Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

Thảo luận trong 'Các vấn đề sau sinh' bởi minhnhattink31b, 31/12/2014.

Tags:
  1. minhnhattink31b

    minhnhattink31b Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/4/2012
    Bài viết:
    551
    Đã được thích:
    67
    Điểm thành tích:
    28
    Kính chào quý anh chị trong gia đình LCM!
    Như tiêu đề em đã ghi rõ. Em rất mong muốn nhận được sự giúp đỡ từ những mẹ những bố cho chuyên môn cũng như kinh nghiệm trong căn bệnh này.
    Vì hiện tại em còn ko biết mình có phải mắc bệnh trầm cảm sau sinh không.

    Vì thật sự tâm trạng của em không ổn định. Thường xuyên không kiểm soát được cảm xúc. Khi có nhưng suy nghĩ tiêu cực thì có thể khóc hàng giờ hoặc cả ngày nước mắt ước cả cái gối cũng chưa thấy thỏa. Nhưng khóc xong hay trong đầu cố gắng trấn an mình thì mọi việc lại bình thường.
    Thậm chí em đã rất nhiều lần nghĩ đến cái chết nhưng thật sự không có đủ can đảm.
    Có nhiều lúc giận con buồn con việc biếng ăn ( con em thuộc dạng vô cùng biếng ăn có ngày ko ăn được miếng nào chỉ uống đươc cốc sữa, việc này kéo dài nhiều tháng) Giận quá đánh con khi con khóc em giỗ dành nhưng hôm nay em đã cố tình ôm bé em cố ghìm ôm chặt làm cho bé đau nhưng rồi tự nhiên lại thấy mình đang làm một việc điên rồ vô cùng thấy mình có lỗi và như ai đó khiến em làm như thế chứ ko phải em. Em thấy mình có hành vi nguy hiểm như thế nên rất lo lắng.
    Em gặp rất nhiều áp lực trong việc chăm sóc bé cũng có thể em hay nghĩ đến nhưng tiêu cực hơn mặt tích cực nên cảm thấy toàn khó khăn. Bé nhà em rất ngoan, có 2 điều là bé thời gian qua biếng ăn và bé đã 2 tuổi nhưng chậm nói chỉ gọi được mẹ, bố và bà
    TRong lòng em cảm thấy thương con nhưng có khi lại đổ lỗi vì con mà em trở nên thất nghiệp vì con thế này vì con thế kia mà em ko tự do làm nhưng gì mình muốn. Có lúc thì lại đỗ thừa cho chồng vì lấy anh ấy mà em ko thể phát triển sự nghiệp và ước gì bây giờ em quay trở lại cái thời xưa tự do tự tại.

