Mẹ! Con yêu mẹ. Con yêu mẹ. Và con sẽ sống thật tốt như những gì bà ngoại đã dạy mẹ để mẹ dạy con. “Sống không quỵ lụy ai, không hài lòng và không giả dối”. Mẹ kính yêu..! Giờ này mẹ đã ngủ…. Con viết cho mẹ khi con đang say. Hôm nay con uống 2 cốc bia mẹ ạ. Con say. Con khóc. Ngày 20/10 là gì hả mẹ? Với mẹ chỉ giản đơn là 1 ngày bình thường thôi nhỉ. Con khóc. Và con nghĩ về mẹ. Từ khi con hiểu được 20/10 là gì? Con đã làm được những gì cho mẹ. Ngày cấp 1 con xin mẹ 2.000 đồng để đóng tiền mua hoa cho cô giáo chủ nhiệm. Đi học về thấy mẹ đang bán những tạ than đen nhẻm, cái cân phải luồn đòn gánh vào vì chưa có cân bàn… vai phải mẹ thường đau mỗi tối. Ngày cấp 2 con xin mẹ 10.000 đồng để góp tiền mua hoa cho cô, còn mua thiếp hí hoáy cả đêm tô vẽ, tặng những người bạn con yêu thương. Mẹ nằm trên giường vắt tay lên trán: “Tháng này bố mày chắc không được nghỉ phép”… Ngày cấp 3 con xin mẹ 50.000 đồng, để cùng các bạn trong lớp cắm trại và liên hoan tới tối muộn mới về. Mẹ đã lau sạch sẽ nhà cửa, mâm cơm tối vẫn còn để gọn gàng thức ăn cho riêng con. 2 thằng em chành chọe nhau mệt rồi lại ôm nhau ngủ… Đại học. Con là cán bộ lớp, con chúc mừng nhiều người lắm, bạn bè, cô giáo, những cô bác con quen…những ngôn từ dí dỏm và đặc biệt dành riêng từng người. Mẹ điện thoại lên và nói những điều như ngày nào cũng điện để nói: ” Đi ngủ nhớ mắc màn, tối nhớ cài cửa thật kỹ, ngủ sớm đi”. Nhưng…mẹ biết không, con luôn nghĩ tới mẹ đầu tiên. Con luôn thế. Ngày bé, có lần con làm tặng mẹ bài thơ nhưng không dám đưa, có lần mua hoa tặng mẹ rồi lại đưa cho đứa bạn về… cắm. Có lẽ do mình ở quê mẹ nhỉ? Ở quê những bà mẹ đầu tắt mặt tối, chẳng chồng con nào tổ chức ngày của mẹ. Con lên thành phố Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Họ mặc váy và đi dép cao. Họ bước những bước đi uốn dẻo nhẹ nhàng lịch lãm, không vội vã, tất bật như mẹ. 8h tối họ trang điểm và đi cafe, mẹ cơm nước, giặt giũ và mắc màn cho chúng con ngủ. Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Họ nói về mooda, về khiêu vũ, về những chuyến công tác đi mệt lử nhưng biết nơi này, nơi kia, biết món này món kia. Còn mẹ của con, khi con điện thoải về hỏi: Mẹ ơi con ghẹ là con gì mẹ nhỉ? có người nói với con là con ghẹ ăn ngon. Mẹ trả lời: “Mẹ cũng không rõ lắm, hình như nó giống con hến, con ngao”…Và khi con được biết về con ghẹ. Con khóc. Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Chồng họ chở đi siêu thị mỗi tuần, và đi mua cho những bộ quần áo đẹp. Vậy mà những lúc chán chồng, họ đi ra phố phường với đám bạn, và vào vũ trường, vào cafe. Còn mẹ, mẹ khóc mỗi khi bố làm mẹ buồn. Và mẹ nói với chúng con: “Chỉ mẹ được nói bố, chúng mày là con dù bố mẹ có sai đến thế nào cũng không có quyền nói…”. Mẹ của con. Lúc này con nhớ về tuổi thơ con. Quãng đời con trải qua bên mẹ. Chúng con luôn có mẹ ở bên. Và bố cũng thế, bố gọi điện thoại mỗi ngày mẹ nhỉ, và bố gặp lần lượt từ mẹ tới 3 đứa con… Bố mỗi tháng về 1 lần. Chúng con lớn lên, đứa nào cũng sáng sủa khôn ngoan, ai cũng khen mẹ thật giỏi, bố thật may vì có mẹ… Bố con cũng là một người đàn ông tuyệt vời phải không mẹ. Dẫu đôi lúc bố làm mẹ buồn, nhưng con người có ai hoàn hảo đâu? Con cũng thấy xấu hổ lắm, khi con, khi em con, chẳng ngoan như những gì mẹ đã chờ mong. Mẹ! Mẹ ngủ đi, đừng thức nữa, sao giấc ngủ mẹ chẳng sâu thế. Sao sau 1 đêm mắt mẹ càng quầng? Sao mẹ hay ốm đau? Mẹ! Con yêu mẹ. Con yêu mẹ. Và con sẽ sống thật tốt như những gì bà ngoại đã dạy mẹ để mẹ dạy con. “Sống không quỵ lụy ai, không hài lòng và không giả dối”. Con đã lớn khôn, con đã trưởng thành, nhưng những tối rúc đầu vào nách mẹ mà ngủ vùi, tới sáng vẫn dang chân tay trên giường ngon giấc…còn mẹ đã nấu xong bữa sáng. Con bỗng thấy mình như một công chúa nhỏ, thấy con là người hạnh phúc nhất thế gian, vì tất cả những gì bố mẹ dành cho chị em con, là những điều con không mong gì hơn thế nữa. Đêm nay con chúc mẹ ngủ ngon, và bố ở nơi xa sẽ luôn mơ về mẹ! p/s : ai thấy hay like ủng hộ tinh thần post bài cho em nhé !
