Mình có một bé trai sắp tròn 2,5 tuổi. Mình thấy ở độ tuổi này các bé thường tỏ ra cứng đầu và làm trái lời cha mẹ hoặc người lớn. Và điển hình là làm thế nào để con nói câu "Xin lỗi". 1. Phương pháp mềm mỏng Một em bé đến chơi nhà và lấy đồ chơi của con. Thằng bé không thích cho em chơi nên ra đẩy em làm em bị ngã. Vì có mặt người lạ ở đó mẹ không muốn quát mắng nên nhỏ nhẹ bảo "con xin lỗi em đi". Cái mặt nó vẫn lì ra và em bé hết khóc thì hòa cả làng. Mẹ đành bất lực với màn thứ nhất. 2. Phương pháp đanh thép Cứ mấy bạn hàng xóm sang chơi là dẫn nhau vào phòng và kèm theo màn đóng cửa rầm rầm đến nhức óc. Mẹ điên quá cầm cái roi lôi 3 đứa ra tra khảo đứa nào đóng cửa. Và kết quả là ku cậu bị nhận 2 cái roi nhưng mẹ bảo "Con làm hỏng hết cửa rùi lấy gì mà dùng, con xin lỗi chưa". Không khóc mặt chỉ mếu nhưng đứng im mà không mở mồm ra xin lỗi. Màn thứ 2 kết thúc mẹ vẫn bất lực. 3. Phương pháp mềm nắn rắn vuông Vẫn vụ cửa đóng rầm rầm, sau khi mẹ bị khuất phục mẹ dùng chiêu phân tích, bế cậu bé nên ôm vỗ về và nhỏ nhẹ giải thích về tình trạng chiếc cửa sẽ bị hỏng nếu con cứ làm như vậy. Vậy nhưng mặt con vẫn chỉ mếu mà mẹ vẫn không nhận được lời xin lỗi của con. Có mẹ nào lâm vào tình trạng giống mình chưa. Làm thế nào để con nhận ra được lỗi sai và sẵn sàng nói "xin lỗi" đây nhỉ???
Tùy tính trẻ mà dạy cách xin lỗi như thế nào, làm trẻ sợ ko không quan trọng, quan trọng là ngoan ạ và biết nhận lỗi
Theo mình đã dậy thì dậy cho tới luôn: Ví dụ: Phương pháp 1: Mềm mỏng nhưng phải cứng trong lời nói. Đối với bé trong trường hợp này bé không thích thì không chơi, mẹ nói: "xin lỗi em đi" bé không xin là đương nhiên. Mẹ đã thỏa thuận với bé là lần sau, trong mọi trường hợp nếu con mà đẩy em, hay đẩy ai đó...là hành động xấu cần phải nói lời xin lỗi chưa? Cách giải quyết: Sau khi khách về nói chuyện với bé về việc đẩy em té...cho bé hiểu hành động đẩy người là xấu, khi bé hiểu thì bé sẽ xin lỗi thôi. Nếu được mẹ hãy gọi điện thoại để cho bé nói chuyện với bé hồi sáng, để bé nói lời xin lỗi. Phương pháp 2: Cũng không khác gì phương pháp 1, đánh con bắt con xin lỗi con không xin mẹ bất lực...bó tay với mẹ luôn. Phương pháp 3: mềm nắn rắn vuông CÀNG KHÔNG ĐÚNG TRONG TRƯỜNG HỢP NÀY. Hành động của bé là sai sao mẹ lại bế cậu bé nên ôm vỗ về và nhỏ nhẹ giải thích về tình trạng chiếc cửa sẽ bị hỏng? Cho bé đứng vào một góc "bình yên" giải thích cho bé hiểu, sau đó thỏa thuận với bé nếu lần sau mà tái phạm thì sẽ phạt...từ nhẹ đến nặng và để cho bé được chọn, còn giờ hỏi lại bé hành động đóng cửa mạnh rầm rầm như thế sẽ làm hư cửa....rồi bảo bé xin lỗi. Mẹ là người cực kì quan trọng trong việc này, mẹ phải giải thích không la mắng...khi nào bé đây là hành động không được làm thì mới thôi. Tóm lại, cả 3 phương pháp mẹ đưa ra suy cho cùng cũng chỉ là 1: Hành động xấu - bắt xin lỗi - không xin - mẹ bó tay.
nên dạy con xin lỗi khi bé làm sai! mình nghĩ bạn vẫn tiếp tục kiên nhẫn!có thể bé đã cảm nhận đc cái sai của mình những vẫn còn e ngại hoặc xấu hổ hay chưa đủ cản đảm để noi ra hai từ "xin lôi", khi vượt qua được rào cản tâm lý, bé sẽ tiến bộ hơn
Mình nghĩ cũng tùy từng trường hợp mẹ nó ạ. Cơ bản là để con nhận thức được mình đã sai ở đâu, vì mình đã từng chứng kiến, có những đứa trẻ làm sai khi bị phát hiện, nói con xin lỗi ngay lập tức. Vô hình dung đứa trẻ đó nghĩ rằng cứ xin lỗi là ko sao hết, mà có khi con không biết mình sai ở đâu, vì sao mình bị mắng ý.
Tuổi này biết quan sát và nhận thức để làm theo rồi, bme phải là gương sáng trong từng cử chỉ cho con học tập.
Dạy con phân biệt đúng sai là một trong những cách để bé biết nói lời xin lỗi khi cần thiết vì con đã hiểu việc làm nào của mình là không đúng và hình thành phản xạ nói lời xin lỗi khi cần.
Giống hệt con nhà mình mn ạ. Hic, nó biết sai, biết lỗi, hic nhưng mà để nói câu xin lỗi thì lần chần phải biết.
bé nhà mình cũng vậy, bướng, mẹ bảo không nghe nhiều khi thấy bất lực, nhiều khi tức đánh con nghĩ cũng thương
việc dạy trẻ theo mình thấy không phải là dễ dàng gì. Mỗi lần đọc là mỗi lần mình đúc rút kinh nghiệm để dạy dỗ con. Cha mẹ nào cũng muốn dạy con bằng phương pháp không đòn roi, nhưng không phải đơn giản đâu các mẹ nhỉ.