    Cho em xin kể về cuộc sống của mình để mọi người có thể nhìn nhận chính xác nhất
    Em vốn là một người hoạt bát , vui vẻ hòa đồng,hay giúp đỡ mọi người từ thời đi học em có rất nhiều bạn và tham gia hoạt động rất năng nổ, được nhiều thầy cô và bạn bè yêu mến. Bản tính ngày xưa của em là tự tin và vui vẻ
    Em sinh ra và lớn lên ở Huế học cũng ở Huế. Lấy chồng rồi hai vợ chồng sống ở Sài gòn. Thời gian ở đây em thường xuyên cảm thấy nhớ nhà (nhiều đêm khóc vì nhớ nhà) em thường xuyên gặp ác mộng. Những giấc mơ của em quái di đến mức em sợ chính nó tỉnh dậy là nước mắt ước cả tóc. Em toàn mơ gia đình mình hay chồng có người bị những điều kinh khủng cái cảm giác mất mát và đau thương nhất em đã từng trải qua trong giấc mơ của mình.
    Thời gian sau em có thai trong thời kỳ mang thai thì cơ thể không khỏe vì tạng người em ốm. Lúc này thì công việc bắt đầu vào nề nếp thì vì mang thai em không thể bon chen bôn ba cho công việc. Tính em thích ôm đồm không muốn ngồi yên.
    Lúc gần sinh con thì gia đình chồng muốn hai đứa ra sống với bố mẹ. Em nghĩ thế cũng tốt nếu em xin được việc ngoài này tức là quê chồng ở Quảng Bình
    Chồng em thì ra cái có việc vì anh tốt nghiệp bằng đỏ và là người có năng lực thật sự anh được nhận vào làm theo diện thu hút nhân tài
    Nhưng đời không như là mơ thời gian ở quê chồng gần 2 năm em vẫn không xin được công việc nào tử tế. Vì bố chồng trước cũng là người có chức cũng giúp đỡ nhiều người nhưng về hưu rồi cũng khó lòng người ta giúp đỡ cứ hứa hẹn thôi. Nhận tiền thì người ta ngại không làm giá, mà giúp suông thì họ không muốn thành ra lúc nào cũng hứa hẹn.
    Em sống trong gia đình chồng được bố mẹ yêu mến việc nhà cũng không có gì làm ngoài đi chợ nấu ăn hàng ngày thì mẹ chồng làm cho hết.
    Nhưng thời gian kéo dài em thấy cuộc sống em thât chán nản sống phụ thuộc có khi rất nhiều ngày em không bước chân ra khỏi ngõ nếu không bồng con đi đút ăn
    Rồi thời gian nữa thậm chí em chịu đi làm công nhân may chỉ vì đợi họ tuyển nhân viên văn phòng làm được hơn 2th thì được lên làm văn phòng em rồi công việc như trợ lý kỹ thuật nhưng lương không thỏa đáng nên em lại nghỉ (họ đòi trả em 30k/ngày nói là học việc) trong khi thời gian nhận vào họ bảo em vào làm công nhân may để học việc giờ được lên làm ở VP họ cũng bảo lại học việc nên em cảm thẩy tự ái và chán nản khi mình cũng thật sự chọn nó làm cái nghề sau này (chuyên ngành em là công nghệ thông tin cơ)
    Trước công việc này thì em có xin làm tiếp tân cho một phòng khám tư được làm hợp đồng lao động rồi nhưng ngày khai trương con em nằm viện em không tới được cũng không tham gia làm lao động hay chuẩn bị cho phòng khám nên bị sếp gọi điện trách móc và tỏ ý không thông cảm nên em xin nghỉ luôn.
    Rồi cũng có vài lần nộp đơn xin nhiều chỗ nhưng không được
    Thấy bố chồng cũng đi cùng nơi nhưng chẳng có kết quả
