Mời các mẹ vào đọc một số thông tin hữu ích nhé!

Thảo luận trong 'Cư xử với con' bởi vetkute, 5/4/2014.

Trạng thái đề tài:
Không mở để có thể tiếp tục trả lời.
  1. vetkute

    vetkute Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    22/8/2011
    Bài viết:
    475
    Đã được thích:
    26
    Điểm thành tích:
    28
    Mình mới được đọc một số thông tin nên vào chia sẽ cùng các mẹ để cùng nhau dạy dỗ con ngoan nhé.

    Muốn con giỏi ngoan, ĐỪNG làm 7 điều này


    "Điểm danh" sai lầm cần tránh khi nuôi dạy con.
    Thời gian gần đây, tôi suy nghĩ khá nhiều về khái niệm 'tương lai lâu dài'. Tôi nghĩ về con người sau nay tôi mong con sẽ trở thành và tự hỏi: "Tôi có thể làm gì để thúc đẩy điều đó?" Suy nghĩ cẩn trọng về tương lai của con đã thay đổi cách tôi nuôi dạy chúng, bởi tôi nhận ra rằng những điều khiến con hạnh phúc khi chúng 10 hay 15 tuổi hoàn toàn khác với những điều khiến chúng hạnh phúc vào năm 25, 30, 40 tuổi hoặc nhiều hơn thế nữa.

    Dưới đây, tôi xin chia sẻ với bạn một số lỗi lầm nuôi dạy con thường gặp nhất, được đúc kết từ kinh nghiệm thực tế của bản thân tôi và nhiều bậc cha mẹ khác nữa.

    7. Quá đề cao con

    Nhiều bậc cha mẹ yêu con một cách mù quáng, luôn quá đề cao hoặc tôn thờ con dẫn đến việc trẻ ngày càng trở nên ích kỷ. Để rồi đến một ngày, khi thấy trẻ sống quá vì mình, không biết sẻ chia và giúp đỡ, cha mẹ lại than trách ‘vô phúc’.

    Thực tế, sự ích kỷ không phải là tính cách cố hữu mang tính di truyền của con người mà hoàn toàn do giáo dục, do môi trường sống tạo nên. Hãy nhớ, con cái là để yêu thương chứ không phải để tôn thờ, đề cao hay ‘trang sức’ của cha mẹ.

    6. Mong con hoàn hảo

    Khi ai đó nhận xét rằng, con ngày càng hư hỗn, không biết kính trên nhường dưới hay vô kỷ luật... phản ứng đầu tiên của nhiều bậc cha mẹ là ‘xù lông nhím’ tức giận hoặc hỏi tới tấp nguyên nhân vì sao nhận xét thế. Sự thật thường mất lòng nhưng nếu chúng ta nghe sự thật với trái tim và tâm hồn rộng mở thì sẽ hưởng nhiều lợi ích. Như vậy, chúng ta sẽ sớm có biện pháp can thiệp, ‘uốn nắn’ lại con để chỉnh chúng theo đường đúng. “Nhân vô thập toàn”, đừng đòi hỏi trẻ phải hoàn hảo khi chính bạn là tấm gương đầy lỗi.

    5. Quá đắm đuối vì con

    Luôn tự hảo vì con là đức tính cố hữu tự nhiên và dễ hiểu của tất cả các bậc cha mẹ. Và nhiều khi, thành công của con khiến cha mẹ mừng vui, hạnh phúc gấp vạn lần thành công của chính mình. Chính bởi thế, cha mẹ nào cũng có tâm lý hi sinh, sẵn sàng đánh đổi để dành cho con cuộc sống đủ đầy về vật chất. Nhưng quá đắm đuối vì con thì sao chúng ta có được hạnh phúc của riêng mình? Sự chở che bao bọc nếu quá đà chỉ khiến con trẻ cảm thấy mệt mỏi mà thôi.



    Luôn tự hảo vì con là đức tính cố hữu tự nhiên và dễ hiểu của tất cả các bậc cha mẹ. (Ảnh minh họa).
    4. Để con cãi lại

    Khuyến khích con tranh luận khác với việc để con cãi lại. Cảnh mẹ nói một câu, con cãi một câu là không bao giờ được phép tồn tại trong một gia đình có văn hóa. “Nhà có lề, quê có thói”, quan hệ cha mẹ với con cái dù có tự do, dân chủ thế nào cũng cần phân biệt rạch ròi trên dưới. Cha mẹ thông thái luôn đặt ra cho con những giới hạn nhất định, nếu con vượt qua sẽ phải chịu phạt thích đáng.

