Đây là một câu chuyện nhỏ có ý nghĩa đối với cuộc sống của chúng ta. Câu chuyện có tiêu đề như sau: Cuộc sống hoàn hảo Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé nhỏ luôn mong muốn tìm kiếm cho mình một cuộc sống vẹn toàn. Một hôm, cô cầu xin thượng đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước. Thế là thượng đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng: Con hãy đi theo con đường lông gió phía trước, ở đó có hàng trăm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con kỳ hạn là 365 ngày để nhặt một hòn đá lớn nhất mà con có thể tìm thấy.Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn. Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì không được quyền quay lại.Vì vậy hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn một hòn đá cho mình. Cô bé cảm thấy thật sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm "hạnh phúc lớn nhất" cho cuộc đời cô. Tuy nhiên, mỗi khi bắt gặp một hòn đá to dọc lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình " chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều". Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang không còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Vì vậy,cô đành phải nhặt một hòn đá nhỏ ven đường. Cuộc sống cũng y như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công viếc hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo... và không bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội. Không bao giờ có cái gọi là "hết sức đúng lúc" để nói một cách chính xác những gì bạn muốn bày tỏ vào chính xác một thời điểm nào đó với chính xác một người nào đó, hay làm chính xác một công việc mà bạn muốn làm trong đời. Vậy thì, sao bạn không sống" cho hôm nay" và tận hưởng mỗi phút giây bạn có được trên cuộc đời này. Câu chuyện thứ 2: Ngọn lửa Một cô bé mỗi ngày bất kể giờ giấc đều đến gõ của một cửa hàng tạp hóa để mua nhiều cây đèn cầy. Thời gian kéo dài đến một tháng rồi hai tháng cô bé vẫn mua đều đặn. Thấy lạ, người bán hàng mới hỏi: - Bé thích ánh sáng đèn cầy lắm phải không? Cô bé nhẹ nhàng đáp: - Chấu thích ánh sáng lung linh của nó vì nó có thể giúp mẹ cháu sống mãi với cháu. Người bán hàng tỏ ra rất ngạc nhiên và cô bé giải thích: - Mẹ cháu bị bệnh ung thư. Ba cháu bảo là nếu cháu có thể làm cho ngọn đền cầy không tắt thì mẹ sẽ mãi ở bên con. Trong cuộc sống cũng vậy, chúng ta luôn phải biết hi vọng vào những điều tốt đẹp. Cho dù đó là hi vong mong manh. Lời kết: hãy trân trọng khoảnh khắc mà bạn có được, và hãy ghi nhớ từng khoảnh khắc mà sau này bạn không có cơ hội trải qua nữa. Tiếp xúc với những người bạn chưa từng nói chuyện và hãy biết lắng nghe. Hãy lắng nghe để trái tim biết yêu thương người khác. Lắng nghe nhịp đập của trái tim mình để cảm nhận những điều tốt đẹp xung quanh ta
Ðề: Quà tặng cuộc sống 2 câu chuyện thật ý nghĩa. Hạnh phúc là những thứ giản đơn và ở bên cạnh ta hằng ngày, chẳng cần kiếm tìm đâu xa. Quan trọng là ta phải có niềm tin vào cuộc sống tuơi đẹp này chị nhỉ
Ðề: Quà tặng cuộc sống Nếu có thời gian, chị rất thích đọc những câu chuyện như thế này, mỗi lần đọc một câu chuyên hay có ý nghĩa, tự nhiên mình thấy yêu và trân trọng cuộc sống hơn hẳn