    Thời gian sau khi nghỉ làm ở cty may em trở nên u uất hơn khi thấy mình vô dụng chẳng làm nổi việc gì. Em có kinh doanh thời trang quần áo trước kia ở SG thì thuận lợi tự nhiên ra đây cũng bỏ sỉ nhưng rồi mọi việc lại không thuận lợi với em.Em đọng và mất nhiều tiền vì việc kinh doanh thời trang VNXK.
    Làm cái gì em cũng không gặp may mắn mà ngược lại toàn những rắc rối. Những khó khăn rắc rối nhỏ thôi cũng khiến em bực bội
    Chồng em là người khô khan ít biết cách chăm sóc vợ con nhưng lại là người đàn ông sống vì gia đình anh không hề có tật xấu gì như r*** chè cờ bạc hay trai gái. Tiền làm được đồng nào đều đưa hết cho vợ
    Nhưng em cũng không hiểu chính mình khi không bao giờ cảm thấy vừa lòng về tất cả
    Cảm giác của em về cuộc sống này rất u tối. Như mọi thứ trên đời này quay lưng với em
    Em cảm giác về làm dâu ở nhà chồng em cô đơn, không có gia đình, không bạn bè công việc
    Thường xuyên mất ngủ. Từ khi sinh dậy em sụt ký liên tục, không có cảm giác thèm ăn giờ em chỉ có 38kg
    Em nghỉ chết đi sẽ tốt hơn nhưng lại lo mình chết đi không ai nuôi con
    Rồi có lần em đòi ly dị chồng làm rùm ben lên với lý do là chồng không biết nghĩ xa không lo cho tương lai. Tính chồng em thì cũng ít lo xa thật nhưng mà thời gian đó em thấy tồi tệ vô cùng khi phải gắng bó cuộc đời bê tắc của mình như thế. Bố mẹ em cũng từ Huế ra Quảng Bình không phải vì thăm con mà vì giải quyết vụ này
    Hai vợ chồng bàn bạc lại vào SG sinh sống nhưng mà giờ con dại lại khó khăn vợ chồng không có vốn.Rồi điều đáng ngại nhất là bố mẹ chỉ có mình anh là con trai giờ bỏ ông bà đi thì tội mà ở thì chẳng biết tương lai ở đâu
    Làm ở đây thì lương chồng cũng không bao nhiêu tuy làm đài truyền hình nhưng anh làm kỹ thuật chương trình không có nhiều tiền như phóng viên, biên tập.
    Lương chồng thì từ 4tr5 đến 5tr. Em thì thất nghiệp cũng nhờ ông bà có lương hưu nên em chỉ phụ tiền cơm và lo vài khoản tiền trong nhà. Em là người luôn muốn tự chủ không muốn phụ thuộc bố mẹ mà ngược lại còn muốn có tiền để lo cho bố mẹ hai bên.
    Công việc nhà thì trước kia em chăm việc (Nhà bẩn hay li chén bẩn là em đi rửa đi lau chứ không chịu nổi) thì giờ ngược lại cái gì em cũng mặc
    Giờ em lại nghĩ bố mẹ chồng em chán em và thây em vô dụng lắm khi việc nhà cũng không làm, ăn bám rồi việc chăm con cũng không xong trò khi con em không chịu ăn tí gì
    Chồng em thì đàng hoàng thế mà em thường xuyên cằn nhằn khó chịu chắc rồi cũng sẽ chán em mà thôi
    Con thì ít được sự dịu dàng từ mẹ em lo sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của bé
    Em kế dài dòng nhưng cũng chẳng biết mình nói đúng trọng tâm chưa khi tâm trạng tồi tệ cứ bám lấy em
    Nói rồi cũng chẳng biết cái gì nên kể cái gì không cài gì đang nói nửa chừng rồi bỏ giở đầu óc em mệt mỏi cũng muốn tâm sự cùng mọi người
    Em rất mong nhận được sự giúp đỡ và lời khuyên từ mọi người và mong mọi người thông cảm hiểu cho em
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi minhnhattink31b
    Đang tải...


