giờ e chẳng bít nghĩ gì thêm, đầu óc trống rỗng quá.chuyện liên quan tới mẹ chồng nàng dâu các mẹ ạh vợ chồng e lấy nhau đc gần 6 năm rùi, lúc yêu nhau cũng bị mẹ chồng e phản đối lắm nhưng 2 đứa vẫn quyết tâm lấy nhau. giờ e có 2 cháu , 1 cháu 5 tuổi và một cháu đc 11 tháng. giờ vc e ở với ông bà ,lúc trc vc e ở hn nhưng sinh thêm bé thứ hai nên e về quê ở luôn với ông bà và cho cháu lớn đi học. mấy hôm trc e và mẹ chồng có chút xích mích, mẹ chồng e thì thương cháu nhưng lại có cái tính hay đi nói xấu con dâu với họ hàng và hàng xóm, mà toàn nói những chuyện ko có hoặc phải thêm ý này kia theo cách suy diễn của bà.có nhìu chuyện ở trong nhà bà mà ko vừa ý thì bà nói này kia rùi chửi con dâu e cũng ko nói gì hết, e cứ đóng cửa phòng mặc kệ bà nói. vừa rùi e nghe bà kể xấu ko đúng những gì về e nên e đi ra và nói cho bà bít những chuyện đó là ko đúng và nói bà nói gì cũng pải đúng sự thật. thế là bà bảo e cãi lại chửi lại mẹ chồng rùi bà sấn tới định tát e và giằng 2 đứa con khỏi tay e và đuổi e đi. bà gọi điện cho các chị chồng e và chồng e đang đi làm xa về nhà họp hành để đuổi e ra khỏi nhà. bố chồng e cũng hùa theo bà và chửi e. mà bà chửi e quá đáng lắm.e chưa bao giờ nghe mẹ chồng nào chửi con dâu là đồ mất dậy, mẹ mày đẻ mày mà ko bít dậy mày nên mày cứ bám con tao về đây,nào là mày ở trong nhà tao thì tao cũng coi như con chó mà thui...rùi hôm nào bà cũng kiếm cớ chửi và đuổi e và ko cho e ăn chung với ông bà nữa. e thì đang nuôi con nhỏ ăn uống thất thường hôm nào cũng mì tôm và bánh mì. e tính mua nhà ra ở giêng mà vc e cũng chưa có đk để mua mà đi thuê nhà ở quê thì sợ ông bà chửi và chồng e thì cứ bàn cái nọ cái kia. mà ở với ông bà thì tâm lý nặng nề như thế e mệt mỏi lắm. hôm nào cũng nghe bà nói ý này kia. mà ra hn ở với chồng thì e ko muốn để cháu lớn ở nhà với ông bà vì bà hay đầu độc vào đầu cháu những suy nghĩ k hay .còn nhìu chuyện mệt mỏi nữa các mẹ ạh...giờ e ko bít làm sao nữa
Tình hình đã thế thì mẹ nó ko nên ở cùng nữa, vì đời người chả sống đc bao lâu mà cứ phải chịu đựng như thế lại còn kiểu chửi lây sang cả mẹ đẻ mình, nghe mà tức ói máu, mẹ chồng con dâu ko hợp tính nhau thì mệt lắm, mình khuyên bạn nên chuyển ra ở riêng sớm ngày nào hay ngày ấy.
Theo mình là bạn chuyển cả 3 mẹ con ra hà nội mà sống cùng chồng. Thứ nhất là vc sống xa nhau là không tốt, đễ nảy sinh tiêu cực, thứ 2 là hai đứa con bạn sống ở môi trường đấy, ngày ngày nó được nghe bà nội chửi mẹ nó, nó sẽ bị tiêm nhiễm thói xấu, hoặc là coi thường mẹ hoặc coi thường ông bà nội vì toàn chửi mẹ nó, mà con bạn được 5 tuổi là tuổi nhận biết được rồi đấy. Chuyển ra hà nội rồi bạn gửi con đi tìm việc mà làm, khó khăn vất vả nhưng được gần chồng gần con còn hơn, mà con cũng không phải sống ở môi trường suốt ngày bị nghe người khác chửi mẹ và đầu độc vào đầu con những ý nghĩ không hay về mẹ nó
Tốt nhất là 3 mẹ con ra Hn." Xa thơm gần thối". Ra hn vc con cái ở với nhau có gì ăn lấy, mình có ở nhà chăm con cũng chỉ chồng mình bít, chồng mình hiểu .k fai lo hum nay bà mc soi, ngay mai bc soi... ốm mệt mỏi tinh thần,...
