Ngự Thú Đại Sử Kí Hay Nè Ae Ơi

Thảo luận trong 'Thư giãn, giải trí' bởi anhsaodem12, 22/1/2021.

  1. anhsaodem12

    anhsaodem12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    23/10/2020
    Bài viết:
    1,120
    Đã được thích:
    6
    Điểm thành tích:
    38

    Hiện giờ Bạch Du đã có đủ tất cả các tài liệu mà cần chuẩn bị để ấp Ám ảnh xà, ngay cả Âm ảnh hoa tự nhiên xuất hiện trong trí nhớ của hắn cũng đã chuẩn bị.

    Bạch Du rất thắc mắc, luồng năng lượng đã cứu hắn rốt cuộc là bắt nguồn từ đâu, và tại sao phải hết lần này đến lần khác giúp hắn.

    Từ lần bị ám sát trước, tuy rằng chưa có chứng cứ cụ thể. Nhưng Bạch Du có thể dám chắc tám, chín phần mười là nguồn năng lượng đó đã cứu hắn.

    Lần này lại xảy ra phản ứng khi Bạch Du chạm vào quả trứng Ám ảnh xà, hắn rất muốn biết thực hư của công chuyện này.

    Nghĩ một hồi không ra kết quả, Bạch Du thở dài. Hắn bắt đầu nhớ lại cả hành trình của chuyến đi này.

    “Nếu lúc đó tên hắc y nhân không chém nát ba lô, thì ta đã không bị rơi nhiều tài liệu như thế. Tính cả đống tài liệu đó giá trị cũng ngang một phần tài liệu nhị phẩm rồi” Bạch Du thở dài.

    Lúc chạy trốn hắc y nhân, ba lô của hắn bị chém rách tàn tạ. Làm rơi hơn mười kiện tài liệu nhất phẩm, tất cả đều là dạng linh thảo.

    Phải biết linh thảo lượng tiêu thụ rất mạnh, rất dễ bắn. Tính ra đây là một khoản tiền không nhỏ rồi.

    Nghĩ đến đây Bạch Du lại giật mình nhứ nghĩ ra gì đó, đôi mắt hắn sáng ngời. Bạch Du chạy vội về hướng đông của khu giao thương.

    Khu giao thương được chia làm bốn địa khu, bắc khu cũng chính là khu mà Bạch Du mua bán tài liệu.

    Bắc khu chuyên buôn bán từ tài liệu, linh vật, cho đến các nhu yếu phẩm hàng ngày. Cũng là khu vực phồn thịnh nhất của khu giao thương.

    Còn tây khu là nơi các công ty, tập đoàn tập trung. Các tập đoàn lớn hàng đầu thế giới hiện giờ hầu như ở mỗi thành phố đều có một chi nhánh.

    Nam khu là nơi tập chung các nhà hàng, quán trọ hoặc dinh thự của các thương nhân. Nơi đầy hầu như chỉ có giới thương nhân và các gia tộc lớn ra vào, bởi cái giá đắt đỏ của mỗi dịch vụ ở đây có thể bằng khoản chi một năm, thậm chí hai ba năm của một gia đình khu thường dân.

    Cuối cùng là đông khu, cũng là nơi Bạch Du đang chạy đến. Đây là nơi tập trung, buôn bán linh cụ.

    Linh cụ là một dạng trang bị được rèn, hoặc cấu thành từ các tài liệu trên người linh thú.

    Các Ngự Thú Sử tuy rằng có cơ thể mạnh hơn người thường rất nhiều, nhưng so với linh thú vẫn là yếu nhược không thể tả.

    Bình thường các Ngự Thú Sử không thể gây thương tích gì cho linh thú, thậm trí nếu gặp phải linh thú mạnh mẽ có thể mất mạng trong nháy mắt.

    Mà linh cụ chính là thứ giúp các Ngự Thú Sử có thể dễ dàng sinh tồn khi gặp phải linh thú, thậm chí có thể gây thương tích lên linh thú.

    Linh cụ cũng có nhiều loại, từ chiến đấu, bảo hộ, cho đến chữa trị,...Tùy vào tác dụng mà linh cụ có giá cả khác nhau.

    Linh cụ chiến đấu thường là dạng binh khí, nó có thể giúp Ngự Thú Sử có thể gây sát thương cho linh thú.

