Cần giúp: Nhờ Các Mẹ Cho Em Lời Khuyên Có Nên Bỏ Chồng Hay Không ?

Thảo luận trong 'Các vấn đề gia đình khác' bởi vuthuy2310, 6/5/2016.

  1. vuthuy2310

    vuthuy2310 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    9/1/2012
    Bài viết:
    363
    Đã được thích:
    109
    Điểm thành tích:
    43
    Em ít hơn chồng một tuổi quen nhau từ thời đại học, năm thứ 3 thì chính thức yêu nhau, đến nay đã cưới nhau tròn 4 năm rồi. Khi yêu nhau chúng em cũng như bao đôi khác có lúc vui, lúc buồn, giận dỗi và gây sự, nhưng lần nào chồng em cũng xin lỗi và em lại bỏ qua.
    Khi em đưa anh ấy về ra mắt gia đình thì bố em không vui vì hai đứa không cùng quê, anh lại chưa ra trường còn em thì đã ra trường đi làm rồi, chẳng phải ham giàu có cao sang, nhưng em nghĩ tâm lý bố mẹ ai cũng vậy. Con gái xinh xắn, học hành đàng hoàng, công ăn việc làm ổn định ai chẳng muốn con lấy chồng gần để còn thăm nom. Nhưng anh thì còn trẻ, chưa ra trường, điều kiện bình thường,.. nhưng rồi sự quyết tâm của 2 đứa cộng với cũng thấy anh ấy lễ phép nên sau 2 năm chúng em ra trường thì tổ chức đám cưới.
    Sau khi lấy nhau em vẫn ở Hà Nội cùng em gái mình đang học còn anh vẫn đi học + làm thêm ở trường (Thái Nguyên), cuối tuần mới về. sau 2 tháng anh ấy lấy được bằng mới về HN xin việc, và đi làm. 5 tháng sau thì em có bầu. Nhưng lúc em có bầu 2 vợ chồng lại xảy ra nhiều mâu thuẫn. Tính chồng em đam mê đồ điện tử, nên không may em động vào máy tính hay làm xước điện thoại là anh ấy cũng nổi khùng lên chửi em, rồi những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày anh ấy thấy không vừa lòng cũng cằn nhằn khó chịu. Nhưng đổi lại anh ấy khá chăm chỉ, sạch sẽ, nên em thấy cũng bình thường.
    Nhưng đỉnh điểm khi em bầu được 2 tháng thì vợ chồng chỉ vì tranh luận mấy chuyện linh tinh (chuyện gì em cũng không nhớ nữa) mà xảy ra cự cãi, sau đấy anh ấy bóp cổ em đến nỗi em sợ quá hét lên hàng xóm sang cứu. Sau đó anh ta lại xin lỗi và em bỏ qua
    Rồi đến khi em bầu 6 tháng, hôm đó em bị mệt nên chị cùng cty đi mua bún cho em ăn, chiều chị ấy mua bỏng ngô về mấy chị em ăn. đến tối về em bị đau bụng phải vào viện do ngộ độc thức ăn, vậy mà anh chửi mắng em từ lúc đi bệnh viện đến vào nhà, em mà chị chậm hay ntn cũng mắng em xối xả làm em thấy tủi thân khủng khiếp.
    Đến lúc em sắp sinh thì xin nghỉ trước nửa tháng về quê chồng ở Hải Dương sinh em bé. Lúc em sinh thì chồng em vẫn ở HN, đến đêm em bị vỡ ối phải đi bệnh viện, em muốn gọi cho chồng về nhưng BM ck em không cho goi, bảo sáng mai rồi gọi. Thế là đêm em đi bệnh viện cùng bm ck, đến sáng thì sinh em bé, chờ mãi đên 10h em được đưa ra phòng mổ rồi mà vẫn chưa thấy ck đâu, em tủi thân khủng khiếp. đến trưa bm từ Nam định sang rồi mà vẫn không thấy ck em đâu, mãi đầu h chiều mẹ ck em bảo chồng em đang khóc ở cầu thang vì cãi nhau với sếp, nếu ck có vào thì động viên nó đi làm thôi, chứ ở nhà làm gì đâu. Nói thật lúc đó em em chỉ chực khóc thôi các mẹ ạ, Em mổ thì đau (do hết thuốc tê mà người nhà em thì không cho truyền thuốc giảm đau nên lần mổ con em như rơi xuống địa ngục ấy ạ, đau khủng khiếp luôn), chồng thì mãi mới về, thôi thì công việc cũng vào hỏi con, hỏi vợ một câu chứ đằng này thì em lại phải an ủi lại. . Em nằm viện 12 ngày mới được ra viện. mấy ngày sau thì mẹ đẻ em về
    Em sinh con mà mẹ ck em thì ngoài việc vắt sữa cho con bú thì cũng không cho em bế con luôn (do con em bị vàng da nặng nên sinh ra 2 hôm phải soi đèn 1 tuần nên không chịu ti mẹ), bà chăm cháu theo ý bà ấp cháu quá nên cháu bị viêm phế quản lúc 20 ngày. Cả nhà lại dắt díu nhau lên bệnh viện, lúc đầu bác sĩ bảo chỉ bị cảm chút uống thuốc là khỏi nên em không gọi mẹ đẻ em sang nữa, đến ngày thứ 3 con em lại trở nặng thành viêm phế quản nên em gọi mẹ em sang đỡ bà nội thì chồng em gọi về là tại sao bà ngoại không sang chăm con cháu, không có trách nhiệm, vô tâm. em bảo là bm em ở xa, ở đây có bm ck rồi, mà lúc đầu con không sao chỉ uống thuốc thôi nên em không gọi, thì ck em gọi sang trách ông bà không thương cháu, tại sao cháu đi viện lại không sang chăm. Mẹ em lúc em gọi điện sang thì tức tốc bắt xe sang bệnh viện. Sau đó cháu ở viện mất 10 ngày, đúng trước hôm đầy tháng mới được về. Đầy tháng cháu, cả gia đình nhà em sang thăm, rồi mẹ em cũng về, mẹ em bảo, cocn ở nhà ck, mẹ ở đây không tiện, họ không cho sang bây giờ thì 3 tháng con sang mẹ chăm.
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi vuthuy2310
    Đang tải...


