Kinh nghiệm: Học cùng con: văn hóa xã hội

Thảo luận trong 'Trường lớp, học hành' bởi Embinbin, 20/5/2010.

  1. rucon_ngannam

    rucon_ngannam Ngọc Nguyễn

    Tham gia:
    26/5/2010
    Bài viết:
    672
    Đã được thích:
    90
    Điểm thành tích:
    28
    Còn việc dùng roi với các bé bây giờ chỉ mang lại nhiều tác dụng xấu hơn thôi. Quan điểm roi vọt không nên dùng cho các bé trong thời hiện nay nữa.
     
    Đang tải...


  2. Embinbin

    Embinbin Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    1/8/2009
    Bài viết:
    8,620
    Đã được thích:
    2,241
    Điểm thành tích:
    913
    Mình đồng ý với mẹ bé và mục đích cuối cùng cũng là để giúp con thôi chứ hoàn toàn không áp đặt. Mình thấy mọi cách giao tiếp mang sự áp đặt đều không thành công, kể cả người lớn.
    Mỗi em bé đều đã hình thành tính cách rất riêng biệt. Em bé nhà mẹ nó rất ngoan và biết quan tâm chia sẻ. Nhưng cũng có bé bướng bỉnh hoặc ích kỷ... Có đứa con ngoan lòng mẹ êm ả và mãn nguyện, nhưng nếu con còn nhiều trăn trở thì mẹ chẳng có lúc nào yên tâm ... đánh con cũng chẳng qua là mong con tốt hơn, chỉ tội là nhiều khi mẹ cũng chưa hiểu con ...
    Mình cũng chỉ muốn dạy con có ý thức thôi, chắc hẳn điều đó cũng phải bắt đầu từ ý thức của người lớn phải không mẹ nó?
     
    lifeshop thích bài này.
  3. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    21,134
    Đã được thích:
    7,441
    Điểm thành tích:
    3,063
    Trời ơi, ko có cái roi thì ko dạy được, vẫn phải có để đe chứ. mà đánh thì đánh vào đít và phải nói cho con hiểu rồi đánh để răn đe, chứ nói ko ko nhớ hết được đâu. Nhiều lúc điên lắm, phải cho mấy roi rồi lúc hạ hoả lại giải thích tiếp
     
    lifeshop thích bài này.
  4. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    21,134
    Đã được thích:
    7,441
    Điểm thành tích:
    3,063
    NHà tớ tầng nào cũng có cái đũa dài mà mình nấu bếp ấy, thỉnh thoảng lấy ra răn đe, gọi con mà nó cứ ngó lơ là phải rút ra gõ gõ. hic hic. Dạo này dạy dỗ mệt quá
     
  5. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    21,134
    Đã được thích:
    7,441
    Điểm thành tích:
    3,063
    Cái vụ nhường nhịn ấy, vẫn bảo anh nhường, nhưng tớ bắt con em phải nói nhẹ nhàng, nói xin, nói mượn tử tế, anh đồng ý mới được lấy. Lúc anh ko đồng ý thì lại phải bảo con em là con chơi/ dùng cái của con, cái của anh là quyền sở hữu của anh,rồi thế này thế nọ..........
    Thằng lớn nhà tớ đã phải hiểu " sở hữu " rồi đấy, vì mợ tớ bảo với con tớ là nhà tí giàu hơn nhà cậu Bi, tớ phải giải thích và hướng dẫn con cách nhìn nhận thế nào là giàu, thế nào là nghèo, và trong đó có nói đến việc sở hữu nhiều tiền, nhà... hơn thì là giàu hơn về mặt tiền bạc vật chất. Nhưng giàu về tiền bạc mà không giàu về tình yêu thương thì cũng ko tốt, rồi ví dụ ............. để bé hiểu.
     
    chuotde, Embinbinlifeshop thích.
  6. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    21,134
    Đã được thích:
    7,441
    Điểm thành tích:
    3,063
    Có lúc tớ đánh con xong, lại phải điện thoại nhờ cô giáo, giả vờ là mẹ nằm mơ thấy tí bị mẹ Phương đánh đòn, nó ngạc nhiên lắm rồi kể lại. mình muốn nghe con mình tự nói ra về việc mẹ đánh như thế đúng hay sai, ..... và nó bảo là mẹ P ko hiểu ý Tí. Đến tối về mẹ lại giải thích là ko phải mẹ ko hiểu, a bc.... nhưng con thế này, nhưng con thế kia .............. cho đến khi cậu ta tâm phục khẩu phục mới thôi.
     
    chuotde, Embinbinlifeshop thích.
  7. lifeshop

    lifeshop Thành viên nổi tiếng

    Tham gia:
    17/12/2009
    Bài viết:
    5,109
    Đã được thích:
    1,958
    Điểm thành tích:
    863

    Cảm ơn các mẹ đã chia sẻ những kinh nghiệm thật đáng quý. Các mẹ hãy chia sẻ nhiều hơn nữa để các bà mẹ trẻ khác có nhiều cơ hội nắm bắt được rõ hơn về vấn đề nuôi dạy trẻ.
     
