Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Lại thêm vụ việc cô giáo mầm non hành hạ học trò một cách khó hiểu xảy ra tại TP.HCM. Dư luận đã bao phen từ “hoảng hồn” đến bức xúc trước cách hành xử khó có thể cảm thông với một số giáo viên, đặc biệt là giáo viên mầm non, tiểu học. Nhốt trẻ vào thang máy, bắt … đi lên đi xuống (?!) Ngày 22/9, bé Lê Quang Vinh (4 tuổi, trú tại quận Tân Phú, TP.HCM) đã bị cô giáo Trần Thị Xuân Nữ (nhóm trẻ tư thục Hoa Lan, quận Tân Phú) nhốt vào thang máy vận chuyển thức ăn, đóng cửa và bấm cho thang máy di chuyển liên tục từ tầng 2 xuống đất. Báo Pháp luật TP.HCM dẫn lời mẹ bé Vinh – chị Dư Thị Thanh Thúy – cho biết, thang máy chỉ có cửa ở nơi lấy đồ ra vào, mặt trước của thang giáp với bức tường tô xi măng nhám. Khi bị nhốt, bé kêu cứu, hai tay bám vào cửa, khi thang đi xuống thì người bé ma sát với vách tường khiến bị chấn thương, máu ướt đẫm từ đầu đến chân. Đầu, mặt và toàn thân bầm dập, sưng húp; mắt trái bị lồi ra. Thang máy vận chuyển bằng dây cáp, khi bé hoảng loạn, quơ tay, quơ chân kêu gào nhưng rất may là bé không bị nghiến đứt tay chân. Vẫn theo Pháp luật TP.HCM, sau khi đưa bé Vinh đi cấp cứu ở BV Chợ Rẫy, kết quả giám định thương tích của bệnh viện này cho thấy: bé Vinh bị chấn thương đầu: sưng bầm thái dương trái, xuất huyết vùng cổ mặt; bầm tím mặt; hai mắt bị xuất huyết kết mạc, nề mi. Vết thương lóc da thái dương trái 15 cm, lộ sọ. Vết thương vùng chẩm khoảng 5 cm. Kết quả chụp CT sọ não cho thấy bé bị tụ khí mô mềm. Chấn thương ngực, bụng: Xây xát rộng trước ngực, cổ đến bụng. Sưng vùng vai trái. Vết thương nông ngực trái khoảng 3 cm. CT ngực, bụng thấy tổn thương dạng phế nang thùy dưới hai phổi, theo dõi dập phổi. X-quang phổi thấy gãy 1/3 giữa xương đòn trái. Ngoài ra còn nhiều vết thương ở tay và đùi. Dẫn lời chị Thúy, mẹ bé Vinh, báo Pháp luật TP.HCM cho biết, hiện bé Vinh đang rất hoảng loạn, không dám tiếp xúc với người ngoài. Gia đình bé vô cùng bức xúc và gửi đơn đến cơ quan chức năng, yêu cầu khởi tố cô giáo Trần Thị Xuân Nữ, yêu cầu cô Nữ phải bồi thường thiệt hại cho cháu suốt đời. Cơ quan chức năng đã dựng lại hiện trường và đang chờ giám định thương tật của bé Vinh. Hiện phòng giáo dục quận Tân Phú đã đình chỉ dạy đối với cô giáo Nữ và nhóm trẻ tư thục Hoa Lan, các giáo viên ở đây đều phải đi học bồi dưỡng nghiệp vụ để chờ cấp phép trở lại. Trưởng nhóm trẻ Hoa Lan cũng đã đóng tiền viện phí (10 triệu đồng) và đưa cho gia đình bé 40 triệu đồng để chữa trị. Sởn da gà chứng kiến cô bạo hành trò Đây không phải lần đầu tiên xuất hiện việc cô giáo hành hạ học trò, đặc biệt ở lứa tuổi mầm non, tiểu học. Tháng 5/2007, “cô giáo” Đỗ Thị Liên, 27 tuổi, trú tại tổ 11 phường Lĩnh Nam, quận Hoàng Mai, Hà Nội, “giáo