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê đọc bài này xong nghĩ về mẹ mình thấy đúng thật, nhớ lại hồi đang học đại học nhận được tháng lương làm thêm đầu tiên định mua tặng mẹ 1 đôi giày thật đẹp mẹ biết đc liền bảo, mẹ có đi đâu mà cần giày dép con để lại mà tiêu chắc tháng này mẹ gửi tiền lên hơi muộn đấy
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê đọc câu chuyện này thấy buồn quá, tự hỏi bản thân mình đã làm được gì cho mẹ mình chưa?....
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê xin lỗi mẹ yêu của con, thật sự có con mới hiểu được lòng cha mẹ
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê hay quá.......mình cũng là con gái nhưng khắc khẩu với mẹ, lắm lúc hai mẹ con giận nhau, con gái tha 2 thằng cháu đi, bà giận, suốt ngày đuổi
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê câu chuyện cảm động quá, nhớ về ngày xưa mình là chuyên gia làm bố mẹ buồn,...
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê khi còn cha còn mẹ hãy trân trọng, thật cảm động bài biết của chủ top, nhưng mình thì không vậy, dẫu ở quê nhưng những nagyf này từ nhỏ cho đến lớn mình luôn dành cho mẹ - mẹ là người đầu tiên mình tặng, dù 1 bông hoa, dù 1 câu chúc cũng rất ấm lờng mẹ, khi lớn lên mua cái áo cái quần, đôi dép tặng mẹ " mẹ mình còn bảo, cô cứ vẽ vời, ở quê mà" Thế nhưng mắt mẹ rưng rưng, niềm hạnh phúc đến kiêu hãnh, mẹ có thể tìm ngay đồng nghiệp hay hàng xóm để khoe. Hạnh phúc với mẹ đơn giản chỉ là sự quan tâm nhẹ nhàng thôi bạn ạ. Có 1 ngày mình đi Tết cô giáo, cô hỏi là tết mẹ chưa ( 20/11), mình chợt nhận ra là mẹ mình cũng là giáo viên , thế là mình quên mất, cho nên ngày gì thì cũng là ngày có mẹ. Khi mình yêu chồng hiện tại của mình, mỗi khi chồng mình tặng hoa ngày gì đó ( 8/3, 20/10 ), mình lại hỏi anh mua quà tặng mẹ chưa? Bởi trong thâm tâm mình muốn chồng mình lúc nào cũng phải quan tâm đến mẹ. Những người con có hiếu sẽ là những người chồng tuyệt vời hơn tất cả . Đó là câu chuyện của mình, mỗi người sẽ có 1 cách nghĩ khác nhau, nhưng rốt cục mình nghĩ là chủ Top ơi đừng để sự phân biệt Mẹ Quê - Với Mẹ Thành Phố thêm rộng nhé. Với mẹ tất cả đều bình đẳng yêu thương. Trân trọng.
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê Hay quá, cuối tuần e về với mẹ luôn. Me bảo con gái đi làm hok được mua quà đắt tiền tặng mẹ, lúc nào mẹ cũng là người nghĩ cho con
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê Càng đọc càng thấy mình ích kỷ, đi học, đi làm lấy chồng sinh con, có cuộc sống riêng, lo cho chồng cho con, dường như sự quan tâm dành cho bố mẹ ít đi, đọc bài này thấy mình có lỗi quá
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê Mình cũng con gái nhưng ko hợp mẹ, chẳng bao giờ nói được câu gì tình cảm cả
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê mình cũng nhớ mẹ và thương mẹ quá, cs mưu sinh làm mình pải xa mẹ
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê Hay và ý nghĩa nên ai đọc xong xin like ủng hộ tinh thần cho em ạ !
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê đi khắp thế gian chỉ có cha mẹ là yêu thương con vô điều kiện
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê Bạn này viết bài cảm động thật, mẹ bạn chắc tự hào về đứa con ngoan và hiết thảo như bạn lắm.
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê Dù xa nhà đã lâu nhưng tháng nào mình cũng cố gắng sắp xếp với với mẹ
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê Mẹ là người hi sinh nhiều nhất cho con cái,nhưng bù lại chẳng được bao nhiêu nhiều khi e e muốn thể hiện tình cảm với mẹ lắm,nhưng e ko làm dc,hic ,thương mẹ nhiều lắm
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê Đọc bài viết xong lại nhớ mẹ ở quê, nhớ mẹ nhớ thật nhiều
Ðề: Rớt nước mắt với lá thư gửi người mẹ ở quê cảm động thật đấy, bố mẹ luc nào cũng hy sinh vì con cái