  8. Embinbin

    Embinbin Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    1/8/2009
    Bài viết:
    8,620
    Đã được thích:
    2,241
    Điểm thành tích:
    913
    Nhà tớ có cái cán cờ, cờ các bé đi khai giảng ấy :) đôi khi cũng phải dùng đến nó.
    Tớ chỉ dùng đến roi khi mà con đã có nhiều lỗi dồn lại: đánh em, cãi nhau với em, mải chơi, mải xem hoạt hình mà mắng em hoặc là .... hỏi xin bố mẹ điều gì đó khi bố mẹ đang nói chuyện đt hay có khách đến nhà..v.v.. Nếu con bị điểm kém, đi chơi bị ngã, đổ vỡ đồ dùng .... thì tớ ko bao giờ mắng và đánh, chỉ xuýt xoa vì tiếc thôi.
    Mỗi lần tớ cầm roi là con phải ngồi khoanh chân tay yên lặng, tớ nói với con là mẹ cần phải đánh con để con lưu tâm lời mẹ nói, con đau 1 chút thì con mới nhớ, các lỗi mình nói ra con đều thừa nhận và tự con " phán xét" có lỗi con bảo: "con bị nhỡ mẹ đánh 1 cái thôi nhé" có lỗi thì con chảy nước mắt vì thấy mẹ buồn và " xin mẹ đánh con 5 roi" ! tất nhiên mình đánh đủ số lượng nhưng chỉ 1 cái cuối cùng là đau thôi.
    Mỗi lần đánh con xong, đến tối lại ôm con và xoa vào chỗ đánh " mẹ thương chỗ này lắm, tại trí thông minh của con mải chơi mà quên mất nên cái chân bị đau, thương quá" . Lần nào con trai cũng bảo: không sao mẹ ạ, con hết đau rồi, lần sau con ko thế nữa"
    Nhưng tốt nhất là dùng lời nói và sự giáo dục gương mẫu kết quả tốt hơn nhiều. Roi để áp lực lúc con bé thôi, và vài tháng mới có 1 lần chứ hàng tháng là không tốt rồi:rolleyes:
     
    chuotde thích bài này.
  9. Embinbin

    Embinbin Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    1/8/2009
    Bài viết:
    8,620
    Đã được thích:
    2,241
    Điểm thành tích:
    913
    Còn tớ thì " vật vã " giải thích cho con về "cái sự giàu" từ đâu mà có. Đưa lớn nhà tớ chưa được 8 tuổi nhưng rất " ông cụ " đến bà ngoại cũng thường xuyên lý giải, phân tích và triết lý với cháu. Đến khi cháu hồn nhiên chơi đùa bà mới thảng thốt nhận ra " nó vẫn là trẻ con "
    Chỉ vì bé " cụ non " (nhận thức sớm) nên mình cũng vất vả với con quá. Làm sao cho con nhận thức được mà phải hiểu được không dễ tẹo nào.

    Bảo con làm việc hoặc không mua đồ chơi, đồ ăn vặt ... con nói: hết tiền thì mẹ xin bố ấy! Thế là phải cho con làm việc con mới biết tiền ở đâu mà ra...

    Nhưng cái vụ có tiền thì bé cũng chưa cần hiểu ngay, tớ mới chỉ giúp con hiểu rằng: Nếu mẹ cho con 100 ngàn rất có thể con vẫn bị đói trong khi đi picnic hoặc du lịch, nhưng con sẽ không sợ đói khi mà con được nhiều bạn yêu quí, có thể các bạn có đồ ăn và cho con ăn cùng...
     
