Thông tin: Truyện cổ tích thế giới

Thảo luận trong 'Thư viện của con' bởi khuchaivan, 6/3/2013.

  1. khuchaivan

    khuchaivan Khúc Hải Vân

    Tham gia:
    10/5/2009
    Bài viết:
    2,455
    Đã được thích:
    1,221
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Truyện cổ tích thế giới

    Cảm ơn Thương đã post thêm hình trên youtube cho mọi người cùng xem.
    Các mẹ có thể đưa những truyện cổ tích mình sưu tầm được vào topic này, để chia sẻ với nhau ạ! Miễn sao là truyện ít bị trùng ạ! Làm thế topic của chúng ta sẽ phong phú hơn, khi các mẹ vào tìm truyện theo thể loại sẽ dễ dàng hơn ạ! Các mẹ ráng giành chút xíu thời gian sưu tầm trên mạng hay gõ lại ít dòng mỗi tối và đưa lên là thế nào chúng ta cũng có thật nhiều truyện cổ tích để kể cho các con nghe ạ! "đông tay mới vỗ nên kêu" mà cả nhà mình nhỉ?
    Em rất cảm ơn các bố mẹ đã giành tình cảm sự quan tâm để đọc topic của em. Và rất mong topic sẽ ngày càng thêm nhiều câu truyện hấp dẫn giành cho các con ạ!
    Tối nay em sẽ xin lập topic truyện cổ tích việt nam, mong sẽ được các mẹ ủng hộ ạ!
    Mến chúc các thành viên diễn đàn mình những ngày nghỉ cuối tuần thật vui ạ!

    [/QUOTE]
     
    Đang tải...


  2. trangsucxuatkhau

    trangsucxuatkhau TSXKđộc đẹp rẻ 0962848108

    Tham gia:
    29/1/2013
    Bài viết:
    5,727
    Đã được thích:
    636
    Điểm thành tích:
    823
    Ðề: Truyện cổ tích thế giới

    hi.thú vị quá. mình đánh dấu có thời gian sẽ đọc
     
  3. nguyenthithuthuong

    nguyenthithuthuong Thành viên tích cực

    Tham gia:
    15/5/2009
    Bài viết:
    600
    Đã được thích:
    202
    Điểm thành tích:
    133
    Ðề: Truyện cổ tích thế giới

    hôm qua đọc câu chuyện này xong mà Thương bị đau họng, giờ mới hiểu các cô giáo hay bị đau họng là vì nói nhiều
    [/QUOTE]
     
  4. thucphuong123

    thucphuong123 Thành viên chính thức

    Tham gia:
    10/3/2013
    Bài viết:
    214
    Đã được thích:
    24
    Điểm thành tích:
    18
    Ðề: Truyện cổ tích thế giới

    Thanks chủ top ! (ngưỡng mộ sự chịu khó của chủ top lắm lắm)^_^
    Các câu chuyện đều rất hay. Đặc biệt là " Ba sợi lông sư tử" giúp ta suy nghĩ và chiêm nghiệm cuộc sống thực tại.
     
  5. hifimi

    hifimi Bán Quần áo trẻ em cực rẻ

    Tham gia:
    5/1/2010
    Bài viết:
    1,631
    Đã được thích:
    117
    Điểm thành tích:
    103
    Ðề: Truyện cổ tích thế giới

    Tôpic thật ý nghĩa, oánh dấu có time sẽ đọc hết hi
     
  6. Thanh Minh

    Thanh Minh Thành viên mới

    Tham gia:
    30/8/2013
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    7
    Điểm thành tích:
    8
    Ðề: Truyện cổ tích thế giới

    góp với bạn chút là gom tất cả các bài viết thành 1 đi. đọc dài mà khó chịu quá
     
  7. me_thienthan

    me_thienthan Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    22/2/2013
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    77
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Truyện cổ tích thế giới

    Cám ơn chủ top nhe. E đánh dấu mai đọc tiếp mới đc. Giờ buồn ngủ rùi hihi
     
  8. vi_vi2011

    vi_vi2011 Bôngytế cắt miếng p/vụ bé

    Tham gia:
    19/3/2013
    Bài viết:
    24,284
    Đã được thích:
    5,445
    Điểm thành tích:
    3,113
    Ðề: Truyện cổ tích thế giới

    con gái mình dạo này thường bắt mẹ kể truyện cổ tích cho nghe trc khi ngủ,gặp đc topic này hay quá
     