    Ling cụ bảo hộ có các dạng như quần áo, giày dép, thậm chí là bông tai viên đá. Khi Ngự Thú Sử gặp nguy hiểm chỉ cần truyền linh lực vào trong thì một vòng bảo hộ sẽ được hình thành bảo về chủ thể.

    Linh cụ chữa trị rất hiếm có, nó giống như linh dược dùng vô hạn vậy. Chỉ cần truyền linh lực vô sẽ phát tán ra một luồng năng lượng đặc biệt chữa trị thân thể bị thương.

    Sau cùng là linh cụ phụ trợ, ví dụ như giày hoặc găng tay. Khi kích phát sẽ giúp Ngự Thú Sử gia tăng tốc độ, lực công kích,....

    Nhưng vẫn có một số linh cụ đặc biệt, cực kì hiếm thấy. Ví dụ như linh cụ dạng nguyền rủa, có thể giết chết đối thủ trong vô hình.

    “ Nếu ta có một linh cụ chứa đồ, thì lần đó cho dù bị ám sát gần chết như vậy cũng không cần suy nghĩ. Chỉ cần chưa chết, linh cụ chứa đồ chưa mất thì hết thảy đều an toàn” Bạch Du thầm nghĩ.

    Linh cụ chứa đồ là dạng linh cụ phổ biến nhất, được rèn từ nhiều loại tài liệu, có nhiểu kiểu dáng, từ nhẫn cho đến dây chuyền, vòng tay.

    Vừa nhìn có vẻ nhỏ bé, nhưng lại chứa một tia năng lực không gian. Tuy vào không gian to nhỏ mà giá cả khác nhau.

    Linh cụ chứ đồ tuy rằng liên quan đến không gian, nhưng không gian bên trong chỉ để chứa đồ và không chứa được vật sống.

    Tuy rằng không gian càng rộng, phẩm cấp càng cao thì tài liệu cần cũng càng quý. Nhưng tài liệu chính của nó gọi là Không gian thạch, một loại chỉ là nhất phẩm tài liệu, thế nên nó mới đại trà buôn bán và sử dụng.

    Còn về những không gian linh cụ thực sự thì vô cùng quý hiếm, có thể cất chứa sinh mạng thể. Uy lực cũng rất khổng lồ.

    Chẳng bao lâu Bạch Du đã có mặt ở khu đông, trước mắt hắn là một dãy phố rộng lớn.

    Hai bên đường là các tiện may, các Ngự Thú Sử không muốn mạo hiểm ngoài hoang dã, hoặc đã già.

    Có thể sử dụng da linh thú may thành quần áo, sau đó cho linh thú của bản thân yểm năng lực vào trong đó để trở thanh linh cụ dạng trang phục.

    Chất liệu của nó quyết định vào cấp độ da linh thú và phẩm giai linh thú yểm năng lực.

    Nhưng đây không phải là mục đích của Bạch Du, hắn đi sâu vào khu đông, càng đi sâu vào nhiệt độ càng nóng bức.

    Chẳng bao lâu hai bên đường chuyển từ tiệm may thành các lò rèn, nhiệt khí trùng thiên, ánh lửa rập rợn. Bạch Du đến một tiệm rèn ngay gần hắn.

    “ Chủ tiệm, ta muốn mua một linh cụ chứa đồ” Bạch Du bước vào tiệm không thấy ai, hắn đành hô.

    “ Ra ngay, ra ngay” người trung niên đi ra từ sau quẩy

    Khuôn mặt ngăm đen, tóc tai rối bời, trên người mồ hôi nhễ nhại. Ấn tượng đầu tiên của hắn mang đến cho người nhìn, là một kẻ si mê với công việc.

    “ Muốn mua linh cụ chứa đồ sao, ở chỗ ta có chín kiện nhất, ba kiện nhị phẩm cùng là nhẫn” người trung niên nói.

    Cùng lúc đó hắn mang ra một cái khay, trên đó để mười hai kiện linh cụ chứa đồ. Tuy rằng nói linh cụ chứa đồ có rất nhiều kiểu dáng, nhưng hầu như đa số đều là dạng nhẫn.

    Bạch Du cũng không quan tâm lắm, chỉ cần có thể chứa đồ là được. Hắn cũng không phải mấy thiếu nữ thích siêu tầm cái đẹp rồi.

    Bạch Du lấy đại một cái nhẫn chứa đồ, ướm thấy vừa tay là lấy luôn, không suy nghĩa nhiều.