  10. bonbon08

    bonbon08 Em Bon Lịch Tịch Bịchhhhh

    Tham gia:
    6/12/2008
    Bài viết:
    2,782
    Đã được thích:
    456
    Điểm thành tích:
    173
    Mình cũng nghĩ tính cách mỗi đứa trẻ là do nó tự hình thành rồi, vì như con mình 22T ko hiểu sao rất ky bo, mẹ tối nào nói chuyện cũng giảng giải và kể cho nghe vài câu truyện nếu ki bo thì sẽ làm sao ko ai chơi và như thê thì buồn như thế nào, sau khi kể xong bảo giờ cũng hỏi " ngày mai bạn A đến nhà con chơi có cho bạn mượn đồ ko?" bao giờ bé cũng "có" với "dạ" rất ngoan nhưng hôm sau lại đâu vào đó, bạn sờ vào đồ là gào lên và giật lại " của bon của bon" mình giờ đang bó tay với bé rồi :(
     
    Embinbin thích bài này.
  11. Embinbin

    Embinbin Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    1/8/2009
    Bài viết:
    8,620
    Đã được thích:
    2,241
    Điểm thành tích:
    913
    Mình đọc cái 22T tưởng mẹ bé nhầm là 22 tuổi :D
    Nghe mẹ nó nói vậy thì chuyện mẹ " bó tay với bé" là đúng rồi ;) Ai bảo mẹ í toàn " nói xuông" làm sao mà bé " lĩnh chiêu" được. Đứa lớn nhà mình y như vậy, ăn tham và ích kỷ nữa. mình cũng " nản" lắm nhưng mà không thoát được " sứ mệnh" nên phải nghĩ ra chiêu: Mình mua 3 gói snack, chia cho 3 mẹ con. Hai con ăn còn mẹ thì cất đi, mình xin ăn cùng thì chỉ có đữa bé cho thôi, nói mãi đưa lớn mới cho 1 miếng! Đến tối, mình lấy 1 gói còn lại ra ngồi ăn, 2 con lao tới " xin xỏ" mình cho đứa nhỏ vài miếng, và chỉ cho bé lớn đúng 1 miếng, còn lại mình ngồi ăn hết :D Cu lớn thèm và tiếc lắm nhưng không dám đòi, vì mẹ đã tuyên bố rõ ràng rồi ! đến giwof bé lwons cũng có ý hơn rồi, có đồ ăn hoặc đồ chơi cũng " miễn cưỡng" cho em hoặc cho bạn chơi với điều kiện " anh xin gì phải cho đấy!"

    Bé nhỏ hơn thì lại phải có chiêu này: bạn đến chơi cứ xông vào đòi, bé nhà mình thì giữ thật chặt ! khóc, hờn... lúc đó mẹ cần lấy 1 thứ gì khác thật hấp dẫn để phân xử, chỉ lấy 1 thứ ko được lấy 2 thứ, tất nhiên cả 2 cùng thích và mẹ phải làm trọng tài, mỗi bé chơi 1 cái và đổi ( chỗ này không nên thiên vị bé nào, đùng sợ người lớn mất lòng mà ngại không nói)
    Phù! mệt nhỉ.:rolleyes:
     
    chuotde, bonbon08lifeshop thích.
  12. Mẹ_béo

    Mẹ_béo Guest

    Em cũng đang đau đầu chuyện dạy con bác ạh. Trong việc dạy con em cũng rất nghiêm khắc và kiên trì. Em luôn luôn dạy cháu, đi thưa về hỏi với ông./ bà, bố/mẹ, luôn luôn phải khoanh tay khi chào người lớn và dạ thưa rõ ràng khi có ai hỏi thăm. Khi em chưa sinh đứa thứ 2 cháu thực hiện rất tốt các điều mẹ dạy và được mọi người rất quý mến và khen ngợi con ngoan và rất lễ phép mặc dù còn rất bé. Chuyện làm em đau đầu và buồn cũng từ khi có cháu thứ 2 không quan tâm nhiều tới cháu như trước được. Vì nhà không có người giúp việc nên em gửi cháu lên nhà ông bà ngoại trông giúp, tối thì em đón về nhà. Vì được ông bà yêu chiều nên cháu tỏ ra bướng bỉnh, biểu hiện là khi nhìn thấy người lớn về thì không chào, khi có ai hỏi đến thì không trả lời, và đặc biệt hay nói trống không, em rất buồn và nhắc nhở cháu nhiều lần, cũng rất nhiều lần góp ý với ông bà ngoại về chuyện nghiêm khắc trong việc dạy dỗ cháu. Nhưng một hai ngày đâu lại vào đấy, mà em thì không thể nào quan tâm nhiều đến cháu như trước nữa. Cháu khóc, giận dỗi và không yêu mẹ nữa vì mẹ hay mắng và nghiêm khắc, chỉ thích ở nhà ông bà thôi, cũng không thích về nhà nữa. Mặc dù em cũng rất nhẹ nhàng dạy cháu, kể những câu truyện về bé ngoan cho cháu, khuyến khích và khen ngợi cháu khi cháu làm đúng và luôn luôn nói yêu cháu nhất trên đời. Nhưng nếu cháu ở trên nhà ông bà 1,2 ngày thì cháu lại quên mất hết những lời mẹ dạy...Em buồn lắm và thấy không biết nên làm thế nào, em phải làm sao? Ông bà thì lại rất yêu chiều cháu, không dám mắng mỏ cháu sợ cháu khóc, chiều theo tất cả những thứ mà cháu muốn, cháu như công chúa trong nhà ông bà, muốn gì được nấy, nên em cũng rất hạn chế cho cháu ở dài ngày trên nhà ông bà, nhưng đôi khi vì công việc nên em không đón cháu về được và vì về nhà cháu không có ai chơi cùng, mẹ thì đi làm về chăm lo cho em và cơm nước dọn dẹp đã hết ngày, cháu chỉ lui thui một mình rồi lại xem tivi và tủi thân vì mẹ cứ loanh quanh bên em...nên nhiều khi đón về cháu lại xin ở với ông bà...Có ai như em không, cho em một lời khuyện ah.
     