  9. ỉn yêu

    ỉn yêu Guest

    Ðề: Truyện cổ tích thế giới

    đánh dấu tối về đọc cho gái nhà m nghe.chắc gái nhà m sẽ thích lắm đấy
     
  10. hanhphuc_trontron

    hanhphuc_trontron Nhà chỉ có tiếng cười

    Tham gia:
    12/4/2012
    Bài viết:
    11,574
    Đã được thích:
    2,103
    Điểm thành tích:
    863
    Ðề: Truyện cổ tích thế giới

    e cũng đánh dấu để đọc ạ .
     
  11. truyencotich.vn

    truyencotich.vn Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    11/2/2015
    Bài viết:
    346
    Đã được thích:
    34
    Điểm thành tích:
    28
    Truyện cổ tích Ba bà kéo sợi
    http://********.vn/wp-content/uploads/2012/10/The-Three-Spinners-660x440.jpg

    Ngày xưa có một cô gái lười biếng, không chịu kéo sợi. Mẹ cô khuyên bảo thế nào cô cũng không nghe. Một hôm, bà mẹ không chịu được nữa, tức quá đánh cô, cô khóc gào lên. Vừa lúc đó, hoàng hậu đi qua nghe tiếng khóc bèn dừng xe lại, vào nhà hỏi bà mẹ vì cớ gì mà lại đánh con gái đến nỗi nó kêu ầm lên thế. Bà mẹ sợ nói con gái mình lười thì xấu hổ, nên mới tâu:

    - Thần bảo cháu thôi đừng kéo sợi nữa vì nhà nghèo làm gì có cúi đưa cho cháu, nhưng cháu cứ đòi kéo mãi.

    Hoàng hậu nói:

    - Ta thích nghe tiếng guồng sợi vù vù lắm. Ngươi cứ cho con gái nhà ngươi đến cung, ta có nhiều cúi, nó tha hồ mà kéo.

    Bà mẹ thấy vậy mừng lắm để hoàng hậu đem con gái về cung. Về đến cung, hoàng hậu dẫn cô đến ba buồng đầy ngập cúi rất tốt. Hoàng hậu bảo cô gái:

    - Con kéo cho hết chỗ cúi này. Kéo xong ta sẽ cho lấy con trai cả ta. Con nghèo khổ ta không kể làm chi, chăm chỉ là của hồi môn quí giá lắm rồi.

    Cô gái rất lo vì dù có sống đến ba trăm năm và làm việc từ sáng đến tối cũng không sao kéo hết chỗ cúi đó. Cô ngồi khóc một mình ba ngày liền không nhúc nhích. Hôm thứ ba, hoàng hậu tới ngạc nhiên thấy cô vẫn chưa làm gì cả. Nhưng cô thoái thác rằng vì xa mẹ, buồn rầu nên chưa làm được. Hoàng hậu cũng cho là phải, nhưng khi quay gót, dặn rằng:

    - Mai con phải bắt đầu làm đi nhé.

    Khi cô gái còn lại một mình một bóng, không biết xoay xở ra sao. Trong lúc bối rối, cô ra đứng cửa sổ. Cô thấy có ba bà đến. Bà thứ nhất có một bàn chân to bèn bẹt. Môi dưới bà thứ hai trễ xuống quá cằm. Bà thứ ba có một ngón tay cái bèn bẹt. Ba bà ngừng lại trước cửa sổ, ngước mắt lên nhìn cô và hỏi cô có việc gì mà phải lo âu. Cô gái kể lể sự tình khốn khổ. Ba bà hứa sẽ đến giúp:

    - Nếu em bằng lòng mời chúng ta đi ăn cưới em, nếu em không thẹn gọi chúng ta là chị họ, nếu em bằng lòng để chúng ta ngồi cùng tiệc cưới với em, thì chúng ta sẽ kéo sợi giúp cho, chẳng mấy chốc mà xong.

    Cô gái đáp:

    - Vâng, em rất đồng ý. Xin mời các chị vào làm ngay cho.