viên” trường mầm non bán công Lĩnh Nam vì mâu thuẫn riêng với cô hiệu trưởng (hiệu trưởng chuyển cô Liên từ vị trí kế toán lên làm… giáo viên”) mà cô Liên đã cho thuốc diệt kiến vào nồi canh rau của các cháu bé trong trường. Rất may là không cháu nào bị làm sao. Tháng 12/2007, trường mầm non Nam Thành (phường Nam Thành, TP Ninh Bình) đình chỉ cô giáo Lưu Thị Tuyết vì đã đe dọa và làm xước mặt học sinh. Theo Vnn Thật ko tưởng tượng nổi có những cô giáo độc ác đến thế. Thương bé quá, mong sao bé sẽ nhanh bình phục
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Mới đọc tin sáng nay, rùng hết cả mình. THông tin thêm cho mọi người đây này -------------------- Kinh hoàng cô giáo nhốt bé 4 tuổi vào thang chuyển đồ ăn Ngày 17-9, bé Vinh bị cô Nữ ẵm bỏ vào thang máy chuyển thức ăn. Do bị nhốt, khi thang đi xuống, người bé ma sát với vách tường. “Bé chấn thương quá nặng, máu ướt đẫm từ đầu đến chân; mắt trái bị lồi ra”... Chị Dư Thị Thanh Thúy, mẹ bé Lê Quang Vinh (bốn tuổi, quận Tân Phú), đã tìm đến Chương trình trợ giúp pháp lý miễn phí của Pháp Luật TP.HCM để được hướng dẫn thủ tục khởi kiện cô giáo Trần Thị Xuân Nữ (Nhóm trẻ tư thục Hoa Lan, quận Tân Phú). Bị nhốt vì không ăn Theo trình bày của chị Thúy, ngày 17-9, bé Vinh bị cô Nữ ẵm bỏ vào thang máy vận chuyển thức ăn, đóng cửa và bấm cho thang di chuyển từ lầu hai xuống đất. Theo chị Thúy thì thang máy chỉ có cửa ở nơi lấy đồ ra vào, mặt trước của thang giáp với bức tường tô xi măng nhám. Khi bị nhốt, bé kêu cứu, hai tay bám vào cửa, khi thang đi xuống thì người bé ma sát với vách tường. “Bé chấn thương quá nặng, máu ướt đẫm từ đầu đến chân; đầu, mặt và toàn thân bầm dập, sưng húp; mắt trái bị lồi ra”. Sau khi cấp cứu tại BV Phú Thọ, bé được chuyển sang BV Chợ Rẫy. Giấy chứng nhận thương tích của BV Chợ Rẫy xác định: Bé Vinh bị chấn thương đầu: sưng bầm thái dương trái, xuất huyết vùng cổ mặt; bầm tím mặt; hai mắt bị xuất huyết kết mạc, nề mi. Vết thương lóc da thái dương trái 15 cm, lộ sọ. Vết thương vùng chẩm khoảng 5 cm. CT sọ não thấy tụ khí mô mềm. Chấn thương ngực, bụng: Xây xát rộng trước ngực, cổ đến bụng. Sưng vùng vai trái. Vết thương nông ngực trái khoảng 3 cm. CT ngực, bụng thấy tổn thương dạng phế nang thùy dưới hai phổi, theo dõi dập phổi. X-quang phổi thấy gãy 1/3 giữa xương đòn trái. Ngoài ra còn nhiều vết thương ở tay và đùi. Lúc đầu, nhà trường và cô giáo đều nói là bé Vinh bị té ngã, đến ngày 22-9, cô Nữ mới thú thật là đã bỏ bé vào… thang vận chuyển thức ăn. Hiện bé Vinh đã xuất viện nhưng tình trạng bệnh vẫn còn nặng, phía hông trái còn hai chỗ da chưa tái đắp được, bé cũng mới đi lại lững chững. Bé Vinh lúc điều trị tại BV Chợ Rẫy. (Ảnh do gia đình cung cấp) Tinh thần bé đang hoảng loạn, không dám