    Last edited by a moderator: 17/6/2010
  13. bonbon08

    bonbon08 Em Bon Lịch Tịch Bịchhhhh

    Tham gia:
    6/12/2008
    Bài viết:
    2,782
    Đã được thích:
    456
    Điểm thành tích:
    173
    Ừ, bé nhà mình 22 tháng hihi, mình cũng đã thử cái cách thứ 2 của mẹ nó rồi, thằng anh nó sang chơi thấy một món đồ của con mình rất thích nhưng Bon nhà mình ko cho giằng lại, mình có lấy 1 món khác ra cũng nói là mỗi anh em chơi một thứ nhé, nhưng thằng con mình nhìn thấy món kia cũng là của nó cũng chạy lại giằng và ôm vào lòng và bảo của Bon, túm lại là cứ cái gì là của nó thì nó ko muốn cho người khác cầm.

    Như hôm qua, anh họ nó đến mang 1 món đồ nó rất thích xuống nó đòi mượn anh nó ko cho mượn, mình bảo nó là tại con ko cho anh mượn đồ đấy nên anh ko cho con mượn (trước đó thì anh nó đòi mượn cái xe scotter của nó chơi nhưng nó ko cho) nên mình bảo nó là cho anh mượn xe đi, nó bảo không và chạy vào giỏ đồ chơi lấy ra 1 món vớ vẩn (có vẻ cu cậu ko thích món này) và đưa cho anh nó mượn (nhưng tất nhiên là anh nó ko thích rồi) hì
     
  14. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    21,134
    Đã được thích:
    7,441
    Điểm thành tích:
    3,063
    Cái này thì nhà mình cũng gặp phải rồi, tuy nhiên, các con mình, ngay từ đầu, khi đi học, mình hay cho các cháu mang đồ chơi, mang đồ ăn đến lớp, và bao giờ cũng dặn : con mang đến ăn cùng, chia cùng và chơi cùng các bạn nhé. Lâu dần thành quen và cũng luôn nhắc nhở con khi có khách, có bạn bè đến chơi ko được tranh giành, phải share đồ chơi.
    Lúc đầu cô giáo cũng ko muốn cho mang đồ chơi và bánh kẹo, bim bim đâu, nhưng tớ phải nói với quan điểm của tớ cho cô giáo, đề nghị cô giáo có thể cất đi ko cho ăn ngay khi mang đến, nhưng đến chiều, khi ngủ dậy rồi, cho bé ăn cùng các bạn, chơi đồ chơi cùng các bạn, nên các cô đồng ý.
    chính vì thế con tớ đi học được các bạn ùa ra đón như tổng thống í, hi hi.
     
    chuotdelifeshop thích.
  15. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    21,134
    Đã được thích:
    7,441
    Điểm thành tích:
    3,063
    Hoàn cảnh của mẹ nó như vậy thì buộc phải mẹ nó phải cố gắng mà đưa con về với mẹ mà rèn dạy thôi, chứ để con cho ông bà đương nhiên là như thế đó. Dù là cha mẹ đẻ của mình đi chăng nữa, nhưng ông bà kiểu gì cũng thương cháu, lại tâm lý người lớn tuổi thường chiều cháu cho xong, may ra có nhà nào có bà giáo già khó tính thì mới rèn cháu theo kiểu ngày xưa, mà nói thật, giao con cho ông bà còn nhiều chuyện stress hơn nhiều.
    Ví dụ như hay sờ chim cháu, hay chiều cháu hoặc bênh cháu khi bố mẹ mắng.... như thế ko thể dạy được con.
    Phải tách ra bạn ạ, mình phải làm chủ thì mới uốn nắn được con mình.
     
