Chào các mẹ! Chuyện MC-ND vốn là chuyện muôn thuở, em cũng đọc nhiều tâm sự của các mẹ trên này kể về mối quan hệ đầy khó khăn giữa MC-ND, đọc để chia sẻ, để rút kinh nghiệm. Nhưng chuyện của em thì ko giống tâm sự của mẹ nào trên này cả, nên em lập topic này, mong được các mẹ quan tâm & cho em lời khuyên trong cách cư xử với MC để gia đình hạnh phúc. Trước hết là về em: Em sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình làm kinh doanh, bố mẹ đều bận rộn tối ngày, và tập trung nhiều về kinh tế. Em có 1 chị gái & 1 em trai. Có lẽ vì là đứa "ở giữa" nên em ít được quan tâm, lo lắng như chị (là con đầu lòng, sức khỏe lại ko tốt) hay em trai (là con út, là cháu đích tôn). Chính vì thế, em lớn lên với phần nhiều tính cách là độc lập, mạnh mẽ, quyết đoán nhưng có phần bướng bỉnh & lạnh lùng. Với bố mẹ, em hầu như ko mấy khi trò chuyện, tâm sự 1 cách tình cảm như những đứa con gái khác. Em chỉ nói chuyện với bố mẹ khi gia đình có việc gì đó, mang tính chất đóng góp ý kiến để giải quyết vấn đề nhiều hơn. Ngược lại với gia đình chồng em: Mọi ng sống hết sức tình cảm. Có chuyện gì cũng kể cho nhau nghe, từ to đến nhỏ, từ xa đến gần. Quan tâm đến nhau từ những thứ nhỏ nhặt nhất. Chia sẻ với nhau từ những chuyện vụn vặt nhất. Và mâu thuẫn bắt đầu từ đây: Gia đình chồng muốn em phải cởi mở hơn, chịu khó trò chuyện, tâm sự với mọi người để tăng cường tình cảm. Nhưng em ko làm được. Lấy chồng được hơn 5 năm, nhưng em mới chỉ sống với nhà chồng (gồm có MC và em gái chồng) được hơn 2 năm. (Chồng em là bộ đội, hồi đầu mới cưới nhau thì cả tháng chồng em mới về nhà được 1 lần. Kinh tế lúc đó cũng chưa có gì, mà em lại có con ngay sau khi cưới, nhà chồng thì xa nên để tiện cho công việc thì em ở nhà bố mẹ đẻ.) Trong thời gian ở nhà bố mẹ đẻ, lúc có bầu thì hàng tháng em đều về thăm MC. Đến khi sinh xong, con nhỏ thì em chỉ cho con về quê được vào Tết và các ngày lễ dài, bình thường thì gọi điện về trò chuyện, hỏi thăm hàng tuần thôi ạ. Cho đến khi kinh tế ổn hơn, thu xếp được chỗ ở, em đón MC và em chồng (lúc ấy vừa tốt nghiệp ĐH, bắt đầu đi làm) xuống ở cùng. (Chồng em thì ở đơn vị cả tuần, đến cuối tuần mới về, đầu tuần lại đi.) Với em chồng: Em ấy ít hơn em 3 tuổi, tính tình thoải mái, nói nhiều nên cũng dễ gần. Em và em ấy khá thân thiết, có chuyện gì em ấy cũng kể cho em nghe. Em cũng thường trò chuyện với em ấy do cảm thấy dễ tìm đề tài để nói: Công việc, đầu tóc, quần áo, mua sắm.... Em thấy mối quan hệ chị dâu - em chồng khá tốt. (Người ngoài nhìn thấy em chị em hay đi cùng nhau: đi mua sắm, gội đầu, làm tóc, spa... thì cũng bảo ít có CD-EC nào thân thiết được như thế.) Nhưng với mẹ chồng: Em tự nhận mình là 1 người may mắn khi có 1 người MC tốt. MC em chăm chỉ, chịu khó, thương con yêu cháu nên giúp đỡ em rất