Chị không biết mình chở con về bằng cách nào. Suốt từ lúc đó chị chỉ nghĩ được một điều là con gái chị sẽ thế nào sau này nếu vợ chồng chị chia tay. Sắp đến Giáng sinh, chị Hạnh thấy hào hứng lắm. Chị vạch ra bao nhiêu là kế hoạch cho cả gia đình, nhất là với cô con gái 5 tuổi. Giáng sinh năm nay rơi đúng vào chủ nhật, vậy là nhà chị có cả ngày thứ 7 và chủ nhật để rong chơi và vui vẻ. Lâu lắm rồi, vợ chồng chị không có dịp cùng đưa con đi chơi. Không hiểu công việc của chồng chị dạo này bận bịu thế nào mà anh thường về muộn hơn so với bình thường. Dù không về quá khuya nhưng anh cũng không về sớm ngày nào, kể cả cuối tuần để cả nhà cùng đi ăn hoặc cùng đi chơi đâu đó. Chị có hỏi thì anh bảo đang có dự án mới nên phải tập trung làm cho ổn định. Vậy là nghe lời chồng, chị một mình chở con đi chơi công viên, đi ăn kem, đi sinh nhật, về ông bà ngoại… Lần nào con bé cũng hỏi: “Sao bố không đi cùng mẹ con mình? Bố không yêu mẹ con mình nữa sao?”. Chị Hạnh cũng không biết trả lời con ra sao, mà có bảo chồng chị trả lời thì cũng không biết trả lời con vào lúc nào, vì lúc anh về thì con đã ngủ và lúc con dậy thì anh đã đi rồi. Đến Giáng sinh này, chị muốn anh dành một hai ngày với vợ con, để cả nhà tìm lại không khí vui vẻ, đầm ấm, hạnh phúc ngày nào. Chị muốn cả hai sẽ đưa con đi mua sắm ở một trung tâm thương mại, ở đó có cảnh đẹp, cả nhà sẽ chụp những bức ảnh đẹp để làm kỉ niệm. Rồi sau đó cả nhà sẽ đi ngắm phố phường và ăn món KFC, món ăn mà con gái chị rất thích. Ngày hôm sau sẽ liên hoan ở nhà và đi về thăm nhà ngoại… và kế hoạch còn dài dài nữa, tùy theo hoàn cảnh… chị Hạnh nghĩ thế. Cô con gái tỏ ra vô cùng vui mừng, nó cứ tíu ta tíu tít từ mấy ngày trước đó, luôn miệng hỏi mẹ đã nhắc bố chưa, đã hỏi bố chưa, hôm đó bố có bận không, bố có đi cùng hai mẹ con không… Nhìn cái dáng vẻ hớn hở của con mà chị không nỡ làm nó thất vọng. Chỉ tỉ tê anh hàng tối, chỉ mong anh dành chút thời gian cho con gái vì con đang háo hức lắm. Cuối cùng anh cũng đồng ý, nhưng chỉ được một buổi thôi. Ngày Giáng sinh, ai ra đường trông cũng vui vẻ. Nhìn cô con gái tung tăng nắm tay bố mẹ, nở nụ cười toe toét khi bố đưa máy ảnh lên chụp ảnh hay khi bố bê đĩa KFC đặt trước mặt con gái… chị Hạnh không thể giấu nổi niềm xúc động. Chị thấy cay cay ở mắt, hạnh phúc của con trẻ quá đơn giản, vậy mà lẽ nào người làm cha mẹ lại không đem lại được cho con. Nghĩ vậy, chị tự nhủ lòng từ nay sẽ cố gắng bù đắp thêm cho con, sẽ cố gắng “nịnh” chồng biết sắp xếp công việc để dành thời gian bên con