Có ai chia sẽ với nỗi đau người mẹ?

Thảo luận trong 'Trường lớp, học hành' bởi longle2009, 11/3/2009.

  1. longle2009

    longle2009 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    11/3/2009
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Là một người mẹ của 4 đứa con, đã gần 30 năm nay tôi không còn là tôi nữa.
    Mở mắt ra, việc đầu tiên là kêu thằng Ty, thằng Tin dậy đi làm, thằng Tý, thằng Út đi học...
    Đến nơi làm việc, chuyện cơm - áo - gạo - tiền... cứ dằn dặc trong đầu!
    Tôi vẫn luôn vui tươi, lạc quan trong cuộc sống với một niềm hy vọng mãnh liệt: CÁC CON TÔI SẼ ĐƯỢC HỌC HÀNH, SẼ TRỞ THÀNH NGƯỜI TỐT CHO XÃ HỘI.
    Trời phật cũng ngó nghĩ thương tôi, nên các con tôi đều ngoan, hiền, không hỗn xược, mất dậy như những trẻ khác trong xóm. Chồng tôi cũng hết lòng chăm lo cho vợ con, thấy tôi vất vả và yếu, anh ấy tình nguyện kiêm luôn chuyện bếp núc, giặt giũ trong nhà. Nhiều khi nhìn chồng nấu ăn, tôi vừa thương, vừa tức cười (vì ảnh là GĐ một CTy)....
    Đọc đến đây, chắc mọi người hơi thắc mắc tại sao tôi phải kêu gào tuyệt vọng như vậy? Xin cho tôi giải thích:
    Trong nhà, tôi thương nhất thằng Út (1992), nó đẹp trai và có cá tính lại nhân hậu. Tuy không nói ra, nhưng cả 2 vợ chồng tôi kỳ vọng rất nhiều vào nó (bởi ông bà ta đã có câu (giàu út ăn, nghèo út chịu mà). Nghĩ như vây, nên mặc dù lúc đó gia cảnh gia đình vô cùng khó khăn, chúng tôi cũng cố chạy vạy cho cháu vào trường chuyên Pháp ngữ. Tính thằng nhỏ thông minh nên mặc dù không ai kèm cặp, cháu vẫn học rất tốt (vì trong nhà tôi không ai biết tiếng Pháp cả!). Thấm thoát đến nay, cháu đã lên lớp 10. Thế là mọi chuyện không còn bình yên nữa...
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi longle2009
    Đang tải...


  2. longle2009

    longle2009 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    11/3/2009
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Như một thùng thuốc súng, thằng Út nhà tôi trở nên âm thầm, ít nói từ năm học lớp 9, khi cha mẹ hỏi hay la rầy, nó chỉ dạ lí nhí rồi tìm cách lảng tránh. Chồng tôi và các anh của nó tìm mọi cách gần gũi, tâm sự thì nó cho biết là nó không muốn học nữa, nó chán học, ghét thầy cô vì cô giáo lừa nó, ghét bạn bè vì... không có đứa nào tốt, đứa nào cũng nịnh nọt... Gia đình chúng tôi đã họp khẩn và ... giải phẫu cu cậu.
    Té ra là ở trên lớp, không biết bạn nào đổ nước ngoài hành lang lớp học, Cô giáo Chủ nhiệm vẫn khăng khăng là Út làm, tất nhiên là nó cực lực phản đối nên bị cô đuổi ra đứng ngoài hành lang với điều kiện là - hoặc là nhận lỗi, làm bản kiểm điểm thì cô tha; - hoặc là khai ra đứa nào làm việc đó!
    Các bạn cũng như tôi, là cha mẹ, sinh con ra và nuôi nấng chăm chút con trưởng thành lẽ nào chúng ta không hiểu cá tính và suy nghĩ của con mình? Gia đình tôi không bao giờ cư xử thô bạo hay gây áp lực cho con cái, chồng tôi hay khuyên dạy con theo tư tưởng người xưa "làm trai phải cho đáng nên trai, trước khi làm việc gì phải suy nghĩ, đã làm sai - dám làm thì dám chịu" nên các con chúng tôi không bao giờ nói dối để chối bỏ lỗi lầm. Nên chuyện cháu nói, tôi tin tưởng tuyệt đối. Chồng tôi thì khác, tin con nhưng anh vẫn tìm cháu K., bạn thân của Út hỏi rõ sự việc. K. cho hay đó là do một bạn nữ lớp bên cạnh làm đổ gàu nước ra hành lang khi vệ sinh lớp, K. có hỏi, nhưng Út không muốn nói tên bạn cho Cô giáo biết vì theo Út, đó là chuyện không đáng mà Cô cứ làm ầm lên.
    Trong buổi họp gia đình hôm đó, chúng tôi nhẹ nhàng khuyên bảo cháu phải cố gắng học hành, không được cãi lời thầy cô vv... và vv... rồi mấy thằng anh nó cũng mỗi đứa một tiếng, khuyên em cố học.
    Nó chỉ im lặng, mặt thật buồn và mắt rơm rớm!
    Chiều hôm sau, đi học về, nó đeo luôn cặp lên giường nằm. Không ăn cơm và giả vờ ngủ khi có người hỏi đến tên.
    Chưa hết lo, thì ngày hôm sau, tôi nhận được giấy mời lên trường gặp GVCN. Cô thông báo khuyết điểm của cháu là không trung thực, nói dối, vô lễ với Cô giáo, thô lỗ với bạn... tôi nghe mà tai cứ ong ong.
     
