Đứng ở ngoài mọi người hãy cho tôi lời khuyên!

Thảo luận trong 'Tâm sự về các vấn đề khác' bởi cafebuon, 26/9/2009.

Trạng thái đề tài:
Không mở để có thể tiếp tục trả lời.
  1. cafebuon

    cafebuon Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    31/7/2009
    Bài viết:
    1,180
    Đã được thích:
    202
    Điểm thành tích:
    103
    Tôi đến với diễn đàn này cũng xuất phát từ việc cô đơn,mệt mỏi giữa các mối quan hệ:mẹ chồng-con dâu,giữa vợ và chồng.
    Đọc nhiều,cũng góp ý kiến nhiều nhưng khi nghĩ cho mình muốn an ủi mình thì sao mà khó thế.Tôi rất mong các mẹ các cha đứng ở ngoài hãy khách quan cho tôi 1 lời góp ý,nhận xét hay phê phán cũng được.
    Vợ chồng tôi tay trắng lấy nhau,đến cả lo tiền sắm sửa mua đồ hay các khoản phí liên quan cũng 1 tay tôi vay mươn bên nhà mình mà thành.Rồi đến khi cuộc sống cơm không lành canh không ngọt giữa tôi và bố mẹ chồng xảy ra thì chông tôi-người tôi luôn một lòng 1 dạ chăm sóc yêu thương lại quay mặt lại với tôi.Anh bảo"dù bố mẹ có như thế nào chăng nữa vẫn là bố mẹ anh,có nói sai nói điêu em cũng không được phep nói lại".Tôi cũng không muốn kể hết những việc mà bố mẹ chông và chồng đối xử với tôi chỉ đơn cử những việc mà tôi nghĩ suốt cuộc đời tôi không bao giơ quên:Đó là lần tôi sinh tập 1 của mình,vì bị can ối nên tôi phải đẻ chỉ huy nhưng không hiểu sao cổ tử cung qua 1 ngày 1 đêm vẫn không mở,tôi thì đau rải đường nên cũng khá kiệt sức nên được cho mổ đẻ cấp cứu.Khi được đưa ra phòng hồi sức câu đàu tiên tôi được nghe là của mẹ chồng:không biết đẻ,đẻ mổ thế này thì không khéo nhà tuyệt tự(chồng tôi là con trai duy nhất).Tôi buồn lắm nhưng không nói gì vì đã quá mệt và đau đớn rồi.7 ngày tôi ở trong viện chỉ có người nhà tôi chăm sóc,tôi đẻ hôm 26 tết mà phải ở tới tận mùng 4 tết mới đựoc về.Bà nội tôi chỉ có mặt hôm tôi mổ con lại bà không vào nữa vì bảo bận ở nhà sắm sửa tết và kiêng mùng 1 tết nữa.Thế là mùng 3 tết bà mới cùng 2 cô em chồng tôi vao thăm tôi và cháu.Bình thường bên ngoại nhà tôi lo cho tôi hết từ A-Z,riêng có 1 hôm vì bận đột suất nên bà ngoại không đem cơm được cho tôi nên tôi gọi điện cho chồng bảo đem cơm thì cơm như thế này ạ:1 cặp lòng cơm_cháy nguội bên trong có 1 bát con con người ta hay đựng nước chấm có nguyên 1 cái đầu gà và xung quanh là mấy kái cổ gà.Khi mở cặp lồng cơm tôi giật mình và không dám ăn.Tuy đẻ mổ nhưng không ai bên cạnh cả,thấy tôi không ăn cơm gd nhà bệnh cùng phòng thắc mắc tôi mới nói thật thì họ bảo:Mẹ chồng cháu ý bảo cháu là đồ cứng đàu cứng cổ chứ mới đẻ ai ăn những thứ đó bao giờ.Tôi òa khóc,khóc đến khi chồng tôi vào tôi nói chồng đem về đi tôi không ăn thì anh bao biện:chắc mẹ thấy em thích ăn nên mẹ bỏ.Xin lỗi mọi người là tôi chưa bao giờ thích ăn đầu gà và cổ cả.
    Sau 7 ngày tôi từ viện về thì là tiếp những chuỗi ngày mệt mỏi hơn.Con quấy khóc cả đêm ròng rã 1 tháng trời không ai bế giúp(bên ngoại tôi không xuông vì 2 bên cũng không ưa nhau).Cứ tới 5 giờ sáng khi con lăn ra ngu thì tôi cũng như kiệt sức lăn ra ngu luôn,thấy vậy mẹ chồng tôi trách:con ngủ phải tranh thủ dậy mà don dẹp chứ con ngủ mẹ ngủ thì còn làm được kái gì??/Tôi ấm ức bảo:thế mẹ xem cả đêm con nó khóc ròng ai thức bế giup con ngủ.Ngày không ngủ bù tối con lấy sức đâu chiến đấu tiêp---->chồng quy tội nói bướng với me:cãi lại.
