Thông tin: Trong Cuộc Sống, Lựa Chọn Quan Trọng Hơn Cố Gắng!

Thảo luận trong 'Kinh nghiệm kinh doanh' bởi Capro, 28/11/2015.

  1. Capro

    Capro Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    4/3/2015
    Bài viết:
    408
    Đã được thích:
    372
    Điểm thành tích:
    63
    Đây là một câu chuyện mình vô tình đọc được và cảm thấy rất hay! Các bạn hãy chia sẻ suy nghĩ của mình bên dưới nhé!

    [​IMG]

    Trước đây, có một người thanh niên vô cùng chăm chỉ, so với những người bên cạnh thì anh ta luôn là người chăm chỉ và các phương diện cũng nổi bật hơn. Nhưng, trải qua nhiều năm cố gắng như vậy, mà cuộc sống và sự nghiệp vẫn không có cải biến gì. Anh buồn rầu tìm đến một vị thiền sư và xin thỉnh giáo.

    Vị thiền sư này gọi ba đệ tử của mình đang đốn củi tới và dặn dò: “Các ngươi hãy cùng vị thí chủ này lên núi cách đây 5 dặm để đốn củi, hãy đốn lượng củi mà mình thấy thỏa mãn nhất và mang về nhà!”


    Người trẻ tuổi này cùng với 3 vị đệ tử kia đi dọc con sông đến một ngọn núi cách đó 5 dặm và đốn củi.


    Tới chiều tối, bốn người họ lần lượt mang củi trở về.


    Người thanh niên cả người đầy mồ hôi, thở hổn hển và hai chân khập khiễng gánh hai bó củi trở về.


    Ngay đằng sau là hai vị đệ tử, một người trong họ gánh 4 bó củi còn người kia đang ung dung đi đằng sau.


    Đúng lúc này, một chiếc bè xuất hiện trên sông, vị đệ tử út cùng với 8 bó củi cũng đã về đến trước mặt vị thiền sư.


    Người thanh niên trẻ và hai vị đệ tử đứng trên bờ tròn mắt nhìn nhau kinh ngạc. Chỉ có vị thiền sư và vị tiểu đồ đệ nhìn nhau thản nhiên mỉm cười.


    Vị thiền sư thấy vậy hỏi: “Sao vậy? Các ngươi không hài lòng với mình phải không?”


    Người trẻ tuổi nói: “Đại sư! Xin ngài cho chúng tôi đi đốn lần nữa được không!”


    Người trẻ tuổi lại cúi đầu và nói: “Tôi ban đầu đã đốn được 6 bó củi, gánh đến giữa đường, thì không gánh nổi nữa, nên phải ném đi hai bó. Sau đó lại đi được một lát, vẫn là thở không nổi, lại đành phải ném đi hai bó nữa. Cuối cùng tôi gánh hai bó củi này về nhà. Đại sư! Nhưng mà là tôi đã cố gắng hết sức mình rồi!”


    Vị đại đệ tử nói: “Con và sư đệ thì hoàn toàn ngược lại, ngay từ đầu mỗi người chúng con đã đốn được 2 bó. Sau đó, đem cả 4 bó buộc vào đòn gánh, rồi thay phiên nhau gánh đi theo vị trẻ tuổi này. Cho nên, hai người chúng con không thấy mệt lắm, thậm chí còn thấy dễ chịu!”


    Vị tiểu đệ tử nói: “Vóc dáng của con nhỏ, sức lực lại kém. Đừng nói là hai bó mà ngay cả một bó mà đường lại xa như thế con cũng không thể mang về nổi. Cho nên con chọn đi đường thủy…”


    Vị thiền sư nhìn các đồ đệ gật đầu và tán thưởng. Sau đó, ông quay sang nhìn người thanh niên trẻ tuổi, vỗ nhẹ vào vai anh ta và nói: “Một người phải đi con đường của mình, bản thân không sai nhưng quan trọng là đi như thế nào? Đi con đường của mình mà khiến người khác nói cũng không có sai, mấu chốt là con đường mình đi có đúng không? Cậu hãy ghi nhớ rằng: Lựa chọn so với cố gắng còn quan trọng hơn đấy!”

    Theo Cmoney.tư / ĐKN

    Mai Trà biên dịch
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi Capro
    Đang tải...