Ðề: Quà tặng cuộc sống Câu chuyện thứ 3 Trái tim hoàn hảo Có một chàng thanh niên đứng giữa thị trấn và tuyên bố mình có trái tim đẹp nhất vì chẳng hề có tì vết hay rạng nứt nào. Đám đông điều đồng ý đó là trái tim đẹp nhất mà họ từng thấy. Bỗng một cụ già xuất hiện và nói:" Trái tim của anh không đẹp bằng trái tim tôi!". Chàng trai cùng đám đông ngắm nhìn trái tim của cụ. Nó đang đập mạnh mẻ nhưng đã đầy những vết sẹo. Có những phần của tim đã bị lấy ra và những mảnh tim khác được đắp vào nhung không vừa khít nên tạo ra một bề mặt sần sùi, lởm chởm; có cả những đường rãnh khuyết vào mà không hề có mảnh tim nào trám thay thế. Chàng trai cưòi nói :" Chắc là cụ nói đùa ! Trái tim của tôi hoàn hảo, còn trái tim của cụ chỉ là những mảnh chắp vá đầy sẹo và vết cắt. " - Mỗi vết cắt trong tim tôi tượng trưng cho một nguời mà tôi yêu, không chỉ là những cô gái mà còn là cha mẹ , anh chị , bạn bè... Tôi xé một mẩu tim mình trao cho họ, thường thì họ cũng sẽ trao lại một mẩu tim của họ để tôi đắp vào nơi vừa xé ra. Thế nhưng những mẩu tim chẳng hoàn toàn giống nhau, mẩu tim của cha mẹ trao cho tôi lớn hơn mẩu tim tôi trao lại họ, ngược lại với mẩu tim của tôi va con cái tôi. Không bằng nhau nên chúng tạo ra những vết sần sùi mà tôi luôn yêu mến vì chúnh nhắc nhở đến tình yêu mà tôi đã chia sẻ. Thỉng thoảng tôi trao mẩu tim của mình nhưng không hề được nhận lại gì, chúnh tạo nên những vết khuyết. Tình yêu đôi lúc không cần sự đền đáp qua lại. Dù những vết khuyết đó thật đau đớn nhưng tôi vẫn luôn hy vọng mộtngày nào đó họ sẽ trao lại cho tôi mẩu tim của họ, lấp đầy khoản trống mà tôi luôn chờ đợi. Chàng trai đứng yêu với giọt nước mắt lăn trên má. Anh bước tới, xé một mẩu từ trái tim hoàn hảo của mình và trao cho cụ già. Cụ già cũng xé một mẩu từ trái tim đầy vết tích của cụ trao cho chàng trai. Chúng vừa nhưng không hoàn toàn khớp nhau, tạo nên một đường lởm chởm trên trái tim chàng trai. Trái tim của anh không còn hoàn hảo nhưng lại đẹp hơn bao giờ hết vì tình yêu của cụ già đã chảy trong tim anh...
Ðề: Quà tặng cuộc sống Mình có 1 quyển truyện mua cho con trai, thỉnh thoảng mình đọc thấy hay lại post lên chia sẻ với mọi ngừoi
Ðề: Quà tặng cuộc sống "Cuộc sống cũng y như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công viếc hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo... và không bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội..." Biết thế nào là đủ? là đầy? Câu chuyện hay lắm chị ạ.
Ðề: Quà tặng cuộc sống e cũng hay đọc những ch như này lắm , giống như những hạt giống tâm hồn gieo vào lòng chúng ta những bài học thật có ích
Ðề: Quà tặng cuộc sống Mình sẽ cố gắng 1 tuần 1 lần tìm những câu chuyện hay post lên đây để cả mẹ thư giãn nhé
Ðề: Quà tặng cuộc sống Câu chuyện thứ 4 Đôi cánh thiên thần (u) Ngày xưa, một cậu bé luôn mặc cảm tự ti vì trên lưng cậu có 2 vết thẹo rất rõ. Nó kéo dài từ bả vai xuống đến tận phần eo với phần da nhăn nhúm. Vì thế, cậu bé luôn cảm thấy xấu hổ với chính bản thân mình. Ngày ngày đi học, cậu đều rất sợ bị bạn bè phát hiện. Vào giờ thể dục, khi ai nấy háo hức thay chiếc áo thể dục trắng tinh không đẫm chút mồ hôi thì cậu bé lại trốn vào một góc sân, nhanh chóng thay áo để mọi người không nhìn thấy gì ở lưng cậu. Thời gian dài trôi qua, rồi cái gì đến cũng phải đến. “Ôi, gớm quá!”, “A…quái vật!” , “ôi, thật khủng khiếp!” Những lời vô tâm ấy đã làm đau lòng người bạn nhỏ của chúng ta. Cậu vừa khóc vừa chạy vào trong lớp, trốn tránh tất cả. Từ đó, cậu bé không bao giờ bước ra khỏi lớp và đặc biệt cậu không học môn thể dục nữa. Sau sự việc nầy, mẹ cậu bé dịu dàng nắm tay cậu đến gặp cô chủ nhiệm. Cô