    Chồng tôi hiền?tôi không biết có pải là hiền không nhưng mỗi lần con quấy khóc chưa bao giờ anh giúp tôi bế hộ hay giúp bớt phần việc trong gd.Phản ứng của anh trước con khóc:hét toáng lên,cáu băn tôi.Phản ứng của anh trước những công việc tôi muốn nhờ anh la:mệt lắm tự làm đi.Phản ứng của anh trước những sự can thiệp vô lý của bố mẹ anh là:bó mẹ luôn luôn đúng,cấm cãi lại.Phản ứng của anh trước những khoảnh khắ con không may bị té nga:là do tội tỗi của tôi hết,mẹ mà không biết chăm con ...
    Không chịu được quá nhiều áp lực tôi đã quyết định ra ở riêng,nhưng anh lại vin vào đó mà nói rằng :tại tôi muốn ở riêng nên khổ cấm kêu.Cửa hàng thì tiền tôi vay mượn bên ngoại để mở nhưng giờ khi vợ chồng cơm không lành canh không ngọt anh tỏ ra trách bố mẹ tôi,nói năng không tôn trọng và thậm chí còn chối bỏ rằng tiền do tôi vay anh ta không có trách nhiệm.Tôi đã bao lần ngậm đắng nuốt cay cho qua vì nghĩ thương con,tôi cũng bao lân thây xấu hổ tủi nhục vì làm bố mẹ mình khổ tâm.Rối tôi lại ngu ngốc để lỡ ra tập 2,may sao nó lại là con trai tôi những tưởng như vậy chắc cuộc sống sẽ đỡ hơn phần nào.Nhưng không tôi chưa được thì đẻ được và cũng nuôi được.Lại 1 lần nữa tôi sinh con ra trong tủi nhục và nước mắt.Tôi đưa 2 con ra ngoài ở khi ku em mới tròn 1 tháng tuổi,chồng tôi kiên quyết ở với bố mẹ,anh nói:có nhà có bô mẹ không bao giờ anh ra ở riêng hết.Anh rất có hiếu!
    Anh bảo mẹ là tất cả là trên hết của anh ây!Sao còn lấy vợ sinh con vậy chồng ơi?Tôi chấp nhận 1 mình nuôi 2 con,tôi thuê thêm osin ở nhà chăm thằng ku,cô chị tôi cho đi trẻ tư thục.Tôi đi làm,những lúc dỗi tôi vẫn ra cửa hàng giúp đỡ anh nhưng đối với anh những gì tôi làm đều không có nghĩa lý gì ngoài việc đó là bổn phận là trách nhiêm.
    Nhiều hôm anh đóng cửa ngu li bì đến khi nào tôi qua của hàng thì anh mới dậy mở cửa hàng.Rồi anh hay cáu gắt khách(hàng nét),không chịu sữa máy mỗi khi khách kêu anh chửi luôn khách.Tôi bảo nếu anh không muốn kinh doanh nữa thì thanh lý đi nhưng anh không muốn nhưng lại cũng không ham làm.Tiền nhà thì nộp 6 tháng 1 lần.Giờ hết hạn phải nộp mới tôi bảo tôi không thể vay được nữa vì vay mượn nhiều quá rồi,mà làm cũng không đủ chi nên bán máy thanh lý đi-anh không nghe.Nhưng cũng không lo quay tiền đóng tiền nhà anh mặc nhiên như muốn bảo đó là việc của tôi vậy.
    Tôi mệt mỏi vì vừa áp lực con cái vừa áp lực gd,giờ lại thêm áp lực về kinh tế.Người ta bảo lấy chồng nhờ chông mà sao tôi lại luôn phải đưa lưng ra gánh vác hết thế này.Đã thế ông bà nội tôi còn độc mồm nói xấu tôi rằng:không biết thằng ku có phải con anh không?mà khổ thay nó lại gióng anh như 2 giọt nước mới đau chứ.!!!Tôi muốn li dị nhưng lại thương con,thương anh nhưng lại hận anh gian gd anh.Tôi bị chằng chéo bởi nhiều vấn đề...anh bao đòi li dị chứng tỏ tôi là người mẹ tồi không biết nghĩ cho tương lai các con.Tôi năm nay mới 25 tuổi.
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi cafebuon
    Đang tải...


