Vừa mới sáng thứ 2 mà em đã chán chẳng muốn làm gì. Lên viết vài dòng tâm sự với các mẹ cho khỏi stress.. ](*,)](*,) Vẫn là chuyện muôn thuở... Các bác giúp việc......... Tập 1 đc 6 tháng thì em có tập 2, vừa là chủ quan, vừa là "nhàn cư vi bất thiện", vừa vui vừa xót thằng nhớn. Ít nhiều thì từ nay ko đc ti mẹ nữa, bụng mẹ to rồi thì cũng ko ôm ấp đc nữa. Phải tội thằng đầu nhà em nó nghịch từ trong bụng, lúc nào cũng luôn chân luôn tay, tính thì hay cáu, ban ngày thì ko đặt đc, cứ phải ôm khư khư trên tay. Bế nó là chẳng làm ăn đc gì nữa. Bà nội thì còn ông nội ở quê, bà ngoại thì còn phải buôn bán, ko bỏ ra đc. Trên Hn có mỗi 2vc... Thôi thì sớm muộn cũng phải mượn lấy 1 bà bế. Em chẳng quen môi giới nào, cũng sợ vì ko biết họ ra sao. Cuối cùng là phải huy động 2 bên nội ngoại tìm người ở quê cho gần gũi. Đồng hương thì cũng vẫn tốt hơn. Bà thứ nhất Bà kêu 3tr5 thì bà mới lên. Nhà em thực chỉ có việc bế mỗi thằng cò, nhà có 2vc nên nhà cửa ko có gì mấy. Cơm nước em làm. Thôi thì ok, mong sao bà chịu khó, vun vén, chăm con cháu là đc. 3 hôm đầu bà chăm lắm, sáng dậy sớm, ngày quần quật. Sợ bà mới lên chưa quen, sáng ra là em đi mua đồ ăn cho bà, rồi nói bà cứ lấy đồ trong tủ lạnh ra ăn, ăn cho khỏe để còn bế cháu. Bà thích lắm, cái gì cũng gật, cũng ừ. 1 tuần sau thấy bà quen rồi, em dặn bà ăn cơm. Nhà em thức ăn rất nhiều, bánh đa, mì tôm cái gì cũng có. Thực ra em cũng ko thể cứ mua đồ ăn sáng cho bà mãi đc. Bà hậm hực, vùng vằng,... Bà chẳng chăm bế cháu nữa, tối đến 7 rưỡi bà đi ngủ, đóng kín cửa phòng. Thôi thì em cũng ok, em vẫn bế đc con. Chiều chiều là bà vắt chân lên ghế ăn 1 hộp sữa chua. Sợ bà tự ái, em ko dám nói gì. Hôm sau thấy bà nội kêu, bà mua 2kg khoai mà chỉ đc đúng 2 củ bằng ngón tay. Bà nội thì thầm "Bà bế ăn khỏe thế mày?" Bố cò đi công tác về, mang 1 túi chôm chôm nhãn to, em mới bà bế ăn cùng. Qua 1 ngày thì thấy còn 1 nửa. Qua ngày thứ 2 thì cả túi 5kg ko cánh mà bay. Chẳng lẽ lại hỏi....Mà tại em, ai bảo "cứ ăn đi, ăn nhiều vào cho khỏe". Nếu bà ăn khỏe mà chăm chỉ thì ko sao. Đằng này, dù em dặn bn lần, bà vẫn giặt chung khăn sữa và đống tã đầy phân của cò. Em ở cữ nên ko biết. Chỉ đến khi thấy bà ngoại và bà bế to tiếng, em mới biết chuyện. Bà ngoại bảo mới chỉ nói bà ấy mấy câu, mà bà quát lại, nói um lên. Y như rằng, em vừa xuống thì bà khóc lóc, bà vừa khóc vừa gác 2chân lên ghế (rất oai), nào là bà ko phải người vì tiền, nào là mẹ cháu quát bà, coi bà ko ra gì... Mà cả nhà đều biết, từ đầu đến cuối chỉ nghe thấy bà bế át tiếng bà ngoại, chứ có thấy tiếng bà ngoại đâu. Thôi thì đc 1 tháng, em trả bà về nơi sản xuất.. Ko thể chịu nổi nữa... Bà nội trách em "sao mày cho bà ấy lắm đồ thế?" :-k Em có cho gì đâu nhỉ? CẢ nhà mới té ngửa.. Vì em ru rú trong phòng ko ra nên bà ấy nói với mọi người là em cho, rồi tự ý cầm về. Chán hẳn... Bà thứ 2.... Sau bà thứ nhất, mẹ chồng nói em ko ra sao. Bà bắt em về quê. Nhưng em về làm sao đc. Em ko thể để chồng em trên này 1 mình đc. Mẹ ko chịu xa bố sao nỡ bắt con xa chồng. Bà tức, bà bắt em cho cò về. Em ko đồng ý, bà vô lý quá mức! Nhưng 1 mình