  2. Ðề: Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

    Chia sẻ với bạn. Đọc bài viết của bạn mình cũng cảm thấy bạn rất bế tắc. Sau khi sinh bạn đã có dấu hiệu trầm cảm rồi nhưng không chữa được nên càng ngày càng lún sâu vào. Mình nghĩ do bạn ở nhà bố mẹ chồng đã lâu rồi mà lại không có việc làm, dẫn đến cảm thấy bức bí, vô công rồi nghề nên càng ngày càng chán ghét bản thân, cảm thấy cuộc đời như thừa thãi. Với một người vốn có tính cách năng động như bạn, quanh năm suốt tháng giam mình trong bốn bức tường đúng là rất khó chịu. Bây giờ bạn thử bàn bạc với chồng cho hai vợ chồng đi du lịch đâu xa một thời gian để bạn thấy thế giới bên ngoài sẽ giảm bớt phần nào cảm giác bức bí trong người. Bạn cũng nên mở lòng giao tiếp với những người xung quanh, vừa cảm thấy được giải tỏa, vừa rèn luyện khả năng giao tiếp. Điều này cũng sẽ giúp bạn thêm tự tin khi đi xin việc nữa. Tạm thời bạn cứ xin những công việc tạm tạm cũng được, lương thấp một chút cũng được, không đúng chuyên ngành cũng được nhưng đừng ở nhà mãi thế, chỉ càng lún sâu vào vũng lầy của chính mình.
    Thời sinh viên mình cũng từng trải qua một giai đoạn trầm cảm, không vì lý do gì cả, chỉ vì lười. Mình không chịu đi học, cả ngày năm ườn ở phòng trọ, đi ra đi vào, suốt ngày xem phim giết thời gian và ngủ. Nấu ăn mình cũng chẳng muốn nấu, đến bữa ăn mì tôm sống bằng tiền bố mẹ vẫn gửi ra hằng tháng, điều này dẫn đến việc mình bị thiếu chất và lại có tác động tiêu cực đến tinh thần của mình. Mình lại ở trọ một mình chẳng ai quản lý, cũng chẳng có ai thăm hỏi. Suốt ngày mình suy nghĩ tiêu cực, rằng mình thế này rồi có tốt nghiệp được không, tương lai sẽ ra sao, em trai mình nhìn vào mình thì sẽ nghĩ thế nào. Cứ nghĩ như thế, cứ buồn như thế nhưng cả ngày vẫn cứ quanh quẩn trong nhà trọ không chịu thay đổi. Sau đó mình quyết định đi làm thêm. Mình đăng ký làm gia sư ở trung tâm. Khi mình có việc làm, mình có thêm động lực sống tích cực hẳn bạn ạ. Mình hoàn toàn thay đổi, đi học đều đặn, giao tiếp nhiều, có thêm bạn bè tâm sự nên mình không còn bị stress nữa. Bây giờ cuộc đời mình khác hẳn những ngày u ám đấy.
    Vậy nên mình nghĩ, khi bạn đã nhận ra vấn đề, điều quan trọng là mình dám thay đổi bản thân, thoát ra khỏi những nhàm chán thường ngày. Bạn là người có trình độ, chỉ cần bạn chịu mở lòng, bớt rụt rè, bớt suy nghĩ tiêu cực, mình nghĩ bạn hoàn toàn có thể thay đổi bản thân, tìm được việc làm phù hợp. Suy nghĩ tích cực lên bạn nhé!
    À mà bạn ăn uống đầy đủ vào, dinh dưỡng có tác động quan trọng tới tâm lý lắm đấy! Chịu khó ăn những món giúp giảm stress như các thực phẩm họ đậu, các loại rau, cam, khoai lang nhé
     
    minhnhattink31b thích bài này.
  3. minhnhattink31b

    minhnhattink31b Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/4/2012
    Bài viết:
    551
    Đã được thích:
    67
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

    Đông Hương cám ơn bạn rất nhiều!
    Cũng như bạn nói mình nhìn nhận được vấn đề,nhưng không biết tìm cách giải quyết vấn đề đó một cách triệt để.
    Mình cũng cố gắng để đầu óc bớt nghĩ những điều tiêu cực. Kết quả cũng có thay đổi nhưng chỉ được thời gian ngắn rồi tâm trạng mình lại trở nên tồi tệ lại có những đêm trằn trọc đang vui đấy rồi mình lại có thể khóc ngay không cần có một lý do nào tác động
    Có lúc mình lại sợ mình bị điên mất rồi.
     
  4. minhnhattink31b

    minhnhattink31b Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/4/2012
    Bài viết:
    551
    Đã được thích:
    67
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

    Mình mong nhận được sự góp ý cũng như nhưng phân tích của mọi người
    Mình giờ có hai thắc mắc lớn cần được gỡ rối:
    - Mình có nên đi tìm bác sĩ chuyên ngành để khám và chữa không hay đây ko phải là bệnh mà chỉ do buồn phiền nên mới thế?Ở chỗ mình cũng không thấy bác sĩ tâm lý nữa. Nếu như mình là bệnh thì có biện pháp nào xác minh chính xác như các bệnh khác xét nghiệm này nọ.
    - Mình muốn tự quyết cho cuộc sống của mình bằng cách trở lại sống ở SG để có công việc hay cứ tiếp tục chờ đợi ở với bố mẹ để bố mẹ vui lòng. Vì giờ mình cũng ngại thấy thương khi mà quyết ra đi. Mặc dù bố mẹ có chị ở cách một nhà. Một chị nữa thì cũng ở không xa lắm
     
  5. minhnhattink31b

    minhnhattink31b Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/4/2012
    Bài viết:
    551
    Đã được thích:
    67
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