cảm ơn các mẹ đã chia sẻ, giờ e đang rối trí lắm. mẹ chồng e bảo chờ chồng e về mà ko đuổi e thì bà chết trc mặt vc e. e nt tâm sự với chồng nhưng chồng e ko hiểu cho vợ còn nghĩ e bịa chuyện rùi a bảo mệt mỏi lắm, e thích chia tay thì chia tay. a còn lấy lí do e lúc nào cũng chỉ bít bắt a ấy gửi tiền về còn a ấy thế nào e ko quan tâm. e cũng thương a đi làm vất vả nên có nhìu chuyện e ko muốn cho a bít nhưng chuyện vừa rùi mẹ chồng e như thế nên e mới tâm sự cho a hiểu, e cũng ko muốn a lựa chọn. mà a thì đau đầu ko bít pải làm thế nào. a đi làm e cho a giữ tiền nhìu khi ko có xin chồng khổ lắm các c ạh.e thì chi tiêu tiết kiệm đến cái gì muốn mua cũng lưỡng lự vì sợ ko có cho con uống sữa và thức ăn. ở nhà trông con chờ tiền của chồng trong khi bao thứ pải lo nhìu khi e thấy bùn lắm, nhất là khi a ko hiểu cho vợ, giờ a muốn li hôn e pải làm gì hả các mẹ, e thì ko muốn vì thương con và vẫn yêu chồng, e muốn a về để nói chuyện cho rõ ràng và nói vơi ông bà nữa. e thì ko muốn ở trong nhà ấy nữa nhưng
bởi chồng bạn đang phải chọn giữa bên vợ và bên me, chẳng chồng nào thích vợ kể xấu chồng ( mặc dù nó là sự thật). Bạn hãy ghi âm những cuộc mắng chửi của mẹ chồng bạn cho chồng bạn nghe để chồng bạn biết bạn không nói dối. Nếu chồng bạn nghe ra và hiểu thì bạn chuyển lên với chồng và con, bạn đi tìm việc làm, lúc đầu sẽ rất khó khăn, nhưng rồi sẽ qua thôi mà. Còn nếu chồng bạn kiên quyết li hôn thì thôi, bạn cũng k cần người chồng như thế nữa đâu, không bảo vệ được vợ con. Bạn chuyển ra ngoài sống, hay về bố mẹ bạn, ông bà sẽ giúp đỡ bạn mà. Nếu khó khăn quá thì cứ để đứa lớn bà nội nuôi, (vì mình thấy bạn ghi là bà thương cháu)
Hjc, cái này bạn nên chuyển ra ở riêng đi ạ, hoặc lên HN cùng ck, mọi thứ làm ghi âm hay quay lại cho ck bạn biết, vì vk nói 1 kiểu, mẹ nói 1 kiểu thì ai tin được bạn. Chúc bạn sớm giải quyết được
khổ bà mẹ ck quá đáng thật, may mà mc em thương yêu con dâu, ở xa bà cứ nhắc về chơi. giờ quan trọng là ck mn thôi, đến ck mà cũng quay lưng lại với m thì không gì níu kéo đc
hôm qua e bồng bé nhỏ ra hn để chơi mấy hôm cho thoải mái đầu óc, e ko gọi điện trc cho chồng e. giờ này chồng e chưa về nên e dọn dẹp ít đồ và rùi e thất thần nhìn mấy cái bcs trong giỏ đựng đồ.e như chết lặng, ko bực tức cũng ko có cảm giác giận dữ, có cái gì đó vừa uất nghẹn vừa tủi thân. chồng e về phòng nhìn thấy hai mẹ con cũng bất ngờ, a tưởng e chưa nhìn thấy bcs nên a tìm rùi vất đâu e cũng ko để ý.cả ngày hôm qua và hôm nay e vẫn im lặng ko nói gì cả. muốn nói gì đó nhưng cứ nghẹn trong cổ họng ko đủ dũng khí để nói ra. e nt vào máy cho a về chuyện nhìn thấy mấy cái bcs đó nhưng a cũng ko nói gì cả. giờ vc e ở trong phòng như hai người xa lạ. trong lúc vợ ở nhà chịu bao ấm ức tủi hờn thì a lại như thế, e chưa bao giờ tin a lại có chuyện gái gú bên ngoài vì thực sự e rất tin chồng, e ko thể chấp nhận việc chồng của mình ngủ với người khác rùi lại ôm ấp vợ, nghĩ đến cảnh đó e ko thể tha thứ đc. giờ e chỉ thương các con e thui. e ko bít có nên kết thúc mọi chuyện với chồng e hay ko.
Thực sự là gặp tình huống này rất khó. Đàn ông xa vợ sợ lắm, dù mình rất tin tưởng nhưng cuộc sống không thể nói trước được điều gì. EM nghĩ chị nên nói chuyện thẳng thắn với anh. Tránh để tình trạng 2 vợ chồng biết rõ là như thế mà ko thể nói được, càng thêm khó chịu và uất ức trong lòng. Sau đó anh chị nói chuyện với nhau về chuyện gia đình con cái. Chị lên HN ở với chồng đi ạ. Đấy là cách giải quyết tốt nhất cho chị. Vừa tránh xích mích với mẹ chồng, vừa lên gắn kết lại với chồng. Nhưng trước khi đi chị và anh về quê xin lỗi (dù ko phải lỗi ở mình) bố mẹ chồng và xin phép. Dù gì cũng là bố mẹ chồng, chồng sẽ bênh bố mẹ mình thôi ạ. EM biết sẽ rất khó khăn để giải quyết, nhưng việc gì rồi cũng sẽ qua, mọi chuyện rồi đâu sẽ vào đó. Chị cố lên
Mình cũng nghỉ là bạn nên nói chuyên thẳng thắn với chồng. Bởi đàn ông xa vợ thường khó trách lắm, coi như giải quyết nhu cầu sinh lý bình thường thôi. Còn không thì giải pháp xấu nhất là ly hôn thôi
thật sự chẳng biết khuyên j nữa, chỉ làm ng nghe để c trút nỗi lòng thôi. Mẹ e bảo tu từng lời nói từng bước chân đi, mẹ chồng c chửi bới con dâu như thế sau sẽ bị trời phạt c ạ, gieo nhân nào gặp quả nấy, e tin là thế, nên c cứ kệ đi, đúng bổn phận, tu cho con chị đc hưởng phúc, phúc tại mẫu chị ạ, còn chồng chị thì c nên nc thẳng thắn xem sao, v c sợ nhất là im lặng, thà cãi nhau tanh bành còn hơn là im k nói j, im lặng đáng sợ lắm c ạ.
