Sáng nay tỉnh dậy lúc 7h , nghe thấy " âm thanh lạ " trong nhà VS , thấy con thì ngúng ngoẩy , thấy Chồng thì đang tìm ...cái gì để phang . Mình đi thẳng lên tầng 3 VS cá nhân , ko tham gia kẻo mình lại về phe Chồng . Sáng sớm 2 người lớn bắt nạt , quát mắng thậm chí...đánh đập 1 đứa bé con kể cũng ko hay ho gì cho lắm . 7h30 xuống thấy 1 lớn 1 nhỏ đang đút cháo cho nhau . Lớn thì sưng sỉa , nhỏ thì có vẻ đau khổ lắm khi phải nuốt từng thì cháo 1 cách miễn cưỡng . Mình chỉ dám lướt nhìn , chui tọt vào phòng ngủ đếm tiền hàng . 8h kém thò mặt ra ngó thấy Lớn tất bật cặp với balô , nhỏ phụng phịu lẽo đẽo xuống cầu thang . Mình sung sướng chào 2 Ba Con rồi chạy lên tầng thượng tưới cây . Sướng được 5' thì điện thoại của mình nó gào lên . Chạy xuống tầng 3 bê máy tính xuống tầng 2 , mình thích ngồi tầng 2 để thỉnh thỏang liếc cái ti vi xem có gì hay ho ko . Đại loại là thế nhưng mắt chủ yếu nhìn vào máy tính . Thật sự là tinh thần đã ko tốt thì chớ , lại gặp tòan khách khó tính kèm theo khó hiểu . Hình như lúc 12h trưa . Mình còn chưa được nổi nửa hạt ngũ cốc vào mồm thì có 1 khách khiến cái sự stress của mình nó lên đến đỉnh . Khách mua buôn ! Mình đang cố làm lại cái file hàng vì thiếu tiền lấy theo file cũ , cố nốt trước khi " chúng nó " nghỉ lễ . Mình bẩu bạn ấy chọn thoải mái rồi mình xuống sẽ thanh tóan sau . Mình chạy lên chạy xuống 5, 7 lượt cuối cùng bạn ý lấy ...3 đôi . Từ bé đến giờ , à ko , từ hồi biết bán buôn đến giờ / Lần đầu tiên mình gặp khách lấy buôn 3 đôi boot . Đang vội mà cũng chán chả buồn nói gì nữa . Được lãi ko đủ bát phở ấy thế mà ko phải vì bận thì cứ lục lọi tìm đồ cho bạn ý chắc mình cũng gầy đi mấy lạng . Thí dụ khách mua lẻ thì 1 đôi mình cũng tiếp cả ngày . Khách buôn mà lấy những 3 đôi sau còn sẽ trả nếu ko vừa thì mình ko thể ko buồn . Buồn vì thấy tức thay cho khách lẻ . Tiễn bạn ý quay về nhìn cái đống ngổn ngang mà chán . Tối qua mình dọn chán mới ngay ngắn loại nào ra loại đó ở trên kệ . Giờ vẫn chán chả buồn dọn . Vèo vèo cái đến giờ đón con , cho nó ăn vớ vẩn quà vặt rồi phi về . Check lại tiền xem tối có đặt thêm được gì nữa ko . Tá hỏa . Hình như khuyết khuyết , thiếu thiếu . Nghĩ mất 10 phút . Hic hic . Là cái chuyện mình muốn làm việc tốt tích đức cho con mình từ bây giờ . Mình làm 1 cái việc mà ngta nói là " đến ruột thịt cũng chưa chắc tin được nữa là người ngoài " , mình cứ tin , ngang , vì thấy " nhiều người ngoài " tin mình . Mình vay lãi hộ . Và sau tháng đầu tiên . Người đưa tiền cho mình để mình đưa cho các bạn kia vay thì rất nhớ ngày để lấy lãi . Còn các bạn ý thì ai cũng vô tư vô lo vô nghĩ . Chỉ tội cái thân mình ứng tiền ra đưa trước rồi lo đi "xin" lại. Chiều nay tá hỏa tìm lại số điện thoại của 1 trong 4 bạn đó . Tìm ra LH được , nhắc bạn ý nhớ là quá ngày . Được reply mừng như vớ được vàng . Thấy thật NHỤC . Tự nhiên bật khóc vì nản , nản kinh người . Khách thì ngày hnay mình cũng chả nhớ có mấy lượt người đến nhà . Nhưng chủ yếu mình hẹn mai hãy đến mua hàng . Đúng hơn là Chán Đời . Ko muốn làm gì hết . Chán đến mức con đói mình cũng khất nốt , mãi mời lấy xe đẩy đẩy nó đi mua cháo . Cs vô vị , buồn quá . Chán . Hay là mai buổi sáng mình chỉ ăn rồi ngủ thôi nhỉ?
