Mẹ lấy tập tài liệu trên bàn, cái sạc pin… đưa xuống cổng giúp con. Nhanh lên mẹ, con đang vội! Con cúp máy, mẹ vội vàng làm theo những điều con yêu cầu. Vội vã chào mẹ, con vù xe đi. Mẹ nhìn theo bóng con hòa lẫn vào dòng người đông đúc trên phố, lòng thấp thỏm lo âu. Hai mươi bảy tuổi, trong tay có ba bốn tấm bằng, con gái mẹ đã là giám đốc một công ty truyền thông, là bà chủ của một chuỗi cửa hàng kinh doanh mỹ phẩm. Mẹ tự hào, hãnh diện về con. Nhưng lòng mẹ gợn lên nỗi lo khi mỗi ngày lại nhìn thấy con gái mẹ hối hả, vội vã trong guồng quay của cuộc sống. Khó khăn lắm con mới sắp xếp được một ngày nghỉ để đi cùng mẹ về quê thăm ông bà nội. Bà ngoại sống cùng với con trong một khu phố mà ba bốn tháng trời không thể gặp cháu. Mẹ biết là con không có thời gian đến thăm bà, nhưng ngay cả khi bà đến nhà mình vào ngày nghỉ cũng khó gặp được con. Lúc nào mẹ cũng thấy con bận rộn, gấp gáp. Con chẳng có thời gian dành cho gia đình, ngay cả thời gian dành cho bản thân cũng thật ít ỏi. Con tranh thủ ăn khi đang làm việc bên máy tính, nghe điện thoại trong khi đang lựa quần áo mặc đi làm, đang ăn cơm con cũng bỏ dở vì có việc gấp. Có những hôm con mệt mỏi, cảm cúm mà vẫn cố dậy đi làm, mẹ can ngăn thế nào cũng không được. Con bảo nghỉ một hôm sẽ bị dồn việc. Con quen với đồ ăn nhanh, ghiền cà phê vào buổi tối - những thực phẩm không tốt cho sức khỏe nhưng có thể giúp con tỉnh táo về khuya. Bận rộn, căng thẳng, không có thời gian nghỉ ngơi, con dễ nổi nóng, cáu gắt. Hết dự án nọ đến hợp đồng kia, những lớp đào tạo ngắn hạn, dài hạn, những chuyến công tác… khiến con bỏ quên nhiều điều. Con quên ngày em nhận bằng tốt nghiệp, quên ngày ba nhận sổ hưu, quên ngày sinh nhật mẹ… Mẹ không trách, chỉ thấy thương con nhiều hơn. Nhiều lúc mẹ thèm được nhìn thấy con ngồi bên bàn ăn bữa sáng thong dong như hồi con còn nhỏ. Nhiều lúc mẹ thèm được nhìn thấy con nằm ngủ nướng trên giường. Con từng nói với mẹ, con còn trẻ phải phấn đấu và con muốn tiến lên những nấc thang cao hơn. Mẹ ủng hộ sự cầu tiến đó. Nhưng mẹ mong con sống chậm lại một chút, một chút thôi. Sống chậm lại để có thời gian nghỉ ngơi, sống chậm lại để có những khoảng lặng nghĩ xem cái gì thực sự cần thiết cho cuộc sống của mình. Sống chậm lại để giữ cho mình sự thăng bằng và những điều quý giá. Sống chậm lại để có thời gian quan sát, quan tâm, gần gũi gia đình và chăm sóc chính bản thân mình, con nhé!
Ðề: Sống chậm lại, con nhé! đã từng có thời gian mình như thế này. thế rồi 1 hôm mình sải bước về nhà và thấy bữa cơm mẹ nấu,rau muống luộc dầm sấu, cá bể rán và mắm tém chưng thịt... bữa cơm cực kỳ đơn giản nhưng mình vừa ăn vừa khóc, cảm giác mình vừa tìm lại đc1 thứ gì đó mà mình đã đánh mất từ lâu........
Review Map 3s thôi là có tiền Chỉ cần tài khoản Google là làm được ngay – đánh giá xong là nhận tiền liền tay! https://bit.ly/KiemTienReview Review Map 3s thôi là có tiền Only those who attempt the impossible can achieve the absurd.