nhiều trong việc chăm con cũng như việc nhà. Mẹ cũng là người tình cảm, quan tâm đến mọi người, cũng ko hay xét nét. Vì thế, mẹ cũng mong em cư xử giống như em chồng em, nghĩa là hay nói, hay chuyện trò, hay chia sẻ... Mà em ko làm được... Ví dụ: - Đối với hàng xóm láng giềng: Sáng em đưa con đi học rồi đi làm, tối về thì ăn cơm, tắm rửa, chơi với con, nghỉ ngơi... nên hầu như ít khi ra ngoài. Nếu có gặp những người xung quanh thì cũng chỉ chào hỏi, thăm hỏi xã giao kiểu như: Cười + chào rồi hỏi Chị đi làm muộn thế ạ? Anh đưa bé đi học à? Bà đi chợ sớm thế ạ?... rồi thôi. Chứ em ko có thói quen hỏi thăm kỹ lưỡng kiểu như nhà có bao nhiêu ng, bao nhiêu tuổi, làm nghề j.... Mà những chuyện như thế, MC hay chồng em sau vài ngày là biết hết. Và gặp ai cũng trò chuyện như thân quen từ lâu lắm rồi. >>> Thế là hàng xóm đánh giá là em khó gần. Và ngta nói như vậy với MC em. (Chồng em thì tối về nhà cũng thỉnh thoảng sang nhà hàng xóm uống chè nói chuyện với các anh em bên nhà hàng xóm nên cũng được mọi ng nhận xét là xởi lởi, dễ gần.) - Đối với MC: Nói thật là đi làm cả ngày nên bình thường em cực hiếm khi nói chuyện với MC. Hàng ngày chỉ chào hỏi lúc ra khỏi nhà đi làm & lúc về. Lúc ăn cơm thì thỉnh thoảng em mới nói, còn cơ bản là em chồng em nói cả bữa . Cơm nước, dọn dẹp xong xuôi thì em cho con học hoặc chơi với con. Giờ bầu bí thì đi nằm nghỉ. Còn MC em thì xem phim/ TV cả buổi tối. May ra chỉ có cuối tuần được nghỉ ở nhà cả ngày thì em có nói chuyện với MC, nhưng cũng ít. Trừ khi nhà có việc gì đó như về quê, giỗ chạp, cưới xin, việc họ hàng... hoặc những việc cần tham khảo ý kiến của em thì em mới nói (và những lúc đó thì nói cũng nhiều.) Ngoài việc ít nói ra thì em vẫn thể hiện sự quan tâm như thỉnh thoảng mua đồ cho mẹ (từ quần áo lót đến đôi dép, cái khăn mặt... em cũng để ý thấy đồ của mẹ cũ là mua mới luôn.), nhắc con buổi tối trước khi đi ngủ chúc bà đi ngủ... >>> Chung quy lại là MC & chồng em bảo em quá lạnh lùng, ít nói, ko tình cảm, ko biết quan tâm đến mọi ng và muốn em thay đổi. MC em cũng biết tính của em như thế là do sinh ra và lớn lên trong môi trường gia đình như thế nên ko bảo là ko trách, chỉ muốn em cố gắng mở lòng để MC-CD có thể gần gũi như mẹ đẻ - con gái. Còn em thì chưa biết thay đổi ntn. (Bao nhiêu năm em chưa từng tâm sự, chia sẻ với cả bố mẹ đẻ chứ chưa nói đến MC, hic ). Em thấy hoang mang, ko biết bắt đầu từ đâu & thay đổi ntn. Mà vì chuyện này, em & chồng em đã cãi nhau ko biết bao nhiêu lần vì với chồng em, MC em là quan trọng nhất, việc em ko quan tâm, gần gũi với mẹ là ko thể chấp nhận đc. Còn em thì ko biết phải thay đổi ntn, thậm chí ko biết muốn nói chuyện với MC hàng ngày thì nói chuyện j... Các mẹ thông thái góp ý & cho em lời khuyên với. Em cảm ơn các mẹ nhiều nhiều!