    3. "Đánh cắp" tuổi thơ của con

    Con thành danh, có địa vị trong xã hội là ước mơ lớn của đại đa số cha mẹ. Nhưng đừng để điều đó 'đánh cắp' thời thơ ấu mà con xứng đáng được hưởng. Nếu bạn muốn con vững vàng tiến về phía trước, hãy bảo vệ con khỏi những áp lực điểm số, học hành, thi cử... Để con được vui chơi và phát triển tự nhiên theo 'nhịp' riêng của mình. Như vậy, bạn mới phát hiện ra ưu điểm và thế mạnh cần phát huy của con.

    2. Nuôi dạy con theo cách bạn muốn chứ không phải theo những gì con có

    Dạy dỗ và hướng con theo một hình mẫu thành công có sẵn là điều không tưởng. Mỗi đứa trẻ khi sinh ra đã mang trong mình một cá tính nhất định. Quan tâm và hiểu cá tính của trẻ sẽ giúp cha mẹ có phương pháp giáo dục trẻ tốt nhất. Có thể trẻ không giống như những gì chúng ta đã tưởng - không thông minh, không hài hước, thậm chí còn khó gần và ương ngạnh... Dù thế nào, hãy nhìn nhận đúng con người của trẻ và yêu thương con người đó.

    1. Phán xét phụ huynh và những đứa trẻ khác

    Đừng bao giờ 'mèo chê mèo dài đuôi', phát xét những phụ huynh và trẻ khác trước mặt con. Cho dù chúng ta không đồng tình với cách chăm sóc hay dạy dỗ con của một ai đó thì cũng không có quyền chê bai, bình phẩm. "Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh", mọi sự so sánh đều là khập khiễng. Nếu cha mẹ cứ dè bỉu người này, chê trách người kia... thì đừng giật mình khi một ngày kia con phán xét tất cả những việc cha mẹ làm cho chúng.
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi vetkute
    Đang tải...


  2. vetkute

    vetkute Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    22/8/2011
    Bài viết:
    475
    Đã được thích:
    26
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mời các mẹ vào đọc một số thông tin hữu ích nhé!

    Dạy con thành công, đôi khi phải 'tàn nhẫn'
    Thứ Sáu, ngày 28/03/2014, 15:42
    Sự kiện: Dạy con
    Mềm mỏng là hại, tàn nhẫn là yêu. Người nào nuông chiều con ắt có ngày phải băng bó vết thương cho con.
    Tôi tin rằng, làm cha mẹ chưa bao giờ là điều dễ dàng và tôi cũng tin chắc rằng tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái dù ở đâu, khi nào, sắc tộc nào và trong hoàn cảnh nào thì cũng là vô bờ bến, không thể đong đếm. Tình yêu thương đó có chăng chỉ khác nhau ở cách thể hiện.

    Giáo dục con cái là một môn nghệ thuật mà bậc cha mẹ nào cũng phải học. Bởi nếu không học cách nuôi dạy con đúng đắn thì chắc chắn sẽ có ngày cha mẹ chuốc lấy hậu quả đáng hận. Không ai vốn sẵn có số phận là mẹ của triệu phú hay thiên tài, chính phương pháp giáo dục có liên quan mật thiết đến sự thành công hay thất bại của một con người và cũng như sự hưng thịnh hay suy thoái của cả một dân tộc.

    Yêu có 'chất lượng' - Yêu thương chứ đừng nuông chiều

    “Mềm mỏng là hại, tàn nhẫn là yêu. Người nào nuông chiều con ắt có ngày phải băng bó vết thương cho con”, Sara Imas - một bà mẹ gốc Do Thái nói thế và tôi ngẫm thấy thực sự rất rất đúng. Nhiều bà mẹ Việt Nam, ngoài 8 tiếng quần quật ở công sở thì về đến nhà lại như một “chiếc giẻ lau mâm”. Lúc nào cũng luôn chân luôn tay ‘hầu hạ’ và không có kỹ năng từ chối bất kỳ nhu cầu vật chất nào của con. Khi con bị chèn ép, bắt nạt… ngay lập tức cha mẹ rat ay ‘giải cứu’, quyết không để con phải chịu ấm ức. Và vô tình, cha mẹ đã trở thành ‘nô lệ’ của con.