nhiều hơn. Tối hôm đó, con gái chị ngủ rất ngon với nụ cười trên môi. Ngày hôm sau, khi anh bảo bận đi làm thì chị lại đưa con đi chơi. Hai mẹ con quyết định đi xem xiếc. Ngồi trên hàng ghế khá gần sân khấu, tai chị như ù đi không nghe nổi con gái nói gì, mắt chị như nhòa đi khi thấy anh ngồi hàng ghế đối diện phía bên kia. Anh không đi một mình, anh đi cùng một người phụ nữ trẻ và một cậu bé khoảng 2 tuổi. Cậu bé ríu rít nói chuyện với bố và chỉ trỏ gì đó về phía những con vật đang biểu diễn, người phụ nữ cũng cười nói với cậu bé và với anh. Chị thấy anh cũng cười rất tươi, nụ cười mà lâu lắm rồi chị không thấy xuất hiện trên mặt anh mỗi khi anh ở nhà với vợ con. Ngay cả con gái chị cũng nhận ra bố, nó ríu rít: “Mẹ ơi bố kìa, mẹ gọi bố đi”. Chị không biết mình chở con về bằng cách nào. Suốt từ lúc đó chị chỉ nghĩ được một điều là con gái chị sẽ thế nào sau này nếu vợ chồng chị chia tay. Anh thừa nhận anh đã đi cùng mẹ con người phụ nữ đó, và sự thật dần được sáng tỏ. Cậu bé đó đúng là con trai anh, nó là kết quả của một lần anh lầm lỡ nhưng không hề hay biết. Người phụ nữ đó đã giấu anh về đứa con, anh cũng không mảy may nghi ngờ và nhanh chóng kết thúc mối tình vụng trộm đó khi chuyến công tác kết thúc. Cho đến mấy tháng gần đây, hai mẹ con họ tìm đến anh bởi cả hai sắp chuyển sang định cư ở nước ngoài mãi mãi. Trước khi đi, mẹ đứa trẻ muốn anh nhìn nhận con mình và hành động như một người cha thực sự nếu không cô ấy sẽ công khai mọi chuyện với gia đình anh. Đứa trẻ được xác định đúng là con anh, vậy mà giờ đây, mẹ nó chỉ cho anh quyền được làm bố trong mấy tháng, nếu không, có thể anh sẽ mất luôn cả gia đình hiện tại và biết đâu anh không còn được hàng ngày bên cô con gái bé bỏng nếu vợ con bỏ anh. Anh cũng không rõ mẹ đứa bé làm vậy là vì con hay chỉ để trả thù anh. Anh cắn răng nói dối vợ con là bận công việc để làm mọi thứ như một ông bố thực thụ đối với đứa con mà anh vừa được biết đến sự hiện diện của nó chưa lâu. Nhưng thời gian bên con, anh xót xa nhận ra rằng, sau này khi nó theo mẹ đi rồi, nó sẽ thiếu thốn tình cảm của người cha lắm lắm và anh cũng sẽ rất nhớ con. Và nếu con gái anh sau này hiểu chuyện, liệu nó sẽ nghĩ thế nào về người bố này. Trẻ con chẳng có tội tình gì mà phải chịu thiệt thòi, mọi cái tội đều là ở người lớn. Chỉ vì sự vô trách nhiệm của người lớn mà con cái phải chịu sự thiếu thốn tình cảm. Không ai vẽ đường được cho chuyện tình cảm, nhưng thiết nghĩ, người lớn chúng ta có làm gì thì cũng nên nghĩ đến con cái của mình trước đã.