    “ Cái này giá bao nhiêu” Bạch Du hỏi.

    “ hai trăm vạn” người trung niên đáp.

    Bạch Du hít mội hơi khí lạnh, phải biết đây chỉ là một kiện nhất phẩm linh cụ chứ đồ mà thôi. Mà giá linh cụ chứa đồ là hầu như rẻ nhất trong các linh cụ, vậy những dạng linh cụ khác sẽ như thế nào.

    Bạch Du lấy ra hai tấm thẻ màu bạc, mỗi tấm thẻ bên trên đề khắc lấy một chữ linh.

    Thẻ hắc thiết tương đương với một vạn, thanh đồng tương dương với mười vạn, màu bạc như của Bạch Du đang cầm tương đương một trăm vạn linh, cứ thế mà tính lên thẻ hoàng kim và tử tinh.

    “ Người chờ, ta viết hóa đơn cho ngươi” người trung niên nói.

    Trong lúc chờ đợi Bạch Du lơ đãng quét quanh quầy hàng, ngay gần hắn có một khoản khoáng thu hút sự chú ý của Bạch Du, thân màu tử tinh, lâu lâu có tia điện ẩn hiện.

    Bạch Du tò mò đưa tay cầm lên, ngày khi tay hắn chạm vào khối khoáng thạch. Bỗng nhiên cảm giác kì dị giống y như lúc hắn chạm vào trứng Ám ảnh xà.

    Đến khi người chủ tiệm trung niên gọi Bạch Du lấy hóa đơn hắn mới tỉnh lại, bây giờ trong đầu hắn lại có một đám thông tin: ngũ phẩm tài liệu, Lôi đình tử kim thạch.

    Bạch Du khó hiểu, tại sao ở đây lại có thể xuất hiên ngũ phẩm tài liệu, mà lại bị tùy ý đặt đặt ở đây. Tuy trong lòng kinh nghi nhưng sắc mặt Bạch Du không hề biến hóa.

    “ Ông chủ, đây là thứ gì, bán như thế nào” Bạch Du làm bộ giống thuận miệng hỏi.

    “ Một khối nhất phẩm tài liệu Tử lôi khoáng mà thôi, nếu người muốn thì ta chỉ lấy hai mươi vạn mà thôi” người trung niên không thèm để ý nói.

    Tùy rằng nói đông khu chủ yếu là bán linh cụ, tài liệu chủ yếu ở bắc khu. Nhưng nếu lại có thu nhập tăng thêm, thì hắn cũng không ngại kiếm thêm một ít.

    “ Được’ Bạch Du trầm ngâm trong chốc lát, tỏ vẻ miễn cưỡng đồng ý.

    Bạch Du lấy ra hai tấm thẻ màu thanh đồng đưa cho người trung niên, bên trên cũng khắc một chữ linh y chang tấm thẻ màu bạc hắn vừa này mới lấy ra.

    Người trung niên đưa tay tiếp nhận hai tấm thẻ màu thanh đồng, nhưng đúng lúc này một đạo không hài hoa thanh âm phát ra.

    “ Khoan đã, thứ đó bổn thiếu gia muốn”
     
    Đang tải...


  2. anhsaodem12

    anhsaodem12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    23/10/2020
    Bài viết:
    1,120
    Đã được thích:
    6
    Điểm thành tích:
    38
    Ngự Thú Đại Sử Kí
    Chương 21: Tranh Chấp

    Nương theo đạo kia tiếng nói, ba bóng người từ ngoài cửa tiệm bước vào. Bạch Du quay đầu hướng theo phía thanh âm nhìn lại.

    Đi đầu là một người thanh niên, khuôn mặt tuấn lãng nhưng mang theo một tia như có như không vẻ ôn nhu, quần áo một thân thuần trắng. Khí thế nổi bật, chỉ vừa nhìn là đủ để biết là một công tử của gia tộc lớn nào đó.

    Hai người đi phía sau so với kẻ đi trước thì có vẻ tầm thường, một thân quần áo tối màu. Một trung niên, một trẻ tuổi, khuôn mặt bình và khí chất đều bình thường không đáng chú ý.

    Bạch Du hơi nhíu mày, đối phương rõ ràng có chỗ dựa to lớn. Nếu xảy ra tranh chấp thì từ thực lực đến bối cảnh, hắn đều bị đè một đầu.