    Cha mẹ không nên quan niệm sai lầm rằng: cố gắng đáp ứng tất cả mọi nhu cầu vật chất của con, làm tất cả mọi việc cho con mới là yêu con. Thực ra, đó chỉ là nuông chiều vô lối. Cha mẹ khôn ngoan luôn ‘ra luật’ và có nguyên tắc dạy con nhất đinh. Nếu hành vi của trẻ vượt quá giới hạn, cha mẹ sẽ không nương tay mà nghiêm khắc phê bình khuyên bảo.



    Cha mẹ khôn ngoan không vội ứng cứu khi con gặp khó khăn (Ảnh minh họa).
    Khen đúng, đủ

    Lời khen có thể là 'liều thuốc tăng lực' với trẻ nhưng trong một số trường hợp có thể là 'độc dược' nguy hại. Lời khen tuy có sức mạnh rất lớn nhưng cha mẹ tuyệt đối không được sử dụng tùy tiện. Khen ngợi, khích lệ trẻ phát huy thế mạnh là hành động đáng hoan nghênh. Song khi khen không nên dùng những câu nói quá như: "Con là số 1", "Con tuyệt nhất!"... bởi như thế trẻ sẽ đánh giá sai thực lực của bản thân.

    Ngoài ra, cha mẹ cũng nên khuyến khích trẻ nhận ra khuyết điểm và sửa chữa lỗi sai để lần sau trẻ không mắc phải nữa. Chỉ cần cha mẹ không dùng lời lẽ hay hành động phủ định trẻ, mà phân tích xem trẻ sai ở đâu, cần sửa chữa những gì thì trẻ sẽ nghe theo. Nếu trẻ thực sự làm sai thì cha mẹ không nên “giả vờ” khen ngợi, như vậy trẻ sẽ tưởng mình làm đúng và lặp lại lần sau. Khắc phục khuyết điểm của bản thân sẽ giúp trẻ ngày càng tự tin hơn.

    Dạy đối nhân xử thế

    Sớm dạy con quy tắc ưng xử dù là nhỏ nhất cũng rất quan trọng, quyết định sự thành bại sau này của con. Con bạn có thể không phải là người giỏi nhất nhưng sẽ thành công nhất nếu biết linh hoạt và ứng xử đúng khi gặp khó khăn. Cung cấp cho con những trải nghiệm, dạy con cách xử lý vấn đề có giá trị hơn ngàn vạn lần nhà lầu, xe hơi... bạn vất vả làm lụng, tích cóp cả đời để dành cho con.

    Tôn trọng quyết định của trẻ

    Muốn con giỏi, ngoan… tuyệt đối không nói với trẻ những câu mang tính chất áp đặt, cấm đoán như: “Con còn nhỏ, phải nghe lời bố mẹ!”, “Con đừng làm như thế, như thế là sai!”, “Con không được làm thế này!”, “Suy nghĩ của con sai rồi!”… Bởi như thế sẽ khiến trẻ dần nhận thức được tình trạng không được tôn trọng và khi lớn lên, trẻ sẽ chống đối bằng lời nói hoặc biểu hiện, có khi phản kháng mạnh mẽ bằng hành động.

    Nếu trẻ đưa ra yêu cầu không hợp lí, cha mẹ cũng không nên nổi giận đánh mắng mà đầu tiên nên nghĩ cách khuyên bảo uốn nắn suy nghĩ của trẻ, sau đó giảng cho trẻ hiểu nguyên nhân vì sao mình không đồng tình, cuối cùng cổ vũ trẻ nghĩ ra cách giải quyết hợp lí.