  2. MebeBi - NBN

    MebeBi - NBN Thành viên nổi tiếng

    Tham gia:
    19/12/2008
    Bài viết:
    4,682
    Đã được thích:
    302
    Điểm thành tích:
    173
    đọc bài của mẹ nó đúng là buồn thật, nhưng cũng ko biết khuyên mẹ nó như thế nào, mình tuy hơn tuổi mẹ nó , nhưng mình cũng mới kết hôn được 5 năm thôi. Chia sẻ với mẹ nó, hy vọng mẹ nó sớm tìm được giải pháp chomình.!!!!!!
     
    cafebuon thích bài này.
  3. vung

    vung Thành viên tích cực

    Tham gia:
    24/8/2007
    Bài viết:
    611
    Đã được thích:
    10
    Điểm thành tích:
    18
    25 tuổi chưa phải là muộn để làm lại từ đầu. Vất vả và muôn vàn khó khăn nhưng tâm lý thoải mái còn tốt hơn nhiều so với bây giờ
     
    cafebuon thích bài này.
  4. không biết

    không biết Thành viên tích cực

    Tham gia:
    15/9/2009
    Bài viết:
    580
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    28
    Sao chuyện của bạn buồn quá. Mình mà trong hoàn cảnh đấy thì đã về nhà bố mẹ ruột ở mất tiêu rồi. Bạn bết không mẹ chồng mà nhất là người Bắc thì hay thế đấy. Mẹ chồng tớ cũng là người Bắc. Lúc tớ mổ đẻ đứa con ( là con gái ) mẹ chồng tớ phán một câu " không biết đẻ ". Nằm một chỗ không thể tự làm vệ sinh, còn y tá thì chỉ qua loa thôi nên chồng mình phải tự tay chăm sóc mình ( mình thương chồng mình điểm này lắm ), má chồng mình thấy thế không cho chồng mình làm bảo đấy không phải việc của đàn ông. Lúc hai vợ chồng ở riêng thì chồng mình phụ mình giặt đồ và rửa chén nhưng khi về ở chung thì má chồng mình có ý không vui khi chồng mình làm việc nhà nhưng được cái chồng mình vẫn lâu lâu phụ mình. Giữa mình và má chồng thực ra cũng chẳng có mâu thuẫn gì vì mình hiểu má chồng mình rất chịu khó, thương con ( có 1 con thôi mà ) nên thế thôi. Những lúc giận thì mình chỉ im lặng, mấy ngày sau tâm sự với chồng để không nhớ trong bụng nữa chứ không nhằm để giải quyết vấn đề gì cả.
    Bạn ạ quan trọng là người chồng của mình biết cách chia sẻ công việc với mình. Mình tiếc là chồng bạn không được tinh tế ở khoảng này. Còn bạn đừng để ý tới má chồng nữa, bà ấy không ăn đời ở kiếp với mình mãi đâu, mà con nào lại không thương mẹ nên bạn cần giữ kẽ một chút.
    Về phần chồng bạn, bạn cần có phương pháp để lôi kéo anh ta vào công việc chăm sóc con cái, một ít việc nhà để giúp bạn giảm căng thẳng thì vợ chồng mới vui vẻ.
     