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? đối với 1 ng mạnh mẽ lanh lùng thì việc chia sẻ là khó khăn lắm, nhưng mới đầu c có thể thử hỏi thăm về cháu onha ra sao, rủ bà đi chợ, mua sắm cùng, chọn các chủ đề thường ngày ấy ak, e cũng chỉ biết có thé thôi ak
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Cảm ơn em đã tư vấn nhé! Bé nhà chị đi học cả ngày, sáng chị đưa đi, chiều bà đón về thì cho sang hàng xóm chơi hoặc xem hoạt hình để bà nấu cơm. Thế nên thời gian bà cháu chơi với nhau cũng ít. Chị về đến nhà thì tắm rửa cho con rồi cả nhà ăn cơm luôn. Chỉ hôm nào chị về muộn thì bà cho cháu ăn cơm trước thôi. Những hôm như thế thì chị về đến nhà là bà cũng kể luôn là bé ở nhà ntn rồi (ko cần chị hỏi ). Và chị chỉ hỏi thêm hoặc vâng dạ thôi, chứ cũng ko biết hỏi j nữa . Về việc rủ bà đi chợ & mua sắm: Chị sẽ thử cách này. Từ trước tới nay, chị chỉ đi chợ với bà khi cần mua đồ sắm Tết thôi. Còn đi mua sắm, chị toàn đi cùng em chồng. Đi chợ nấu ăn thì chị đi cùng chồng hoặc MC đi 1 mình từ sáng sớm, lúc cả nhà chưa ai ngủ dậy. Chị sẽ cố gắng để tăng thời gian dành cho gia đình, cũng như cố gắng để nói nhiều hơn (dù giờ cũng chỉ nghĩ là mình sẽ hỏi han là chính chứ chưa biết sẽ kể chuyện j của mình...). Cảm ơn em nhé!
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Đọc chuyện của bạn mà cứ như là chuyện của mình vậy. Mình cũng là người khá ít nói, trong bữa ăn chủ yếu là chồng nói, mình chỉ hỏi thăm con cái về chuyện học hành, nhắc con ăn cơm, và đút cơm cho cu út ăn thôi. Nhà chồng mình cũng toàn là người nói nhiều nên cũng nhắc mình khá nhiều về việc này. Tính mình khép kín ít khi tâm sự với ai, thậm chí cả với em gái ruột và bố mẹ đẻ. Nhiều lúc cũng muốn nói chuyện với bc chồng nhưng nghĩ tới những việc họ đối xử với vc mình thì mình lại không muốn mở lòng.
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Đọc chuyện của chị mà em ngỡ như chuyện của em, hic. có cái khác là nhà em chưa có em bé nên cũng càng ít lý do chuyện trò hơn, hic. lúc nào cũng luẩn quẩn trong nhà. Bmc em vs mọi ng thì vẫn bảo em là ít nói, ít quan tâm đến gia đình. hic. mà tính em nó từ bé đã tự lập như thế rồi. Giờ cũng chẳng bt làm thế nào nữa.
