Tâm sự Không Có Cảm Xúc Gì Với Bố Vì Bố Quá Khó Chịu

Thảo luận trong 'Các vấn đề gia đình khác' bởi nayeonirene, 23/4/2018.

  1. nayeonirene

    nayeonirene Thành viên tập sự

    Tham gia:
    23/4/2018
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    em là con trai út trong gia đình 2 chị em, em ở cùng gia đình em từ bé đến lớn đã đc 19 năm và cũng 19 tuổi luôn, trong gia đình, em không thể chịu nổi tính cách và cách kiểm soát của bố em, em thật sự rất ức chế. Hơi nặng lời tí, kể cả bố em có đi hay bị làm sao em cũng ko có 1 cảm xúc nào là cảm giác thương hay mất bố (100%). Em mặc dù 19 tuổi nhưng làm gì đi đâu ở đâu, ăn mặc, nói năng đều bị bố em soi và bắt ép từng tí một, về nhà em có cảm giác như bị theo dõi cả ngày rất ngột ngạt, em là 1 người rất bình thường không phải là những đứa con phá phách, đàn đúm, đú đởn, hùa nhau vs những thứ như lên bar, hút hít, gái gú nhưng em đi đâu cũng bị bố hỏi sđt từng người, đi với ai, đi làm gì, mấy giờ về, đến phải gọi lại để biết là đi đường an toàn không bị xe tông chết...! em chỉ cần mắc 1 lỗi như là ăn để 1 tay xuống, ko cầm bát lên là bị chửi và bố và em lại cãi nhau, rồi bố em lại lái sang chuyện học hành, tương lai 20 năm sau, đi ngủ, đi ỉa, cãi nhau lan sang tất cả mọi thứ dù chỉ là việc em ăn để 1 tay xuống bàn. Em đi chơi vs bạn đêm giao thừa, vì đi với bạn thân nên em ăn mặc khá thoải mái, quần short ngắn, đi tông nhưng bố em cũng không chịu cho em mặc thế vì sợ người khác nhìn vào đánh giá gia đình ra ngoài đêm giao thừa ăn mặc như thằng nhà quê, ăn mày??? em đi làm trông quán net gần nhà làm kiểu parttime cũng bị bố nói vì người trong xóm biết là có thg con vô học ngồi net và đánh giá gia đình??? em ngồi đâu mà đóng cửa vào cũng bị bố vào chửi và mở lại cửa sổ ra và bảo em sợ ánh sáng và ngại giao tiếp xã hội và lại cãi nhau linh tinh 1 lần nữa. còn rất nhiểu kiểu của bố em mà em không nói được hết! em thực sự hết thuốc chữa vs bố em và rất ức chế bố em. từ khoảng lớp 7 đến giờ em không nói chuyện và bắt chuyện bố em 1 lần nào mặc dù là ở cùng nhau, em luôn phớt lờ, về không chào bố, coi như bố không có nhà. à để em kể thêm luôn, bố em trước khi đi phải dí hẳn mặt bố em vào gần bắt em chào, rồi đi ra ngoài 1 tiếng quay về, lại đứng trước mặt em mặt buồn bã thất vọng nhìn thằng con "bất hiếu, vô dụng" chào 1 lân nữa. đi ra ngoài cả ngày hay mấy hôm đã dành, đây đi có 1 lúc mà bắt chào hết! Em chỉ lên đây để tâm sự và than thở với các bác, anh chị đang làm bố mẹ ở trên này vì không biết vào đâu để tâm sự than thở nữa!
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi nayeonirene
    Đang tải...


Chia sẻ trang này