    cafebuon thích bài này.
  5. cafebuon

    cafebuon Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    31/7/2009
    Bài viết:
    1,180
    Đã được thích:
    202
    Điểm thành tích:
    103
    Cám ơn mọi người đã chia sẻ,mọi người từ bố mẹ anh chị em rồi họ hàng bạn bè đều khuyên mình nhiều:lam lại.Nhưng mình khổ tâm và thương con nữa.Hai đứa chứ có phải 1 đâu,Cún chị thì nó cũng bám bố cứ mỗi lần nó nhìn thấy con nhà người ta chơi đùa với bố nó lạ hoi:mẹ ơi,bố đẹp trai con đâu rồi.Mình lại dưng dưng nước mắt vì thương con và thương cr cho mình nữa.
    Dạo này cứ tối mỗi khi đóng cửa hàng anh lại chạy qua chơi với con,trong lúc chơi anh thường hay nói với con nhưng thực ra là nói với tôi:nhanh nhanh rồi về thăm bà nội nha cu te.Tôi không phản ứng hay nói gì.Tôi cũng thừa biết bà nội ông nội nó cũng chưa bao giờ hỏi thăm nó được 1 lời.
    Ngày trước tôi đã bảo anh 2 vợ chồng vay mượn mua lấy mảnh đất xa trung tâm 1 chút cho rẻ rồi cất tạm nhà ở cho ổn định đỡ cảnh thuê mướn nhưng anh luôn chối bỏ thẳng thừng:có nhà ,có bố có mẹ không đi đâu hêt.Giờ thì kinh tế đi xuống có nhiêu dồn cả cho con thì anh lại có ý bảo tôi vay mượn mua đất cất nhà.Tôi còn mặt mũi nào dam mở môm đi vay nữa khi chuyện tc vợ chồng còn "nửa nạc nửa mở".Tôi bảo anh mượn trích lục ông bà nội mà vay rồi thanh lý cửa hàng được thì trả,chỉ cần có đất tôi sẽ lo được cất nhà.Nhưng anh lại không dám hay chính xác hơn anh thừa biết không bao giờ ông bà rỉ ra 1 đồng.Tôi cũng mệt mỏi lắm cũng muốn kết thúc lắm nhưng cũng sợ nhiều thứ...Ngày tôi bế con ra khỏi nhà tôi đã xin được nói chuyện với ông bà nhưng ông đã nỏi thẳng vào mặt tôi rằng :muốn thưa chuyện với bố mẹ thì phải có cả vợ cả chồng mình cô không đủ tư cách.
    Rồi tôi xin phép được đưa con lên ngoại vì con tôi mới được 1 tháng ở thì tôi không lo được vừa cơm nước giặt giũ vừa trông con.Chưa kể cún chị hay ghen và quấy khóc nữa,nhưng ông bà kiên quyết không cho bảo:nhà đây không phải cái chợ muốn đến thì đến đi thì đi và lên lớp tôi gần 2 tiếng đồng hồ về đạo làm vợ làm con dâu-tôi chỉ im lặng.Và khi chồng tôi được gọi về anh đã lớn tiếng:Nói 1 câu duy nhất là không đi đâu ca.Sau đó vùng vằng định đi lên phòng.Như giọt nước tràn ly tôi đã xin phép được nói(không xin phép mà nói luôn thì bị coi là cãi):Con và anh ấy sẽ li dị vì con hết chị nổi rồi.
    Và tôi đã đem con ra khỏi nhà như thế.
     
  6. Thai Anh

    Thai Anh

    Tham gia:
    28/2/2008
    Bài viết:
    10,701
    Đã được thích:
    2,102
    Điểm thành tích:
    913
    kể ra bạn lấy chồng và gđ chồng như vậy thì buồn thật đấy. Cũng là 1 gđ mà chồng ko theo đúng nghĩa của chồng, cái thứ đàn ông núp váy mẹ đó tiếc gì hả bạn? 25 tuổi, 2 đứa con là đủ 1 gia tài rồi bạn ạ, ko cần luyến tiếc người chồng vô tích sự đó làm gì. Nhìn con, nuôi con mà sống.
     
    cafebuon thích bài này.
  7. không biết

    không biết Thành viên tích cực

    Tham gia:
    15/9/2009
    Bài viết:
    580
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    28
    Mình có nghe mẹ chồng mình kể lại chuyện của bà khi bà về làm dâu nhà bố chồng mình. Sinh được 3 ngày phải ra đồng. Hoa màu thu hoạch bao nhiêu thì ông bà nội bên chồng giữ hết, con ốm đau phải xin tiền để đi thầy thuốc còn dư đồng nào thì về trả lại. Bên ngoại cho cái giò heo tẩm bổ sau sinh thì đánh tiếng là có nuôi hoài được không. Muốn về bên ngoại chơi phải xin phép trước ba ngày, nếu cho đi thì mới được đi nhưng phải về trong ngày. Cung phụng chồng không ho he một tiếng. Nói chung là khổ cực trăm bề. Hình như đấy là cái nếp hay sao bạn ạ. Con trai làm chủ con gái làm tớ hay sao đấy. Bây giờ có văn minh hơn thì mình thấy vẫn còn những gia đình như thế. Lúc trước khi quen bạn không biết tình hình trong chăn, còn bây giờ đã có hai mặt con rồi thì cũng tùy bạn quyết định thôi. Chứ phong tục thì đến hàng mấy mươi năm sau chắc mới có thể thay đổi được.
     