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? >>> Thú thật là mình cũng có 1 chút áp lực tâm lý nên nhiều khi cảm thấy khó mở lòng. Hồi VC mình chưa cưới nhau, do là người mê tín nên MC mình đi xem bói rất nhiều nơi & đều có 1 kết quả chung là 2 VC mình ko hợp tuổi, túm lại là nếu lấy nhau thì mình sẽ sát chồng. >>> Gia đình chồng mình (lúc ấy mới là ng yêu) bắt 2 đứa chia tay, thậm chí MC gọi điện cho mình để khuyên 2 đứa chấm dứt. Lúc ấy mình cũng mệt mỏi đến độ đồng ý chia tay, chỉ có chồng mình là kiên quyết ko buông nên 2 đứa mới đến đc với nhau như ngày hôm nay. Dù rằng khi đồng ý cho 2 đứa cưới nhau rồi thì MC cũng như gia đình/ họ hàng nhà chồng đều đối xử tốt với mình, ko ai nhắc lại chuyện ngày ấy, nhưng nó đã như 1 vết xước khiến mình co lại. Khi cưới nhau rồi, chưa kịp vun đắp tình cảm để yêu thương thực sự (mình nghĩ tình cảm cũng cần thời gian chứ ko phải cứ cưới về xong là mình có thể yêu thương hết mọi ng trong gia đình chồng được) thì đã bị nhắc nhở là phải quan tâm, phải chia sẻ, phải abc... thế nên càng cảm thấy ức chế, càng khó cởi mở hơn. Vì chuyện này mà VC mình cãi nhau ko biết bao nhiêu lần rồi đấy . Thế nên mình mới lập topic này để có thể chia sẻ với mọi ng, mong rằng dần dần mình sẽ cởi mở được nhiều hơn... Đúng là vốn dĩ tính của mình như thế, thay đổi chẳng dễ dàng gì nhỉ? Dĩ nhiên trong gia đình, mọi ng chuyện trò rôm rả thì cũng vui vẻ, đầm ấm hơn. Nhưng mỗi ng một tính, làm sao mong chờ ai cũng giống ai được... Thế nên mới bế tắc, mới khó khăn, phải ko em?
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? với mình chắc sẽ ko bao giờ mỏ lòng với mẹ chồng.vì bà ấy quá khốn nạn với mình
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Hic, em chia sẻ với chị nhé! Ko phải ai cũng may mắn có 1 ng MC tốt. Sống theo kiểu nước sông ko phạm nước giếng nhiều khi đã là tốt lắm rồi. Còn nếu xui xẻo gặp phải MC tệ bạc thì làm sao để sống được đã khó, nói gì đến chuyện mở lòng hả chị?
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? em cũng thấy mình trong câu chuyện của chị, nhà ny em thích dạng con gái khéo léo vồ vập. em thì ko thể thế :-s với bạn bè em nói nhiều lắm. nhưng phải thân quen rồi. chứ em còn đan sợ nhà đấy như sợ cọp, sao dám nói nhiều :-s
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Bạn có 1 MC tốt và 1 cô em chồng ko hay soi mói , xét nét chị ck như vậy là happy lắm đó! Vì thế theo mình b mở lòng ra 1 chút , môi ngày nói nhiều thêm 1 vài câu dần già r thành quen mình cũng sẽ cởi mở hơn Trước hồi nhỏ m lầm lì ít nói lắm nhưng từ hồi vào cấp 2 đi học gặp đúng tụi bạn thân cno nói nhiều nên chơi vs bạn m cũng lấy tính , h đi đâu cũng bắn như súng liên thanh này mn ơi! Cố lênm
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Với bạn bè hoặc đồng nghiệp thì em vẫn nói chuyện được bình thường, ko đến nỗi bị coi là lầm lì ít nót đâu ạ. Vì em thấy với những người đồng trang lứa thì có nhiều đề tài để nói hơn. Hồi đi học thì nói chuyện với bạn về học hành, trường lớp, những mối quan hệ chung... Đi làm thì nói chuyện với đồng nghiệp về công việc, thỉnh thoảng cũng nói chuyện về gia đình, con cái (chủ yếu là chia sẻ kinh nghiệm nuôi dạy con.) Về nhà thì em vẫn nói chuyện với chồng & em chồng (ko nói nhiều nhưng có chuyện j thì vẫn nói.) Chỉ có mỗi mẹ chồng là em ko biết nói chuyện j thôi. Vì chuyện về họ hàng, hay chuyện ngày xưa của gia đình thì em nghe suốt rồi, mà có gì thì MC em cũng kể hết luôn chứ ko cần phải hỏi. Khi MC kể chuyện thì em vẫn nghe, vẫn đóng góp ý kiến nếu có. Chỉ là em ko kể chuyện j liên quan đến em thôi. (Mà em cũng chả thấy có chuyện j để kể: Hàng ngày đi làm, tối đến về nhà là ở nhà cả tối rồi, có j đặc biệt đâu để mà kể nhỉ?) Như em chồng em, về nhà có thể kể về mọi ng ở chỗ làm việc của nó (kể cả chuyện gia đình, con cái nhà người ta...). Còn em thì ko có thói quen kể chuyện của người khác, nhất là những người ấy chẳng quen biết gì với gia đình em. Khổ, chính vì cái suy nghĩ như thế nên em lại càng bế tắc, ko biết nói năng j đấy ạ.