    Ba bà thợ dệt lạ lùng vào buồng thứ nhất, thu xếp chỗ ngồi và bắt đầu kéo sợi. Bà thứ nhất chắp sợi và đạp guồng. Bà thứ hai rấp nước vào sợi. Bà thứ ba xe chỉ và ấn xuống bàn cho nhẵn. Mỗi lần bà hất ngón tay cái là một con sợi rất mịn rơi xuống đất. Cô gái dấu không cho hoàng hậu biết có ba bà giúp mình. Mỗi khi xe hoàng hậu đến, cô cho hoàng hậu xem số sợi đã xe. Hoàng hậukhen cô hết lời.

    Cúi buồng thứ nhất xe hết, ba bà xe đến cúi buồng thứ hai. Rồi đến cúi buồng thứ ba, chẳng mấy chốc cũng xe xong. Ba bà từ giao cô và dặn:

    - Em chớ quên lời hứa nhé, hạnh phúc sẽ tới với em.

    Sau khi thấy buồng đã hết cúi và những con chỉ chất thành đống, hoàng hậu định ngày cưới. Chú rể sung sướng lấy được vợ khéo léo đảm đang, ca tụng vợ mãi. Cô dâu nói:

    - Em có ba người chị, họ đã giúp đỡ em nhiều. Trong hạnh phúc của em, em không thể quên các chị ấy được, xin chàng cho phép em mời ba chị đến ăn cưới và dự tiệc với chúng ta.

    Chú rể và hoàng hậu nói:

    - Nhẽ nào lại không cho phép?

    Nghi lễ vừa bắt đầu thì ba bà đến, ăn mặc kỳ quặc. Cô dâu nói:

    - Em xin chào mừng ba chị!

    Chú rể hỏi thầm cô dâu:

    - Chết nỗi, sao em có họ hàng xấu xí thế?

    Rồi chàng hỏi bà có chân bẹt:

    - Vì đâu mà chân bà rộng thế?

    - Vì tôi đạp guồng.

    Rồi chàng hỏi bà thứ hai:

    - Vì đâu mà môi mà trễ như thế?

    - Vì tôi rấp nước bọt vào sợi.

    Rồi chàng hỏi bà thứ ba:

    - Vì đâu mà ngón tay cái bà bèn bẹt?

    - Vì tôi xe chỉ.

    Hoàng tử khiếp sợ, nói:

    - Từ nay về sau vợ đẹp của ta không được mó đến guồng sợi nữa.

    Thế là vợ chàng thoát được cái việc kéo sợi mà cô ta không thích.
    Nguồn: http://********.vn/
     
  12. truyencotich.vn

    truyencotich.vn Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    11/2/2015
    Bài viết:
    346
    Đã được thích:
    34
    Điểm thành tích:
    28
    Truyện cổ tích Hàn Quốc - Con cóc không vâng lời

    Một con Cóc nhỏ sống với mẹ trong một cái ao rộng. Là một đứa trẻ ương ngạnh bướng bỉnh, nó chằng bao giờ nghe theo lời mẹ khiến cho mẹ nó rất buồn.

    Nếu Cóc mẹ bảo nó hãy lên đồi chơi thì nó lại xuống biển. Nếu mẹ nó bảo lên hàng xóm phía trên chơi thì nó đi xuống phía dưới. Cóc mẹ bảo làm gì nó cũng làm trái ngược lại.

    Có mẹ nhủ thầm:

    - Tôi biết làm gì bây giờ đây. Tại sao nó lại không nhủ những đứa trẻ khác? Bọn chúng luôn nghe lời người lớn nói, luôn luôn ngoan ngoãn và vâng lời. Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra nếu như nó cứ tiếp tục bướng bỉnh như vậy. Tôi cần phải làm gì đó khiến cho nó thay đổi.

    Và Cóc mẹ thở dài. Cóc con chế nhạo:

    - Ha! Ha! Ha! Mẹ cứ cằn nhằn như thế để làm gì. Mẹ không cần phải lo lắng gì về con. Dù thế nào thì mọi việc đối với con cũng có làm sao đâu.

    Cóc mẹ đáp:

    - Nếu thế thì tại sao con lại không biết kêu như những con Cóc khác. Thậm chí giọng của con cũng không giống giọng của loài Cóc. Hãy để mẹ dạy con.

    Và Cóc mẹ phồng người lên rồi kêu to:

    - Kaegul! Kaegul. Như thế như bây giờ con hãy thử xem sao?

