Ðề: hội yêu thơ Điêm danh buổi sáng gop vui cùng các bố mẹ trên topic bái nữa nhé Thơ tình IT (1) Em vội bước ra đi quên Logoff Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby Em quên hết kỷ niệm xưa đã Add Quẳng tình anh vào khoảng trống Recycle Bin. Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop Bóng em vừa Refresh hồn anh Từng cú Click em đi vào nỗi nhớ Trong tim anh... Harddisk .. dần đầy. Anh ghét quá, muốn Clean đi tất cả Nhưng phải làm sao khi .. chẳng biết Username Hay mình sẽ một lần Full Format Em đã change .. Password cũ còn đâu! Anh sẽ cố một lần anh sẽ cố Sẽ Retry cho đến lúc Error. Nhưng em hỡi làm sao anh có thể .. Khi Soft anh dùng... đã hết Free Trial!!! Hình bóng em vẫn mãi Default... St
Sau cơn mưa sẽ ngọt những êm đềm. Nắng bừng rạng góc vườn hoa sứ trắng. Em lại sống ngọt ngào, sâu lắng. Như bão giông chưa một lần đi qua ...
Re: Ðề: hội yêu thơ MỐI TÌNH ĐẦU Ngày quay quắt nỗi nhớ Đêm dằng dặc niềm mong Trăng mười lăm đang vỡ Tan vào ta âm thầm Cuối con đường mùa đông Những cột đèn không ngủ Như mắt người năm cũ Còn dư âm đến giờ Người đi như chuyện xưa Không một lần ngoái lại Tháng năm lùi xa mãi Ngỡ chìm vào bình yên Ta ngỡ lòng đã quên Chút tình xưa khờ dại Thế mà dằng dặc đêm Thế mà ngày tê tái Thế mà chân đi mãi Không qua mối tình đầu... _ Bình Nguyên Trang _
HÁT RU Ngủ ngon nhé trái tim của ta Anh đi xa rồi đấy Ơi này bao nông nổi Ngủ đi nào thiết tha. Ngoan nhé ngoan trái tim của ta Trong giấc mơ chưa thôi thổn thức Tiếng nghẹn nấc đau buốt Câu ru hời lịm tắt trên môi Ngủ ngoan nào những giấc mơ xa xôi Những ước mơ chưa kịp tròn mơ ước Đôi cánh mỏng mà gió trời lồng lộng Ta quay về mặt đất tả tơi Ru trái tim bằng tiếng đưa nôi Câu hát xưa đắm phù sa nồng mặn Thương yêu cũ giờ xanh thăm thẳm Anh xa rồi ngoan nhé trái tim ta Ngủ ngoan nào tình yêu của ta Xa rồi xa một thời thiếu nữ Mây cắt ngang mùa thu tìm làm chi mùa cũ Đớn đau rồi cũng lắng nghẹn dần Ngậm ngùi xanh là búp non xuân Trái tim ơi ngủ đi nào hờn dỗi Tình yêu xa vời vợi Thì hãy ngoan nào những giấc mơ êm. Sau cơn mơ sẽ ngọt những êm đềm Nắng bừng rạng góc vườn hoa sứ trắng Em lại sống ngọt ngào sâu lắng Như bão giông chưa một lần đi qua Ngủ ngoan nào ơi trái tim ta...! _ Nguyên Hương _
Re: Ðề: hội yêu thơ VÔ ĐỀ Thêm một ngày lặng lẽ trôi qua Niềm vui rủ nhau đi rất nhẹ Nỗi buồn trở mình thật khẽ Trong đêm nằm nghe âm thanh lặng yên. Ơi nỗi buồn không tên Thèm được dựa vào một bờ vai mà khóc Đi qua bao cuộc vui vẫn thấy mình cô độc Dài thật dài là đêm. Khẽ khàng đêm đi qua nhà em Sương tần ngần rơi giọt buồn trong vắt Vì đã quá khuya nên gió không thể hát Vì quá xa rồi nên em chẳng thể gọi tên anh. _ Chu Vân Thảo _
Re: Ðề: hội yêu thơ GIÃ BIỆT -ST Thôi đành lòng giã biệt Lối cũ người chẳng về Thà làm con bướm trắng Khóc cỏ vàng chân đê Thôi đành lòng giã biệt Hò hẹn cũng bằng thừa Tàn một ngày trong trắng Hát bên bờ lau thưa Thôi đành lòng giã biệt Người lạc bước mất rồi Dẫu ai còn tha thiết Cũng ơ hờ mà thôi Thôi đành lòng giã biệt Trăng cong một mái đình Những hẹn thề ngày cũ Đổ xuống dòng sông xanh.