    Nếu chỉ là một khối Tử lôi khoáng bình thường, thì hắn chắc chắn sẽ không nói nhiều, hai tay dâng lên xong quanh đầu rời đi.

    Tử lôi khoáng là một loại tài liệu khoáng thạch lôi thuộc tính, sinh trưởng phải ở nơi nhiều lôi điện. Quanh năm dung lôi điện tẩm bổ mới có thể sinh ra, nhưng nếu chỉ như thế Bạch Du vẫn có thể cắn răng từ bỏ, để tránh phiền phức.

    Nhưng đằng này lại khác, nó lại là một khối Lôi đình tử kim thạch, một kiện ngũ phẩm tài liệu. Tài liệu lôi thuộc tính rất khó có thể tìm được.

    Phải biết trong các loại thuộc tính lôi chủ bạo kích. Lại rất được các Ngự Thú Sử săn đón và ưa chuộng.

    Nhưng linh thú lôi thuộc tính rất khó tìm, cũng như hàng phục. Không kể đến lực tấn công kinh người, mà tốc độ cũng như bôn lôi.

    Linh thú lôi thuộc tính nếu cảm thấy không địch lại, muốn chạy trốn. Thì cũng chỉ có phong thuộc tính có thể thắng một đường.

    Thế nên ngưởi sở hữu linh thú lôi thuộc tính rất ít, nhưng lực công kích khủng bố, tốc độ lại nổi trội. Cũng không ngăn cản được tài liệu lôi thuộc tính được ưu chuộng.

    Ai biết được một ngày nào đó, linh thú của bản thân dùng nhiều tài liệu lôi thuộc tính nuôi dưỡng, sau đó dị biến thì sao.

    Biến dị khác với tiến hóa, tiến hóa chỉ là khai thác giới hạn của linh thú, làm cho linh thú trở lên mạnh hơn.

    Mà biến dị, là khi huyết mạch của linh thú biến đổi làm linh thú cũng thay đổi theo. Trường hợp đó sẽ có hai chiều hướng phất triển.

    Một là thoái hóa, tiềm năng bị rút ngắn, thực lực trở lên yếu đi. Và cũng là tình huống chiếm tám phần mười khi linh thú xảy ra biến dị.

    Tình huống còn tại chỉ chiếm hai phần mười, đó là tiến hóa. Huyết mạch được thanh lọc, tiềm năng được mở rộng, thực lực của linh thú thậm chí có thể vượt cấp mà chiến.

    Ngày trước từng có tiền lệ, một con linh thú vốn có giới hạn trưởng thành là nhị phẩm, cho dù dùng bao nhiêu tài liệu quý hiếm đi nữa thì cả đời của nó xác định cũng không bước lên tam phẩm.

    Nhưng sau đó nó lại xảy ra biến dị, thực lực một phát nhảy lên tứ phẩm, mà giới hạn trưởng thành của nó cũng biến thành lục phẩm.

    Nói chung một điều rằng, tài liệu lôi thuộc tính rất được hoan ngênh, săn đón. Nếu Bạch Du công bố thân phận chân chính của khối lôi thạch trong tay này, đủ để cả thành Phong Diệp đập vỡ đầu chi tranh.

    “ Thiếu gia nhà ta nói ngươi không nghe thấy sao, khối Tử lôi khoáng ngươi đang cầm thiếu gia nhà ta muốn. Thứ dân đen như ngươi được thiếu gia nhà ta liếc một cái đã là phúc ba đời rồi” một giọng nói vang lên.

    Bạch Du thở ra một hơi, đang định mở miệng nói chuyện. Thì bị người cắt ngang, giọng nói này chính là của tên người hầu trẻ tuổi đi phía sau thanh niên áo trắng.

    Bạch Du nhìn lại theo hướng tên người hầu trẻ tuổi, sắc mặt âm trầm. Trong lòng hắn cực kì khó chịu, nhưng không có thực lực hắn cũng không dám làm gì thiếu suy nghĩ.

    Bạch Du cũng có thể nhìn ra được, trong ánh mắt của tên thanh niên người hầu này nhìn hắn tràn đầy khinh bỉ.

    Thậm chí cái tên thiếu gia kia từ lúc đi vào chỉ liếc Bạch Du một cái, sau đó dời đi. Giống như đối với hắn nhìn Bạch Du sẽ làm bẩn con mắt hắn vậy.

