Cần giúp: Đứa con chưa thể trưởng thành...

Thảo luận trong 'Kinh nghiệm sống' bởi zickychun, 8/8/2015.

  1. zickychun

    zickychun Thành viên tập sự

    Tham gia:
    8/8/2015
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Con là trai năm nay 19 tuổi, hiện sang năm 2 ĐH. Con học văn kém nên mong cả nhà thông cảm. Con sinh ra và lớn lên ở một vùng núi, bố mẹ làm nông vì điều kiện ngày xưa khó khăn nên bố mẹ con ít học.

    Con rất nghe lời bố mẹ, từ nhỏ đã phụ giúp mẹ lên lô cao su bóc mủ (khi mẹ còn làm công nhân cạo mủ cao su). Hồi nhỏ con hay đi chơi với những đứa bạn trong xóm rất thân. Sau này khi lên cấp 2, con chỉ thỉnh thoảng đi chơi với bạn bè vì tụi nó hay đi buổi tối. Bố mẹ con không cho đi chơi tối, con không thích chửi tục và rất gét ai chửi bố mẹ con, dù chỉ nó đùa. Mà lúc nhỏ thì những đứa bạn con hay nói tục lắm, nhưng chúng biết tính con nên chả đứa nào dám đùa với con, con rất buồn và hối hận tại sao mh lai như vậy lúc đó rất cô đơn, biết chúng vẫn coi mh là bạn nhưng có một khoảng cách khi nói chuyện với con.

    Khi lên cấp 3 với những bạn hoàn toàn mới, con cố gắng tập cười, tập đùa. Nhưng con không thể hoàn toàn khác được, có lúc con rất nghiêm túc, có lúc lại rất buông thả, vui vẽ. Bạn bè trong lớp, con có cảm giác chúng rất tôn trọng mh vì con là bí thư hoặc cũng do tính nghiêm túc trong học tập. Con chỉ hay cười đùa khi chơi thui. Có lần con hỏi mấy đứa con gái trong lớp nhận xét ưu điểm, nhược điểm của con thì các bạn ấy nhận xét thế này. Ưu điểm con là: Tự tin, tốt bụng, có khả năng lãnh đạo. Nhược điểm: Bảo thủ, Biết lắng nghe ý kiến người khác nhưng cuối cùng thì bắt người khác theo ý kiến của mh thôi, tính tình thất thường, hay buồn. Con chưa bao giờ có một người bạn thân và cũng chưa bao giờ biết tâm sự là gì. Những ngày tháng học ở trường chuyên con chỉ mong sao đậu ĐH, trường con học nội trú thời gian học 1 ngày khoảng 12h (3 buổi sáng, chìu, tối) chưa tính dậy sớm học bài nữa. Thời gian 3 năm trôi qua đối với con là rất nhanh và không có gì mới. Con không biết cuộc sống bên ngoài ra sao. Cuộc sống cấp 3 rất yên bình, không có va chạm, không bon chen với cuộc sống.

    Khi lên ĐH con làm Bí thư, mọi thứ cứ diễn ra như cấp 3. Lên lớp con hay xung phong, không hiểu thì hỏi thầy cô, và hay nêu ý kiến cá nhân. Con hay ngồi bàn đầu (Vì như vậy con dễ tiếp thu hơn). Mọi thứ con thấy rất tốt. Rồi đến khi đc một a khóa trên nói cho con biết có 1 thằng bạn là phó bí thư lớp con nó đi nói xấu con với a/c khóa trên rất nhìu. Con bị choáng, từ trước tới giờ con chưa bị ai nói xấu (hoặc con ko bít), con chỉ nói với a đó ko phải và rồi con mặc kệ, con nghĩ mh ko làm thì chẳng cần phải sợ. Nhưng con đâu biết nó còn nói xấu con với những đứa trong lớp, rùi các bạn xa lánh con. Lúc đó con mới biết đc chúng nói con không coi ai ra gì, bảo thủ, nói chuyện nghiêm túc khó ưa. Lúc đó có 1 bạn nữ mới nói cho con lúc đó con mới hiểu. Từ trước tới nay con sống, hành động không suy nghĩ đến cảm nhận của người khác. Vd: Lúc đầu mới vào học 2 lớp học chung 1 nơi, ko ai phân chia trực nhật, ở trường cấp 3 cũ việc trực vệ sinh rất quan trọng, nên con đã tự mh làm, cả 1 tuần ko ai giúp con, 1 hôm quá bức xúc con lên trên bảng và nói các bạn vô ý thức, tại sao có thể để như vậy. Con đâu có biết hành động đó đả làm cả lớp gét con. Con mới hiểu ra là mh chả là gì mà đòi dạy tụi nó, bí thư chả là gì, mh chỉ giống tụi nó thui. Trước tới giờ con chưa bao giờ suy nghĩ xem hành động cảu mh làm ng khác nghĩ gì, họ có thích ko, con chỉ cần thấy đúng là đc. Bây giờ con có cảm giác mh bị cô lập, không ai trong lớp muốn chơi chung với con. Học kì đầu con đc học bổng, kì 2 con học hành xa xút, bị rớt môn, bỏ học. Con ko muốn lên lớp nữa, học cũng ko dám xung phong hỏi bài. Con sợ, sợ bạn gét con, con không biết phải làm sao? Con ko đc ai dạy là phải thế này thế kia cho ng ta ko gét, rồi bị nói xấu.

    Con rất mong có được lời khuyên? Cách nhìn nhận về cuộc sống bây giờ?
    Cám ơn đã nghe tâm sự của con.
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi zickychun
    Đang tải...


  2. springmusic

    springmusic Để gió cuốn đi!

    Tham gia:
    10/6/2014
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    19
    Điểm thành tích:
    18
    Mình nghĩ bạn nên làm nhiều việc tốt, cứ sống trung thực, thẳng thắn thì mọi người sẽ hiểu thôi!
    Cái cách bạn trách cả lớp như vậy là ko đc. Nếu ko đủ sức làm 1 mình thì góp ý với lớp trưởng, lớp phó.
    Nếu đủ can đảm thì bạn đứng trước lớp xin lỗi vì thái độ cư xử hôm đó và nêu ý kiến của mình về vấn đề tập thể.
     

Chia sẻ trang này