Đọc tâm sự của chị sao e thấy giống với cảnh e chứng kiến thế. Ngay đối diện nhà e cũng xảy ra chuyện mẹ chồng nàng dâu như chị, vì e thường là người nghe bà mẹ chồng nói xấu con dâu. Là hàng xóm với tôn trọng người già nên mấy lần e thường im lặng nhưng nghe nhiều thì khó chịu. Khác với chị là ko ở chung với mẹ chồng nhưng thỉnh thoảng bà mẹ chồng ra ở vài tháng. Y như rằng lại có hỗn chiến, chồng bênh mẹ. Mà khi bà về thì vc lại canh ngọt. E là người chứng kiến nên ko dám phê phán ai. Dù sao bây giờ chị có con mà bà vẫn quý cháu là mừng rồi. Với lại chị thử nghĩ đến khía cạnh lạc quan hơn đó là bà giúp chị bớt gánh nặng trong việc chăm sóc 2 con. Chồng chị cũng bớt lo lắng vì an tâm vợ ở cùng bố mẹ. E khá thẳng thắn nên e nghĩ chị cũng nên tâm sự với chồng cho bớt căng thẳng. Đối vs gia đình chị tận tâm thì chẳng ai trách móc chị đc cũng như sẽ nhàm khi nghe mẹ chồng hay kể xấu con dâu. Chúc chị luôn lạc quan và yêu đời.
Cũng thông cảm với bạn nhưng bạn có một lỗi nặng đó là chưa "NHẪN". Dù sao mẹ chồng cũng mới kể ra bên ngoài chưa đụng chạm gì tới bạn, chưa nói thẳng trước mặt bạn nên bạn cũng không cần phải thanh minh như vậy. Bạn thanh minh như vậy là cái cớ để bà ý chút giận lên bạn, có lẻ lâu nay mẹ chồng đã không ưa bạn rùi, nên bà ý đang tìm cái cớ để đuổi bạn đi. Nếu bạn chưa thanh minh thì bạn vẫn còn được sống yên ổn. Chồng bạn có lẻ cũng mệt mỏi về chuyện mẹ chồng nàng dâu, chắc cũng đang chán vợ, rùi vợ lại cứ gọi điện bắt gửi tiền về (Chắc là cũng ko kiếm được nhiều xiên ) nên anh ta mới thốt ra từ "Li hôn" dễ dàng như vậy. Nếu còn tình cảm với vợ thì sẽ ko bào giờ dám nói ra từ đó. Việc bạn thấy BCS trong phòng chồng bạn thì bạn cứ làm lơ đi, đừng có làm căng quá, làm căng quá anh ta bực mình lại đòi li hôn thì lại khổ 3 mẹ con. Tốt nhất bạn lên HN, kiếm được việc gì đó làm để có thu nhập, khi mình tự lập rùi thì chồng mới tôn trọng, gia đình chồng cũng mới tôn trọng mình.
kiểu j cũng fai ra ở riêng mẹ ah, dù nhà thuê có chật chội tý, có tốn kém tý thì bớt ăn tiêu 1 tý mẹ nó ah. hix.
Sao nhiều người mẹ chồng quá đáng thế nhỉ. Đứng ở khía cạnh của người chồng cũng sẽ rất mệt mỏi khi bị giằng co giữa 2 người phụ nữ. Theo mình bạn cứ cố gắng lấy lòng được mẹ chồng và cố gắng ra Hà Nội cùng chồng. Chứ vợ chồng xa nhau mà bạn thường xuyên ca thán về mẹ chồng, làm cho mối quan hệ căng thẳng hơn, chồng bạn mệt mỏi hơn thì hôn nhân lại khó bền vững
Kiểu gì thì cũng phải đi làm và kiếm tiền mn ạ! Nếu ko làm ra tiền thì mình sẽ chẳng bao giờ được tôn trọng và coi ra cái gì. Kể cả là phải tạm thời để con ở nhà với ông bà thì bạn cũng nên cố gắng quyết tâm ra HN với chồng, vợ chồng nhất định phải sống cùng nhau. Chúc mn sớm tìm.ra lối thoát!