    Có ai gặp trường hợp giống mình ko
     
  6. hanhphuc_trontron

    hanhphuc_trontron Nhà chỉ có tiếng cười

    Tham gia:
    12/4/2012
    Bài viết:
    11,574
    Đã được thích:
    2,103
    Điểm thành tích:
    863
    Ðề: Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

    chia sẻ cùng bạn, mình nghĩ rằng bạn nên từ từ tháo bỏ bế tắc của mình, thứ nhất về việc con biếng ăn nên tìm hiểu phuơng pháp, thay đổi món ăn đa dang hàng ngày, chia nhiều bữa nhỏ cho con, ko nên ép con hay làm con sợ sệt trong bữa ăn, giúp con thoải mái từ từ con sẽ ăn ngoan, bạn có thể mua thêm thuốc bổ vitamin kích thích con ăn ngon miệng.

    Thứ 2 là công việc thì bg hoàn cảnh khó khăn chung, bạn nên tư từ và tìm công việc thích hơp với mình, cái gì cũng cần có thời gian bạn a, nghỉ ở nhà lâu nên việc quay lại có được công viêc thích hơp cũng khó, mình phải nỗ lực nhiều.
    Mình nghĩ là tất cả nên do bản thân suy nghĩ thoáng hơn, thoải mái tinh thần hơn ko nên suy nghĩ tiêu cực, dần sẽ ổn thôi ban a
     
    minhnhattink31b thích bài này.
  7. giangmy9x

    giangmy9x Thành viên tích cực

    Tham gia:
    13/9/2014
    Bài viết:
    552
    Đã được thích:
    127
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

    Bé mình năm nay đã hai tuổi rồi, rồi chưa có con 2 vợ chồng rất là vui vẻ khi có con rồi 2 vợ chồng thường xuyên cãi nhau vì sao lúc bé ốm, hay thay đổi thời tiết, cả gia đình cũng thế ai cũng thướng con thương cháu nhưng mỗi người một ý kiến, người này phải làm thế thế này, người kia lại muốn làm kiểu khác. Khí đó mình rất áp lực mệt mỏi nhiều lần muốn bỏ về nhà ngoài một thời gian. Khi bé được hơn 1 tuổi thì nhà mình lại vào đâu đấy vì lúc này bé cũng lớn hơn cứng cáp hơn. So với bạn thì bạn khổ hơn nhiều ít thì mình cũng tự chủ về kinh tế hơn. Nhưng từ khi có con lúc nào mình cũng đặt con lên hàng đầu luôn phấn đấu lấy con là động lực sống
     
    minhnhattink31b thích bài này.
  8. metomcat

    metomcat đồ sơ sinh giá rẻ

    Tham gia:
    20/2/2012
    Bài viết:
    21,895
    Đã được thích:
    2,319
    Điểm thành tích:
    913
    Ðề: Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

    m nghĩ là bạn bế tắc quá nên vậy thôi chứ trầm cảm lâu thế sau sinh đâu vì có người sau 2 năm đã chuẩn bị đẻ tiếp rồi, hi
     
    minhnhattink31b thích bài này.
  9. gia1612

    gia1612

    Tham gia:
    7/10/2013
    Bài viết:
    13,549
    Đã được thích:
    2,378
    Điểm thành tích:
    863
    Ðề: Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

    có nhiều mẹ cháu à, nhưng ko sao, đi làm là m cân bằng ngay
     
    minhnhattink31b thích bài này.
  10. me.tenten

    me.tenten Thành viên tích cực

    Tham gia:
    23/8/2010
    Bài viết:
    983
    Đã được thích:
    195
    Điểm thành tích:
    83
    Ðề: Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