Kiến thức mẹ cần biết trước khi sinh bé Mang thai và làm mẹ là một trải nghiệm tuyệt vời trong cuộc đời mỗi người phụ nữ. Nhưng để mang thai khỏe mạnh, giúp thai nhi phát triển tốt, và chăm sóc trẻ trong những năm đầu đời không phải là việc mà người phụ nữ nào cũng dễ dàng làm được. Lớp Tập huấn Tiền sinh sản và chăm sóc bé ra đời nhằm giúp các bà mẹ có được những thông tin, kiến thức bổ ích về dinh dưỡng, các cách thức chăm sóc, rèn luyện sức khỏe trước khi sinh, các bước chuẩn bị để lâm bồn như thế nào, cách chăm sóc trẻ sơ sinh. Đặc biệt lớp học còn được các chuyên gia tâm lý đến giải đáp những thắc mắc cho các mẹ về tâm lý trong thời kỳ thai sản, tâm lý bà mẹ sau khi sinh con, giúp các bà mẹ có những bước chuẩn bị sẵn sàng bước vào thời kỳ làm mẹ. Thông qua lớp học, đã phần nào hạn chế được những ca sinh non, xảy thai đáng tiếc khi bà mẹ kém hiểu biết. Hội thảo tiền sản đã giúp cho các bà mẹ có một cái nhìn tổng quan về quá trình mang thai và chăm con sau sinh đặc biệt đã cung cấp cho các ông bố những kiến thức bổ ích để quan tâm đến sức khoẻ và tâm lý của vợ trong thời kỳ này. Qua đó, góp phần hạn chế được tình trạng ly hôn vì những khó khăn, bối rối khi các gia đình có thêm một thành viên mới. Lớp học do chuyên gia dinh dưỡng từ Viện Dinh Dưỡng Quốc gia, hộ sinh Bệnh viện Phụ sản Hà Nội, chuyên gia tư vấn tâm lý thuộc trung tâm tư vấn tâm lí trực tiếp hướng dẫn. Đặc biệt, các bà mẹ khi tham gia lớp học này còn có cơ hội được các bác sỹ có uy tín ở BV Phụ sản Hà Nội trực tiếp giúp đỡ trong suốt thời kỳ mang thai và khi sinh nở. Sau khi tham gia khóa học các bà mẹ mang thai được trang bị đầy đủ kiến thức, thông tin để tự tin vượt cạn và chăm sóc con mình tốt hơn. Quà tặng cho các bà mẹ tham gia lớp học: Bảng tổng hợp các chất dinh dưỡng, Lịch tiêm phòng cho bé, Thực đơn ăn dặm cho bé, Bảng danh sách các đồ dùng cần mua cho mẹ và bé, Các địa chỉ bán sản phẩm uy tín cho mẹ và bé, quà tặng từ các nhà tài trợ, . . . Để biết được lịch học và đăng ký tham gia khóa học, độc giả liên hệ: Ms. Lê Vân - Mobile: 0976 422 025 Email:levan@**************.com.vn Địa chỉ: P907, Nhà N06, Trần Đăng Ninh, Cầu Giấy, HN Điện thoại/Fax: 04. 628 11947
Giúp bố “kết thân” với baby mới sinh Với một vài ông bố, trở thành bạn thân của “bé xíu” trong nhà dễ như cái búng tay. Song cũng không ít người mới lên chức cha phải lóng ngóng và bối rối trong một thời gian dài. Đây, cách giúp bạn phát triển “tình bằng hữu” với thiên thần bé nhỏ. “Bạn thân” là gì? Tất nhiên không giống tình bạn của người lớn. Làm “bạn thân” với đứa con mới sinh đồng nghĩa với bảo vệ cho bé an toàn, cho bé ăn, và cả yêu thương bé thật tự nhiên, bản năng nữa. Một nhiệm vụ khó khăn hơn cả là dạy bé biết đáp lại yêu thương. Mất thời gian đấy! Rất nhiều ông bố cảm thấy như đã “gặp” và “quen biết” con ngay khi nhìn thấy bé trên màn hình siêu âm. Song cũng không ít người phải đợi đến lúc bé chào đời mới thấy rằng mình thực sự có con, mình thực sự làm bố từ thời khắc