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Không biết ý kiến của Chị có phù hợp với Em và Gia Đình không nhưng Chị vẫn nói nha Thực ra áp lực của Em trước khi lấy chồng cũng có thể dĩ hòa được mà . Âu cũng là sự lo lắng của một người Mẹ thui . Người Việt chúng ta cũng còn tin bói toán nhiều và quan niệm có tin có lành vẫn còn tồn tại . Khi thấy tuổi 2 đứa như thế thì Các Cụ lo lắng là điều hiển nhiên - huống hồ đây lại là liên quan đến sự sống của Con . Đặt trường hợp của Chúng Ta cũng thế thôi Em ạ Và cái quan trọng là họ không bảo thủ suy nghĩ , không mê tín mê muội . Bằng chứng là cuối cùng cũng đón Em về làm Dâu , cũng tốt và tình cảm với Em . Hãy quên chuyện trước đây Em nha Về chuyện cởi mở hơn trong giao tiếp . Em cứ nói chuyện trời đất xung quanh đó : " Mẹ ơi , hôm nay con đọc được bài báo nói về cái này ...." " Mẹ ơi , sáng đi làm con thấy ....." " Mẹ ơi , thằng cu / con bé nhà con nó ....." ........Nói chung là cũng khó bước đầu nhưng không phải là không thay đổi được Em ạ . Cố gắng lên nhé (u)
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? ui giống e, gọi điện cho mc ko biết nói gì luôn, quanh quẩn hỏi sức khỏe, nói chuyện về cháu ra là hết, nên e ngại gọi, còn bạn bè đồng nghiệp thì buôn thôi rồi. mà đặc điểm của e nói chuyện điện thoại là ko dc lâu, nói chuyện chát hay trực tiếp thì ko biết chán
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? cố gắng lên bạn vì ko phải ai cũng may mắn khi có mc tốt, nhưng hãy sống thật hoà đồng, thi thoảng hỏi han mẹ nhưng chuyện ngày xưa hay gì gì đó về riêng tư của bố mẹ ngày xưa chẳng hạn, sẽ dễ gần và cởi mở hơn í
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Em cảm ơn lời khuyên của chị nhiều. Thực ra, cái áp lực ban đầu ấy, em cũng ko nặng lòng nhiều đâu, vì em cũng hiểu rằng những gì đã qua thì đã qua rồi, cuối cùng thì 2VC em vẫn đến đc với nhau đấy thôi. Nhưng em tự nhận thấy là từ hồi đó thì bản thân mình khép lòng với MC hơn so với lúc trước, và để mở lòng lại khó khăn hơn nhiều. Em hiện đang bầu bí, cũng sắp sinh bé T2 đến nơi rồi. Em mong là trong thời gian ở nhà, có nhiều thời gian để mẹ con gần gũi hơn, cũng có nhiều thứ để trao đổi hơn (như việc cùng nhau chăm sóc bé chẳng hạn) thì sẽ giúp em rút ngắn khoảng cách này. Em cũng đang cố gắng học cách kiềm chế (vì nóng tính), học cách chia sẻ, học cách mỉm cười để cuộc sống nhẹ nhàng hơn... 1 lần nữa, em cảm ơn chị vì những chia sẻ chân thành của chị.
