Mình sinh bé thứ 2 được 4 tháng rồi. Bé đẻ đủ tháng. Lúc 2th được 5,9kg. Nuôi bé đầu vất vả, ra vào viện liên tục đến tận năm cháu 3 tuổi mới đỡ. Bầu bí bạn này mình giữ gìn sức khỏe, mùng 1 tháng nào đi chùa cũng cầu xin Trời Phật cho bé dc khỏe mạnh. Nhưng mà lúc 2th rưỡirưỡi, đúng đợt lạnh kỷ lực bé bị viêm thanh khí quản, fai uống 7 ngày khsinh. Khoảng 20 ngày sau lại viêm tiểu phế quản, suýt phải nhập viện. Mình vừa dừng khsinh thì bé lại nổi mụn ở đầu, mưng mủ khóc cả đêm. 5 đêm cứ ròng rã như thế h chuyển thành ho. Chắc mình lại fai cho cháu đi bsi, lại kháng sinh. Mình buồn quá, không muốn khóc nhưng nghe con khóc nước mắt mẹ cứ chảy ra. Thương bé Còi của mình, vì trong vòng chưa đầy 2th, cứ ốm liên tục, nên 4th mà chỉ lớn hơn hồi 2th 1 tẹo. Cứ kháng sinh vào người, hại ngươi mà chẳng biết fai làm sao đây. Mình cứ tự động viên thôi, nuôi con gái không cần phải bụ bẫm, mảnh mai cho đỡ fai giảm béo, chỉ cần bé khỏe mạnh thôi. Nhưng bé Còi của mình vừa còi, vừa ốm. Thật sự mình buồn quá, đã bảo không khóc, mà sao nước mắt cứ chảy ra
chia sẻ với m.n. Nuôi con đúng là vất vả lắm, nhưng m.n đừng nản, Chính bạn là ng cần phải khỏe mạnh nhất, thì mới có thể chăm con được tốt, rồi sau bé lớn lên, có sức đề kháng thì mọi chuyện sẽ khác mà
Ôi, em hiểu cảm giác của mẹ bé. Em đây cũng 2 bạn, do cơ địa của bố dị ứng nên cả hai bạn đều bị viêm da cơ địa và hen phếp quản. Nhiều hôm chỉ ho nhẹ mà đến chiều đã trở nặng thành khó thở phải vào viện cấp cứu gấp. Có thời điểm 1 tháng 2 lần đi viện x 2 bạn bằng 4 lần. Đứa nọ chồng chéo lên đưacs kia. Bố mẹ ông bà phải thu xếp người trông, các con thì ốm đâu quấy khóc, gia đình cứ loạn cào cào. Thế mới thấm thía cái cảm giác con khỏe thì bme làm gì cũng đc. Chú con ốm đau thì không thiết gì, đầu óc lúc nào cũng bí rì rì. Con còn bé thế mẹ nó chịu khó tham khảo ý kiến bác sĩ vậy. Cố gắng dự phòng cho con thật đầy đủ. Có sức đề kháng tốt dần dần con sẽ tốt lên thôi. Mẹ bé cố gắng lên nhé.
chị ơi, nhìn con ốm sốt ruột lắm chị ạ, tốt nhất cứ cho cháu đi khám để điều trị nhanh và kịp thời, em hiểu hồi rét kỷ lục gần tết đó con em cũng bị viêm phế quản nhìn con ăn chớ hết mà đứt từng khúc ruột, đi taxi đi khám mà nó cứ ren lên mệt lắm mà thương
Em cảm ơn các mẹ nhiều lắm. Thực sự nuôi bé đầu e đi nhiều bvien lắm, nên cứ nghĩ nuôi bé thứ hai dù vất vả mấy cũng qua được. Nhưng nhìn con ốm vẫn xót xa quá. Em cố gắng lên vậy. H mình ốm con sẽ ko có sữa ti. Khóc xog rồi, lại lau nước mắt và cố gắng các mẹ nhỉ
Bạn cố gắng lên lấy sức chăm con. Nhìn con ốm thì xót xa lắm. Mình kể chuyện mình sinh bé thứ hai nhà mình nhé. Bé thứ hai nhà mình lúc mới sinh cũng đc 3kg nhg càng nuôi càng còi. Mình thì sinh mổ, con đc đúng 1 tháng thì lại đi mổ ruột thừa. Con bé ở nhà vứt cho bà nội bà ngoại, nhg nó khóc ngằn ngặt ba tháng đầu. cứ 7h tối chị ý khóc đến 7h sáng hôm sau. Lúc thì khóc to, lúc thì khóc nhỏ i ỉ. Mình đi mổ ruột thừa hai bà chăm nó phát ốm. Mình nghiến răng ở viện đến 07 ngày, mặc dù mổ ruột thừa có thể về sau 3 ngày. Nhg mình mổ 2 nhát trong 1 tháng nên BS k cho về, vs lại sợ về nó khóc thế ko chịu đc lao ra bế nó thì ko kham được nên cả nhà động viên ở viện. Híc hàng ngày tức sữa ( mình nhiều sữa lắm) cứ vắt ra hết chai lớn chai bé đổ đi, nghĩ con ở nhà khóc ngằn ngằn mà nước mắt cứ chảy ra. XOng khi về, mình cũng k chịu đc nghe nó khóc, đành cho nó bú. Ko biết vì bị bú sữa có kháng sinh k mà chị ý còi lắm. giờ đc 6t rồi mà đc có 15.6 kg thôi, hic. Cứ nghĩ lại nhg ngày ấy mình cũng thấy mình giỏi, sao mà qua được . Cố lên bạn ạ, con lớn dần hàng ngày sẽ bớt áp lực hơn.
Cố gắng qua giai đoạn vất vả là sẽ ổn thôi mn ạ, mình nuôi con cũng vất vả lắm, bé đầu thì còi cọc, bé sau thì đỡ còi hơn nhưng viêm da cơ địa đến tận 3 tuổi mới hết. Nhìn thấy con mặt mũi chân tay suốt ngày sưng tấy vì ngứa ngáy mà phát khóc, nhưng giờ trộm vía ổn hơn cả rồi nên mn phải lạc quan lên!