    Rèn cho trẻ tự tin thể hiện bản thân nơi đông người

    Hầu hết những đứa trẻ lớn lên đều thành công là do được rèn dũa tố chất của người lãnh đạo từ sớm. Trẻ con không phải đứa nào cũng bản lĩnh và cứng cỏi mà rất nhiều đứa nhút nhát, hay xấu hổ. Vì thế, cha mẹ nên dành thời gian đưa trẻ đến những môi trường giao tiếp đông người, tham gia vào những hoạt động xã hội để trẻ tăng cường hiểu biết và mạnh dạn hơn.

    Ngoài ra, sớm dạy con một số tố chất như: tự tin, tự lập mục tiêu cá nhân, kỹ năng tổ chức, kỹ năng giải quyết vấn đề... thì rất có thể một ngày không xa, con bạn sẽ trở thành người lãnh đạo vô cùng xuất sắc.

    Yêu con chân thành

    Yêu con cũng là một môn học, các bậc phụ huynh chỉ có thân phận thôi là chưa đủ, họ cần phải có chức danh. Yêu thương con là một loại tình cảm đó là bản năng trời sinh của cha mẹ, đồng thời nó cũng là một loại khoa học. Giống như Y học, bạn không thể sinh ra đã là bác sĩ mà phải thông qua một quá trình học tập gian khổ mới có thể trở thành bác sĩ thực thụ. Mỗi người cha, người mẹ cũng phải học tập và nỗ lực hết mình mới mong nhận ra chân lý đó.

    Trong giáo dục gia đình, yêu thương chân thành là nền tảng của giáo dục con cái. Những đứa trẻ không được hưởng đầy đủ tình yêu thương của cha mẹ khi lớn lên thường có khiếm khuyết ẩn hiện về mặt nhân cách. Vì vậy, yêu thương cũng là một thủ thuật giáo dục, mục đích và phương pháp không giống nhau sẽ dẫn đến hiệu quả hoàn toàn khác biệt.

    Sara Imas là hậu duệ của những người Do Thái đã đến định cư lâu đời tại Thượng Hải. Sau khi quan hệ Trung Quốc – Israel được xác lập, trước tiếng gọi trở về cố hương, Sara đã từ bỏ cuộc sống phồn hoa ở Thượng Hải, mang theo 3 đứa con (2 trai, 1 gái) trở về Israel, nơi đồng bào của bà đang phải chịu khói lửa chiến tranh, bắt đầu một trải nghiệm giáo dục xuyên quốc gia của mình.

    Với những điều mắt thấy tai nghe về những câu chuyện giáo dục con cái ở môi trường mới, bà đã quyết tâm từ bỏ hình ảnh của một bà mẹ Trung Quốc để trở thành một bà mẹ Do Thái chính cống. Hình ảnh của bà mẹ Do Thái này khiến không ít người cho rằng đó là cách giáo dục khá tàn nhẫn, thế nhưng những gì mà bà mang lại cho các con đã giúp chúng ta mở ra tầm nhìn mới về cách thể hiện tình yêu với con cái.

    Sara Imas đã đúc kết, tình yêu với con cái của cha mẹ Trung Quốc giống như hình tử cung. Họ luôn muốn bao bọc lấy chúng trong khi tình yêu thương vô điều kiện của mình suốt cuộc đời. Còn tình yêu của mẹ Do Thái với con tựa như hình một đống lửa. Tình yêu đó được giấu sâu trong lòng dưới biểu hiện sắt đá và cứng cỏi. Họ chỉ là ngọn lửa rực sáng, soi đường cho con cái để chúng có thể tự học cách sinh tồn, vươn lên trong cuộc đời.
     
  3. vetkute

    vetkute Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    22/8/2011
    Bài viết:
    475
    Đã được thích:
    26
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mời các mẹ vào đọc một số thông tin hữu ích nhé!