    Bạch Du hít một hơi thật sâu, trong lòng đã một bụng lửa giận không có nơi phát tiết.

    “ Chủ tiệm khối này Tử lôi khoáng ta muốn, cái giá ta đưa ra gấp đôi thế nào” tên thiếu gia áo trắng mở miệng nói.

    Ngày lúc Bạch Du định mở miệng, lại bị cắt đứt một lần nữa. Lần này không còn là tên người hầu trẻ tuổi, mà là tên thiếu gia của hắn.

    Bạch Du mày nhíu lại càng chặt, theo một hướng nào đó đến xem, hắn đã trả tiền. Khối Tử lôi khoáng này đã là của hắn, nhưng tên thiếu gia này lại bỏ qua sự tồn tại của Bạch Du, lại đi nói chuyện với chủ tiệm.

    “ Ta đã lấy tiền, khách đã nhận hàng. Bây giờ nó không phải là của ta nữa, nếu ngươi muốn thì đi hỏi anh bạn trẻ này đi” đúng lúc này chủ tiệm rèn mở miệng, tay đã chỉ vào Bạch Du.

    Tuy rằng người chủ tiệm này sắc mặt nhìn lạnh nhạt, nhưng có ai biết được trong lòng hắn đang nhỏ máu.

    “ Gấp đôi giá cả a, đây là bốn mươi vạn, bốn mươi vạn đấy” chủ tiệm trong lòng gào thét.

    Phải biết khôi Tử lôi thạch này chẳng qua là hắn trong vô tình khai thác được, tùy rằng lôi hệ quý hiếm nhưng theo hắn dò xét, phẩm giai cũng mới miễn cưỡng bước vào nhất phẩm.

    Hắn vốn cho rằng hai mươi vạn đã đủ đắt rồi. Ai biết hết lần này đến lần khác lại có một tên phá gia chi tử chịu bỏ bốn mươi vạn để mua cơ chứ.

    Bây giờ hắn chỉ hận, không thể lao lên giành lại Tử lôi khoáng trong tay Bạch Du để bán cho tên công tử này rồi.

    Nhưng hắn lại không thể làm như thế. Phải biết quanh khu vực này không thiếu nhất chính là tiệm rèn và nơi buôn bắn linh cụ đấu.

    Nếu hắn giành lại đồ Bạch Du đã mua để bán cho tên thiếu gia này, thì đó cũng là lúc hắn bán luôn uy tín của bản thân.

    Mà nếu mất đi uy tín, thì tiệm rèn này của hắn lấy gì cạnh tranh với cửa tiệm xung quanh đây.

    Lúc này đây tên thiếu gia kia cũng nhíu mày, sắc mặt lộ ra một vẻ không vui. Hắn quay đầu nhìn về phía Bạch Du.

    “ Bán thứ trong tay ngươi cho ta, giá cả gấp đôi thế nào” tên thiếu gia mở miệng.

    Giọng nói mang đậm đặc vẻ ra lệnh, cùng ban ơn. Giống như là hắn đưa ra cái giao dịch này là đang bố thí cho Bạch Du một món qua to lớn.

    “ Không bán” Bạch Du lạnh lùng nói.

    “ Gấp ba, đã đủ đi” tên thiếu gia nhíu mày, giọng điệu tràn đầy hàn khí.

    “ Vẫn là câu nói đó không bán” Bạch Du mặt không đổi sắc nói.

    “ Tiểu tử, đừng khinh người quá đáng. Thiếu gia nhà ta đã nhường nhịn ngươi hai lần, người đừng làm tới” lần này không chờ tên thiếu gia mở miệng, tên người hầu trẻ tuổi theo sau đã quát ầm lên.

    “ Khinh người quá đáng?” Bạch Du cười khinh thường.

    “ Ngươi...” lần này không chờ tên người hầu mở miệng, thiếu gia áo trắng đã ngăn hắn lại.

    “ Đừng ham ăn mà no bể bụng, cái gì cũng nên biết vừa đủ. Gấp bốn, thế nào” tên thiếu gia giọng đầy uy hiếp.

    Bạch Du hít sâu một hơi, bình ổn lửa giận. Hắn cũng chả muốn dây dưa với tên thiếu gia này, không thèm chú ý ba tên kia, hắn quay đầu định ly khai.