    cafebuon thích bài này.
  8. thinhanh

    thinhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    30/3/2009
    Bài viết:
    1,760
    Đã được thích:
    183
    Điểm thành tích:
    103
    Hic, chuyện của bạn buồn quá, thật sự là chỉ biết lắng nghe, chia sẻ chứ không dám khuyên điều gì. Nhà chồng mình cũng không thương mình nhưng chồng mình thì không quá có hiếu như chồng bạn nên dù sao thì mình vẫn chưa thấy bi quan lắm.
    Nhưng dù sao thì cũng cố gắng chăm sóc 2 bé thật tốt nhé bạn, giọt nước đã tràn ly, đổ đi rồi lấy lại khó lắm, chúc bạn có quyết định sáng suốt!
     
    cafebuon thích bài này.
  9. doanthinh81

    doanthinh81 Uy tín - thân thiện

    Tham gia:
    17/6/2009
    Bài viết:
    1,260
    Đã được thích:
    240
    Điểm thành tích:
    103
    Thật lòng chia sẻ với mẹ nó, cuộc sống của bạn buồn thật, bạn thươgn con k muốn li dị nhưng với gia đình chồng như vậy sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến tính cách của trẻ sau này, mà mình cảm giác chồng bạn chẳng yêu thương gì con bạn cả. Chồng tử tế thì còn mong có chồng chứ như vậy thà k có còn hơn, mình nói như vậy k có nghĩa là bảo bạn li dị nhưng bạn hãy suy nghĩ cho kỹ, sống với chồng và gd chồng như vậy có lẽ bạn khổ cả đời
     
    cafebuon thích bài này.
  10. YeuBaby

    YeuBaby Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    3/4/2008
    Bài viết:
    3,428
    Đã được thích:
    818
    Điểm thành tích:
    823
    Đúng là không biết khuyên em thế nào nữa...Ở với người chồng, bố mẹ chồng như vậy chịu đưng như em cũng là đáng quí lắm rồi...
    Hay là, đau một lần còn hơn mãi dai dẳng..
     
    cafebuon thích bài này.
  11. cafebuon

    cafebuon Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    31/7/2009
    Bài viết:
    1,180
    Đã được thích:
    202
    Điểm thành tích:
    103
    Trung thu đến rồi,lại sắp tết nữa!bình thường không sao nhưng từ khi tc vợ chông sứt mẻ tôi đâm sợ những ngày lễ,tết...Sợ khi nhìn thấy cảnh người người nhà nhà quây quần bên nhau,đưa nhau đi chơi trong khi chỉ riêng 3 mẹ con tôi 1 bóng.Tôi biết mai trung thu anh sẽ đón Cún chị qua ông bà nội chơi,uh như vậy cũng tốt bố con có thời gian bên nhau như thế Cún đỡ tủi thân với bạn bè.Không biết các mẹ ở đây có thích xem tướng không mình dạo này đâm mê tín nên vừa tự gieo quẻ cho mình nè:
    Tuổi Sửu



    Tài Lộc: Phải vất vả lắm mới giải quyết được tiền nong cho gia đình. Nên nhẫn nại một thời gian không lâu nữa sẽ có tài. Tuổi Quý Sửu, Ất Sửu, Đinh Sửu có người muốn giúp đỡ nhưng còn chờ mình mở lời. Nên mạnh dạn thêm một tí, sẽ có cơ hội làm nên sự nghiệp. Tuổi Kỷ Sửu, Tân Sửu có hoạnh tài nhỏ, nên thử thời vận một lần.

    Vận Mạng: Chưa được hanh thông, gia đạo tạm yên. Thi cử còn vấp nhiều trở ngại. Tin xa đừng mong.

    Tâm Tình: Duyên thừa tình thải quý hóa gì mà gánh khổ vào thân. Nên nhìn đời bằng đôi mắt thực tế hơn, để an ủi lấy mình. Tháng hạp: 12, 1, 2, Ngày hên: 3, 13, 17.
     