Re: Ðề: hội yêu thơ ĐIỀU ANH KHÔNG BIẾT Riêng điều ấy không bao giờ anh biết Có một lần em lỡ hẹn với anh Chiều vàng xanh bên cánh cửa xanh Em đến gần ... cánh cửa xanh hé mở. Bên bậc cửa có một đôi guốc nhỏ Đôi chân em sao khó bước qua Chỉ một bước thôi là hết cách xa Anh gần lắm ... phía bên kia đôi guốc. Chẳng biết vì sao chân em lui bước Chiều đang xanh bên cánh cửa xanh Có lẽ nào em lỡ hẹn cùng anh Đôi guốc đỏ biết rằng em đã tới... _ Phi Tuyết Ba _
Re: Ðề: hội yêu thơ Là nước một dòng sông lớn Em cần chi giọt sương anh. Là cỏ mùa thu xanh rợn Cần chi lá úa xa cành. Vẫn biết em về trước hẹn Lòng anh chưa kịp mùa xuân Hạnh phúc nào như cánh én Qua chiều gọi chút bâng khuâng Thôi em, vầng trăng một nửa Người yêu hay cũng lưng chừng Một vết thương lòng gõ của Bốn mùa mưa nắng rưng rưng Thôi em buồn vui tự xoá Người yêu thấp thoáng bên đời Như có mà không gì cả Tháng ngày sấp ngửa cuộc đời Nếu biết em là ngọn cỏ Tiếc gì anh chẳng là gió sương Chỉ sợ mùa thu qua ngõ Heo may xô dạt lá vườn... _ Nguyễn Quang Hưng _
Re: Ðề: hội yêu thơ Mưa tháng Năm Những cơn mưa mùa hạ Không báo trước bao giờ Trái tim ta cũng vậy Đau quặn thắt bất ngờ Tháng Năm về vội vã Mưa giọt giọt đầu cành Phượng trùng trùng sóng lá Rối bời bời ngón xanh Cây cố quên mùa khô Bằng chồi hoa tím ngát Người tìm cách quên ta Bằng người con gái khác Mưa tạnh trên mặt đất Thành khói biếc lên trời Chỉ mình ta ngồi lại Không nói nổi một lời... _ Đào Phong Lan _
Ðề: hội yêu thơ Em đi bỏ lại chuỗi cười trong tôi vỡ một khoảng trời pha lê trăng vàng đêm ấy bờ đê có người ngồi gỡ lời thề cỏ may
Ðề: hội yêu thơ em gần gũi em xa xôi sao em như thể chân trời trước anh giơ tay tưởng với được tình bước đi tới mãi mà mình vẫn xa
Ðề: hội yêu thơ nếu biết rằng tôi đã có chồng trời ơi người ấy có buồn không có thầm nghĩ tới màu hoa cũ tụa trái tim phai tựa máu hồng
Ðề: hội yêu thơ Tình yêu modem cũng đẹp như thơ Khác chi chuyện Romeo thời hiện đại Cuối tháng cầm tờ hóa đơn điện thoại Chàng Romeo bỗng cảm thấy… hơi buồn. Chàng không thể nhìn nàng qua modem Chàng không thể hôn nàng qua bàn phím Chàng không thể cầm tay nàng âu yếm Chàng chỉ nói “yêu em” và cứ thế Enter. Và hai người cứ yêu vậy trong mơ Trong chiếc khung con mỗi lần hội thoại. Đêm càng khuya, họ càng mê mải Nói chuyện trăng sao, mật ngọt thiên đường. Nàng hỏi chàng: “Anh cứ nói yêu thương…” Thế mà bỗng nhiên anh biến đi đâu mất” Chàng vội vã: “Ơ kìa, anh nói thật… Anh bị out, vừa lập tức chui vào”. Họ cứ yêu nhau như mận yêu đào Ôm computer mỗi ngày mấy tiếng Chat mãi chat hoài không hết chuyện Tình yêu cứ theo năm tháng vơi đầy. Và bên ngoài kia trái đất vẫn quay Qua chiếc modem những mối tình vẫn nở Cũng lắm gian truân, cũng nhiều trắc trở Cũng “I love you”, rồi cũng lại Enter.