    Thấy Bạch Du không thèm để ý bản thản mà quay đầu ly khai. Tên thiếu gia kia sắc mặt âm trầm

    “ Thiếu gia,..” lần này nói chuyện lại là tên người hầu trung niên, nói đến một nửa tên kia lấy tay làm hành động cứa cổ.

    Từ đầu đến cuối buổi tranh chấp này, hắn hoàn toàn giữ im lặng, chủ tiệm rèm tưởng hắn người câm, thế mà giờ hắn lại nói chuyện.

    Tùy rằng thấy được hành động đưa tay cứa cổ của tên trung niên kia, nhưng chủ tiệm rèn lại tỏ ra im lặng như không hề biết gì.

    “ Không vội, đắc tội bản thiếu gia, thì làm sao có thể chết dễ dàng như thế được” tên thiếu gia cười gằn
     
  3. anhsaodem12

    anhsaodem12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    23/10/2020
    Bài viết:
    1,120
    Đã được thích:
    6
    Điểm thành tích:
    38
    Ngự Thú Đại Sử Kí
    Chương 22: Ấp Trứng

    Ở phía đông khu cao cấp, tọa lạc một khu biệt thự rộng lớn. Đây chính là chỗ trú ngụ của Tần gia, một trong ba gia tộc lớn nhất thành phố Phong Diệp.

    Khuôn viên gần năm mươi mẫu, các loại hòn non bộ, hồ cá nhân tạo phân bố xung quanh.

    Nhìn từ xa nơi đây như một bức tranh sơn hà tú lệ, toàn bộ cung điện đều được cấu tạo từ một loại tài liệu nhất phẩm tên là ngọc thạch.

    Toàn thân trơn bóng, máu trắng ngà sữa, hoa văn tự nhiên lan tràn nhìn hết sức vui mắt.

    Nếu để ý kĩ sẽ thấy, hoa văn trên ngọc thạch nhìn có vẻ tự nhiên nhưng ẩn ẩn lại có xu thế ngưng tụ thành hình dáng một sinh vật.

    Nhưng bởi vì đường nét quá mờ mịt, không rõ ràng. Không thể phán đoán được hình dạng thật sự của nó.

    Hiển nhiên đây là một loại linh trận. Linh trận từ nhiều loại linh cụ phối hợp với nhau mà thành. Hoặc là linh thú cường đại thậm chí là thể yểm năng lực của bản thân lên một vật thể, khiến nó trở thành linh trận, trận bàn.

    Từ khí thế phát ra từ tòa biệt thự thì có thể thấy được, linh trận ở đây không hề đơn giản, cho dù tam phẩm Ngự Thú Sử lao vô thì cũng thập tử nhất sinh.

    Ở một căn phòng nào đó đang có hai bóng người, một người trong đó thình lình là tên thiếu gia áo trắng vừa nãy tranh chấp với Bạch Du.

    Hắn hiện giờ đang quỳ xuống đất, sắc mặt e ngại. Mà người đang ngối đối diện hắn là một lão nhân đầu tóc bạc trắng, thân thể khô gầy, cho người ta cảm giác hắn bất kì lúc nào cũng có thể ngã xuống.

    Khuông khí trong phòng rất quỷ dị, không một tia đèn đuốc. Chỉ có ánh trăng le lói hắt vào phòng qua cửa sổ.

    Lão nhân khuôn mặt bị màn đêm che lấp không nhìn thấy rõ. Trên người lão nhân hắc khí lượn lờ, lâu lâu lại có tiếng khóc thút thít như tiếng con nít từ bên trong hắc khí phát ra, vô cùng rợn người.

    “ Tiểu Minh, thứ ta kêu ngươi mang về, ngươi đã lấy được chưa” người nói chuyện chính là lão nhân gần đất xa trời.

    “ Sư phụ, đáng lẽ ta đã có mang về, nhưng lại có một tên súc sinh...” thiếu gia được gọi là tiểu Minh bắt đầu mở miệng giải thích.

    “ Đủ rồi, ta chỉ muốn biết ngươi có mang về vật đó không mà thôi” lão nhân ngắt lời.

    Giọng nói không nặng, không nhẹ. Nhưng cũng đủ để Minh thiếu gia thân thể run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt.

    “ Ch...chưa...” Tần Minh lắp bắp trả lời.

    Lão nhân ngẩng mặt lên nhìn về phía Tần Minh không nói, tuy nói lão già đã ngẩng mặt lên nhưng vẫn không thấy được khuôn mặt hắn trông như thế nào.