  2. vuthuy2310

    vuthuy2310 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    9/1/2012
    Bài viết:
    363
    Đã được thích:
    109
    Điểm thành tích:
    43
    Đến khi con em được 7 tháng thì em lên HN đi làm, mẹ ck em lên cùng để trông cháu giúp cho. Nhưng các chị cũng biết, nhiều khi ở chung có những chuyện không thể tránh được sự va chạm, nhưng em có gì không hài lòng em có tâm sự với ck, nhưng anh ấy chẳng biết ý, em vừa nói xong thì chạy sang phòng me ck em mách lại, còn nói thêm thắt vào làm mẹ ck em lại chạy sang hỏi chuyện rồi nói em. Hay khi mẹ ck em k hài lòng bảo ck em,lẽ ra ck em tết nhị nhắc với ck thì lại bảo, mẹ bảo em thế em thế kia,em làm gì mà để mẹ nói thế hả, làm cho mối quan hệ cứ xấu dần, bà ở cùng em 1 tháng thì đón cháu nhà cô chồng hơn con em 9 tháng lên trông (cô chia tay ck về nhà ck em ở, lúc đó không nghề nghiệp gì) để cô ở nhà nấu cơm cho ông ăn, với lại và không yên tâm, vì cô vụng không chăm được cháu. hic, Hai đứa nhỏ chơi với nhau, chuyện chẳng có gì khi em trêu cháu là ai mà đánh rắm thối thế, thế mà ck em đằm đằm mặt bảo "thì làm sao, định chê cháu nhà t tôi à", nó khổ như vậy không thương nó thì thôi lại còn bắt bẻ à" em mới cự lại " anh buồn cười thật, chuyện trẻ con, em cũng là trêu thôi, hằng ngày em vẫn trêu con mình như vậy còn gì" thế là ck em lại trách " cô vô tình nó vừa thôi, nó dù gì cũng là con cháu, có máu mủ với tôi, mà cô lại nói nó thế, hay nó không máu mủ với cô nên cô như vậy", lúc đó em điên lắm các mẹ ạ, con em 9 tháng, đứa bé kia 18 tháng, chồng em đi làm lương 7 tr, em 5tr, phải lo hết cả nhà, em mua gì cũng mua đôi, từ sữa đến quần áo, giầy dép, vậy mà giờ bảo em vô tình. em mới điên lên bảo " ừ, nó có máu mủ gì với tôi đâu, khác mau tanh lòng được chưa " . Biết là sai nhưng em bực lắm các mẹ ạ. Thế thôi, ck em lại chạy sang bảo mẹ ck là em bảo em với cháu khác máu tanh lòng đấy, mẹ xem lại con dâu mẹ đi, cứ như anh là bị người ta ép gả vậy.
    Đến lúc con em đầy năm, anh mời bao nhiêu bạn bè đồng nghiệp về, rồi say sưa, bố ck em bảo thôi không uống nữa, thì anh ta quay ra mắng bố mình : bố ít học, đừng ở đây dạy khôn con" nhưng mà chẳng những mẹ ck em không nói anh ấy mà lên phòng còn nói bố ck em là nó say tự nhiên nói nó làm gì. hic
    Bao nhiêu chuyện nhỏ nhặt như vậy, cứ lần nào mà có chuyện gì nhỏ anh cũng sang mách mẹ làm cho cuộc sống em ức không tả được. còn so đo là bà nội trông nhiều hơn bà ngoại (trung bình bà nội trông 1 tháng, bà ngoại trông nửa tháng ). đến khi con em 13 tháng thì bà dỗi về và còn bảo vk ck em bỏ nhau đi
    Em thuê người trông con chẳng phiền bà nào nữa khỏi so đo mệt mỏi.