  12. hacde

    hacde Thành viên tập sự

    Tham gia:
    10/10/2009
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    3
    Có hạnh phúc nào không đong đầy nước mắt
    Có thành công nào mà chẳng đổ mồ hôi.
    Các cụ ta thường nói " Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm".Cuộc sống gia đình bạn bây giờ mới la bắt đầu,mới 1 cơn gió thoảng qua mà đã lung lay,liệu sau này sóng to gió lớn bạn chống đỡ sao đây :confused: .Thay vì hàn gắn những miếng vá tình cảm,thay vì lo cho con 1 mái ấm gia đình,thay vì lo cho hạnh phúc gia đình,thì bạn lại đi tìm ngươi đồng cảm cho sự lung lay thiếu tinh thần trách nhiệm,đi tìm vào bói toán mê tín dị đoan để đổ thừa cho số phận.Như ai kia vừa nghe lời tâm sự của bạn đã vội vàng phán quyết " Chồng như thế tiếc làm gì ".Thật là cẩu thả trong suy nghĩ.Tôi viết lên những dòng này không có ý phê phán gì.Chỉ muốn nói rằng cuộc sống là muôn màu muôn vẻ " Mỗi cây mỗi hoa,mỗi nhà mỗi cảnh "phải biết chấp nhận và thích nghi những cái gì chưa phù hợp thì bạn nên cải tạo dần dần,làm tiền đề cho cuộc sống của bạn của con bạn và của gia đình bạn.Quy luật nhân quả luôn luôn tồn tại cho dù bạn có chấp nhận sự hiện diện của nó hay không hãy ghi nhớ lấy điêu đó.Hanh phúc không tự nhiên mà có được,mà may mắn có được mà không biết giữ thì nó cũng đi mất.Nếu bạn yêu con bạn như bạn nói thì bạn tự biết mình phải làm gì,hãy hành động bằng cả lý trí và con tim.Cuộc sống của các con bạn đang nằm trong tay bạn,đừng vì bản thân mà cướp đi nhưng gì con bạn vốn có,chúng cần có 1 mái ấm để không lớn.Chúc bạn thành công
     
    cafebuon thích bài này.
  13. Doctorfun

    Doctorfun Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    14/6/2008
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    73
    Điểm thành tích:
    28
    Như vậy mà bạn nói là cơn gió thoảng qua sao?
    vậy bão tố sẽ là thế nào? Vốn người PN VN quen chịu đựng, chịu đựng đến nhu nhược. Chính cái "vốn quý" đó đã là hư hỏng 1 loại đàn ông thiếu tự trọng như kiểu chồng bạn này....Giờ đây có rất nhiều và rất nhiều Pn đơn thân nuôi con 1 mình, có phải cứ có người đàn ông trong gđ là mọi thứ trở nên tốt đẹp đâu bạn... Hình ảnh đẹp, tấm gương sáng của người cha sẽ làm cho con hoàn thiện rất nhiều về nhân cách, còn ngược lại....tôi e rằng sẽ làm hoen ố nhân cách của con trẻ mất....Có khi k có người cha như vậy để còn xây dựng 1 hình ảnh hoàn hảo về cha của chúng sẽ tốt hơn để chúng hàng ngày nhìn thấy cha chúng là 1 cha tồi ( xin lỗi chủ top, tôi chỉ nói theo cảm nhận qua những tình tiết bạn mô tả về chồng bạn). Khuyên người khác ly hôn thực ra chắc ít ai mong muốn, vạn bất đắc dĩ thôi và nhiều khi thương cho thân phận người trong cuộc...Cắt bỏ đi 1 khối U có lẽ sẽ đau đớn lắm...nhưng sau 10 ngày nằm viện bạn sẽ hồi phục và trở về nhà với 1 tâm trạng cực kỳ thoải mái....
     