trên này ôm con cũng ko đc. chồng thì đi làm xa. Tìm người thì chưa có ngay.. Em nhắm mắt nhờ môi giới. 400k, xong! Hôm sau có ngay 1 bà. Nghe giới thiệu là ok lắm. Đưa về, mấy ngày đầu, cũng như bà đầu tiên, chăm đừng hỏi. Nhưng khi nói chuyện, bà nói liến thoắng và rất...luyên thuyên - Nhà cô cũng giàu lắm, có mấy héc ta chè cơ, toàn phải thuê người hái, nhưng cô thấy vất vả quá nên ko làm -?????????????????????????? ............. - Con cái cô lớn hết rồi, đàng hoàng lắm - Thế sao cô còn đi gv? - Thì chúng nó bảo mẹ đi làm để lấy tiền dưỡng già. -???????????? ............. - Cô gv cho nhiều nhà chưa cô? - Nhiều chứ! Mấy chục nhà rồi ấy! -s) - Nhưng giờ như kiểu toàn nhà quá đáng ấy cháu ạ, cô chẳng ở nhà nào đc lâu, họ quá đáng lắm -???????????? ....... Buồn cười nhất là, cô khoe "cô yêu trẻ lắm, cũng chăm nhiều đứa rồi". Vậy mà khi bà ngoại vừa về quê, bà hét ầm lên "Mẹ nó đâu, ỉa hết ra người bà rồi!!!" Tiếp theo là... - Sao cứ đến lượt tao bế mày là mày lại ỉa thế? - Thằng này! Nghịch quá lắm rồi nhé! - Cha bố mày, giẫy ùng ục như đỉa phải vôi ấy! Sau khi quát ko đc, thằng cò nhà em nó mới mấy tháng thì biết cái gì ạ, bà cho cháu gặm luôn cái bút mực Mẹ cháu tự dưng thấy cháu ngoan "bất thường", vào ngó thì thấy bà ngồi xem phim, còn cháu thì đang cho cả cái đầu bút vào mồm... Thôi xong... Nói để bà rút kinh nghiệm, trông trẻ con ko thể như thế đc. Bà tự ái, bà vùng vằng. Mấy ngày sau đó bà ăn nói rất khó nghe, kiểu như ko coi mình ra gì. Em rất giận. Em lại gọi về cho bà ngoại "Mẹ tìm giúp con người khác, bà này ko ổn rồi mẹ ạ". Bà nghỉ, em trả tiền. Bà bắt đầu thái độ. Bà xin cái nọ cái kia nhưng em ko cho, tính ra bà làm đc có 15 ngày, bà cũng ko làm gì ra hồn. Bà tức, bà quay ra chửi. Chửi ko lại thì ra đến cửa bà đi nói xấu nhà em với mấy bà hàng xóm. Cứ đến chiều mấy bà cho cháu đi chơi là xúm vào xì xào nhà em... Lạ nhất là hôm sau, bà ta lù lù xuất hiện ở cửa. Té ra thấy chồng em về, bà quyết xin đc thêm ít tiền mới đi. Em tức quá, đúng hôm trời nóng bức, người lại chửa đẻ, em cãi nhau to với bà ấy. Tiền ko tiếc, nhưng kiểu như vậy em chả muốn cho! Chồng em ko muốn to chuyện nên đưa cho bà ấy tiền, rồi mắng em là tự dưng cãi nhau với mấy loại người như vậy, mai rồi nó cũng đi mất, mình thì còn ở lại, hàng xóm lại đánh giá. Thật sự là em mệt mỏi... Mệt mỏi vô cùng... Bà thứ 3... Lần này là người quen của bà ngoại giới thiệu cho. Nghe nói rất tử tế, nhà nghèo nên chăm chỉ lắm, cũng quý trẻ con. Sau 2 lần ko ra sao, vc em cũng cẩn thận, gặp gỡ rồi hỏi han, dặn dò... Bà đến, bà rất chăm, sạch sẽ, quý con em và hiền lành... Có bà, em chỉ việc cơm nước, cho con ngủ ngáy,...còn lại bà đều làm hết...3 tháng trôi qua, nhà em rất ưng ý. Cả nhà ai cũng mừng vì vớ đc bà tử tế, vớ đc người "xưa nay hiếm". Thời gian thử thách cũng nhiều, vc em coi bà như người nhà. Quần áo em mua 3 bộ, son phấn, mỹ phẩm, cái gì em cũng cho, giày dép, rồi cả quần áo cho ông nhà bà...Tiền 8/3, tiền nọ tiền kia đủ cả... Bà lên mà béo trắng... Vc em thấy bà quý thằng cò thì rất chiều, đi thưa về gửi, quà cáp đàng hoàng. Mọi việc cứ tưởng thế là ổn thì con trai bà ăn cơm trước kẻng dù tuổi còn nhỏ, vợ cũng còn ít tuổi, ko công ăn việc làm... Bà lo nghĩ, gầy cả người. Nhà em cho bà về 1 tháng chuẩn bị lễ cưới. Tháng sau lên bà vừa gầy vừa đen. Bà kêu là nhà ko có tiền, tiền luơng 3, 4 tháng thì sắm ko đủ. Cưới xong là nợ nần. Giờ 2vc nó thuê nhà có 12m2, vợ thì chửa, lại ko có tiền. Bây giờ hoàn cảnh như vậy thì nhà bà phải chịu chứ, nhà em thì cũng chỉ thuê bà thôi chứ làm sao đc. Em chỉ bảo bà cô gắng, chịu khó làm ăn. Cũng ko nghĩ ra là bà đòi thêm. Em vẫn cứ nghĩ bà thật thà, chịu khó. Tận sau này em mới thấm cái câu chồng em bảo "hoàn cảnh nó chi phối con người". Lên đc 2 ngày thì bà kêu ko nuốt đc cơm, mua cái khác cho bà ăn. Mà thức ăn nhà em lúc nào cũng đầy tủ, thực ra bà chỉ cần dậy sớm 1 chút, có thể chế biến rất nhiều thứ mà nhanh. Em sợ chiều quá bà đòi hỏi nên chỉ mua thêm 1 thùng phở và 1 thùng mì tôm. Với cả em cũng phải chi tiêu tiết kiệm. Đồ nhà có thì ăn chứ sao cứ đòi ăn ngoài. Giờ mỗi sáng lại 20k thì em lại mất thêm 600k mỗi tháng với bà nữa. Rồi bà đòi ăn quả nọ quả kia, đồ nọ đồ kia. Bà còn đòi xin hết quần áo của cò cho con dâu bà sắp đẻ. Nhưng em phải để lại cho đứa sau chứ ạ? Cho thì cũng chỉ 1, 2 bộ lấy khước thôi chứ. Mà em cũng cho bà nhiều ấy chứ, kem chống rạn, đồ em bé, toàn đồ bạn chồng em ở nước ngoài gửi về, cái gì cho đc là em cho, em có kẹt đâu. Nhưng cũng vừa phải thôi chứ! Được mấy hôm, bà thể hiện thái độ ra mặt. Bà so sánh nhà nọ với nhà kia, kêu ở nhà em vất vả. Bà bảo phải trả thêm 500k. Bà bảo con bé nhà bên cạnh rất chiều bà gv, nó làm hết mọi thứ, bà chỉ việc bế thằng kia.. Như nhà em thì em cũng làm hết đấy chứ. Em cũng nấu cơm, giặt giũ,... Nhưng bụng em to, em hộ đc cái gì thì hộ, còn lại bà ko thể so sánh đc,... Em buồn lắm nhưng vẫn quyết định trả thêm bà 500k nữa. Vì nghĩ thời giờ tìm người cũng khó. Nhưng qua 3 lần rồi, em nhận ra con người họ ko còn mấy nhiệt tình với công việc nữa. Em buồn, gọi về cho bà ngoại. Bà bảo công nhân của bà cũng vậy. Nói chung hoàn cảnh khó khăn, ko có tiền nên nhiều khi con người cũng vì thế mà thay đổi. Nhưng mà các bà gv cũng có nghĩ là vc em lập nghiệp nơi xa, dù no đủ nhưng vẫn phải tiết kiệm và chi tiêu dè sẻn. Cuộc sống có phải lúc nào cũng dư dả đâu, cũng phải có lúc nọ lúc kia chứ. Bà làm cho nhà em vất vả, nhưng vc em đi làm cũng phải hầu sếp, hầu khách, cũng có phải ngồi mát ăn bát vàng đâu. Bà kiếm đồng tiền vất vả, nhưng giờ có ai làm ăn nhà nước mà kiếm tiền dễ dàng đâu????? Đêm qua em nằm thở dài, chán ko muốn làm gì. Chồng em cứ bảo thôi coi như mỗi tháng 2 đứa đi ăn hết 500k, cứ trả cho bà ấy cho vui cửa vui nhà, cho bà ấy chăm thằng cò.... Em viết loằng ngoằng theo cảm xúc nên các mẹ đừng cười nhé! Mẹ nào có tâm trạng thì vào chia sẻ với em cho vui. Cảm ơn các mẹ đã đọc vài của em. (u)(u)(u)
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! hic, đúng là giúp việc bây giờ sướng hơn cả chủ, chia sẻ với mn, thôi cố găng 1 vài năm con lớn thì cho các bà giúp việc về quê đỡ phiền hà. Nhà mình có bà nội ở cùng thấy đúng là ko ai bằng bà nhà mình.