    Cóc con cũng phồng người lên nhại ại:

    - Kulgael! Kulgael Như thế, như thế…

    Cóc mẹ kêu lên:

    - Tại sao con lại hỗn láo đến thế. Mẹ đến chết vì con mất thôi, nếu như con biết điều tốt cho con thì con phải nghe lời mẹ. Bây giờ con …

    - Kulgael! Kulgael

    Cóc nhại lại rồi nhảy biến đi.

    Ngày này qua ngày khác, Cóc mẹ mắng mỏ Cóc con nhưng vẫn cứ tiếp tục những gì nó thích mà cụ thể là làm trái những điều mẹ nó bảo nó. Cóc mẹ rất phiền lòng vì con và chẳng bao lâu sau nó ngã bệnh. Còn Cóc con thì vẫn ngỗ ngược như cũ.

    Một hôm, Cóc mẹ gọi Cóc con, tới bên giường và bảo:

    - Con trai của mẹ, mẹ nghĩ là mẹ không thể sống lâu hơn được nữa. Khi mẹ chết, đừng chọn mẹ ở trên nuí, hãy chôn mẹ ở cạnh dòng suối.

    Cóc mẹ nói thế bởi vì bà biết rằng thế nào Cóc con cũng làm ngược lại lời bà dặn. Vài ngày sau, Cóc mẹ qua đời. Cóc con khóc lóc thảm thiết, nó tự trách mình:

    - Ôi mẹ tội nghiệp của con. Con đã làm khổ mẹ nhiều quá, vì những thói hư của mình. Tại sao con lại không nghe lời mẹ? Bây giờ mẹ đã qua đời rồi. Chính con đã giết mẹ! Chính con đã giết mẹ!

    Cóc con nghĩ về mẹ và tất cả những phiền muộn mà nó đã gây ra cho mẹ nó. Và nó tự nhủ:

    - Ta đã luôn làm trái lời mẹ dặn, bởi vì ta thấy thế vui. Nhưng lần này thì ta làm đúng theo lời mẹ dặn.

    Do vậy, Cóc con chôn mẹ bên cạnh dòng suối dù rằng nó cũng nghĩ là chôn ở chỗ đó không hay lắm. Vài tuần sau, có một trận bão. Trời mưa nhiều đến nỗi nước suối tràn lên cả hai bờ, Cóc con không tài nào ngủ được vì lo rằng mộ mẹ nó sẽ bị nước cuốn trôi. Trằn trọc mãi cuối cùng nó trở dậy đi ra mộ xem sao.

    Dưới trời mưa tầm tã, nó cứ ngồi đó khóc sướt mướt:

    - Kaegul! Kaegul! Xin đừng có cuốn trôi mộ của mẹ tôi.

    Và cứ hễ trời mưa thì nó lại khóc như thế. Kể từ đó, Cóc xanh luôn luôn kêu “Kaegul! Kaegul?” khi trời mưa.

    Nguồn: http://********.vn/
     
  13. truyencotich.vn

    truyencotich.vn Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    11/2/2015
    Bài viết:
    346
    Đã được thích:
    34
    Điểm thành tích:
    28
    Gửi các mẹ truyện "Nàng công chúa và hạt đậu" để các mẹ kể cho bé yêu nghe ạ.

    http://********.vn/wp-content/uploads/2012/10/the_princess_and_the_pea_by_davidslattery-d3g66zi-660x440.jpg

    Ngày xưa, có một hoàng tử muốn cưới một nàng công chúa, nhưng công chúa phải cho ra công chúa, phải hoàn thiện toàn mỹ. Hoàng tử bèn chu du khắp thiên hạ để kén vợ. Công chúa thì chẳng thiếu gì, nhưng nàng nào cũng có vài nhược điểm hoặc tật xấu. Thế là một ngày kia, hoàng tử đành buồn rầu trở về nhà.

    Đến tối, nổi lên một cơn giông tố kinh khủng. Mưa ào ào như xối. Có tiếng gõ cửa lâu đài.Lão vương thân chinh ra mở cửa.

