Lâu rồi vào đây chỉ biết đăng quảng cáo,hôm nay chút ít tâm sự và rồi sẽ chẳng biết khi nào vô đây nữa! Tôi nhớ những ngày mới vào đại học,khi ấy thật vui,sống thật nhiều nhiệt huyết và luôn cố gắng...tôi biết có gì đó ko ổn,tôi chán,tối bắt đầu chán vì sao cũng k rõ...cũng ko rảnh để nghĩ về nó... Tôi học hết năm nhất của Đại Học y Thái nguyên thì bỏ,thi lại vào Đại Học y Hà Nội...học đến năm thứ 4 thì bảo lưu...sang kinh tế học văn bằng 2.. khi ấy tối luôn nghĩ mình sẽ lấy kiến thức rồi đi làm,tự kinh doanh lấy...nhưng đáng tiếc ở trường ko dạy được nhiều thứ lắm,nhất là văn bằng 2 thì cang sơ sài.có lẽ thứ tôi hôi shaanj nhất là đã ko cố gắng học tiếng anh cho tốt,để học xong ko lấy bằng rồi tiếng anh cũng chẳng tốt.... Tôi đi lang thang hết nơi này đến nới khác nhưng ko làm kinh doanh,chủ yếu là đi dạy gia sư,pha chế,phục vụ,abor vê.... rồi cũng có lúc dừng lại vì cuộc sống như vậy ko đủ ăn và thời gian thì mất nhiều quá! Tôi về quê mở 1 quán cafe vs thằng bạn thân,nhưng ko bao lâu thì đóng cửa,hic đôi khi bạn thất bại rồi mới hỏi tại sao mình chưa áp dụng được gì từ những gì mình học được? mà nỗi ám ảnh về tiền và sự khờ dại làm nên thất bại. Giờ tôi còn chẳng rõ nên đi đâu về đau? về quê làm công nhân thì xin khó,ra HÀ Nội làm pha chế? hic hic cũng ko đủ sống nữa...thật ra thì chắc cũng đủ thôi! nhưng mà sống như vạy đến bao giờ? lúc ta cần những lời khuyên hay sự giúp đỡ thì k thấy, sau đó mn lại trách ta sao ko nói vs họ./.. vs tôi tôi chẳng rõ tôi cần gì nữa? ờ thứ duy nhất là tiền chăng?
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh.Cs của bạn là do bạn lựa chọn và quyết định.Vì thế hãy bằng lòng với hiện tại và cố gắng ở tương lai.Chúc bạn thành công trên con đường mình đã lựa chọn .
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... có lúc mình có suy nghĩ như bạn,.. theo mình bạn nên có mục tiêu rõ ràng và theo đuổi mục tiêu ấy -nhiều khi nó cũng là cái số phận con người -theo mình bạn xem bạn tiềm năng về lịnh vực ghì ,thích cái ghì thì theo đuổi nó -là từ từng bước,chắc chắn bạn ah,vì thực ra mình nghĩ hiện tại ban chưa có vốn
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... Mất cân băng phương hướng là bình thường chị à, cứ vui vẻ, trải nghiệm rồi chị sẽ tìm ra phương hướng của mình thôi. Chúc chị tìm ra sớm
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... cố gắng tìm con đường riêng của mình a ạ, e cũng đang tìm kiếm đây. CHúc a thành công
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... Con người ai cũng phải trải qua đoạn thời gian khó khăn này mà, mất phương hướng trong cuộc sống. "Sông có khúc, người có lúc". Bạn cứ chăm chỉ làm một việc để trang trải cuộc sống, trải nghiệm và tìm hiểu xem bạn muốn cái gì. Lúc đó mới có thể có kế hoạch hoặc mục tiêu mà phấn đấu.
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... Bạn đã học ở 2 trường y mà đều bỏ giữa chừng. Nếu như học trường y đến khi tốt nghiệp thì bây giờ mọi chuyện sẽ đỡ hơn rồi. Bạn chuyển sang học kinh tế trong lúc bên kinh tế thì số người thành công rất ít. Chúc bạn sớm vượt qua.
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... Xem lại thế nào được thì cố cái đại học y ổn định đã rùi mún làm gì thì làm thế khi nào ngon thì chuyển sang hắn, chứ đang dở cái này rùi bỏ sang cái kia
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... cố lên bạn, lúc mới ra trường mình cũng rất stress nhưng rồi mọi thứ cũng sẽ qua hết thôi bạn!
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... Mỗi người đều trải qua giai đoạn mất phương hướng về cuộc sống và sự nghiệp. Bạn nên tìm hiểu rõ ràng là mình thích làm về gì? và quyết tâm theo đuổi nó. Còn nếu không biết thì cứ xông pha đi, nghề nào có tiền để bạn sống thì bạn lao vào. Steve Job nói rồi "hãy cứ ngây thơ - cứ dại khờ" mà. Bạn cứ lao vào việc đĩ dù là việc gì. Rồi sẽ đến lúc bạn tìm được con đường đi cho bạn! Đừng ngồi đó mà buồn chán, than thở. Hãy hành động!!!!
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... kiên trì với một mục tiêu xem thế nào bác ạ. em e nhiều người ko hợp với việc nhảy việc đâu. biết đâu làm công nhận có hiểu biết, làm lâu sẽ đc cất nhắc lên thì sao.???
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... cam ơn mọi người rất nhiều! mình ko nghĩ đăng lên đây lại có nhiều người reply đến vậy... Mình đã về nhà,và đang tìm việc mới...vẫn biết bắt đầu thật khó,nhưng tâm lý mình tốt lên rất nhiều rồi! cảm ơn mọi người 1 lần nữa nhé!
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... B không kiên định 1 chút nào, làm việc gì cũng cần phải có nhiệt huyết, có thể ban đầu vấp ngã nhưng sau cú ngã cần phải bình tâm xem mình sai chỗ nào, chưa đúng chỗ nào.... Nhưng Mình còn thảm hơn ban, chả có định hướng, chả có mục tiêu gì...đời đẩy đến đâu thì đẩy, bởi mình cũng quá mệt mỏi rồi. Cái gọi là nhiệt huyết sôi sục thời sinh viên ý, đã tan như bong bóng xà phòng
Ðề: 27 tuổi vẫn lang thang.... Mình phải vững tin vào quyết định của mình, sai thì làm lại, ko có gì phải xoắn bạn ah