  2. RiverSea143

    RiverSea143 VNUNI - Tư vấn chuyên sâu về giải pháp bán lẻ

    Tham gia:
    17/5/2013
    Bài viết:
    991
    Đã được thích:
    690
    Điểm thành tích:
    183
    Do the right thing before do thing right
     
    Capro thích bài này.
  3. webmaster

    webmaster Stay hungry. Stay foolish

    Tham gia:
    16/12/2006
    Bài viết:
    13,280
    Đã được thích:
    35,256
    Điểm thành tích:
    6,063
    Hay thế! Mời các bác cùng chia sẻ về cách áp dụng thực tế với.
     
    Capro thích bài này.
  4. RiverSea143

    RiverSea143 VNUNI - Tư vấn chuyên sâu về giải pháp bán lẻ

    Tham gia:
    17/5/2013
    Bài viết:
    991
    Đã được thích:
    690
    Điểm thành tích:
    183
    Câu chuyện 1: Kỹ thuật một tí nhé.

    Ngày xửa ngày xưa (cũng phải 15 năm rồi í :D), có 1 công ty Nhật thuê outsource bên công ty cũ mình làm. Họ có 1 yêu cầu khá là hóc búa mà cả cái đội dự án họ toàn lảng tránh làm theo cách đó. Lúc đó mình sang với tư cách là bên công ty được thuê. Nói thật là lúc đó mình cũng hơi hoảng và sợ mất uy tín (bởi vì bên thuê họ cũng biết mình từ dự án trước là làm ngon rồi). Sang đó, mấy "đệ tử" cũng là dân được thuê từ trước nói: Anh khơi "khoai đấy", khoai nó mới gọi anh sang.

    Họ cho mình 3 tháng chỉ để giải quyết "củ khoai" đó thôi. Mình ngồi đọc yêu cầu xong càng rụng rời chân tay, ngồi chat với thằng bạn trước làm ở cty đó (cty thuê mình ấy) và hắn đang ở bên Mỹ. Kể là thằng dở hơi nào của bên Nhật nó thuê tớ làm 1 cái form mà trong 3 tháng, đọc yêu cầu thế bố ai mà làm được chứ. Thằng bạn hỏi, làm gì mà làm tới 3 tháng, đưa yêu cầu xem nào. Thế là mình gửi nó bài toán đó. Một lát sau nó cứ cười liên lục trên chat (ngày đó chỉ có chat Yahoo thôi). Hỏi một lúc, té ra vụ thiết kế đó lại là do chính thằng bạn làm và nó đã thuyết phục công ty Nhật đó làm theo thiết kế của nó. Lúc đó mình chửi: Ông thiết kế sao ko làm đi, lại còn vứt đó để tôi lãnh chịu hậu quả.

    Dài dòng thế để hiểu cái vụ đó nó thế nào, quay lại câu chuyện của mình. Lúc đó mình ko bập vào làm gì cả, chỉ ngồi nghĩ và nghĩ, bỏ mấy ngày ko làm gì chỉ nghĩ và vẽ vời trên giấy ko thôi. Bọn kia sợ sốt vó vì chúng nó thấy mình ko mở máy tính làm việc. Sau vài ngày thì mình đã "vẽ" xong cách làm, và bắt tay thử nghiệm từng vụ một chứ chưa bắt tay làm cái đó một cách chính thống. Đến lúc mọi thứ thử nghiệm thành công, lúc đó mới bắt đầu áp vào bài toán và thật bất ngờ, chỉ 3 tuần thôi là mọi thứ đã đâu vào đấy. Nếu mình ko có giai đoạn ngồi nghĩ, ngồi vẽ vời mà cứ đâm đầu vào code luôn thì chắc vụ đó thất bại.

    Tuy nhiên, hồi đó mình hơi "ngu" (ko vietnamese style tí nào), họ thuê mình 3 tháng mà mình làm xong trong 1 tháng thì còn 2 tháng ngồi chơi. Tiền họ trả hết rồi nên họ bắt 2 tháng đó làm tiếp 1 số "củ khoai" tiếp (họ bảo làm giúp mấy cậu đệ vì tụi kia chưa làm được). Thế là lại thêm 1 đống việc.

    Câu chuyện 2: Lựa chọn dòng sản phẩm phù hợp với tài nguyên (năng lực nhân sự, qui mô cty,...)