    Bên ngoài là một nàng công chúa, nhưng mưa gió đã làm cho nàng tiều tụy quá thể. Đầu tóc, quần áo nàng võng những nước và còn nhỏ giọt từ mũi xuống giầy nàng. Nàng tự giới thiệu nàng là công chúa toàn thiện toàn mỹ mà hoàng tử đang chờ đợi. Hoàng hậu nghĩ thầm: “Được, cứ để xem xem !” . Rồi hoàng hậu vào buồng ngủ thắp đèn lên và nhét một hạt đậu xuống dưới đệm giường. Sau đó ngài đặt hai mươi cái đệm chồng lên trên cái đệm đã đặt trước. Đấy chính là cái giường dành cho công chúa.

    Sáng ra người ta hỏi thăm đêm qua nàng ngủ có yên giấc không. Nàng đáp :

    - Suốt đêm tôi không chợp mắt, vì nằm phải vật gì răn rắn, thâm tím cả mình mẩy.

    Hoàng hậu bèn phán :

    - Công chúa ra công chúa thật ! Đây chính là nàng công chúa toàn thiện toàn mỹ, nằm trên hai mươi lần đệm nàng vẫn thấy đau vì một hạt đậu.

    Hoàng tử cưới nàng làm vợ và hạt đậu được bày trong một phòng triển lãm, đến giờ vẫn vào xem được, vì chưa có ai lấy đi cả.

    Nguồn: http://********.vn/
     
  14. truyencotich.vn

    truyencotich.vn Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    11/2/2015
    Bài viết:
    346
    Đã được thích:
    34
    Điểm thành tích:
    28
    Cho em được góp vui thêm truyện "Nàng công chúa và hạt đậu"

    http://********.vn/wp-content/uploads/2015/03/nang-cong-chua-va-hat-da-bia1-640x440.jpg

    Ngày xưa, có một hoàng tử muốn cưới một nàng công chúa, nhưng công chúa phải cho ra công chúa, phải hoàn thiện toàn mỹ. Hoàng tử bèn chu du khắp thiên hạ để kén vợ. Công chúa thì chẳng thiếu gì, nhưng nàng nào cũng có vài nhược điểm hoặc tật xấu. Thế là một ngày kia, hoàng tử đành buồn rầu trở về nhà.

    Đến tối, nổi lên một cơn giông tố kinh khủng. Mưa ào ào như xối. Có tiếng gõ cửa lâu đài.Lão vương thân chinh ra mở cửa.

    Bên ngoài là một nàng công chúa, nhưng mưa gió đã làm cho nàng tiều tụy quá thể. Đầu tóc, quần áo nàng võng những nước và còn nhỏ giọt từ mũi xuống giầy nàng. Nàng tự giới thiệu nàng là công chúa toàn thiện toàn mỹ mà hoàng tử đang chờ đợi. Hoàng hậu nghĩ thầm: “Được, cứ để xem xem !” . Rồi hoàng hậu vào buồng ngủ thắp đèn lên và nhét một hạt đậu xuống dưới đệm giường. Sau đó ngài đặt hai mươi cái đệm chồng lên trên cái đệm đã đặt trước. Đấy chính là cái giường dành cho công chúa.

    Sáng ra người ta hỏi thăm đêm qua nàng ngủ có yên giấc không. Nàng đáp :

    - Suốt đêm tôi không chợp mắt, vì nằm phải vật gì răn rắn, thâm tím cả mình mẩy.

    Hoàng hậu bèn phán :

    - Công chúa ra công chúa thật ! Đây chính là nàng công chúa toàn thiện toàn mỹ, nằm trên hai mươi lần đệm nàng vẫn thấy đau vì một hạt đậu.

    Hoàng tử cưới nàng làm vợ và hạt đậu được bày trong một phòng triển lãm, đến giờ vẫn vào xem được, vì chưa có ai lấy đi cả.

    Nguồn: http://********.vn/
     
  15. truyencotich.vn

    truyencotich.vn Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    11/2/2015
    Bài viết:
    346
    Đã được thích:
    34
    Điểm thành tích:
    28
    Cho em góp thêm truyện "Cô bé quàng khăn đỏ" vào topic ạ

    http://********.vn/wp-content/uploads/2012/10/1b5-660x440.jpg

    Ngày xửa, ngày xưa, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ, vì vậy, mọi người gọi cô là cô bé quàng khăn đỏ. Một hôm, mẹ cô bảo cô mang bánh sang biếu bà ngoại. Trước khi đi, mẹ cô dặn:

    - Con đi thì đi đường thẳng, đừng đi đường vòng qua rừng mà chó sói ăn thịt con đấy. Trên đường đi, cô thấy đường vòng qua rừng có nhiều hoa, nhiều bướm, không nghe lời mẹ dặn, cô tung tăng đi theo đường đó. Đi được một quãng thì gặp Sóc, Sóc nhắc:

    - Cô bé quàng khăn đỏ ơi, lúc nãy tôi nghe mẹ cô dặn đi đường thẳng, đừng đi đường vòng cơ mà. Sao cô lại đi đường này?