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! Chia sẻ với mn, bây giờ tìm được người gv ưng ý khó lắm, nếu không phải thân quen thì không dám thuê. Thôi thì hoàn cảnh như vậy chị cứ trả thêm cho bà thứ 3 để bà ý giúp mình chăm cò nhà chị, còn chị cũng không nên suy nghĩ quá ảnh hưởng đến bé đang trong bụng. Cứ thoải mái lên chị ạ, Suy cho cùng thì bà ý chắc cũng muốn tăng lương để giúp con trai bà ý
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! e làm lương thấp ở nhà trông con cho yên tâm, thuê gv nhiều chuyện lắm hic....
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! Giúp việc kiểu gì vậy trời??? đọc thấy bực thay cho mn. Được voi đòi tiên, mấy bà này chắc ko làm được ở đâu lâu dài quá
Hic chia sẻ cùng mẹ nó, cảnh có người lạ trong nhà thật khó chịu Tìm được người ưng í mình thì càng khó Mẹ nó nhờ bố mẹ ở quê tìm xem có bác nào chịu khó, mà ở đơn thân í, nhờ bác í lên giúp. Gần nhà cửa biết tính nết nhau cũng dễ hơn Nhà anh/chi mình toàn thuê ng quê thôi
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! hic.MC em mà lên thì còn chết nữa chị ạ. Nhưng mà đúng là gần bố gần mẹ vẫn hơn. Dù bà có khó tính, nhưng chỉ có gửi cháu cho bà là yên tâm nhất.
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! Em cũng nghĩ là do bà khó khăn quá nên thế. Vì những tháng trc bà rất chịu khó, ko đòi hỏi gì. Hoặc cũng có thể là do nhà em quá thoải mái nên nhiều khi họ cũng nảy sinh. Tóm lại là dù thế nào thì bà nên nói thẳng với em, chứ cái kiểu so bì, tị nạnh, nhăn nhó là em rất ko thoải mái.
Ðề: Re: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! Giờ tìm người như mò kim đáy bể chị ạ. Nếu 2vc em ở quê thì nhiều lắm. Nhưng nói là ở Hn thì đa số họ đều ngại đi. Em chán quá. Chồng em cứ bảo nhịn đi chứ ko thì chỉ thiệt thằng cò, thiệt thân, vì giờ em chửa đẻ thế này, phụ thuộc người ta, ko có ko đc. Hôm qua chồng em bảo câu này mà em thấm thía quá "Đời là thế, cậu ko phụ thuộc người này thì sẽ phụ thuộc người kia. Cho nên nhiều khi cố mà nhắm mắt, chịu thiệt cho mọi thứ êm xuôi"
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! Nhiều khi phải từ từ xem tính nết họ ra sao đã... Mất lòng trc đc lòng sau, mình nên hạn chế hứa hẹn với các bac gv vì khi ko đc như ý họ hay bỏ đi lắm!
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! em cũng có hứa hẹn gì đâu ạ. Mà các bà cũng đòi hỏi lắm chị ạ. Qua 1 thời gian ở với nhà mình là họ bắt đầu hiểu tính nết, bắt đầu mới sinh chuyện nọ chuyện kia
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! nghe mẹ nó kể mà chán nhỉ, nhiều người chẳng biết điều gì cả. nhà mình ko thuê người GV nhưng thuê bà bế cháu gần nhà, bà tự trọng lắm, lễ tết mình biếu tiền nhất định không cầm, nếu cố dúi vào thì bà cầm cho mình vui, xong hôm sau y như rằng bà mua quần áo giày dép hoặc hoa quả, sữa chua cho con mình
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! cũng nhiều người quý con trẻ thực, về già coi trẻ như là niềm vui. Chẳng mấy người đc như vậy đâu mẹ nó ạ. Mẹ nó may mắn thật đấy. Em đến giờ cũng lại phải gọi cho mẹ đẻ tìm người khác. Em cũng ko xác định với bà đang làm nữa, vì mấy nữa bà lại nghỉ gặt, nghỉ con dâu đẻ. Giờ em chửa đứa thứ 2 thì cũng chỉ ở nhà, gửi con đi thì MC em chắc cho em tan xác.
Ðề: Cư xử với người GV- khó quá các mẹ ơi!!!! Hôm nay bà ấy còn bảo em phải lắp điều hòa trong phòng bà ấy chứ bà ấy ko chịu đc nóng