    lifeshop thích bài này.
  16. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    21,134
    Đã được thích:
    7,441
    Điểm thành tích:
    3,063
    Vụ này quá mệt ấy chứ, hic hic. đâu có đơn giản. Không công bằng là trẻ nhớ lâu lắm đấy, các mẹ chú ý nhé.
    con nhà tớ nhớ cực dai.
     
    Embinbinlifeshop thích.
  17. Embinbin

    Embinbin Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    1/8/2009
    Bài viết:
    8,620
    Đã được thích:
    2,241
    Điểm thành tích:
    913
    Cái này mẹ bé nói chí phải, đôi khi tớ còn phải đề nghị ông bà theo cách của mình nữa, và cũng phải góp ý luôn, trước khi nói câu nào cũng phải "ông bà đừng giận"
     
  18. Embinbin

    Embinbin Thành viên kỳ cựu

    Tham gia:
    1/8/2009
    Bài viết:
    8,620
    Đã được thích:
    2,241
    Điểm thành tích:
    913
    Cái này thì lỗi cũng tại mẹ 1 phần đấy, lẽ ra mẹ bé ko nên " không quan tâm nhiều như trước được" lúc mới cón bé thứ 2 mẹ phải chăm sóc nhiều thì càng phải nói lời yêu thương với bé lớn, dù mẹ không ôm con được, không vỗ về được thì cũng phải thường xuyên nói là mẹ yêu con, mẹ thương con quá, chỉ tại bé em này nhỏ xíu không biết nghe lời nên mẹ cứ phải bế thôi.... Rồi khi bé thứ 2 lớn dần mẹ cũng phải mắng, phải "xử tội" truwocs mặt bé lớn để bé thấy mẹ rất công bằng...
    Dạy con làm sao mà lúc nhỏ thế này con phải yêu và tin mẹ nhất, lớn hơn thì sẽ khác đi, nhưng con " giận " mẹ lâu là để "tuột" con đấy. mẹ ấy hãy chăm lo cho bé lớn nhiều hơn để bé "ngoan trở lại'" nhé, đầu tiên hãy làm như vậy đã....
     
    chuotde thích bài này.
  19. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    21,134
    Đã được thích:
    7,441
    Điểm thành tích:
    3,063
    Mẹ_béo à, tớ hay gửi đứa thứ 2, đưa đứa thứ nhất đi chơi, mua sách vở, đồ chơi hoặc cho ăn những món nó thích,... cho đi học những lớp nó thích như vẽ, nặn, dance... rồi tớ bảo nó: con thấy ko, con được bao nhiêu thứ hơn em Bi, em Bi có được đi học như con ko, có được mua quần áo như con ko ( em toàn mặc thừa của anh mà lại thích mặc nữa chứ, tất nhiên là có váy vớ thì tớ giả vờ là ông bà, hoặc bác mua cho), có được mẹ đưa đi chơi, ăn như con ko ( ăn thì là con e chưa ăn được như thằng anh)..... điều đó là vì mẹ luôn yêu con. Đừng ngại nói mẹ yêu con nhé, thằng lớn nhà tớ mẹ mà nói, mẹ yêu con lắm là nói lại ngay, con yêu mẹ lắm.
     
    chuotdeEmbinbin thích.
  20. phuongedu

    phuongedu

    Tham gia:
    5/4/2010
    Bài viết:
    21,134
    Đã được thích:
    7,441
    Điểm thành tích:
    3,063
    Mỗi lần đưa đứa lớn đi chơi, trên đường về tớ lại bảo với đứa lớn: mẹ con mình phải về đón em Bi thôi, em Bi không được đi chơi, thương em Bi quá, thế là thằng lớn lại don dỏn là mẹ về nhanh để đi đón em Bi. TRộm vía 2 đứa nhà tớ chành chọe thì suốt ngày nhưng yêu nhau lắm. đi học 2 nơi đến chiều về là ôm nhau và bảo: anh nhớ bi lắm, rồi Bi nhớ anh Tí lắm. kể thì có thể chưa tin nhưng việc này diễn ra thường xuyên í.
     

Chia sẻ trang này