  3. longle2009

    longle2009 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    11/3/2009
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Tối hôm đó, vừa khóc, tôi vừa hỏi chuyện nó. Nó cũng khóc, ôm lấy tôi và nói "Mẹ, con không muốn học nữa, con chán lắm. Cô giáo lừa con!". Hỏi ra, tôi mới hay: vì thằng Út vẫn bị Cô giáo nó bắt ra đứng ở cửa lớp khi đến tiết Văn của cô Chủ nhiệm, Cô vẫn quyết tâm nếu nó không nhận lỗi thì không cho vào lớp. Dại ở chổ nó không nói việc này với tôi "vì sợ cha mẹ buồn". Cho nên, thấy gần đến ngày thi nó rất lo. Ngay sau hôm gia đình khuyên cháu, Cô giáo nói nó nếu đồng ý nhận và viết kiểm điểm thì cô sẽ bỏ qua, không truy cứu nữa, nó đã đồng ý và cô đã đọc cho nó viết kiểm điểm. Khi đã có bản kiểm điểm của nó trong tay, cô yêu cầu họp lớp để kỷ luật nó!!!
    Sau khi tìm hiểu sự việc, có nhân chứng hẳn hoi, chồng tôi đã lên gặp BGH nhà trường và yêu cầu giải quyết.
    Thăng Út tôi bị BGH bỏ qua chuyện này, mặc dù tôi đã chủ động đến nhà thăm hỏi, quà cáp và cả… phong bì cho Cô giáo, Cô vẫn nhận tất, vẫn vờ vui vẻ hứa sẽ giúp đỡ, quan tâm cho trường hợp của con tôi, nhưng kết cục hết sức thảm. Nó bị hạnh kiểm yếu vì nhiều lý do vớ vẩn và phải ở lại lớp chín một năm!
    Tôi có nên viết tiếp nữa không? Mắt tôi đã bị mờ có lẽ vì khóc?
    Sau sự việc đó, gia đình tôi đặc biệt lưu tâm đến cháu. Tôi thường xuyên gần gũi, an ủi động viên con nên dần dà nó tươi tỉnh trở lại. Vào năm học mới, nó vẫn tiếp tục ngồi lại lớp cũ và tủi hổ nhìn bạn bè xếp hàng ở lớp khối trên!
    Cũng may một điều, Cô giáo chủ nhiệm mới không thành kiến với nó. Út được cô phân công làm lớp phó lao động và được bạn bè tín nhiệm, Cô giáo luôn khen ngợi, động viên nên cháu học khá hẳn lên, và tính tình cũng cởi mở hơn. Đến cuốii năm, cháu được khen là HSTT.
    Đến đầu năm học vừa qua, linh tính báo cho tôi việc chẳng lành khi sau hôm khai giảng, cháu về nói chuyện với tôi với vẻ mặt hết sức lo âu. Chuyện là nó cảm thấy rất lo khi biết Cô chủ nhiệm lớp 10 và Cô giáo “đì” nó năm lớp 9 hay nhìn nó và to nhỏ với nhau với thái độ thù nghịch. Tất nhiên là tôi mắng át cháu đi và khuyên cháu đừng suy nghĩ vẫn vơ, cứ yên tâm học hành…
    Và hậu quả sẽ như thế nào khi những kẻ lòng lang dạ sói kia đã bắt đầu dở thủ đọan với con tôi. Chắc tôi chết mất.
    Trời kia cao, nhưng có mắt. Kẻ nào gieo gió sẽ phải gặt bão. Chỉ tội cho cuộc đời con tôi, nếu phải thất học và trở thành đứa lêu lổng vì uất hận???
    Tôi xin gửi kem theo một số trang của sổ liên lạc của cháu, các bạn hãy xem và góp ý cho tôi.
    Tôi quá bối rối nên không biết nói gì hơn.
     

    Attached Files:

    Sửa lần cuối: 11/3/2009
  4. longle2009

    longle2009 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    11/3/2009
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Thậm chí, ở tuần lễ 15 (29/11 đến 05/12), cháu về khoe con thoát nạn rồi, con không vi phạm gì cả. Vẫn bị cô giáo cho là vi phạm nội quy đến trường vì để tóc dài ngày 5/11 ???
     

    Attached Files:

  5. mural_painting

    mural_painting Thành viên chính thức

    Tham gia:
    12/10/2008
    Bài viết:
    253
    Đã được thích:
    26
    Điểm thành tích:
    28
    chị ơi, hồi trước e cứ tưởng Lương Thế VInh e học là giáo viên dở hơi nhất, nào là ko được đi dép ko quai, quần ko được quá trễ, áo ngoài phải kéo phép mơ tuya đúng cách, rồi cặp phải có nắp, móng tay ko được đánh, ko được mang gương đến lớp:)) rồi tóc ko được cắt tỉa phải cắt bằng hết....e học trong đấy mà ko khác gì kiểu huấn luyện con vật. Bạn e nhiều đứa đã chuyển trường, e nghĩ nếu bé đã muốn chuyển trường rồi thì chị chuyển cho bé đi chị ạ. Cái quan trọng là thích và sẽ học tốt, chứ cứ suy nghĩ thế thì ko tập trung học được đâu. Học ở đâu cũng tốt cả, cái chính là do bé thôi. Còn cái kiểu giáo viên vô lý thì e phải chịu đựng nhiều rồi.
     
    longle2009 thích bài này.
  6. longle2009

    longle2009 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    11/3/2009
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Mình mới nhận giấy mời của trường, ngày mai 13/3 - Thứ sáu; sẽ đưa cu Út mình ra HĐKL.
     
  7. keothom

    keothom Gió về đâu? Về đâu?

    Tham gia:
    19/1/2009
    Bài viết:
    4,515
    Đã được thích:
    898
    Điểm thành tích:
    773
    Chà, ko ngờ bây giờ lại có cái kiểu dạy học như thế này. Thật là tội cho các em nhỏ bây giờ quá. Khi xưa, có biết bao nhiêu người giáo viên chủ nhiệm đã kiên trì rèn luyện, hướng các học sinh cá biệt về với nề nếp của 1 học sinh gương mẫu. Thế mà... Ôi! LƯƠNG TÂM - ĐẠO ĐỨC CAO ĐẸP CỦA NGƯỜI GIÁO VIÊN ĐÂU RỒI????
     
    yeuconmailongle2009 thích.
  8. webmaster

    webmaster Stay hungry. Stay foolish

    Tham gia:
    16/12/2006
    Bài viết:
    13,288
    Đã được thích:
    35,263
    Điểm thành tích:
    6,063
    Cu Út nhà chị là một cậu bé tốt, lo gì mà không thành công? Chỉ cần cháu muốn học, vẫn giữ được thái độ trung thực thì gia đình chị có thể cho cháu chuyển sang một trường học khác.
     