tiếp xúc với người ngoài. “Gia đình chúng tôi muốn nhà trường và cô giáo phải bồi hoàn những di chứng tổn hại về tinh thần và thể chất cho bé Vinh đến suốt đời” - chị Thúy nói. Bà Vũ Thị Kim Dung, Trưởng nhóm trẻ tư thục Hoa Lan, cho biết: Ngay khi sự việc xảy ra, sức khỏe của bé Vinh ảnh hưởng nghiêm trọng, bà đã đóng tiền viện phí 10 triệu đồng và đưa cho gia đình bé 40 triệu đồng để chữa trị. Phòng Giáo dục quận Tân Phú đã ra quyết định đình chỉ công tác cô giáo Nữ. Sự việc đã xảy ra quá nghiêm trọng, bé Vinh không chết là rất may mắn. Thang máy vận chuyển bằng dây cáp, khi bé hoảng loạn, quơ tay, quơ chân kêu gào mà không bị nghiến đứt tay chân là rất may mắn! Thang máy vận chuyển thức ăn mà bé Vinh bị nhốt vào gây thương tật nặng cho bé Đình chỉ cô giáo và nhóm trẻ Cô Dung cho biết thêm: Gia đình bé Vinh đã làm đơn gửi công an, VKSND quận Tân Phú yêu cầu khởi tố cô Nữ. Các cơ quan chức năng cũng đã dựng lại hiện trường và đang chờ giám định thương tật của bé Vinh. Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM vào chiều 21-10, bà Chung Bích Phượng, phụ trách mầm non Phòng Giáo dục quận Tân Phú, cho biết: Sau khi sự việc xảy ra, phường đã xử phạt hành chính. Phường đang phối hợp với phòng giáo dục ra quyết định đình chỉ hoạt động nhóm trẻ này một thời gian. Ngày 30-10 tới sẽ họp phụ huynh lo chỗ học cho các cháu trong thời gian nhóm bị đình chỉ hoạt động. Phòng giáo dục yêu cầu nhóm trẻ tư thục Hoa Lan sửa chữa, nâng cấp cơ sở và cho giáo viên đi học bồi dưỡng nghiệp vụ để xem xét cấp phép cho hoạt động trở lại với hình thức trường tư thục mầm non do phòng giáo dục quản lý. Hiện gia đình bé Vinh đang chờ kết quả giám định thương tật từ Trung tâm Giám định pháp y TP.HCM gửi các cơ quan chức năng yêu cầu khởi tố cô giáo Nữ. Theo Pháp Luật TP.HCM ------------------ Đình chỉ nhóm trẻ Hoa Lan: 160 trẻ tìm trường mới Hiện gia đình cháu Vinh đang chờ kết quả giám định thương tật của Trung tâm Giám định pháp y TP.HCM để yêu cầu khởi tố cô giáo. Theo thông tin chúng tôi nhận được, sáng nay (30-10), Phòng Giáo dục quận Tân Phú và chủ Nhóm trẻ tư thục Hoa Lan đã họp với phụ huynh của hơn 160 cháu để bàn việc tìm chỗ học mới và đình chỉ hoạt động nhóm trẻ này. Trao đổi với phóng viên vào tối 29-10, chị Dư Thị Thanh Thúy, mẹ bé Vinh, xót xa: Hai vết sẹo dài gần gang tay được khâu cả chục mũi hơn 40 ngày rồi mà vẫn chưa lành hẳn, trên thân thể cháu vẫn còn nhiều chỗ thương tích, đau đớn. Bé Vinh cũng đã ổn tâm lý hơn nhưng rất nhút nhát khi gặp người lạ. Việc chăm sóc bé rất vất vả, bé gầy đi rất nhiều. “Con tui còn sống là mừng rồi nhưng không biết lớn lên bé có bị tổn thương gì không, cái đau này ai bù đắp cho cháu đây? Mong pháp luật xét xử hành vi của cô Nữ” - chị Thúy nói.