    Sai lầm làm thui chột khả năng bé trai


    Chia sẻ của bà mẹ hiện đang nuôi dạy 2 bé trai phần nào hé mở nguyên nhân vì sao con chưa giỏi, nhút nhát...
    Tôi có hai cậu con trai đang “tuổi ăn tuổi lớn” (8 tuổi và 10 tuổi) khá nhút nhát và sống có phần nội tâm. Tôi từng lo cậu con cả tự kỷ vì cả ngày nói quá ít và không thích giao thiệp với bạn bè. Thật may, anh em chúng khá thân thiết và thường thủ thỉ tâm sự với nhau về những biến chuyển của bản thân. Dạo gần đây, tôi thấy con khá tò mò về chuyện ‘mau lớn’ của cơ thể. Một lần nấu ăn dưới bếp, tôi loáng thoáng nghe thấy đứa em kêu than với anh rằng, nó bị các bạn gái trong lớp chê là ‘gan cóc tía’; kém ga lăng… và nó rất buồn…Lại một lần khác, tôi thấy thằng anh ôm đứa em và khóc, kể rằng: "Hôm nay anh bị điểm kém. Anh sợ mẹ sẽ mắng"... "Tại sao là con trai mà con lại mau nước mắt thế?" - tôi thầm nghĩ.

    Chứng kiến con lớn lên từng ngày với những thay đổi về tâm sinh lý nhưng nhiều khi tôi lại ‘bất lực’ khi chưa thể làm người bạn lớn được con tin cậy, sẵn sàng tâm sự mọi chuyện vui –buồn trường lớp. Tôi cảm thấy đau lòng! Tôi đem những uẩn khúc, ấm ức trong lòng tâm sự với cô bạn thân, hiện đang là giáo viên cấp II thì bạn tôi mắng rằng, chính tôi đã hại con vì cách nuôi dạy 'vô trùng', quá bảo vệ, quá lo lắng mà tước đi quyền trải nghiệm khó khăn của con... Tôi ngẫm ngợi từng lời bạn nói... nhận ra, có những sai lầm trong việc nuôi dạy con trai vô tình tôi đã mắc phải. Xin sẻ chia để các mẹ cùng biết và nếu có thì sửa đổi ngay.

    Tước đi cơ hội được mạo hiểm của con

    Sống trong một thế giới mà hiểm nguy có thể ập đến bất kỳ lúc nào. Đường trơn trượt, điện cao thế, chất độc sinh học… tất cả đều khiến tôi lo lắng cho con. Điều đó không có gì sai, tuy nhiên nó khiến tôi đôi khi vì bảo vệ mà sinh ra ‘ủm’ con quá kỹ, nuôi con ‘vô trùng’ và cách ly với thế giới bên ngoài.

    Khi xem kết quả nghiên cứu của Sarah Brown, thuộc Đại học Sheffield, tôi giật mình khi biết hóa ra những đứa trẻ tránh xa rủi ro có điểm thi thấp hơn và ít khả năng đỗ Đại học hơn so với những đứa trẻ được cha mẹ cho phép mạo hiểm. Đặc biệt, việc lo sợ những nguy cơ có thể xảy ra còn ngăn chặn các bậc phụ huynh thực hiện những ‘đầu tư’ không chắc chắn vào con.

    Khi biết sự thật này, tôi đã phải nghiêm túc xem xét lại cách nuôi dạy con của mình. Tôi hối tiếc vì mình đã chở che, bao bọc con quá kỹ mà tước đi cơ hội được trải nghiệm, được mạo hiểm của con. Việc con trai nhút nhát và thiếu tự tin trên lớp là có một phần lỗi của tôi.



    Tôi giật mình khi nhận ra rằng, hóa ra con nhút nhát là do lỗi của tôi (Ảnh minh họa).
    Ứng cứu con quá nhanh


    Tôi còn nhớ như in cảm giác bối rối, cuống quýt của mình… lần đầu thấy con bị bắt nạt ở trường. Đã rất nhanh chóng, tôi quát mắng mấy đứa trẻ đang bắt nạt con tôi và đe dọa ‘nếu còn tái diễn sẽ biết tay!’. Những tưởng, khuôn mặt ‘sát khí’ và lời đe dọa kia sẽ hiệu nghiệm, ai ngờ… con tôi vẫn bị bắt nạt.

    Dần dần, tôi nhận ra rằng, tôi không thể lúc nào cũng theo sát con 24/7 để bảo vệ, chở che cho con. Việc tôi luôn can thiệp và giải quyết những vấn đề của con đã khiến con không phát triển các kỹ năng sống cần thiết. Thậm chí, khi bị cô phạt vì tội nói chuyện trong lớp, con tôi không thể tự viết nổi một bản kiểm điểm mà phải cầu cứu mẹ bằng ánh mắt van lơn.