ấy. Bạn đừng hy vọng có được 60 cung bậc tình cảm trong vòng 60 giây. Sự kết nối với con không có được ngay từ cái chớp mắt đầu tiên hay từ lúc cắt dây rốn. Con của bạn là một cá thể độc lâp, có tính cách, đặc điểm riêng. Và để “thân” được với nhau, hai cha con nhất thiết phải “tìm hiểu”. Khởi đầu, bé sẽ chẳng làm gì nhiều ngoài ngủ, ăn, và khóc. Khí thế “kết thân với con” đang hừng hực trong ông bố trẻ là bạn có thể vì thế mà tắt ngấm. Song đừng vội nản, mọi việc mới chỉ bắt đầu. Rồi sẽ có lúc bé biết cười, biết ngồi, biết bò… Một khi bé trở nên linh hoạt hơn, tương lai mối thân tình cha con sẽ sáng sủa hơn đấy. Bạn không đơn độc - Nếu bạn hoàn toàn không thấy gắn bó với con, đừng lo lắng. Bạn không phải ông bố duy nhất cảm thấy như vậy lúc ban đầu. - Đừng mong thế hết vai trò của mẹ bé. Hãy giúp vợ một tay trong việc chăm sóc con, nói với cô ấy rằng bạn muốn được thân thiết với bé hơn. - Hãy tìm đến cả những người đã làm cha như bạn để chia sẻ và học hỏi kinh nghiệm. Bí quyết nho nhỏ - Hãy nhớ rằng bạn đóng vai trò quan trọng và duy nhất trong cuộc đời của bé, vai trò của một người cha. Đừng nghĩ mình kém quan trọng khi “so bì” với vai trò của mẹ bé. - Nên biết trước rằng cảm giác lo lắng, bối rối hay quá tải là hoàn toàn bình thường khi mới có con. Hãy nói chuyện với vợ, với bạn bè, với những ông bố khác nếu bạn thấy cần được chia sẻ. - Hãy có mặt trong hành trình mỗi ngày của bé, rồi bé sẽ nhận ra ai là người “chăm sóc chính” của mình. Hãy cho bé ăn, cho bé tắm và cho bé ngủ thường xuyên hết mức có thể. - Chơi cùng bé - rồi bé sẽ dành cho bạn tất cả sự quan tâm, và bạn cũng vui như bé. Hai cha con có thể bơi hoặc cùng nhau nghe nhạc. - Hát, nói chuyện và đọc sách cho bé nghe - Hát những bài hát bạn yêu thích, nói những điều bạn muốn được chia sẻ hoặc kể cho bé nghe những câu chuyện do chính bạn “sáng tác”. - Đừng quên vuốt ve, cù kít và chơi đùa, ôm ấp bé. Những màn “âu yếm” như thế này thực sự giúp gắn kết tình cảm cha con. - Dành tặng mẹ của bé những lúc nghỉ ngơi bằng cách tự trông bé. Như thế, bạn cũng tự tin hơn trong việc làm cha đấy. - Tự nói với bạn thân “mình là ông bố tuyệt vời”. Bạn càng tự tin, bình tĩnh và hạnh phúc, tình cảm cha con càng gắn bó.
Dành cho các bậc phụ huynh Luôn cố gắng dành ra ít nhất hai giờ mỗi ngày để chuyện trò với con cái, khiến chúng luôn thấy rằng gia đình mãi là chỗ dựa vững chắc. Đừng ngần ngại khi bày tỏ cho con cái biết cảm xúc thật của mình. Chúng rất muốn được chia sẻ cùng bạn. Đối xử với các con một cách công bằng, không thiên vị. Đừng sợ nói câu: "Ba/ mẹ không biết". Luôn chân thật. Không nên kỳ vọng quá khả năng con của bạn. Đừng biến chúng thành công cụ thực hiện giấc mơ cho bạn. Mời bạn bè đến chơi để tập cho trẻ khả năng giao tiếp. Để các con tự phát huy mặt mạnh yếu khác nhau. Đừng gò ép. Chỉ cho trẻ thấy đâu là giới hạn cho các hành vi của chúng. Lắng nghe ý kiến các con của bạn dù có đôi khi con nít. Chấp nhận mọi khó khăn xảy đến. Làm gương cho trẻ.