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Con mụ này không phải là con người...nếu phải nhà mình thì con mụ này thể nào cũng ko gãy chân thì chấn thương.
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy eo ơi dã man quá Gia đình bé phải khởi kiện cho con mụ này đi tù mới đáng. Không thì đánh chết cha con mụ này đi, Mất dạy thế chứ lại.
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy độc ác quá, con mụ đó nó không có con cháu gì hay sao mà lại ra tay dã man với 1 đứa trẻ như vậy chứ. phải trường hợp nhà mình thì cũng cho con mụ đó tan xác rồi
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy lời nói đầu tiên là thật dã man.K phải là con người nữa.Rồi sẽ bị quả báoTôi đọc mà nghẹn thở, rùng mình.cô giáo đấy phải bị áp dụng như thế mới hiểu nỗi đau của trẻ mới có 4 tuổi ra sao.
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Mình cũng đã đọc cái này rồi và rất bức xúc! Thế mà có bài phỏng vấn mụ đó kể lể hối hận nhưng không thể tha thứ được!
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Đúng là dã man thật, mất hết nhân tính người, ai lại nỡ lòng nào làm thế chứ.Phải mình thì chắc mình cho con mụ này vào thang máy cho đi lên đi xuống 1 tháng luôn. không thì cũng đánh cho què cẳng
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Đây bài phỏng vấn con mụ ấy đây: Những tiếng nấc nghẹn ngào trong suốt buổi nói chuyện, cô giáo Trần Thị Xuân Nữ cho biết: “Những ngày qua cuộc sống đối với tôi là địa ngục”. Trong những ngày trốn chạy cuộc sống của chính mình vì sai lầm lớn nhất từ khi bước vào con đường sư phạm, cô giáo Trần Thị Xuân Nữ nói với PV rằng, vẫn khẩn thiết mong dư luận “giơ cao đánh khẽ”. - Những ngày vừa qua, dư luận hầu hết đều bày tỏ sự bức xúc trước việc chị nhốt bé Lê Quang Vinh (4 tuổi) vào thang máy dẫn đến tai nạn thương tâm. Cuộc sống của chị diễn biến ra sao? Thưa anh… (Im lặng một lúc…). Tôi chỉ có một suy nghĩ là chạy trốn. Thực sự là trong đầu tôi chỉ biết rằng mình khó có cơ hội nào để làm cô giáo nữa. Tôi đã dạy học 10 năm nay, hôm xảy ra sự việc với bé, tôi chỉ kịp hét lên “Trời ơi, con sao vậy Vinh!”. Thấy bé tím tái, máu chảy ra mà vẫn nhìn tôi và nói: “Cô Nữ ơi, cứu con, con đau quá”. Tôi khóc và hoảng loạn vì biết mình vừa gây ra một sai lầm khủng khiếp… - Trước đó, chị cố tình “dọa” bé Vinh bằng cách bỏ bé vào thang máy, như vậy là chị đã “dọa” thành công chứ? Cháu bé đã trải qua gần chục lần cắt mổ da đầu, gãy 1/3 xương đòn, chưa kể khắp người xây xát. Mẹ cháu bé kể “có lúc bé bỗng dưng khóc lóc thảm thiết như hoảng sợ điều gì đó”...? Anh cho tôi xin phép bày tỏ suy nghĩ thế này. Tôi không rõ từ đâu anh có số điện thoại này vì số điện thoại cũ tôi đã không còn dùng, tôi đã phải mua một sim khuyến mãi vì sợ người xung quanh biết chuyện gọi điện chửi rủa, tôi sợ tôi quẫn trí. Thú thật tôi biết tội mình chứ, tôi chăm sóc bé Vinh mỗi