu bạn ko vừa lòng,bạn có thể góp ý với ông pà,chanửg có ai thấy đúng mà lại ko sửa cả ,đôi khi ông pà chiều cháu vì cháu đích tôn mà,thì cứ để cho cháu nó đc chiều 1 chút,hư 1 chút,1 ngày thôi,để sỹ diện cho ông pà,chiều 1 chút chẳng thể hư ngay đc đâu,vì bạn ko sống chung với ông bà mà,ví dụ chuyện bạn kể,ông cho cháu ăn kẹo,ăn 1 cái kẹo chẳng thể sâu răng đc ngay đâu,tối trước khi đi ngủ bạn nhớ đánh răng cho cháu là đc,hoặc bị cho ăn nhiều bánh quá ko ăn đc cơm,thì 1 ngày ăn bánh ko chết đc đâu,bạn nên nhớ là bạn chỉ ở đó ít ngày thôi
     
  20. Chip đại ca

    Chip đại ca Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    26/5/2010
    Bài viết:
    481
    Đã được thích:
    74
    Điểm thành tích:
    28
    Đọc 1 hơi hết 4 trang của topic mình có mấy lời muốn chia sẻ với chủ topic:
    - Bạn là trụ cột chính gánh vác gđ lại phải chịu đựng 1 ông chồng ko có chí tiến thủ. Hii, với 1 người (mà như mọi người nói í) thông minh như bạn thì đúng là hết sức KHỔ. Ức chế, cảm thấy mình bị rơi vào môi trường ko xứng tầm với mình khiến bạn quay quắt và cho mình cái quyền cư xử ko ra gì với chồng và gđ chồng. Chắc bản thân bạn cũng biết mình đúng và sai ở điểm gì nhg lúc mà con ngta điên lên í (cái này mình cũng nhiều lúc bị thế) là bất chấp tất cả. Chỉ muốn xả bung nó ra thôi ko cần biết hậu quả ra sao.
    Nói thật mình vừa thấy thương vừa thấy giận bạn hết sức. Ko xét về các khía cạnh khác nhg cách bạn đối xử với chồng và gđ chồng là ko thể chấp nhận.
    Có lẽ bạn chưa rơi vào hoàn cảnh có BMC như BMC mình nên chưa biết quý trọng BMC bạn. Hiii, giá mà bạn làm dâu ở nhà chồng mình nhỉ? Hiii...chắc có rất nhiều chuyện hay xảy ra lắm.
    Nói thế thôi mong bạn sớm tìm ra giải pháp cho cs gđ bạn. Mình biết bạn đang bế tắc lắm
     

Chia sẻ trang này