    cafebuon thích bài này.
  14. hacde

    hacde Thành viên tập sự

    Tham gia:
    10/10/2009
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    4
    Điểm thành tích:
    3
    Tôi còn nhớ khi mình còn học tiểu học đã được đọc câu chuyện "Ông lão đánh cá và con cá vàng".Tôi không biết là bạn được đọc hay chưa,nếu chưa đọc thì tôi khuyên bạn hãy tìm đọc và suy ngẫm nhé.
    Bạn có dám chắc là có 1 gia đình nào đó mà không xảy ra mâu thuẫn không,cho dù Đông phương hay tây phương cũng vậy mới bắt đầu cuộc sống gia đình liệu gia đình như thiên đàng luôn được không.Gia đình là xã hội thu nhỏ,cuộc sống giữa con người với con người sao tránh được va chạm,những mâu thuẫn cũng chỉ như những cơn gió lạnh thoảng qua mà thôi.Bão ư nhiều đấy bạn ạ,nhưng mảnh đời,những số phận còn nghiệt ngã hơn nhiều,thế mà vẫn có những tấm gương kiên cường vượt lên số phận bạn không thấy sao.Nói như bạn chẳng qua chỉ là ngụy biện che lấp đi cái tính ích kỷ thỏa mãn cái tôi cá nhân của bạn mà thôi,ai cũng nghĩ như bạn liệu những người chồng không may ốm đau bệnh tật là gánh nặng cho gia đình thì sao,những người lầm lỡ phạm pháp tù tội thì sao,những người lầm đường lạc lối thì sao.Vẫn có những tấm gương PN thay chồng nuôi cha mẹ dạy con thơ nên người,kéo chồng về với ánh sáng chân lý.Ai cũng như bạn không hài lòng với cuộc sống gia đình,mâu thuẫn với bố mẹ chồng cũng bỏ chồng nuôi con à.Vậy thì xã hội này đi về đâu,hình ảnh người phụ nữ có đáng được tôn vinh như hiện có không.Hình ảnh người chồng của bạn chủ Top suy đồi đạo đức đến mức phải cách ly các con à? Phạm pháp chăng,hay mất hết nhân tính đánh vợ chửi con bê tha rượu chè cờ bạc hay nghiện hút.những hậu quả những đôi vợ chồng trẻ con đang làm ghánh nặng cho xã hội đấy bạn không thấy sao.Cái lối suy nghĩ cẩu thả,lối sống thiếu tinh thần trách nhiệm,tung hô cái tôi của bản thân đang làm mất đi 1 hình ảnh người phụ nữ đẹp
     
    cafebuon thích bài này.
  15. triều phượng

    triều phượng Thành viên đạt chuẩn

    Tham gia:
    2/3/2009
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    18
    mình thấy bạn day dưa như vậy hoài cũng ko tốt

    một là dứt khoát hay trở về bạn nên chọn chứ tình trạng kéo dài như vây kết quả ngày càng xấu hơn thôi

    nếu giữ tình trạng bạn cứ ở riêng như vậy mẹ chồng càng ghét bạn hơn thôi nếu sau này bạn quyết định hàn gắn lại càng khó

    ai chắc rằng bạn li dị sẽ tốt hơn đúng ko?

    mình nghĩ bạn hãy thử một lần nữa dùng quyết tâm và lòng thuơng yêu chồng để quay lại lần nữa thử xem bạn có 2 bé làm hậu thuẫn mà. cho các bé về thủ thỉ với ông bà con nít dễ thương như vậy ông bà cũng ko nỡ ghét đâu ( trong khi bé lại giống cha như đúc), có thể tại bạn ở riêng nên bà cháu ko có tình cảm, thường các cụ về già rất yêu cháu

    nếu bạn về lần này bạn cảm thấy ko sống được nữa mới nghĩ chuyện chia tay nhé
    mình thấy có nhiều người khuyên chia tay nhưng bạn ơi tu nghìn kiếp mới chung chăn gối bạn ơi hãy suy nghĩ kỹ nhé( bạn nghĩ xem nếu những người khuyên bạn chia tay mà gặp hoàn cảnh như bạn họ chưa chắc dám chia tay nữa) . ko có cuộc chia tay nào của ba mẹ mà ko ảnh hưởng đến tâm lý trẻ.
    và bây giờ bạn sống riêng như vậy cũng một phần làm ảnh hưởng cuộc sống bé đấy, và bạn gián tiếp làm nhạt dần tình cảm cha con của bé vốn dĩ đa nhạt rồi
    mình hi vọng bạn suy nghĩ lại
     
    Sửa lần cuối: 11/10/2009
    cafebuon thích bài này.
  16. nhabepcaocap

    nhabepcaocap Thiết kế nội thất, tủ bếp

    Tham gia:
    7/7/2008
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    244
    Điểm thành tích:
    43
    Chia buồn với bạn, cũng ko biết khuyên thế nào cho phải.... vì mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau, nhất là trong chuyện gia đình, tình cảm thực sự khó nói trước và chắc chắn điều gì. Tôi cũng đã đang gặp những chuyện buồn trong cuộc sống riêng của mình, nhưng tôi đã cố gắng, cố vui vẻ, cố làm việc vì tôi có một cô con gái rất đáng yêu, và với tôi bé không thể khổ vì một lý do nào đó, từ vật chất đến tinh thần.... mỗi khi buồn nhìn thấy bé tôi lại cảm thấy thanh thản trở lại, thấy mình có thể chịu đựng được thêm dù trong tình cảm vợ chồng ko được như ý muốn.