ngày như kiểu chính con trai mình. Sau khi xảy ra sự việc, tôi chỉ biết ở nhà. Sự việc như vậy làm sao tôi không xấu hổ và dày vò cho được. Cuộc sống với tôi như địa ngục. Anh có hiểu cảm giác của một cô giáo 10 năm gắn bó với các em bé, chỉ vì phút sai lầm nhất thời mà… Tôi dành dụm được bao nhiêu tiền trong suốt 10 năm nay để lo lắng cho 5 đứa em ruột từ quê lên đây ăn học, chính tôi cũng đang học liên thông lên đại học sư phạm. Tôi đã bỏ học từ ngày sự việc xảy ra với bé Vinh cho đến hôm nay, vì tôi thực sự bị sốc. - Những ngày qua chị có đến thăm bé Vinh? Trong mắt người nhà bé Vinh, tôi đã trở thành một điều gì đó khủng khiếp lắm. Ngày bé vào bệnh viện, tôi gọi điện cho các em ở nhà tự lo cơm nước vì thường ngày tôi vẫn nấu để chạy vào thăm bé. Tôi biết mẹ bé giận tôi lắm nên tôi nhắn tin cho mẹ bé xin phép được vào thăm. Các cô giáo trong trường cũng đến và bảo rằng phía gia đình bé không muốn cô Nữ vào, tôi cố gắng gọi điện cho mẹ bé nhưng chị không nghe máy. Trời ơi, tôi như con người bỏ đi. Mới hôm qua đến đón bé, mẹ bé còn ân cần hỏi thăm “cô giáo hôm nay có mệt không?”… Vậy mà giờ đến việc gặp đứa bé mỗi ngày mình chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ tôi cũng không thể làm được. Tôi đứng trong sân bệnh viện khóc rồi lẳng lặng ra về. Trong những ngày bé đang điều trị, tôi đã tìm đến nhà của bé và quỳ xuống trước mặt ba của bé để mong tha tội. Lần thứ 2 làm việc đó, tôi khóc và lịm đi lúc nào không biết vì kiệt sức do cả ngày không ăn uống gì. - Chị đến gia đình bé Vinh một mình hay đi cùng các cô giáo trong trường? Lúc đầu tôi cứ nghĩ rằng gia đình bé sẽ thông cảm vì hiểu rằng tôi không cố tình gây ra sự việc đó. Nhưng 3 ngày sau khi sự việc xảy ra, tôi tự cảm thấy những điều gì đó khủng khiếp lắm mà mình không giải quyết được, các em còn đang đi học thôi, chưa đứa nào đi làm va chạm chuyện xã hội gì cả. Tôi dằn lòng gọi điện cầu xin ba tôi lúc này đang ở Đồng Tháp lên TP.HCM để giúp tôi. Lúc tôi gọi điện cho ba, tôi còn dặn đừng kể cho má tôi nghe vì má bị cao huyết áp. Đến ngày gặp ba, tôi mới biết má cũng đi theo. Tôi năn nỉ mãi má mới chịu ở nhà để tôi và ba sang nhà bé Vinh xin lỗi. - 2 lần gặp đấy chị có đạt được ý nguyện không? Cho đến lúc trao đổi với anh về chuyện này, tôi còn nơm nớp lo sợ không biết công an họ bắt tôi ngày nào, vì gia đình bé Vinh làm đơn tố cáo rồi. Họ làm đơn sau khi tôi đến mà anh. Ba tôi lúc quay trở về dưới quê còn dặn dò “con có bị sao, con để ba chịu hết cho được không?”