    “ Ngươi biết phải xử trí ra sao rồi đấy” lão nhân lạnh giọng nói.

    “ Đồ nhi biết, đồ nhi biết” Tần Minh run lẩy bẩy nói.

    “ Lui ra đi” lão nhân phân phó.

    Tần Minh vội vàng lui ra, không gian lại trở về yên tĩnh.

    ==========

    Bạch Du vừa về đến nhà là bắt tay chuẩn bị để ấp trứng. Chuyện không vui vừa nãy cũng đã bị hắn ném ra sau đầu.

    Dù gì chỉ là một tí tranh chấp, Bạch Du cũng không chịu bao nhiêu ảnh hưởng nên hắn cũng chẳng buồn quan tâm.

    Bạch Du lấy Dưỡng xà thảo và Âm ảnh hoa từ trong ba lô ra. Bởi vì hắn chưa phải Ngự Thú Sử nên chưa thể sử dụng linh cụ chứa đồ.

    Chỉ có thể ủy khuất bản thân, mang kè kè ba lô bên người rồi. Bạch Du lấy tất cả các tài liệu cần để ấp Ám ảnh xà bỏ lên bàn.

    Sau đó cũng cầm Dưỡng xà thảo và Âm ảnh hoa bỏ lên bàn. Dưỡng xã thào thì đã không cần nói nhiều.

    Về phần Âm ảnh hoa, là một kiện tài liệu thuộc tính hắc ám nhị phẩm. Cây cao cỡ hai gang tay, chỉ có cánh và hoa không có đến một phiến lá.

    Toàn thân đen kịt một màu, từ cảnh cây cho đến bông hoa. Hoa tổng cộng sinh ra chín cánh, mỗi cánh hoa đều có toát ra hắc khí lượn lờ.

    Mới chỉ để Âm ảnh hoa ở đó, nhưng Bạch Du có thể cảm thấy nhiệt độ trong phòng có sự giảm xuống.

    Nghe nói Âm ảnh hoa mỗi năm mọc một cánh hoa, chín năm sinh đủ chín cánh cũng là lúc bông hoa nở rộ.

    Hoàn cảnh sinh tồn của Âm ảnh hoa phải là không gian hoàn toàn đen tối, nếu trong thời gian mà hoa trưởng thành, dính phải dù chỉ là một tia nắng thì cũng sẽ héo tàn.

    Mà quanh thành phố Phong Diệp hầu như rất khó kiếm được hoàn cảnh phù hợp, thế nên Âm ảnh hoa cũng rất khó tìm.

    Lần này Bạch Du cũng thầm than may mắn, theo ông chủ cửa hàng Hoàng Phong nói. Cả năm nay hắn mới thu mua được hai bông Âm ảnh hoa, mà đóa của Bạch Du cũng là đóa cuối cùng còn sót lại.

    May mà linh thú hắc ám hệ quanh vùng này rất ít, thế lên tài liệu hắc ám hệ rất ít có nhu cầu.

    Bạch du thở ra một hơi, bắt đầu chuẩn bị ấp trứng, nghĩ đến đây Bạch Du liền bối rối, bởi vì hiện ra trong đầu hắn chỉ là một danh sách tài liệu mà thôi.

    Còn xử lý tài liệu thế nào để cho ra dung dịch ấp trứng thì Bạch Du hoàn toàn không biết, nhắc đến đây hắn liền khổ não, tại sao cho danh sách tài liệu lại không cho cách xử lý tài liệu cơ chứ.

    Bạch Du đau khổ suy tư, nhưng cuối cùng cũng đi vào đường cụt. Hắn không thèm suy nghĩ nữa, bắt đầu dựa theo trình tự mà giáo viên đã đưa cho. Bắt đầu xử lý tài liệu.

    “ Ngọc lộ thảo mài thành bột phấn,...trộn với Hàn thủy,...” Bạch Du bắt đầu lẩm bẩm nhớ lại.

    Các loại tài liệu dần dần được xử lý, thứ mài thành bột, giã nát, chắt ra nước cốt. Không bao lâu một loại dung kịch màu xám tro, đến bây giờ chỉ còn Dưỡng xà thảo và Âm ảnh hoa là hắn chưa xử lý.

    Bạch Du lấy ra Dưỡng xà thảo từ một khay nước đi ra, nước này là một loại xà đảm được trộn với Hàn thủy. Trở thành một loại hợp chất để ngâm Dưỡng xà thảo.