    longle2009 thích bài này.
  9. momo

    momo Thành viên Hội Rắn

    Tham gia:
    20/4/2007
    Bài viết:
    5,065
    Đã được thích:
    1,903
    Điểm thành tích:
    863
    Chị ơi, con trai chị đúng là 1 cậu bé tốt! Tốt thì có lẽ là nhờ sự giáo dục của bố mẹ. Em thấy bất bình thay cho con trai của chị. Đọc chuyện chị kể em thấy toàn bộ giáo viên trường con chị học đúng là một tập thể thối nát. Có nên tính đến chuyện chuyển trường ko nhỉ????
     
    longle2009 thích bài này.
  10. longle2009

    longle2009 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    11/3/2009
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Cám ơn các chị. Nhưng thú thật gđ mình đang gặp khó khăn ghê lắm. Được các chị an ủi, mình cũng đỡ tỉu thân. Mình sẽ đấu tranh đến cùng.
    Trạng chết thì chúa cũng băng hà, phải không các chị?
     
  11. keothom

    keothom Gió về đâu? Về đâu?

    Tham gia:
    19/1/2009
    Bài viết:
    4,515
    Đã được thích:
    898
    Điểm thành tích:
    773
    Nhưng chị phải xử cho khéo 1 chút, đừng để ảnh hưởng đến tâm lý của cháu nhé. Vì nếu như chị làm lớn chuyện quá thì cho dù cháu có chuyển trường đi nữa, chuyện cũng sẽ đến tai thầy cô, bạn bè của cháu ở trường mới, e là sẽ ko tốt cho cháu đâu. Vì vậy chị nên thận trọng 1 chút. Chúc chị giải quyết được vấn đề tốt đẹp.
     
    longle2009 thích bài này.
  12. longle2009

    longle2009 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    11/3/2009
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Vâng. Nhưng thật lòng, mình vẫn muốn cháu được tiếp tục học văn hóa. Bởi lẻ cháu rất thông minh và vẫn rất thích đi học, đến giờ mà vẫn còn đi học thêm đấy! chỉ tôi cái anh hùng rơm, hay bênh vực bạn bè nên mới ra cớ sự.
    Nếu họ rắp tâm cho con mình thôi học, chỉ sợ nó buồn, nghĩ quẩn rồi sinh chuyện không hay thôi.
    Hôm qua xem thời sự, có chuyện học sinh cũ trở lại trường thảm sát mấy chục người, mình cứ dựng cả gai ốc lên.
    Mình khổ thật rồi!!!
     
  13. huyenhuyen

    huyenhuyen Banned

    Tham gia:
    15/12/2008
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    8
    Doc bai viet cua ban ma toi cam thay buon va thuong cho chau ut qua , toi thiet nghi mot moi truong hoctap nhu vay lieu co du nuoi day cho con cai chung ta thanh nguoi duoc khong .Hien nay toi thay cac co giao nhu vay cung rat nhieu nhung giai phap cua chung ta nhung phu huynh gap phai tinh huong nhu vay thoi thi danh chap nhan cho con cai cua minh chuyen truong vay , den mot moi truong khac chac chan chau se het tu ti het buon chan chau se hoc tot hon . Rat thong cam voi ban khi gap phai tinh huong nhu vay
     
    longle2009 thích bài này.
  14. TomnJenny

    TomnJenny Thành viên tích cực

    Tham gia:
    9/7/2008
    Bài viết:
    744
    Đã được thích:
    90
    Điểm thành tích:
    28
    Tôi không hiểu tại sao nếu con chị là đứa trẻ ngoan mà chị lại để cháu chịu những ấm ức như vậy, điều này thật sự không tốt cho tâm lý của một đứa trẻ mới lớn, hơn nữa cháu sẽ không còn tinh thần để học hành nữa. Nếu tôi là chị tôi sẽ đấu tranh ngay từ đầu khi con chị đang học lớp 9, nếu con chị không có lỗi sao lại có kiểu bắt cháu nhận lỗi như vậy thời buổi này mà lại có giáo viên vô nhân cách như vậy sao? Hơn nữa, nếu cảm thấy trường đó không ổn tại sao chị không chuyển trường cho cháu, tại sao lại cứ phải nhất nhất theo học trường đó? Thời nay, bạo hành học sinh cả về tinh thần lẫn thể xác đều được xã hội rất lên án, tôi nghĩ nếu là "cây ngay thì không sợ chết đứng!"
     
    longle2009 thích bài này.
  15. longle2009

    longle2009 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    11/3/2009
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Chị ạ, không phải là mình không muốn chuyển trường cho cháu, khổ nổi cháu học Pháp văn từ lớp 1, chổ mình ở chỉ có 1 trường cấp 3 pháp văn thôi. Mình cũng đã từng làm đơn xin chuyển cháu sang học Anh văn cũng không đc.
    Sáng nay, hội đồng kỷ luật xử đuổi học cu Út 1 tuần rồi. Tôi con mình quá đi.
    Mình không biết phải làm sao nữa!!!
     
