Chuyện giữa tôi - e nó và K Tôi: là 1 người đã có gia đình - kinh nghiệm và sự chín chắn. Tôi hơn e nó 12T E nó: mới 16T Sinh ra và lớn lên ở 1 vùng quê nghèo, với biến cố gia đình điều kiện không có nên e phải nghỉ học sau khi kêt thúc cấp 2 và mưu sinh cùng mẹ từ bắc vào nam cuôi cùng dừng chân ở HN K: là 1 a chàng hơn e 10T. Người đựoc e nó đem lòng yêu thương Đây là lời cuối cùng của K dành cho e nó sau khi tôi quyết đình đưa e về tiếp tục công việc học tập. ( Đơn giản vì khi về thăm gia đình e nó tôi thấy các bằng khen đựoc treo đầy nhà và e là 1 người rất có khả năng cũng như rất chịu khó chứ ko phải loại đua đòi mất nết ) E nó đọc và nt cho tôi. E buồn quá a vào nick của e đọc đi. Khi đọc đựoc những dòng này trong đầu tôi ko có 1 chút động thái hay cảm xúc nào. Với tôi đây chỉ là những lời xáo rỗng mà ai cũng nói đựoc ko hiểu các mẹ có nghĩ như tôi ko. vì ... Tôi biết e cách đây ~ 3 tháng và a.e chơi với nhau khá hợp. Thời gian a.e nói chuyện tâm sự rất nhiều và e ko giấu tôi bất cứ chuyện gì từ gia cảnh, các mối quan hệ hay các cảm xúc e đang nghĩ. Tôi biết được tình cảm của e nó dành cho K đựoc khoảng hơn 1 tháng nay. Lúc đầu tôi cũng nghĩ K là 1 người tốt và thực sự yêu e cũng như đáng đựoc e nó dành t.c nhưng dần dần tôi thấy t.c K dành cho e nó kiểu gì ấy. Liệu có đáng để e nó phải suy nghĩ hay buồn bã không nữa hay dành thời gian đó cho học tập với lời hẹn '' 3 năm nữa a mong gặp mày ở giảng đường đại học '' Tình cảm của K dành cho e nó là gì? Những tin nhắn nửa đêm, những lúc rảnh còn trong 1 tháng rồi K gặp e nó chắc chỉ khoảng 5 lần trong khi biến cố của e nó chắc nhiều gấp đôi những lần K gặp e nó. Do nghịch ngợm chơi bời e nó gặp tai nạn khâu vài mũi. Thời gian dưỡng thương cũng phải đến chuc ngày chứ ko phải ít nhưng tôi hỏi hỏi e nó '' K có qua thăm mày ko - có thuốc thang gì ko? '' e nó kêu '' ko a ạ '' Tôi nghe mà chán. E nó ko phải là 1 người dễ lành mà máu rất độc. Thời gian bị khâu vết thương lúc nào cũng tấy đỏ, mưng mủ nhưng ngoài tôi hàng ngày đến thay băng rửa vết thương cho e nó ra thì K ở đâu tôi chả biết ( mặc dù e nó ở trọ 1 mình ). Từ việc tôi đón e nó từ K để đưa e nó đi khâu. Cho đến lúc cắt chỉ vẫn là tôi. Tôi nghĩ m đã mất công đưa nó đi khâu thì thằng đưa nó đi cắt chỉ phải là K chứ ko phải tôi vì lúc đó 2 đứa đã có quan hệ yêu đương. Tôi cũng chả hiểu bọn nó yêu kiểu gì nữa ... ngoài những tin nhắn mật ngọt cho nhau có lẽ là tôi quá quen vì lũ bạn xung quanh nhiều vô kể Cho đến hôm tôi quyết định tạo điều kiện cho e nó quay trở lại quê hương với công việc học tập và từ bỏ cuộc sống đầy dẫy cạm bãy chốn đô thành. Tối hôm kia trước ngày e về quê 3.ae đi ăn tối. Ăn xong tôi chủ động về trước cho e nó với K đi chơi và dành nhiều thời gian cho nhau. Nhưng ôi thôi đi đựoc 1 lúc e nt cho tôi '' e về phòng rồi a ah ''. Tôi lại qua đưa e đi lang thang khắp HN vì tôi biết rằng ngày mai tôi cũng ít có thời gian về thăm cô bé đáng thương này và vì thời gian a.e gặp nhau tuy ít nhưng lại khá hợp. Tôi coi e như 1 người e gái nên tôi ko muốn e buồn cũng như bị người khác làm tổn thương. K hiện đang trọ và làm việc tại HN nghe e nó nói lương cũng đựoc 5-6tr và đang phấn đấu mở công ty riêng hay giám đốc gì gì đó tôi cũng đếch quan tâm. Lang thang buổi cuối tôi cũng nói cho e rõ quan điểm của tôi. Tôi thấy K ko yêu e nó như e nó nghĩ. Bởi với tôi t.y là 1 thứ gì đó rất thiêng liêng. Tôi sẵn sàng hi sinh tất cả vì người tôi yêu. Nhưng đến ngày e sắp về quê cũng chả biết bao giờ gặp lại thì K vẫn dửng dưng như ko. K đựoc nghỉ cả 1 buổi chiều nhưng cũng ko qua thu dọn giúp e hay quyến luyến điều gì. Đến bữa tối gặp nhau cũng là do tôi chủ động bảo e nó rủ K đi ăn cùng. Tôi hỏi sao 2 đứa ko đi chơi với nhau buổi tối, mai về rồi còn gì. E nó kêu '' K còn phải đi làm '' nghe quen quen mà bực cả m. Đù má ở cái đất này có gì mà ko thu xếp được. Nghỉ 1 buổi tối chứ nghỉ vài ngày cũng có gì mà khó khăn vấn đề là nó có thích hay ko thôi. Cón 1 chuyện nữa cũng định ko nói nhưng ko nói nó cũng ko lên chuyện. Do hoàn cảnh nợ nần có lúc e định nhắm mắt đưa chân để thay gia đình trả nợ. E hỏi K có biết chuyện này ko thì e nó kêu '' có biết và vẫn yêu e '' ( mừng vui lẫn lộn các mẹ ạ ) . E lại hỏi thế đi làm rồi nó ko bảo gì à. E nó cũng kêu K ko muốn e làm thế nhưng khi e bảo '' sao ko bảo nó vay mượn cho mà trả nợ rồi lúc nào a có a cho mày trả nó '' Nó kêu '' K ko có ''. Đù má lương 5-6tr lại ở cùng ông a, tương lại giám đốc như ai mà người m yêu mượn 15tr kêu ko có. E nói thật các mẹ 15tr chú nhiều hơn e vẫn sẵn sàng vay mượn để người e y đựoc hạnh phúc. Và e cũng đã làm đơn giản e nghĩ ném đi 1 vài thú vui sẽ giúp đựoc 1 cô bé ko lạc lối, sẽ giúp đựoc 1 gia đình vượt qua khó khăn. 1 hành động như vậy chả có gì phải suy nghĩ cả Buổi cuối trên đường đưa e nó về quê e đã bẻ gẫy luôn cái sim cắt đứt mọi quan hệ của nó với 3 lời khuyên Cuối cùng các mẹ thấy lời khuyên của e đúng ko? E nói sợ nó ko nghe nên muốn các mẹ, những người đi trước đã từng trải và có kinh nghiệm cho e nó lời khuyên
Ðề: Chuyện buồn của 1 cô bé mới lớn ... các mẹ giúp e với hixxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx, đọc của bạn mình cũng chả biết nói thế nào, thoy, vui ve lên bạn ơi...