Ðề: ...Everyday.... Cho thuê đồ chơi ! Nghề mới mới của mình , nó thỏa mãn cái sự hâm dở của mình và cũng khiến mình nhiều phen muốn " tay nhặt lá , chân đá ống bơ " cho đời nó vui vẻ , suôn sẻ . Sau 4 tháng tổng kết . Tiền thu được từ mảng này đủ đóng tiền điện và tiền nước cho gia đình Oái oăm thay . Cuộc sống ko chỉ cần dùng điện với nước mà còn cần cơm ăn 3 bữa , quần áo mặc quanh năm , lại còn cái con Nhím nó học hành này nọ , năng khiếu ba lăng nhăng nữa . Chưa ti tỉ tì ti những thứ khác ....Đại loại sống là phải cần những thứ đó . Cái mảng tốn và ngốn vốn nhất lại đem lại lợi nhuận thấp nhất , và được thử thách nhiều nhất :mrgreen: Lắm hôm đang hùng hục với hàng họ ( cái loại hàng đem lại cơm và canh cho gia đình ) thì khách gọi là giờ này giờ này sẽ đến trả đồ , đi ô tô , nhớ đúng giờ ra cổng làng chờ nhé . Mình vâng dạ , cuống cuồng phóng như đua xe tốc độ về cổng Làng " tự kỉ " , " tự kỉ " đến gần tiếng thì khách bảo để hkhác . . Có đến vài khách " vui tính " như thế này rồi . Những món HOT , dù có " vung tay " lắm nhưng cũng ko dám đầu tư thêm , chỉ giới hạn trong mức cho phép . Thế là : " Chị ơi , chiều nay 5h em đến trả ....nhé , Chị nhớ ở nhà đấy " . Mình sung sướng thông báo cho khách khác là có món họ mòn mỏi chờ rồi đấy , tối qua mà lấy . Và , 5h , 7h , rồi 8h cũng ko thấy em ý "đánh tiếng "chứ đừng nói là" đến ". Khách kia thì cứ " em qua lấy nhé " . Mình thì cứ " em ơi củ từ " . Sốt ruột call cả chục cuộc , cuộc cuối cùng em ý bảo em ý quên , thôi hnào tiện em ý qua trả sau . Báo lại cho khách kia thì : " ôi giời ạ , mất cả buổi tối , em đang định cùng Chồng đi chơi , chán Chị lắm " . Mình cũng chán bỏ xừ ý chứ . Mình cũng định đi " trà đá chém gió " mà phải ở nhà chờ chờ đợi đợi . Call đếch được , đếch dám đi. Có hôm đang check hàng , điên lên vì bị thiếu 2 thùng hàng mà " chúng nó " kêu phát đủ rồi . Check đi check lại vẫn thiếu . " Bọn kia " thì ngang phè phè . Cáu . ĐT rộn ràng . Ông anh họ : " Tr ơi , khách ...bảo đồ này con chơi mới 4 hôm , thế 35k/tuần thì cứ chia ra tính tiền à ? " Mình : " Ko , 1 ngày cũng tính 1 tuần , đã định mức tối thiểu như vậy rồi ." Mình ngắt máy luôn . ĐT lại gào lên : " Ngta bảo sao mày tính kiểu đấy , chia ra rồi nhân ngày lên " Mình lúc đó là muốn tẩu hỏa nhập ma lắm rồi . Cũng vài bận như thế này rồi . Khách có hiểu được rằng có những món tiền thuê là 35k nhưng tiền pin đã 24k . Chơi 1 tuần cũng ngốn hết pin . Tiền ship thu khách là 25k nhưng thực tế bao giờ mình cũng bù thêm. Cái cũi bóng thu 40k nhưng chỗ xa mình luôn bù ít nhất 20k . 1 cái cũi HQ 2tr450k cho thuê đến lần thứ 3 bị gẫy chốt . Chế lại khách lại chê xấu . Nhưng chả lẽ vứt đi . Hôm HC về , mình như kiểu cô hồn vật vờ . Đến 8h mới chui được vào phòng tắm . Đt reo . Lại vấn đề đồ chơi có cũ ko ? có bẩn lắm ko ? Phải cái dớp . Cả ngày hôm đó đã mệt thì chớ . Toàn khách mới hỏi giống nhau 1 nội dung . Mệt này , ức chế nhiều chuyện này ===> " Dạ , đồ cho thuê mà chị , qua tay bao nhiêu người , toàn đồ cũ cả thôi " Haizzz . Mình cần nghỉ ngơi cho tĩnh tâm , cho thư thái , thoải mái cái tinh thần thôi