    Ngày xưa (cũng lại ngày xưa), mình mới mở cty chả có tí kinh nghiệm gì, cứ thấy người ta bảo gì thì làm nấy chứ chẳng biết thế nào là định hướng, nghiên cứu thị trường, khách hàng mục tiêu,...gì sất. Website công ty treo một lô các sản phẩm mà chẳng cái nào ra hồn cả. Mỗi thứ làm 1 tý. Phần mềm nhân sự thì toàn nhà máy ở tỉnh xa gọi tới, yêu cầu thì đa dạng và khó. Thế mà cứ đâm đầu vào làm. Còn cái phần mềm bán hàng thì cũng chả chuyên sâu lắm vì cứ chờ mấy khách siêu thị đặt với giá siêu cao thì mới làm. Sau 1-2 năm, thấy mình thực sự chả có gì cả. Hỏi cty KD cái gì thì nói: Bán phần mềm mà cũng chả biết cái nào là chính, là trọng tâm cả. Đến một đợt, cái nào cũng có khách đặt và yêu cầu làm thêm, nhân lực thì ko có (vì bán cái nhân sự kia khó lắm, nghiệp vụ ko phải ai cũng biết, nhất là về chấm công, tính lương cho hàng ngàn công nhân trong nhà máy. Trong khi đi lại các tỉnh thì khó khăn). Thế là dự án trượt deadline hoài. Đầu đau như búa bổ và cảm giác thần kinh vì sức ép. Bao đêm ko ngủ vì ko biết hướng đi là gì, chứ cái kiểu code theo yêu cầu, cái gì cũng nhận (kiểu startup mà ko có định hướng mà, cứ có tiền là làm). Đến một ngày, sau khi ngồi phần tích kỹ về xu hướng, về thị trường, về nguồn nhân lực, v.v.. thì mình quyết định cắt luôn cái dòng sản phẩm HRM khó nhằn đó. Quyết định xong thấy nhẹ cả người luôn. Tập trung vào mỗi mảng bán lẻ, nguồn lực ko bị phân tán, đã thế ko phát triển dạng CDM mà làm kiểu đóng gói, bán cho số đông nên ko bị áp lực deadline nữa. Số lượng khách hàng của mảng này tăng lên rõ rệt so với trước kia. Và giờ khi nói tới VNUNI người ta ko còn nói là "công ty bán cái nhân sự, bán cái kế toán, hay bán cái phần mềm xyz gì đó nữa, mà là công ty chuyên sâu về giải pháp bán lẻ".

    Dĩ nhiên, trong kinh doanh vẫn còn có nhiều quyết định khác cần lựa chọn đi theo hướng nào. Nhưng nói thật là nếu ko có quyết định cắt bỏ cái dòng sản phẩm HRM kia (dù mình có hơn 15 năm, tính từ hồi mới ra trường là đã chuyên nghiên cứu và triển khai về món HRM này) thì ko biết giờ thế nào, và công ty đang có cái gì nữa. Mình nghĩ mình đã có lựa chọn đúng đắn ở thời điểmđó, mặc dù nhiều lúc nhìn lại đống tài liệu đặc tả yêu cầu viết khá công phu, tài liệu thiết kế, và code cho món này cảm thấy nhớ nhớ, tiêng tiếc.
     
    Sửa lần cuối: 30/11/2015
    webmasterCapro thích.
  5. RiverSea143

    RiverSea143 VNUNI - Tư vấn chuyên sâu về giải pháp bán lẻ

    Tham gia:
    17/5/2013
    Bài viết:
    991
    Đã được thích:
    690
    Điểm thành tích:
    183
    Vừa đọc được mấy dòng này:

    Anh A đi xe đạp, hai chân gắng sức đạp, 1 tiếng đồng hồ chỉ có thể đi được quãng đường khoảng 10 km.
    Anh A lái xe ô tô, một chân nhấn vào ga, 1 tiếng đồng hồ có thể đi được quãng đường 100 km.
    Anh A ngồi tàu cao tốc, nhắm mắt lại, 1 tiếng đồng hồ có thể đi được quãng đường 300 km.
    Anh A ngồi máy bay, ăn đồ ăn ngon, 1 tiếng đồng hồ có thể đi được quãng đường 1000 km.

    Kết luận: Cùng một người, cùng sự cố gắng, thế nhưng khác nhau ở bệ phóng, kết quả sẽ khác nhau.
     
    meocon0818, webmasterCapro thích.
  6. Capro

    Capro Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    4/3/2015
    Bài viết:
    408
    Đã được thích:
    372
    Điểm thành tích:
    63
    Cám ơn bác đã chia sẻ kinh nghiệm. :)
     
    webmaster thích bài này.

Chia sẻ trang này