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Nhìn thấy cả hai bạn đều đc một nhà chồng tốt và biết yêu thương nhau... Bạn đã biết do mình khép kín nên chưa sống cởi mở đó là một dấu hiệu rất ổn rồi... Nếu ko biết mới đáng lo ngại! Thực ra các cụ vẫn nói : nhập gia tùy tục là thế,cả một gia đình luôn giơ tay về phía bạn chào đón như vậy ... theo mình có khó gì bạn ko chia sẻ rõ để MC và EC càng yêu thương thông cảm cho bạn hơn- nói rõ do sống khép kín tại gia đình từ nhỏ, nay thành thói quen ,bạn cũng bày tỏ là đang rất muốn thay đổi vì bạn thấy tình cảm của họ rất tốt ! Sự chân thành làm cho mọi người hiểu bạn hơn và thông cảm để cho bạn có thời gian hòa nhập dài hơn! Hãy mở lòng với mọi người để tự giải phóng mình... Vì các con khôn lớn chúng sẽ ít nhiều hòa đồng giống nhà nội, bạn sẽ vì thế mà luôn thấy Lẻ loi trong chính đại gia đình đó, mong bạn dẹp bỏ cách sống đó để bớt đi một phần suy tư trong CS hàng ngày.
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Vậy là mừng rồi . Có nếp có tẻ đúng không em Chị thử nói cách này . Em cũng thử xem và áp dụng nếu thấy phù hợp nhé . Vì tinh cách mỗi người khác nhau - hoàn cảnh cũng khác nhau Em ạ Mỗi lần chơi với Con . Em hát cho Con nghe VD " Bà ơi Bà - Cháu yêu Bà lắm .....Cháu biết Bà vui " " Nếu hỏi rằng Em yêu ai ....nhất là yêu Bà cơ" " Bánh chưng xanh ...Chúc Ông Bà sức khỏe ...." " Con Chào Bà ạ , Con chào Mẹ yêu ..." ...... Nói chung tất tần tật các bài hát có chữ Bà . Mục đích dạy con mà cũng là sự gắn kết với Bà Và thỉnh thoảng cũng dành những lời khen tặng cho Bà . nhẹ nhàng nhưng không giả dối môi mép và cũng chẳng cần văn vẻ làm gì cho mệt mỏi. Thật tâm là được . Mình được người khác khen tặng mình vui 1 còn các bậc tiền bối thì lại vui 10 Em ạ . Đó là Chị thấy được qua quan sát và thực tế đấy Chúc gia đình luôn có tiếng cười vui vẻ của Bà Cháu nhé (u)
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? Em cảm ơn chị nhiều! Bình thường bé nhà em thì may mà giống bố nên cũng biết thể hiện tình cảm. Em cũng hay dạy con để gần gũi, thân mật với bà như có đồ ăn thì mang mời bà đầu tiên, ở lớp ngoan thì về khoe với bà, trước khi đi ngủ thì vào phòng chúc bà ngủ ngon... Chỉ là bản thân em chưa làm được những điều đó thôi ạ. Với những lời khen tặng: Bản thân gia đình chồng em cũng thường xuyên khen nhau, kiểu như em chồng em khen đồ ăn mẹ nấu là ngon nhất, rồi mẹ nấu ăn ngon nhất..., mà hầu như hôm nào cũng nói, hôm nào cũng khen... hoặc là anh em khen nhau xinh đẹp..., em thấy nó cứ thế nào ấy ạ. (Hic, chắc tại ko phải kiểu của em.) Em sẽ cố gắng để làm theo lời khuyên của chị. Em cảm ơn chị nhiều nha!
Ðề: MC-ND: Làm thế nào để mở lòng? mình cũng khó trong chuyện này, khó mà mở lòng được, muốn nhiều lần mở lòng mà mỗi lần nói 1 cái gì đó là lại bị quạc cho 1 trận, vậy là sợ quá, lòng chẳng được mở ra ạ haha