    Tôi nhận ra rằng, việc luôn giải quyết hộ con tất cả vấn đề và nuông chiều con là một trong những hình thức lạm dụng trẻ nguy hiểm nhất. Điều này sẽ khiến con không thể trở thành người lãnh đạo, bởi chúng chẳng thể tự làm gì mà không có sự giúp đỡ của cha/mẹ.

    Dễ dàng khen con

    Bản thân tôi từng mắc sai lầm kinh điển là khen con quá nhiều và quá dễ dàng. Vì vậy, con tôi đã có nhiều hành động ngộ nhận rằng ai cũng là người chiến thắng.

    Cô bạn giáo viên đã chia sẻ cho tôi biết nghiên cứu của Tiến sĩ Carol Dweck, thuộc Đại học Stanford (Mỹ) từng tiến hành để tìm ra tác động tiêu cực của lời khen. Trong nghiên cứu, 2 nhóm học sinh lớp 5 phải làm một bài kiểm tra. Sau đó, một nhóm được khen rằng: “Cháu thật thông minh”, còn một nhóm được nói là: “Cháu chắc hẳn đã làm việc rất chăm chỉ”. Khi 2 nhóm phải làm bài kiểm tra tiếp theo, các nhà khoa học đã nói trước rằng bài này sẽ khó hơn và bọn trẻ không bắt buộc phải làm bài này.

    Kết quả, 90% số trẻ được khen thông minh quyết định không làm bài kiểm tra thứ 2. Tại sao vậy? Đó là vì chúng lo sợ sẽ làm không tốt và chứng minh rằng lời khen ngợi đã sai. Trong khi đó, hầu hết trẻ ở nhóm thứ 2 chọn làm bài kiểm tra. Chúng cảm thấy thích thú và không ngại những thách thức. Cuối cùng, cả 2 nhóm phải làm bài kiểm tra thứ 3, bài kiểm tra này có độ khó tương tự như bài kiểm tra đầu. Tuy nhiên, nhóm học sinh được khen thông minh lại làm tệ hơn, còn nhóm thứ 2 làm tốt hơn 30%.

    Hóa ra, nếu khen ngợi trẻ thông minh không đúng hoàn cảnh sẽ là lưỡi dao vô hình làm chậm sự tư duy và phát triển của con.
     
  4. vetkute

    vetkute Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    22/8/2011
    Bài viết:
    475
    Đã được thích:
    26
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Mời các mẹ vào đọc một số thông tin hữu ích nhé!

    Muốn con giỏi, mẹ phải trao 5 QUYỀN này!

    Bí quyết toàn tập dạy con ngoan giỏi đây các mẹ.
    Hôm nọ, cô bạn tôi có hỏi tôi “Chị dạy con thế nào mà cháu nói tiếng anh giỏi thế. Con nhà em nhát lắm, gặp người lạ bảo nói vài câu chẳng bao giờ chịu nói”. Tôi trả lời “Thế chị đã trao cho con niềm tin chưa?”.

    Thật vậy, nhiều chị em hỏi tôi làm thế nào để dạy dỗ được một đứa trẻ ngoan, biết vâng lời mẹ nhưng vẫn rất tự tin và tự chủ. Thực ra, bí quyết để có những đứa con ngoan không khó, quan trọng là người mẹ có sẵn sàng dạy con hay không. Đối với tôi, muốn dạy được con, mẹ cần để bé cảm nhận được những “quyền” này

    1. Trao cho con: Niềm tin

    Trẻ con đặc biệt thích nhận được sự tin tưởng của người lớn, đặc biệt là cha mẹ. Chình vì vậy, đừng ngại ngần nói cho con biết rằng mẹ tin vào con. Nếu trẻ muốn tìm hiểu để học nấu nướng, mẹ nên nói với con những câu đáng tin cậy như “Sao! Con thích học nấu ăn à? Nếu con học nghiêm túc thì mẹ sẽ dạy con và chắc chắn là con làm được”. Câu nói như vậy khiến cho một đứa bé trai 5 tuổi chưa vào bếp bao giờ cũng cảm thấy tự tin và biết rằng thành công, mong muốn của con được mẹ tôn trọng.