    Cô bé không trả lời Sóc. Cô cứ đi theo đường vòng qua rừng. Vừa đi, cô vừa hái hoa, bắt bướm. Vào đến cửa rừng thì cô gặp chó sói. Con chó sói rất to đến trước mặt cô. Nó cất giọng ồm ồm hỏi:

    - Này, cô bé đi đâu thế?

    Nghe chó sói hỏi, cô bé quàng khăn đỏ sợ lắm, nhưng cũng đành bạo dạn trả lời:

    - Tôi đi sang nhà bà ngoại tôi.

    Nghe cô bé nói đi sang bà ngoại, chó sói nghĩ bụng: À, thì ra nó lại còn có bà ngoại nữa, thế thì mình phải ăn thịt cả hai bà cháu. Nghĩ vậy nên chó sói lại hỏi:

    - Nhà bà ngoại cô ở đâu?

    - Ở bên kia khu rừng. Cái nhà có ống khói đấy, cứ đẩy cửa là vào được ngay.

    Nghe xong, chó sói bỏ cô bé quàng khăn đỏ ở đấy rồi chạy một mạch đến nhà bà ngoại cô bé. Nó đẩy cửa vào vồ lấy bà cụ rồi nuốt chửng ngay vào bụng. Xong xuôi, nó lên giường nằm đắp chăn giả là bà ngoại ốm.

    Lúc cô bé quàng khăn đỏ đến, cô thấy chó sói đắp chăn nằm trên giường, cô tưởng “bà ngoại” bị ốm thật, cô hỏi:

    - Bà ơi! Bà ốm đã lâu chưa?

    Sói không đáp giả vờ rên hừ… hừ…

    - Bà ơi, mẹ cháu bảo mang bánh sang biếu .

    - Thế à, thế thì bà cám ơn cháu và mẹ cháu. Cháu ngoan quá. Cháu lại đây với bà.


    Cô bé quàng khăn đỏ chạy ngay đến cạnh giường, nhưng cô ngạc nhiên lùi lại hỏi;

    - Bà ơi! Sao hôm nay tai bà dài thế?

    - Tai bà dài để bà nghe cháu nói được rõ hơn. Chó sói đáp

    - Thế còn mắt bà, sao hôm nay mắt bà to thế?

    - Mắt bà to để bà nhìn cháu được rõ hơn.

    Chưa tin, cô bé quàng khăn đỏ lại hỏi:

    - Thế còn mồm bà, sao hôm nay mồm bà to thế?

    - Mồm bà to để bà ăn thịt cháu đấy.

    Sói nói xong liền nhảy ra khỏi giường, nuốt chửng em bé Khăn Đỏ đáng thương.

    Sói đã no nê lại nằm xuống giường ngủ ngáy o o. May sao, lúc đó bác thợ săn đi ngang thấy thế. Bác giơ súng lên định bắn. Nhưng bác chợt nghĩ ra là chắc sói đã ăn thịt bà lão, và tuy vậy vẫn còn có cơ cứu bà. Bác nghĩ không nên bắn mà nên lấy kéo rạch bụng con sói đang ngủ ra. Vừa rạch được vài mũi thì thấy chiếc khăn quàng đỏ chóe, rạch được vài mũi nữa thì cô bé nhảy ra kêu:

    - Trời ơi! Cháu sợ quá! Trong bụng sói, tối đen như mực. Bà lão cũng còn sống chui ra, thở hổn hển. Khăn đỏ vội đi nhặt đá to nhét đầy bụng sói. Sói tỉnh giấc muốn nhảy lên, nhưng đá nặng quá, nó ngã khuỵu xuống, lăn ra chết.

    Từ dạo ấy, cô bé quàng khăn đỏ không bao giờ dám làm sai lời mẹ dặn.

    Nguồn: http://********.vn/
     

Chia sẻ trang này