Bố mẹ vô tình dạy con nói dối Đang bận thì chuông điện thoại réo, chị Hải bảo cậu con trai bốn tuổi: "Ai hỏi thì con bảo mẹ đi làm chưa về nhé". Cậu bé nhấc điện thoại lên, trả lời theo đúng ý mẹ. Chị khen con "giỏi". Cũng như nhiều ông bố, bà mẹ khác, chị Hải đã vô tình dạy cho con những bài học đầu tiên về nói dối. Những người làm cha mẹ luôn đòi hỏi con phải "khai thật" với mình và trong thâm tâm ai cũng mong muốn con cái trở thành người trung thực. Thế nhưng, chính họ lại làm cho con "rối loạn" vì "nói một đường, làm một nẻo". "Chuyện con nít" Nghỉ hè, vợ chồng chị Chuyên, TP.HCM đưa hai đứa con gái về quê ở miền Trung. Khi chuyến tàu tốc hành chuyển bánh, chị Chuyên dặn cô con gái nhỏ: "Chú soát vé hỏi con bao nhiêu tuổi, con trả lời năm tuổi nhé". Cô bé ngạc nhiên: "Nhưng con đã sáu tuổi, học gần xong lớp một rồi mà". "Khai đúng tuổi để người ta bắt mua vé. Mẹ đã mua ba vé, con nằm chung giường với chị là ổn rồi!". Cô bé cũng nói theo mẹ, nhưng khi người soát vé đi khỏi, cô bé càu nhàu với chị: "Em đã sáu tuổi rồi, em không thích năm tuổi, vì phải học lại lớp chồi". Chị Chuyên không biết, mình vừa dạy cho con bài học thiếu trung thực chỉ vì cái lợi nhỏ trước mắt. Vợ chồng anh Hoàng cũng rơi vào trường hợp này. Trong bữa cơm, anh Hoàng than phiền với vợ về những kế hoạch mới ở công ty mà anh không đồng tình với quan điểm của giám đốc. Chị vợ góp ý với chồng: "Anh cứ làm ra vẻ ủng hộ cấp trên, để người ta khỏi để ý đến mình. Cứ bảo là anh đang học thạc sĩ, nên bận nghiên cứu tài liệu". Đứa con gái 12 tuổi chen ngang: "Chuyện gì con không thích là con nói liền" thì bị mẹ lên lớp: "Chuyện của con toàn là chuyện con nít, thích hay không thích chẳng có gì quan trọng. Khi nào con lớn, con mới biết, đâu phải lúc nào mình cũng nói theo ý của mình". Cha mẹ phải gương mẫu Ngay từ lúc lên hai, trẻ sẽ ghi nhớ và bắt chước theo mọi câu nói, hành vi, cử chỉ của bố mẹ. Nhiều người nghĩ, có những lời nói dối vô hại, nên hồn nhiên "phổ biến" cho con. Khi đi mẫu giáo, đến trường, có thêm những mối quan hệ ngoài gia đình, qua giao tiếp với bạn bè, người lớn... trẻ còn có nhiều cơ hội học bài học "trung thực hay không". Vì thế, cha mẹ cần phải giám sát con để kịp thời chỉnh sửa những biểu hiện thiếu trung thực nơi trẻ. Thái độ của cha mẹ quyết định sự thành thật hay gian dối của con. Khi trẻ ý thức được rằng nói thật sẽ bị cha mẹ la mắng, trừng phạt thì nó sẽ bắt đầu áp dụng "chiêu" nói dối. Một đứa trẻ nói dối cũng rất khổ tâm vì phải sống trong trạng thái áy náy, lo sợ bị phát hiện. Nếu con có lỗi và chịu nói thật, cha mẹ đừng trách mắng mà nên xử lý thật công bằng, phân tích lỗi, yêu cầu con không được tái phạm, đồng thời động viên tinh thần dũng cảm nói thật của trẻ. Điều cần thiết nhất là bố mẹ nên để con thấy được nhiều tấm gương trung thực, trong đó, mình phải là người gương mẫu nhất. Bạn cũng có thể cho con tiếp cận với những cuốn sách, bộ phim nói về những nhân vật thật thà, thẳng thắn cùng với lời bàn của cha mẹ.