    Trở lại với câu hỏi về chuyện dám nói tiếng anh trước mặt người lạ như của cô bạn tôi có hỏi. Lý do đứa trẻ không dám nói, đó là vì mẹ chưa trao cho nó niềm tin. Chúng ta thường cố ý nói mỉa nhằm tạo ra sự khích lệ cho con, ví dụ như “Con nhìn em bé hơn con mà đã nói tiếng anh như gió rồi kia kìa”. Tuy nhiên, cách nói này gây tổn hại sự tự tin của trẻ và chưa bao giờ là một cách khuyến khích con có hiệu quả.



    Mẹ đừng quên trao cho con niềm tin (ảnh minh họa)
    2. Trao cho con: Tôn trọng

    Từ 2 tuổi, trẻ đã bắt đầu biết tự nhận thức, càng lớn, khả năng nhận thức về bản thân sẽ càng mạnh mẽ hơn. Mỗi đứa trẻ đều có tâm trí riêng của mình, hiểu được khả năng và nhược điểm của bản thân. Khi trẻ đưa ra những quan điểm khác nhau, người mẹ cần phải trao cho con sự tôn trọng. Nếu con nói với mẹ, “mẹ ơi canh nóng quá”. Người mẹ cần phải kiểm tra. Không được gạt đi và bảo “Nóng đâu mà nóng”. Tương tự, nếu con nói với tôi “Mẹ ơi con no rồi”, tôi sẽ ngừng và sẵn sàng chấp nhận, tôn trọng dạ dày của trẻ.

    3. Trao cho con: Bình đẳng

    Nếu cho con làm gì hoặc làm gì có liên quan đến con, mẹ hãy nói với trẻ và sẵn sàng để con tham gia thảo luận, để bé hiểu bé được bình đẳng với mẹ và mẹ tôn trọng bé. Ví dụ như khi muốn con dọn dẹp đồ chơi, tôi thường nói “Đồ chơi của con bừa quá nhỉ. Bây giờ con dọn dẹp nó hay để ăn cơm trưa xong thì dọn? Con tự nghĩ xem xếp đồ ở đâu thì hợp lý nhé”. Như vậy, mẹ vừa có thể yêu cầu con dọn dẹp đồ chơi, vừa cho con thấy được đây là “quyền” của mình và mình được mẹ hỏi ý kiến đàng hoàng.

    Đừng nên sử dụng giọng ra lệnh, nếu không trẻ sẽ cảm thấy bất bình, thậm chí nếu có làm theo mẹ cũng rất miễn cưỡng và không thoải mái.

    4. Trao cho con: Sự đánh giá cao

    Mỗi đứa trẻ đều có điểm mạnh và điểm yếu riêng. Những lợi thế của con nếu được mẹ đánh giá cao sẽ khiến trẻ sẵn sàng và hào hứng hơn trong việc phát huy nó. Con vẽ một bức tranh, có thể không hẳn là đẹp nhưng sự nhiệt tình và nỗ lực của con mới là lợi thế lớn nhất bé có. Khi trẻ khoe tranh với mẹ, đừng khen con một cách đối phó, trẻ sẽ dễ dàng nhận ra và mất đi sự nhiệt tình của mình. Mẹ cần đảm bảo đánh giá cao nhưng đúng những gì thuộc về ưu điểm của con.

    5. Trao cho con: Khích lệ

    Trẻ em không thể và không phải là người có lỗi. Khi một đứa trẻ làm điều gì đó sai, việc đầu tiên của mẹ không phải là chỉ trích hay đổ lỗi cho con mà nên giúp trẻ xem bé có thể học được kinh nghiệm gì, tích lũy được gì từ lỗi lầm đấy và khuyến khích con nên thử lại một lần nữa. Nếu trẻ lần đầu dọn bát ăn cơm cho cả nhà mà vô tình lãm vỡ bát, tôi không bao giờ đổ lỗi cho con. Nó sẽ khiến con ngại thử những việc mới, mất đi sự tự tin và lòng can đảm. Cái tôi làm lúc đó, là khuyến khích con hãy thử dọn lại vào hôm sau.
     
    Sửa lần cuối: 5/4/2014
Trạng thái đề tài:
Không mở để có thể tiếp tục trả lời.

Chia sẻ trang này