    Chia sẻ với bạn, mình có mẹ đẻ mình bị trầm cảm rất nặng vì sock tâm lý khi bố mình mất. Giờ uống thuốc cũng đc 4 năm rồi nhưng chưa đỡ nhiều.
    Trước đây mẹ mình hay cáu ghắt, mắng chửi mọi người vì lý do rất nhỏ nhặt, luôn nghĩ tới cái chết, đặc biệt không muốn tiếp xúc với ai, không muốn đi chơi đâu, thường xuyên nghĩ tới điều tiêu cực (không biết bạn có bị như vậy không)
    Nhưng từ khi uống thuốc trầm cảm mình thấy mẹ có những dấu hiệu tiến triển rõ rệt. Nói thật là nhà mình kinh doanh lâu năm, mình thì 2 bằng dhoc nhưng vẫn quyết định ở nhà nối nghiệp. Phần vì mình thấy kinh doanh rất lời, mình được tự do tài chính, có đk nuôi con tốt hơn, nhưng phần nhiều vì muốn chăm lo, đỡ đần mẹ, đôi khi mẹ cứ nằm trên giường ngủ gần 20 tiếng mà ko muốn ra, lười vận động lắm. Mình với mẹ không hợp nhau nhưng có người bên cạnh vẫn hơn.
    Những dấu hiệu của bệnh trầm cảm rất khó phát hiện. Ví dụ đơn giản là đau lung tung, lúc thì đau bụng, nhưng lúc sau lại thành đau lưng. Bị đại tràng trường kỳ dùng thuốc đại tràng không đỡ (phá hủy hệ thống tiêu hóa - mẹ mình đã bị đến như thế này)
    Theo mình nghĩ, bạn nên đến bsy tâm lý nói chuyện, đưa cả chồng đi cùng để chồng hiểu nếu bạn có bị trầm cảm thực sự. Nó không hề đơn giản đâu. Có thể bác sỹ cho bạn thuốc an thần để bạn cảm thấy tâm lý vui vẻ hơn.
    Bạn cố gắng đọc sách, đọc truyện vui hay đơn giản xem tin tức trên mạng, mẹ mình thích nghe nhạc cải lương, quang lê hay xem tin tức. Bạn có chồng có con bên cạnh là điều tuyệt vời nhất rồi, bạn nghĩ xem hiện nay bao nhiêu ng vô sinh, đang thầm mong có 1 đứa con mà còn ko được nữa kìa. Hãy dành thật nhiều tình thương cho con, nói chuyện vơi con, hát cùng con , chơi với con bạn nhé!
    Chúc bạn luôn vui vẻ và mạnh khỏe.
     
    minhnhattink31b thích bài này.
  11. minhnhattink31b

    minhnhattink31b Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/4/2012
    Bài viết:
    551
    Đã được thích:
    67
    Điểm thành tích:
    28
    Ðề: Bệnh trầm cảm sau sinh có trường hợp kéo dài gần 2 năm không!

    Mình rất cám ơn nhưng chia sẻ chân thành từ mọi người.
    Mình mấy hôm nay cũng đỡ rất nhiều. VÌ giờ mình xác định sẽ vào lại thành phố HCM mặc dù lúc này ở với bố mẹ mình rất sướng nhưng mà sướng trước khổ sau công việc thì ko có mình ko muốn bị phụ thuộc bố mẹ.
    Nên giờ cứ nghĩ mình sắp được đi làm lại tính thân cũng vui vẻ hẳn.
    Còn nếu công việc kinh doanh của mình thuận lợi thì chắc mình cũng ko như thế này đâu. Trước đi dạy và kèm kinh doanh trong SG đang thuận lợi tự dưng mình bỏ ra quê công việc ko có, kinh doanh thì trì trệ vì lấy hàng cũng khó mà bỏ hàng cũng khó hơn rất nhiều
    Mình ko nề nà công việc gì miễn nó lương thiện, đem lại thu nhập và niềm vui là ok hết
    Còn về bé nhà mình mình thực sự đang sống vì nó ko thì cái tư tưởng muốn chết đó không chừng mình cũng đã làm liều rồi
    Vì tâm trạng bất ổn nên mình cứ nghĩ lung tung và đôi lúc ko làm chủ bản thân
    Việc gặp bac sỉ tấm lý mình đã tính tìm từ lâu nhưng ở đây ko có các mẹ ạ
     

Chia sẻ trang này