    Khi chúng ta chưa có con, thì mọi chuyện thực đơn giản, nhưng chúng ta có con rồi nên chúng ta cũng nên nghĩ kỹ trước khi quyết định một vấn đề gì.... khi điều đó có liên quan đến con cái chúng ta. Tất nhiên nếu trường hợp ly hôn mà cảm thấy hạnh phúc hơn cho con, tốt hơn cho cuộc sống của mình thì nên làm, còn ngược lại chúng ta chưa chắc chắn điều gì, chưa biết cuộc sống sẽ ra sao, con cái thế nào thì hãy suy nghĩ lại cho thật chín chắn.

    Đọc những gì bạn tham gia trên diễn đàn, thấy bạn là người vui vẻ, yêu đời nhưng ko ngờ bạn gặp tình cảnh như vậy.... cố lên nhé, tuổi 25 còn trẻ còn sức khỏe để vượt qua mọi khó khăn. :p:p:p
     
    cafebuon thích bài này.
  17. MOONKIDS

    MOONKIDS Rain Check

    Tham gia:
    10/1/2008
    Bài viết:
    1,044
    Đã được thích:
    375
    Điểm thành tích:
    123
    Tôi chả biết khuyên bạn điều j,bạn mới 25 tuổi mà khổ quá .Tôi thì 1 tay làm hết việc của cả gd..nhưng có lẽ tôi may hơn là bên mình vẫn là ruột thịt nhà ngoại..nhà chồng tôi ở xa ..đọc câu chuyện làm tôi thấy bức xúc thay cho bạn,thế này con cái lớn lên nhìn vào gương của bố nó mà hỏng thôi(k đáng bậc trượng phu bạn ạ).Ở ngoài nhìn vào thì có thể khuyên này kia nhưng để làm theo đc khó lắm vì mình còn con mà...Chả bù e gái tôi cũng bằng tuổi bạn mà sướng thế chả lo toan j ........vì có tôi lo hết..K biết khuyên j nưng tôi đồng cảm với bạn,chúc cố gắng vượt qua.
     
    cafebuon thích bài này.
  18. bomebeo

    bomebeo Cà phê sữa

    Tham gia:
    27/7/2009
    Bài viết:
    1,550
    Đã được thích:
    341
    Điểm thành tích:
    173
    Chia sẻ với chị, em còn ít tuổi nên có thể không hiểu hết chuyện của chị nhưng em thấy như thế thì chịu sao nổi. Có lẽ chị nên kiên quyết với anh í. Chúc chị sớm tìm được giải pháp nhé
     
    cafebuon thích bài này.
  19. giahan2009

    giahan2009 Thành viên mới

    Tham gia:
    29/7/2009
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    8
    Đọc tâm sự của chị mà em thấy buồn và thương chị quá,nhưng em chăng biết khuyên chị như thế nào cả.em chúc chị sớm tìm ra cách giải quyết.
     
    cafebuon thích bài này.
  20. cafebuon

    cafebuon Đủ quyền lập Họ

    Tham gia:
    31/7/2009
    Bài viết:
    1,180
    Đã được thích:
    202
    Điểm thành tích:
    103
    Mình cám ơn tất cả mọi người đã dành cho mình nhiều lời tâm sự cũng như góp ý sâu sắc.Hiện tại thì chuyện tc 2 vợ chồng mình cũng chưa thể giải quyết cho gọn lẽ được vì còn con và những mối quan hệ ràng buộc khác...Hiện tại mình đặt con lên trên hết,mình cũng gạt hết mọi thứ ra khỏi đầu cố gắng không nghĩ đến và cũng không cho phép mình yếu đuối.mục tiêu của mình giờ là mua đất cất nhà và chăm sóc con cái tốt,mình cũng hy vọng vì còn yêu mình và thương các con anh sẽ ra "chia sẻ"mọi vất vả vui buồn với mình...mình luôn hy vọng như thế...Một lần nữa cám ơn các bố,mẹ đã bỏ chút tg lắng nghe mình trải lòng những phút yếu lòng...và động viên mình.
     
Trạng thái đề tài:
Không mở để có thể tiếp tục trả lời.

Chia sẻ trang này