là một nữ giáo viên đôn hậu. Người mẹ kể rằng khi mới sinh, cậu con trai đã mắc bệnh nặng, gần như mất hết hy vọng nhưng gia đình không đành lòng bỏ rơi và quyết cứu cho được đứa con. Qua cuộc giải phẩu vô cùng khó khăn vất vả, đứa con đã được cứu nhưng từ đó để lại hai vết thẹo lớn trên lưng. Nói đến đây, người mẹ run run bật khóc. Đến giờ thể dục ngày hôm sau, cậu bé xuất hiện ở một góc tối với chiếc áo thể dục. Các bạn nhỏ khác thấy thế và lại ngây thơ thốt lên những lời vô tâm: “Ôi, thật đáng sợ!” , “…trên lưng cậu ấy có 2 con trùng to lắm”. Ngay lúc ấy, cô giáo vô tình đi ngang, các bạn nhỏ vây quanh lấy cô và nói về vết thẹo. Cô giáo tiến gần đến cậu bé, đặt nhẹ tay lên bờ vai gầy nhỏ ấy, mỉm cười nói: “Lúc trước cô định kể cho các con nghe một câu chuyện nhưng xem ra, cô phải kể ngay lúc nầy.” Các bạn trẻ lại vây quanh lấy cô. Cô giáo nhẹ nhàng kéo chiếc áo của cậu bé lên làm lộ rõ hai vết thẹo lớn. “Đây là một truyền thuyết. Ngày xưa, các thiên thần trên trời đã bay xuống và biến thân thành các bạn nhỏ như chúng ta đây. Tất nhiên có thiên thần nhanh nhẹn đã kịp tháo gở đôi cánh của mình nhưng cũng có thiên thần hơi chậm, không kịp tháo hết đôi cánh của mình và để lại hai vết như thế nầy.” “Vậy đó là cánh của thiên thần hả cô?” “Đúng đó!” - cô giáo mỉm cười Bỗng một bạn gái lên tiếng: “Thưa cô, chúng con có thể sờ chúng không?” Từ nãy giờ cậu bé cứ đứng ngẩn người ra, cậu lại khóc. Cô lại cười và nói: “Chúng ta phải xin phép vị thiên thần nhỏ của chúng ta chứ?” Lặng người một hồi, cậu bé lấy lại bình tĩnh đáp: “Vâng, được ạ!” Các bạn nhỏ vây quanh lấy cậu, hết bạn nầy đến bạn khác sờ vào “đôi cánh” ấy. “Ôi, tuyệt thật, con đã sờ được cánh của thiên thần rồi!”. Năm tháng dần trôi, người bạn nhỏ của chúng ta đã lớn hơn nhiều, cậu vẫn thầm cảm ơn cô giáo đã đem lại cho cậu một niềm tin mới, một nghị lực mới. Lên cấp ba, cậu mạnh dạn tham gia giải bơi lội cấp thành phố và đạt ngôi Á Quân. Cậu đã dũng cảm chọn môn bơi lội bởi cậu tin rằng vết thẹo trên lưng chính là món quà cô giáo năm xưa dành tặng với tất cả sự yêu thương - đôi cánh thiên thần
Quà tặng cuộc sống: Cuộc sống không tệ như bạn nghĩ Xưa có một người đàn ông nghèo sống cùng vợ, năm đứa con trai và con dâu trong một gian nhà gỗ chật hẹp, vừa ẩm thấp vừa cũ kỹ. Cuộc sống thiếu thốn trăm bề khiến ông chán nản. Một hôm, ông quyết định đi tìm nhà hiền triết để mong giúp đỡ. Ông nói với nhà hiền triết: – Cả nhà chúng tôi đông người mà phải sống chung trong một gian nhà gỗ nhỏ bé, rất chật chội, cả ngày cãi vã không đứt. Cuộc sống như thế khác nào địa ngục. Tôi thật không còn muốn sống tiếp nữa! Nhà hiền triết hỏi trong nhà ông có những gì. Ông ta đáp, nhà mình chỉ có một con bò, con dê núi và đàn gà. Nhà hiền triết liền bảo: – Ông chỉ cần làm theo cách của tôi, mọi thứ sẽ ổn thỏa cả thôi. Thì ra nhà hiền triết bảo ông ta về nhà rồi cho bò, đê và đàn gà vào sống chung. Có như thế ông ta mới thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn. Người đàn ông nghe xong rất ngạc nhiên, nhưng ông vẫn đồng ý làm theo. Chỉ vài hôm sau, người đàn ông này lại chạy đến tìm nhà hiền triết và khổ sở than rằng: – Ông bày cho tôi cách quỷ quái gì vậy? Mọi chuyện không những không tốt lên mà chỉ thảm hại hơn thôi. Bây giờ nhà tôi thực sự biến thành địa ngục rồi. Tôi thật không muốn sống nữa. Đọc nhiều hơn tại: http://********.vn/qua-tang-cuoc-song/cuoc-song-khong-te-nhu-ban-nghi.html