Bài thơ này mình đã đọc từ rất lâu, từ những trang cuối của tập truyện "Mẹ điên" (Nhiều tác giả - Trang Hạ tổng hợp lại). Càng đọc, càng thấy mình cần phải biết yêu thương mẹ nhiều hơn. Và ngẫm thêm rất nhiều điều, bởi "Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ". Đây cũng là một bài học thấm thía cho bất cứ ai còn may mắn được sống cùng với cha mẹ, để con mình được gọi cha mẹ bằng hai tiếng "Ông - Bà" đầy yêu thương. Được biết, “Thơ viết trên tường nhà dưỡng lão” được chép lại từ một bài thơ viết trên tường một viện dưỡng lão ở khu phố phía Tây đường Dân Quyền (Thành phố Đài Bắc – Đài Loan) THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Thủy Khởi. Con ơi ! Khi con còn thơ dại, Mẹ đã mất rất nhiều thời gian Mẹ dạy con cầm thìa, dùng đũa ăn cơm Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi Những kỷ niệm về những năm tháng mẹ con mình sống bên nhau Làm mẹ nhớ thương da diết Vì thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời Con hãy cho mẹ chút thời gian, xin con chờ mẹ chút Cho mẹ suy nghĩ thêm Cho dù cuối cùng ngay cả định nói gì Mẹ cũng quên… Con ơi ! Con quên là mẹ con ta đã tập luyện hàng trăm lần Con mới thuộc khúc đồng dao đầu đời ? Con nhớ không mỗi ngày mẹ đáp Những câu ngây ngô, hàng trăm câu con hỏi từ đâu Nên nếu mẹ lỡ kể lể nhiều lần những câu chuyện móm răng Ngâm nga những khúc ru con thời con bé Xin con tha thứ cho mẹ Xin con cho mẹ chìm trong những hồi ức ấy nhé ! Xin con đáp lời mẹ kể những chuyện vụn vặt trong nhà ! Con ơi ! Giờ mẹ thường quên cài nút áo, xỏ dây giày, Ăn cơm vãi đầy vạt áo Chải đầu tay bần bật run Đừng giục giã mẹ Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm Mẹ chỉ cần có con ở bên Mẹ đủ ấm. Con ơi ! Bây giờ mẹ đi chân không vững, nhấc không nổi bước Mẹ xin con nắm tay mẹ Dìu mẹ, chậm thôi Như năm đó.... Mẹ dìu con đi những bước đầu đời Cảm ơn mọi người đã bớt chút thời gian, chia sẻ cảm xúc này với mình.
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. Cảm ơn bạn, bài thơ thật ý nghĩa. Hi vọng mỗi người trong chúng ta mỗi ngày đều nghĩ về mẹ và nhớ thương về mẹ
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. Hẳn rằng, đọc bài thơ này, rất nhiều người trong chúng ta sẽ nhìn lại... Cảm ơn chủ top một lần nữa.
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. Đọc bài viết này hai hàng lệ cứ trào dâng,cảm ơn Mẹ đã sinh con ra trên cõi đời này...........
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. Cảm ơn b đã cùng chia sẻ cảm xúc với mình.
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. mẹ thương con bằng trời bằng biển con nuôi mẹ con kể từng ngày
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. cảm ơn chủ top, mình cũng đọc ở đâu đó bài thơ này rồi, nhưng đọc lại vẫn thấy rưng rưng, ôi thương mẹ quá
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. bài thơ thật ý nghĩa đầy xúc cảm (
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. Vâng, em cũng thế. Viết lên để chia sẻ với mọi người.
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. Thương mẹ rất nhiều, Mong mẹ luôn khỏe mạnh và sống thật lâu cùng con cái
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. bài thơ quá ý nghĩa và xúc động (u)
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. Đọc xong thấy thương cha mẹ wa. Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ. Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.."
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. Tôi đã khóc khi đọc bài này. Thật ý nghĩa quá. Cảm ơn chủ top Có những điều đơn giản quanh mình mà vì những lo toan bộn bề của cuộc sống, ta không nhận thấy ý nghĩa và giá trị lớn lao của nó. Chậm lại một chút để suy nghĩ và cảm nhận. Một bài học lớn cho những người chưa mắc sai lầm.
Ðề: THƠ VIẾT TRÊN TƯỜNG NHÀ DƯỠNG LÃO - Bài học về cách làm người. Đúng là có nuôi con rồi mới thấy công lao cha mẹ lớn đến dường nào.Mình xin góp thêm 01 bài thơ cũng viết về Mẹ: Mẹ của Anh- Xuân Quỳnh. Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Ngày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Lời ru mẹ hát thuở nào Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa Xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Mẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Em xin hát tiếp lời ca Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Chắc chiu từ những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.