. Tôi trả lời ba: “Chuyện đã như vậy, con làm con chịu, ba đừng lo nghĩ quá, còn chăm sóc cho má nữa”. Đêm về, tôi như người mất hồn, tôi nhớ trường lớp. Nhưng hình dung về cảnh các bé cười, các bé khóc nhè, các bé đòi ăn… nước mắt tôi lại trào ra… - Các thông tin liên quan đến vụ việc do chị gây ra có gây ảnh hưởng cho cuộc sống của chị nhiều không? Thú thật là từ lúc ba má tôi về dưới quê, các em ở nhà, các bạn học chung đại học ai cũng ngăn cản không cho tôi cầm bất kỳ tờ báo nào, nhà tôi cũng không có mạng internet. Hôm phát hiện bé Vinh bị nạn trong thang máy chuyển thức ăn, tôi còn nhớ bé mặc cái áo màu đỏ, cái quần dài màu trắng, mặt bé tím tái, máu chảy ra bết cả tóc. Lúc đó tôi hoảng sợ và cùng các cô giáo trong trường đưa bé vào bệnh viện. Tôi chưa thấy các vết thương của bé trong người. Tôi có nghe một bạn học chung đại học nói với em tôi: “Để chị em đọc báo với xem hình thằng bé là coi chừng bà ấy quẫn trí tự tử đó nha em”. Nghe vậy tôi cũng hình dung được là bé Vinh bị thương nặng lắm… - Chị có nghe đến tên Quản Thị Kim Hoa lần nào chưa? Anh hỏi thì tôi cũng nói thật, hậu quả do tôi gây ra mà bé Vinh gánh chịu có vẻ như còn nặng hơn cả các bé mà bà bảo mẫu đó gây ra. Nhưng thực sự hoàn cảnh lúc đó khác anh ạ. Tôi có ngờ đâu một phần bức tường phía trong thang máy gồ ghề như vậy. Dỗ mãi mà bé Vinh không ăn, tôi bỏ bé vào thang máy, nhấn nút cho đi xuống và cũng chạy ngay xuống tầng trệt để đón cháu. Nào ngờ... - 2 lần gặp đấy chị có đạt được ý nguyện không? Cho đến lúc trao đổi với anh về chuyện này, tôi còn nơm nớp lo sợ không biết công an họ bắt tôi ngày nào, vì gia đình bé Vinh làm đơn tố cáo rồi. Họ làm đơn sau khi tôi đến mà anh. Ba tôi lúc quay trở về dưới quê còn dặn dò “con có bị sao, con để ba chịu hết cho được không?”. Tôi trả lời ba: “Chuyện đã như vậy, con làm con chịu, ba đừng lo nghĩ quá, còn chăm sóc cho má nữa”. Đêm về, tôi như người mất hồn, tôi nhớ trường lớp. Nhưng hình dung về cảnh các bé cười, các bé khóc nhè, các bé đòi ăn… nước mắt tôi lại trào ra… - Các thông tin liên quan đến vụ việc do chị gây ra có gây ảnh hưởng cho cuộc sống của chị nhiều không? Thú thật là từ lúc ba má tôi về dưới quê, các em ở nhà, các bạn học chung đại học ai cũng ngăn cản không cho tôi cầm bất kỳ tờ báo nào, nhà tôi cũng không có mạng internet. Hôm phát hiện bé Vinh bị nạn trong thang máy chuyển thức ăn, tôi còn nhớ bé mặc cái áo màu đỏ, cái quần dài màu trắng, mặt bé tím tái, máu chảy ra bết cả tóc. Lúc đó tôi hoảng sợ và cùng các cô giáo trong trường đưa bé vào bệnh viện. Tôi chưa thấy các vết thương của bé trong người. Tôi có nghe một bạn học chung đại học nói với em tôi: “Để chị em đọc báo với xem hình thằng bé là coi chừng bà ấy quẫn trí tự tử đó nha em”. Nghe vậy tôi cũng hình dung được là bé Vinh bị thương nặng lắm… - Chị có nghe đến tên Quản Thị Kim Hoa lần nào chưa? Anh hỏi thì tôi cũng nói thật, hậu quả do tôi gây ra mà bé Vinh gánh chịu có vẻ như còn nặng hơn cả các bé mà bà bảo mẫu đó gây ra. Nhưng thực sự hoàn cảnh lúc đó khác anh ạ. Tôi có ngờ đâu một phần bức tường phía trong thang máy gồ ghề như vậy. Dỗ mãi mà bé Vinh không ăn, tôi bỏ bé vào thang máy, nhấn nút cho đi xuống và cũng chạy ngay xuống tầng trệt để đón cháu. Nào ngờ...