    Qúa trình này là giai đoạn mất thời gian nhất, từ lúc hắn bắt pha chế dung dịch hắn cũng đã ngâm Dưỡng xà thảo, chờ cho đến bây giờ đủ thời gian.

    Tuy rằng nhìn từ bế ngoài Dưỡng xà thảo không có gì biến hóa, nhưng khi hắn bỏ Dưỡng xà thảo vào dung dịch màu xám tro vừa nãy thì nó bắt đầu tan ra.

    Dung dịch ban đầu là màu cám tro, dần dần chuyển sang màu ám kim. Dung dịch tỏa ra mùi thơm ngát.

    Làm xong hết thảy Bạch Du lau mồ hôi trên trán, chỉ là mấy quá trình đơn giản nhưng dành của hắn hơn hai tiếng đồng hồ.

    Bây giờ đã là hơn một giờ sáng, cả ngày hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện. Làm cơ thể hắn đã rất mệt mỏi, Bạch Du chỉ muốn hoàn thành thật nhanh để đi ngủ một giấc.

    Ngay khi Bạch Du định cầm trứng Ám Ảnh Xà cho vào dung dịch ấp, thì dị biến lại phát sinh.

    Cái cảm giác này giống y như đúc khi hắn lấy được cái danh sách tài liệu lúc sáng, nhưng lần này lại khác.

    Các loại thông tin dần dần chạy vào đầu Bạch Du, chưa đến năm phút hắn đã tỉnh lại. Lần này không phải là danh sách tài liệu giống như lúc sáng nữa, mà thình lình là cách pha chế dung dịch ấp trứng Ám Ảnh Xà.

    Các bước giống y như những gì giáo viên Bạch Du chỉ, chỉ có điều công thức hắn với nhận được này lại có cách xử lý Âm ảnh hoa.

    Bạch Du bắt đầu đứng lên cầm lấy Âm ảnh hoa vẫn để trên bàn từ đầu đến giờ, hắn bắt đầu bước lại bên chậu dung dịch.

    Bạch Du bắt đầu bứt từng mảnh cánh hoa thả vào trong dung dịch. Cánh hoa sau khi chạm vào dung dịch, lập tức chìm xuống không thấy tăm hơi.

    Mỗi khi một cánh hoa rơi xuống, biến mất. Thì màu sắc ám kim của dung dịch lại càng thâm trầm.

    Khi đến cánh hoa thứ bảy rơi xuống, dung dịch đã chuyển thành màu đen, mà sau khi chín cánh hoa hoàn toàn hòa tan vào dung dịch, thì màu sắc đã hoàn toàn biến đổi.

    Một màu đen tuyền, mà rét lạnh. Âm u, mà huyền bí. Bạch Du hít sâu một hơi, thận trọng bỏ trứng Ám Ảnh Xà vào trong dung dịch.

    Làm xong hết thảy Bạch Du thở phảo nhẹ nhõm. Hắn lăn ra giường, lâm vào giấc ngủ.
     
  4. caogiaquy

    caogiaquy Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    25/9/2020
    Bài viết:
    403
    Đã được thích:
    57
    Điểm thành tích:
    28
    Đối với nhiều công ty, xí nghiệp hiện nay đang tìm địa chỉ Công ty chuyên xử lý chất thải ở TP. Hồ Chí Minh là một trong số các câu hỏi được nhiều công ty quan tâm nhất khi rác thải ở Việt Nam đang là vấn đề thu hút sự chú ý của nhiều cơ quan ban ngành, các công ty, doanh nghiệp cũng như mỗi người dân.
    Với sứ mệnh đó, Công Ty Môi Trường chúng tôi ra đời để cùng chung tay, góp sức cùng cộng đồng bảo vệ môi trường, vì tương lai một Việt Nam xanh.
     
  5. lee2915

    lee2915 Thành viên chính thức

    Tham gia:
    17/10/2020
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
  6. lanhtienao

    lanhtienao Thành viên chính thức

    Tham gia:
    30/12/2020
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    18
    Tôi rất thích bài viết này, thật sự rất hữu ích và thú vị, hy vọng bạn có thể viết thêm nhiều bài hơn, tôi rất muốn đọc thêm.
    Xem thêm:
    review sàn Huobi
     

Chia sẻ trang này