Thông tin: Thoát Khỏi “địa Ngục Sỏi Mật” Chỉ Bằng Trái Sung

Thảo luận trong 'Sức khỏe gia đình' bởi soimattraisung, 3/8/2016.

  1. soimattraisung

    soimattraisung Thành viên chính thức

    Tham gia:
    26/7/2016
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    31
    Điểm thành tích:
    28
    Vào thời điểm những năm sau 1975, đời sống kinh tế và thuốc men rất là khó khăn khổ cực. đối với mọi người dân, nhất là vùng sâu vùng xa, cho nên mọi người rất sợ đau ốm.

    Câu chuyện xảy ra vào khoảng năm 1976 tại huyện Phù Cát thuộc Tỉnh Bình Định quê hương tôi.

    Hôm đó vào khoảng xế chiều trên bến xe lam, chưa đủ khách nên xe chưa chạy, trên chiếc xe lam chỉ có 3 người : một bà già ngồi nhai trầu bỏm bẻm miệng đỏ hoe, nhìn cô gái ( khoảng 20 tuổi ) ốm yếu, da mặt vàng sạm, với hơi thở yếu ớt nằm ngoặc ngẽo trong vòng tay người mẹ.

    Bà già trầu cất tiếng hỏi:

    – Chị ơi, con bé bị bệnh gì mà trông tội nghiệp quá vậy ?

    – Dạ, cháu nó bị sỏi mật, nằm bệnh viện Đa khoa Quy Nhơn cả tháng nay, bác sĩ định mổ nhưng xét nghiệm rồi nói cháu nó máu loãng không đông nên không thể mổ, nếu mổ sẽ không cầm được máu sẽ chết, thôi thì đưa cháu về cho ăn được gì ăn rồi cháu sẽ chết !

    Nói xong 2 hàng nước mắt lăn dài trên đôi má gầy còm của người mẹ.

    Nghe xong, bà già tay cầm miếng trầu đang nhai trong miệng vứt xuống đất nghe cái “bộp”, nói một giọng chắc mẩm :

    – Ối..……Chết chóc cái gì mà chết, bịnh này mà mổ xẻ cái gì chứ ! Chị nghe lời tôi, về nhà hái một rổ trái sung xanh, xắc mỏng phơi khô sao vàng cho vào nồi, đổ ngập nước nấu cạn còn nửa nồi cho cháu uống dần sẽ hết bịnh.

    Nghe bà già trầu nói thế người mẹ mừng quá quên cả cám ơn , về đến nhà trời cũng đã tối, bà con lối xóm nghe con bé về ai nấy đến thăm, nhìn thân hình tiều tụy, mê man mà lắc đầu thương xót.

    Khi đưa cô con gái vào nằm trên giường, mặc ai thăm thì cứ đến thăm, riêng bà đốt đèn ra bờ sông soi tìm hái đầy một rổ trái sung.

    Về đến nhà mọi người đến thăm ai nấy đã về hết, chỉ còn con gái bà còn nằm bất động trên giường. Mặc kệ mày !

    Bà cặm cụi xắt mỏng từng trái sung, đêm không nắng không phơi được, hơn nữa thời giờ cấp bách bà chất lửa đốt, bắt chảo lên rang vàng đến khô giòn từng lát sung, sau đó cho vào nồi nấu đến khi còn lại 1 bát lớn thì trời cũng đã khuya lắm rồi.

    – Dậy uống thuốc nè con

    – Ôi ! Con mệt quá…

    – Ráng uống để sống với người ta đi con ơi, không thì con sẽ chết!

    Nửa tỉnh nửa mê nghe nói chết, cô con gái cũng sợ ráng ngồi dậy uống hết bát thuốc.

    Thấy con uống xong, là lúc bà cũng mệt mỏi lắm, nằm ngủ thiếp lúc nào không hay.

    ………..

    -Má ơi con đói bụng quá !

    Đang nằm ngủ ngon giấc, bà mẹ giật mình ngồi dậy;

    – Hả? Con nói gì ?

    – Con đói bụng quá, có gì ăn không ?

    Trời đất, con nhỏ nó hồi dương rồi sao ? Nằm bệnh viện cả tháng trời nó có chịu ăn uống gì đâu, nó chỉ sống bằng thuốc , bằng dịch chuyền thôi mà, sao nay về nhà nó lại đói bụng đòi ăn ? Vậy là nó hồi dương và sắp chết thật rồi. Bà thầm nghĩ vậy.

    – Có ăn cũng để má nấu cơm nóng đã chứ. Còn cơm nguội ăn gì được .

    – Kệ má ơi, cho con ăn đi, con đói lắm rồi.

    Trời ! Bà còn sợ dữ nữa, nhất định con nhỏ hồi dương rồi, chắc rồi nó cũng chết, thôi cứ cho nó ăn đại cơm nguội, nếu nó có chết cũng là chết no. Nghĩ vậy bà bèn lấy cơm nguội với mắm cho nó ăn.

    Nhìn nó ăn ngon lành mà bà thấy buồn thương cho đứa con gái tội nghiệp, rồi đây nó sẽ không còn trên cõi đời này, không còn trong căn nhà này nữa…

    Sau hơn tháng trời xa nhà nằm bệnh viện, sáng nay nó đi khắp xóm khắp làng gặp nhà ai nó cũng ghé vào nói cười vui vẻ làm ai cũng lo cũng sợ. Cứ nghĩ cô gái này chết rồi mà hồi dương lại đi thăm mọi người rồi về cũng sẽ chết luôn…( dân quê hay quan miệm vậy mà ! )

    Đến chiều nhìn đứa con gái xem ra vẫn khỏe hơn, bà nghĩ bụng : vậy là trái sung đã cứu sống con mình rồi. Bà vui mừng đi tìm hái thêm mấy rổ nữa về làm cho nó uống…

    Tự nhiên xung quanh vốn dĩ đã ban cho chúng ta nhiều dược liệu quý mà chúng ta cần nghiên cứu và bào chế. Những sản phẩm được bào chế từ dược liệu tự nhiên không những có nhiều ưu điểm về tính kinh tế, thời gian mà còn nhiều ưu điểm khác như: ít có tác dụng phụ, hiệu quả nhanh, ít ảnh hưởng tới những bệnh khác trong cơ thể.

    Nguồn: soimattraisung.vn
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi soimattraisung
    Đang tải...


  2. nguyenthu82

    nguyenthu82 TAKE IT EASY

    Tham gia:
    28/10/2009
    Bài viết:
    8,348
    Đã được thích:
    1,469
    Điểm thành tích:
    863
    Oánh dấu ạ, nếu mà cứ chữa bệnh được bằng rau củ quả thì tốt quá
     
    soimattraisung thích bài này.
  3. soimattraisung

    soimattraisung Thành viên chính thức

    Tham gia:
    26/7/2016
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    31
    Điểm thành tích:
    28
    Cũng tùy từng người bệnh nữa đó, không thì phải dùng thuốc nữa chứ. :)
     

Chia sẻ trang này