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Em đã khóc khi đọc bài này, sao lại có người nhẫn tâm thế.Đứa bé mới 4t cũng trạc tuổi con em.Cô giáo này mất hết nhân tính rồi.
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Một hành vi dã man, không có nhân phẩm thế mà cũng đòi làm cô giáo.
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Thương bé quá. Phải trừng phạt thật nặng các cô giáo kiểu này để làm gương. Cô giáo này chắc 9 phần con chỉ có một phần người, mà ko hiểu có được nổi 1 phần người ko nữa.... Lạy trời cho bé bình an.
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Em thì có ý kiến hơi khác các mẹ ở đây! đồng ý là rất thương cháu bé nhưng còn đối với cô giáo đó em không tin là người mất hết nhân tính! có thể cô đó cũng ko lường hết được sự việc xảy ra, có lẽ cô nghĩ đơn giản rằng thang máy vận chuyển thức ăn thì cũng như thang vận chuyển người nó chỉ nhỏ hơn thôi chứ ko thể ngờ đc là nó ko kín mà một mặt là tường như vậy! em thì thấy đáng thương cho cả cô giáo đó, 10 năm đi dạy giờ thì .... http://giadinh.net.vn/20101105090323732p0c1000/truoc-day-co-nu-yeu-tre-het-muc.htm
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Tôi cũng cùng quan điểm với TQT, chắc chắn cô giáo này không lường trước được hết hậu quả sẽ xảy ra cho bé, có thể cô còn chưa có gia đình nữa nên mặc dù phải chịu hậu quả do hành động thiếu hiểu biết của mình gây ra nhưng mà dư luận cũng không nên quá bất bình với cô vì cô ko chủ ý, không phải trực tiếp gây ra những vết thương đó cho con. Mong con nhanh khỏi.
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Biết là thế nhưng nhìn cháu bé thấy xót quá, có thiếu gì cách đơn giản để phạt,sao lại nghĩ ra cách nhốt cháu vào trong thang máy chứ.
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy QTV - Chỉ vì biếng ăn, một cậu bé bốn tuổi bị cô giáo nhốt vào thang máy vận chuyển thức ăn, hậu quả là bị thương nặng, toàn cơ thể bầm dập, rách nát. Chị Dư Thị Thanh Thúy, mẹ bé Lê Quang Vinh (4 tuổi, quận Tân Phú, TP HCM) đang tìm hiểu thủ tục khởi kiện cô giáo Trần Thị Xuân Nữ, nhóm trẻ tư thục Hoa Lan trong quận. Bị nhốt vì không ăn Theo trình bày của chị Thúy, ngày 17/9, bé Vinh bị cô Nữ ẵm bỏ vào thang máy vận chuyển thức ăn, đóng cửa và bấm cho thang di chuyển từ lầu hai xuống đất. Thang máy chỉ có cửa ở nơi lấy đồ ra vào, mặt trước của thang giáp với bức tường tô xi măng nhám. Khi bị nhốt, bé kêu cứu, hai tay bám vào cửa, khi thang đi xuống thì người bé cọ xát với vách tường. “Bé chấn thương quá nặng, máu ướt đẫm từ đầu đến chân; đầu, mặt và toàn thân bầm dập, sưng húp; mắt trái bị lồi ra”, chị Thúy kể. Sau khi cấp cứu tại Bệnh viện Phú Thọ, bé được chuyển sang Bệnh viện Chợ Rẫy. Giấy chứng nhận thương tích của Bệnh viện Chợ Rẫy xác định bé Vinh bị chấn thương đầu, sưng bầm thái dương trái, xuất huyết vùng cổ mặt, bầm tím mặt, hai mắt bị xuất huyết kết mạc, nề mi. Vết thương lóc da thái dương