Ðề: hội yêu thơ THƠ TÌNH BẮNG TOÁN SỐ Nếu bài toán tình anh, em chưa hiểu, Đã vội vàng biện luận thế thôi sao? Khi anh yêu chẳng bởi tham số nào Giả thiết đó muôn đời không thay đổi! Càng phân tích, tim anh càng nhức nhói! Em nỡ nào trị tuyệt đối tình anh?… Anh yêu em bằng định lý chân thành Và tình anh đã tiến về vô cực! Nếu em xét tình anh trên số thực Anh sẽ dùng số phức để chứng minh! Tình yêu đó sẽ như… bất phương trình Anh vững tin, xin em đừng giới hạn! Hai con tim chúng mình không đồng dạng, Hay vì em đã tối giản tình anh? Dù hy vọng là ẩn số mong manh, Thì hệ quả tình anh… không hối hận đời tổng hợp bởi muôn vàn “mặt phẳng’ mà tình yêu là “quỹ tích không gian” kiếp nhân sinh : những “hàm số tuần hoàn” quanh quẩn chỉ một “đường lượng giác” ANH không muốn cuộc đời toàn “không số” sống kiếp tròn công thức cộng, nhân, chia “cạnh góc” thì thôi, phức tạp vô cùng mà hạnh phúc chính là “đường biểu diễn” đâu mới là “nghiệm số” của đời trai ANH muốn bên em “tận cực” thiên tài để đo “bán kính” của trần gian, vũ trụ nếu dòng đời toàn là “thông số” bài toán tình thành “vô nghiệm” em ơi tình đầu luôn là “tam thức bậc hai” đâu có thể ngồi yên “xét dấu” hai chúng ta phải là kẻ “chứng minh” đừng bao giờ đảo vế một “phương trình” tìm “hàm đạo” ngồi yên suy nghĩ kỹ sẽ thấy hiện dần “hệ số góc” tình yêu đừng bao giờ “định hướng” một hai chiều vì tình ái có muôn ngàn “hệ luận” lượng cuộc đời bằng ánh sáng “lập phương” “trung tuyến” đây hãy kẻ lấy một đường trong “mặt phẳng tương giao” hai khoé mắt EM chịu khó kẻ thêm “đường thẳng góc” để tim anh mãi mãi “phụ kề” em môi nở hoa , ôi “công thức” trung thành mặc thế sự ở “vòng tròn ngoại tiếp” ANH sung sướng đón nhận “đường tiếp diễn” của đời ta, một “hằng điểm điều hoà” đó chính là “đáp số” của tình ta
Ðề: hội yêu thơ EM cực kỳ thích thơ của Trần Hòa Bình, gần gũi, bình dị, khắc khoải, nói chung khó diễn tả cảm xúc khi đọc thơ của bác ý