  16. longle2009

    longle2009 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    11/3/2009
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Mà chắc bây giờ mình phải đi tìm con về thôi. Cháu từ chiều đến giờ chưa về nhà.
    Cám ơn các chị nha
     
  17. Rada

    Rada Banned. Cẩn thận, người này không trung thực.

    Tham gia:
    12/9/2008
    Bài viết:
    973
    Đã được thích:
    153
    Điểm thành tích:
    83
    Trời ạ!
    Đọc xong câu chuyện của chị mà em tức điên người. Ngày xưa em đi học cả các cô giáo thầy giáo phải sợ vì tính ăn ngay nói thẳng của em. Nếu là em, em sẽ ko bỏ qua chuyện này đâu. Mình mềm dẻo nhưng cương quyết. Chị phải cho tập thể giáo viên, nhất là cái cô giáo thối nát ấy biết rõ con chị không làm điều ấy và phải đưa cánh nhà báo vào - vì cánh nhà báo thích viết mấy chuyện sốc này lắm , kiện đến cùng vì việc vô cớ kỷ luật Cậu Út nhà chị, đã vậy mà còn đuổi học nữa chứ! Chị phải cho mọi người biết trường đó là trường nào và cô giáo vô văn hóa đó tên họ là gì nhé. Em mà gặp mặt con người đó chắc cô ta phải bẽ mặt với em ấy chứ, không còn chỗ đứng trong xã hội này luôn. Trời ơi! Sao mà tức quá! Chị ơi! Kiên cường lên nhé!
     
    longle2009 thích bài này.
  18. sieuthinhanh

    sieuthinhanh Thành viên tập sự

    Tham gia:
    13/3/2009
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    3
    Điểm thành tích:
    3
    Chị longle2009 có thể cho em biết chị đang sống ở đâu và con chị học ở trường nào không? Em nghĩ chuyện này giới báo chí sẽ giúp được chị.

    Trước mắt chị cứ tìm cháu về, đừng nói nó bị kỷ luật mà nói cho cháu đi chơi đâu đấy (về quê hay họ hàng gì đấy mà cháu thích). Chị gặp các thầy cô khác và các bạn cháu để lấy ý kiến nhận xét của họ, giữ lại các giấy tờ liên quan làm bằng chứng. Em tin không ai làm khó dễ cho mẹ con chị được.
     
    longle2009 thích bài này.
  19. sieuthinhanh

    sieuthinhanh Thành viên tập sự

    Tham gia:
    13/3/2009
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    3
    Điểm thành tích:
    3
    Chị đã tìm thấy cháu chưa? Khi nào tìm thấy chị thông báo để mọi người bớt lo nhé.
     
    longle2009 thích bài này.
  20. me hien

    me hien Thành viên tích cực

    Tham gia:
    6/6/2005
    Bài viết:
    902
    Đã được thích:
    12
    Điểm thành tích:
    18
    đọc xong chuyện của chị, tôi thấy chị để con chịu ấm ức nhiều quá. Còn vấn đề thầy cô giáo cư xử như thế, chị có thể nhờ báo chí can thiệp giúp. Nếu đúng như thế, quả là bất công với lứa tuổi mới lớn như thế. Tôi nghĩ 1 mặt chị cho cháu đi nghỉ ngơi, sau đó đến ban giám hiệu nhà trường để họp, gặp cô giáo chủ nhiệm để nói rõ phải trái. Nếu tất cả vẫn không được, chị có thể thu thập bằng chứng để đưa cho báo chí và công luận. Chúc cháu không bị mất niềm tin
     
    longle2009 thích bài này.

Chia sẻ trang này