trái 15 cm, lộ sọ. Vết thương vùng chẩm khoảng 5 cm. CT sọ não thấy tụ khí mô mềm. Chấn thương ngực, bụng: Xây xát rộng trước ngực, cổ đến bụng. Sưng vùng vai trái. Vết thương nông ngực trái khoảng 3 cm. Chụp CT ngực, bụng thấy tổn thương dạng phế nang thùy dưới hai phổi, theo dõi dập phổi. X-quang phổi thấy gãy 1/3 giữa xương đòn trái. Ngoài ra còn nhiều vết thương ở tay và đùi. Bé Vinh lúc điều trị tại Bệnh viện Chợ Rẫy. Lúc đầu, nhà trường và cô giáo đều nói là bé Vinh bị ngã. Đến ngày 22/9, cô Nữ mới thú thật là đã bỏ bé vào… thang vận chuyển thức ăn. Hiện bé Vinh đã xuất viện nhưng tình trạng bệnh vẫn còn nặng, phía hông trái còn hai chỗ da chưa tái đắp được, bé cũng mới đi lại lững chững. Tinh thần bé đang hoảng loạn, không dám tiếp xúc với người ngoài. “Gia đình chúng tôi muốn nhà trường và cô giáo phải bồi hoàn những di chứng tổn hại về tinh thần và thể chất cho bé Vinh đến suốt đời”, chị Thúy nói. Bà Vũ Thị Kim Dung, Trưởng nhóm trẻ tư thục Hoa Lan, cho biết ngay khi sự việc xảy ra, sức khỏe của bé Vinh ảnh hưởng nghiêm trọng, bà đã đóng tiền viện phí 10 triệu đồng và đưa cho gia đình bé 40 triệu đồng để chữa trị. Phòng Giáo dục quận Tân Phú đã ra quyết định đình chỉ công tác cô giáo Nữ. Theo bà, sự việc đã xảy ra quá nghiêm trọng, bé Vinh không chết là rất may mắn. Thang máy vận chuyển bằng dây cáp, khi bé hoảng loạn, quơ tay, quơ chân kêu gào mà không bị nghiến đứt tay chân là rất may mắn. Đình chỉ cô giáo và nhóm trẻ Cô Dung cho biết thêm, gia đình bé Vinh đã làm đơn gửi công an, VKSND quận Tân Phú yêu cầu khởi tố cô Nữ. Các cơ quan chức năng cũng đã dựng lại hiện trường và đang chờ giám định thương tật của bé Vinh. Thang máy vận chuyển thức ăn mà bé Vinh bị nhốt vào gây thương tật nặng cho bé. Bà Chung Bích Phượng, phụ trách mầm non Phòng Giáo dục quận Tân Phú, cho biết sau khi sự việc xảy ra, phường đã xử phạt hành chính. Phường đang phối hợp với phòng giáo dục ra quyết định đình chỉ hoạt động nhóm trẻ này một thời gian. 30/10 tới là ngày họp phụ huynh lo chỗ học cho các cháu trong thời gian nhóm bị đình chỉ hoạt động. Phòng giáo dục yêu cầu nhóm trẻ tư thục Hoa Lan sửa chữa, nâng cấp cơ sở và cho giáo viên đi học bồi dưỡng nghiệp vụ để xem xét cấp phép cho hoạt động trở lại với hình thức trường tư thục mầm non do phòng giáo dục quản lý. Gia đình bé Vinh đang chờ kết quả giám định thương tật từ Trung tâm Giám định pháp y TP HCM gửi các cơ quan chức năng yêu cầu khởi tố cô giáo Nữ. Luật sư Nguyễn Hồng Liên, Đoàn Luật sư TP HCM, người hỗ trợ pháp lý cho gia đình bé Vinh, cho rằng hành vi của cô giáo Nữ là trái pháp luật. Cũng có thể là cô giáo nghĩ không hết hậu quả nhưng cô phải biết rằng khi bỏ đứa bé vào thang máy thì cháu sẽ hoảng loạn như thế nào, chấn thương tâm lý của cháu kéo dài chứ không phải điều trị một ngày, một bữa là hết.
Ðề: Cô giáo hành hạ dã man trẻ trong thang máy Ghê cả người với cô giáo mẫu giáo này, mất hết tình người.