Ðề: ...Everyday.... Có món đồ chơi biết bao người đang chờ thuê về cho con . Người ' may mắn " thuê được nhưng con chưa thích ứng ko thích , trả , thuê món khác . Và ngạc nhiên hỏi mình 1 câu khiến mình hết sức buồn : " sao có 3 ngày cũng tính tiền ?" ( Dạ , tiền đó bù vào ship thôi ạ , chứ chưa kể bao cuộc đt nó mới xong được giao dịch ) Chưa bằng hôm nhìn CHồng mặt đuỗn ra mách : " Anh ức lắm , bà ý mắng anh xơi xơi , cầm về 20 chục ngày nay nhưng nó có chơi đâu mà tính tiền " . Mình chỉ biết cười rồi an ủi shipper nhà trồng được là : " Để mai em sang em mắng cho ngta 1 trận nhớ , từ sau thuê đồ phải đưa bằng chứng , chứng minh thuê về ko chạm vào tẹo nào thì em sẽ ko thu tiền thuê , ai lại mắng Anh nhỉ , xương xế !)
Ðề: ...Everyday....Everything.... Sometime....... Mình thích cặp áo này . Nếu moi lợn mình sẽ mua được chúng về . Nhưng . Con mình sẽ ko mặc thể loại xòe xòe , lông lông . Chỉ mặc những gì có siêu nhân hay ô tô mà thôi .](*,)](*,)](*,) Còn mình , chắc sẽ giống ...phù thủy lắm nếu choàng áo này và cầm thêm cái chổi Giờ nếu có vài chục tỷ mình sẽ tha hồ buôn buôn bán bán đủ thứ trên đời . Haha . Nghĩ mà sướng . " Nếu " chỉ là " nếu " mà thôi .
Ðề: ...Everyday....Everything.... Sometime....... Morning! Thời tiết hình như đẹp . Tại ko thấy nắng chói chang qua cửa sổ . Mình ngồi viết những dòng này thì > và < nhà mình đang "chiiến đấu " với nhau .:Cuoi Chồng mình dậy con là : " Chỉ Ba yêu thương con thôi " ==> Yêu thương = trách nhiệm dành cho nhau = chăm lo cho nhau . . Mình sướng thế .\\/ Nhưng có vẻ cái sự " yêu thương , chăm sóc " đó khiến cho nhà cửa ầm ĩ từ sáng sớm thế này thì cũng đặc biệt thật . Hè hè .
Ðề: ...Everyday....Everything.... Sometime....... Nói chung ko được vui vẻ gì cho lắm . Cái công việc " cho thuê đồ chơi " nó khiến mình bận thêm mà thấy buồn buồn . Cách tính tiền thuê của mình với khách luôn linh động để khách thấy thoải mái , ấy mà dường như vẫn " đắt " 95% đồ chơi tậu về được thuê liên tục mà tiền thu về chỉ đủ đóng tiền điện tiền nước . Thật hài hước và ko thể hấp dẫn để ai đó muốn kinh doanh ra tiền . Nói với những người làm kinh doanh cái việc bỏ vài trăm triệu ra để thu về số tiền ko = lãi suất đem gửi Ngân Hàng người ta sẽ cười cho , hoặc coi mình là Ngớ Ngẩn . Đang suy nghĩ . Vì mình đang nghèo lắm , đã thoát nghèo đâu mà theo đuổi cái loại hình " ngông " thế này nhỉ? Suy nghĩ , suy nghĩ ....
Ðề: ...Everyday....Everything.... Sometime....... 2 cái ghế mộc ở trần thượng được mình kỳ công mua sơn về tranh thủ biến hóa thành " đáng yêu " như thế này : Với suy nghĩ sẽ ngồi cafe sáng hoặc tối , sau khi tưới cây xong .... Có ngồi thử nhưng chưa ngồi " thưởng thức " , " tận hưởng " theo đúng nghĩa
Ðề: ...Everyday....Everything.... Sometime....... Tối qua " chém gió " với khách là tớ toàn dậy từ 6h . Hnay khách đến lúc 7h mình vẫn ngủ . Hnay bạn ý mở hàng dễ dãi , thoải mái , lại mua nhiều . Hy vọng ngày hnay thêm vài người như vậy :finga: