Chào các ông bố, bà mẹ trên Lamchame, Pandabooks xin gửi tới các bạn câu chuyện Cây táo. Đây ắt hẳn là một câu chuyện quá quen thuộc với nhiều người, nhưng khi đọc xong, Pandabooks cảm thấy nhiều điều hơn ý nghĩa vẫn được nói tới của câu chuyện. Các bố, các mẹ hãy cùng chia sẻ cảm xúc của mình cho Pandabooks nhé Chuyện cây táo Ngày xửa ngày xưa, có một cây táo rất to. Một cậu bé rất thích đến chơi với cây táo mỗi ngày. Nó leo lên ngọn cây hái táo ăn, ngủ trưa trong bóng râm. Nó yêu cây táo và cây cũng rất yêu nó. Thời gian trôi qua, cậu bé đã lớn và không còn đến chơi với cây táo mỗi ngày. Một ngày nọ, cậu bé trở lại chỗ cây táo với vẻ mặt buồn rầu, cây táo reo to: - Hãy đến chơi với ta. - Cháu không còn là trẻ con, cháu chẳng thích chơi quanh gốc cây nữa. Cháu chỉ thích đồ chơi thôi và cháu đang cần tiền để mua chúng. - Ta rất tiếc là không có tiền, nhưng cậu có thể hái tất cả táo của ta và đem bán. Rồi cậu sẽ có tiền. Cậu bé rất mừng. Nó vặt tất cả táo trên cây và sung sướng bỏ đi. Cây táo lại buồn bã vì cậu bé chẳng quay lại nữa. Một hôm, cậu bé - giờ đã là một chàng trai - trở lại và cây táo vui lắm: - Hãy đến chơi với ta. - Cháu không có thời gian để chơi. Cháu còn phải làm việc nuôi sống gia đình. Gia đình cháu đang cần một mái nhà để trú ngụ. Bác có giúp gì được cháu không? - Ta xin lỗi, ta không có nhà. Nhưng cậu có thể chặt cành của ta để dựng nhà. Và chàng trai chặt hết cành cây. Cây táo mừng lắm nhưng cậu bé vẫn chẳng quay lại. Cây táo lại cảm thấy cô đơn và buồn bã. Một ngày hè nóng nực, chàng trai - bây giờ đã là người có tuổi - quay lại và cây táo vô cùng vui sướng. - Hãy đến chơi với ta. - Cháu đang buồn vì cảm thấy mình già đi. Cháu muốn đi chèo thuyền thư giãn một mình. Bác có thể cho cháu một cái thuyền không? - Hãy dùng thân cây của ta để đóng thuyền. Rồi cậu chèo ra xa thật xa và sẽ thấy thanh thản. Chàng trai chặt thân cây làm thuyền. Cậu chèo thuyền đi. Nhiều năm sau, chàng trai quay lại. - Xin lỗi, con trai của ta. Nhưng ta chẳng còn gì cho cậu nữa. Không còn táo. - Cháu có còn răng nữa đâu mà ăn. - Ta cũng chẳng còn cành cho cậu leo trèo. - Cháu đã quá già rồi để mà leo trèo. - Ta thật sự chẳng giúp gì cho cậu được nữa. Cái duy nhất còn lại là bộ rễ đang chết dần mòn của ta - cây táo nói trong nước mắt. - Cháu chẳng cần gì nhiều, chỉ cần một chỗ ngồi nghỉ. Cháu đã quá mệt mỏi sau những năm đã qua. - Ôi, thế thì cái gốc cây già cỗi này là một nơi rất tốt cho cậu ngồi dựa vào và nghỉ ngơi. Hãy đến đây với ta. Chàng trai ngồi xuống và cây táo mừng rơi nước mắt. Đây là câu chuyện của tất cả chúng ta. Cây táo là cha mẹ chúng ta. Khi chúng ta còn trẻ, ta thích chơi với cha mẹ. Khi lớn lên, chúng ta bỏ họ mà đi và chỉ quay trở về khi ta cần họ giúp đỡ. Bất kể khi nào cha mẹ vẫn luôn sẵn sàng nâng đỡ chúng ta để ta được hạnh phúc. Ta phải sống sao cho trọn đạo làm con. Các bố, các mẹ có nhận ra rằng mình đang quá bận rộn để quan tâm đến cha mẹ hay không? Mình chắc rằng mỗi bố, mẹ trong diễn đàn đều có ba, mẹ già nhưng phải chăng mình vô tâm với ba mẹ. Mình lo lắng vì con ốm, lo lắng để dạy con cho tốt, chăm con cho ngoan, tìm trường cho con, đưa con đi chơi còn lại đôi lúc thờ ơ với ba mẹ. Mình đôi khi quên rằng mình cũng đã từng là một đứa con trong vòng tay ba mẹ, mình nhớ ra rằng mình đôi lúc cáu gắt với ba mẹ, mình thấy ba mẹ không hiểu cuộc sống của mình có nhiều cái lo. Nhưng ba mẹ lúc nào cũng như cây táo kia, hết lòng hết dạ, không cần đền đáp. Người ta nói" Có nuôi con mới biết lòng ba mẹ" nhưng hình như đến khi có con lại dành hết cho con? Các bố, các mẹ hãy nhớ rằng: tình yêu có sức lan tỏa, tình yêu dành cho cha mẹ của chúng ta sẽ đem tới tình yêu cho những đứa con thơ, chính cách ta yêu ba mẹ sẽ dạy cho các bé cách yêu chúng ta.
Ðề: Hãy biết quý trọng món quà lớn nhất thế gian Câu chuyện này rất quen thuộc, được in trong nhiều cuốn sách tu dưỡng tâm hồn đó bạn
Ðề: Hãy biết quý trọng món quà lớn nhất thế gian tất nhiên, truyện này được chia sẽ nhiều trên mạng rồi, chủ thớt post lại để có ai đọc rồi đã quên và ai chưa đọc sẽ nhớ
Ðề: Hãy biết quý trọng món quà lớn nhất thế gian đọc xong thấy mình đang dần giống như chàng trai nọ, hỏi 1 năm ta gọi điện mấy lần về cho bố mẹ, 1 năm ta về thăm bố mẹ được mấy lần, và liệu bố mẹ ta sống được bao nhiêu năm nữa.....
Ðề: Hãy biết quý trọng món quà lớn nhất thế gian một năm chỉ về với mẹ được vài lần. thương mẹ nhớ mẹ quá!
Ðề: Hãy biết quý trọng món quà lớn nhất thế gian Truyện này mình từng đọc rồi, có cả hình minh họa nữa cơ.
Ðề: Hãy biết quý trọng món quà lớn nhất thế gian truyện này trước đây mình cũng đọc rồi. nói chung là cây táo đại diện cho nhiều lắm, không chỉ là cha mẹ mà có thể là bạn bè, là những người yêu quý.....,câu chuyện rất đáng đọc cho nhiều người.
Ðề: Hãy biết quý trọng món quà lớn nhất thế gian chuyện này khá phổ biến, mình đọc ở đấu đó rồi Dù sao cũng cảm ơn bạn đã chia sẻ, câu chuyên hay và nhiều ý nghĩa