    Kể dông dài vậy thôi, nhưng em biết nhà nào mà chẳng có xô xát nhưng đỉnh điểm là tháng 9 năm trước em đi du lịch cùng công ty. Khi về em khoe ảnh chụp cùng Công ty cho ck em xem thì sáng hôm sau anh ta ầm ĩ lên là em ngoại tình vì có ảnh em chụp chụp cùng đồng nghiệp nam, có ảnh tập thể mọi người khoác tay nhau. Rồi đưa lên Face nói em ngoại tình, lấy điện thoại của em nhắn tin cho bạn em tạo chứng cứ giả về quê mách với bố mẹ em.
    Đến chiều hôm đó nhắn tin cho đồng nghiệp nữ cùng phòng em bảo là về nhà thì anh ta giết. chị trưởng phòng sợ quá mới dẫn em về và bảo em sang nhà anh chị em ở bên cạnh đó mà ở tạm chứ đừng về nhà, mẹ ck em cũng gọi cho anh chị em bảo em ở nhà anh chị chứ đừng về vì tình nó kích động lắm
    Đêm đó em ở nhà anh chị, thì anh ta sang bắt về, em không về thì anh ta vất hết quần áo em xuống tầng 1 rồi xì bình ga định đốt nhà. Anh em sợ quá mới sáng mắng để anh ta phân tâm rồi phá cửa để cản, may mà kịp bắt được bật lửa nên không có chuyện gì, sau đó anh ta đẩy anh em ra khỏi nhà rồi lại khóa cửa, rồi chửi ầm cả xóm lên, đến nỗi phải mời cả công an vào.
    Hôm sau em xin nghỉ việc về quê mình, trước khi về em cũng gọi về bm ck xin phép về nhà đẻ vào nhờ ông bà trông con cho em mấy ngày nữa (Em đi du lịch chồng em bảo ở nhà chăm được con vì con em hơn 2 tuổi rồi, nhưng cuối cùng lại bắt bà nội lên đón về vì không chăm được)
    Em về nhà mình thì bảo bố mẹ em sang đón cháu về đây cùng em, định là sáng hôm sau thuê xe sang thì tối hôm đó bố anh và anh cùng 1 chú nữa sang bảo đón em về, xin lỗi bm em.
    Thực ra lúc đó bm em không muốn cho em quay lại đâu, vì bình thường vk ck cứ hay nhiều chuyện, mà chuyện gì ck em cũng gọi về bảo bm dạy lại con gái nên bm em chán lắm rồi nhưng vì thương cháu nên mới để em sang.
    Trưa hôm sau khi em cho con em ngủ thì ông bà mời thầy về bảo xem cho em xem có chuyện gì không, thật sự bm ck em mê tín lắm nhưng ntn em thấy không tôn trọng mình chút nào cả, em bực lắm, nhưng nghĩ mình có gì đâu mà sợ, ông thầy ấy xem bảo chẳng có gì, là do chồng em có tà theo còn em có duyên âm theo nên mới phá. bm ck lập tức mua lễ để giải, lúc đó em thấy thật kì cục. Con người với nhau là do nhân tâm chứ tâm vững chẳng ma quỷ nào trêu chọc được,. làm lễ xong thì tối vk ck em lại cãi nhau do anh ta vẫn không tin tưởng, ngồi hỏi cung em như hỏi tù nhân.
    Nói chung đến lúc này ai cũng thấy ngán ngẩm, em đến Công ti thì xầu hổ vì anh ta ầm ĩ cả lên, thấy em chụp ảnh cạnh ai là gọi cho người đó rồi chửi nhau với người ta, còn hăm dọa nữa.
    Nhưng vì con nên em đành chịu, từ đó anh ta đổi đt cho em rồi cài đặt share máy em sang máy anh để em nhắn tin, face cho ai thì anh ta cũng biết, nửa đêm dậy kiểm tra đt em, Cuộc sống nó bế tắc và ngột ngạt lắm các mẹ ạ, nhưng em nghĩ thôi mình không làm gì, không có gì anh ta xem gì thì xem, làm gì thì làm
    ...
     
  3. vuthuy2310

    vuthuy2310 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    9/1/2012
    Bài viết:
    363
    Đã được thích:
    109
    Điểm thành tích:
    43
    Nhưng đến bây giờ thực sự em không chịu được nữa. Thôi thì em đi đâu báo cáo anh ta cũng được, về sớm hơn 5' giải trình cũng được, muộn hơn 5' giải trình cũng được, đi làm mà báo là đi ngân hàng thì ngân hàng nào ở đâu cùng được, nhưng mà...
    Em làm nghề kế toán, chị họ và em gái em cũng cùng nghề. Năm ngoài anh chị mở công ty riêng cùng vk đứa em gái em, anh chị thuê ngoài ke nội bộ còn thuế thì chị gái em làm. vừa rồi 30/03 là hạn nộp BCTC nhưng trước đó 2 ngày chị em phải đi cấp cứu và nằm viện nên hôm đó 30/3 chị gọi nhờ em làm tạm giúp chị nộp trước để khỏi bị phạt rồi chị nộp bổ sung sau. Do Cty em đã làm xong chỉ việc nộp trong buổi sáng thôi nên em nhận lời giúp chị, nhưng cả ngày hôm đó quả tải nên em không gửi báo cáo công ty em đi được nên em gọi cho bé KT nội bộ bên cty anh chị là mở temview lên em làm qua mạng rồi nộp qua mạng cho nhưng cũng không gửi đc. Lúc 17h52' em vẫn chưa nộp đc của Cty em nên nt cho CK em là em về muộn để nộp BCTC. Đến 18h em nộp đc Cty mình nên gọi cho bé KT bên cty anh chị là em tự nộp đi, chị về thì tạt qua xem có lỗi gì không, nếu em nộp được thì gọi để chị về thẳng nhà luôn. Đến khi em sang Cty anh chị lúc 18h28 thì thấy cuộc gọi nhỡ của CK em lúc 18h10 và tn là anh đang ở Cty em. Em mới gọi lại cho ck em là em về nhưng qua cty anh chị giúp anh chị nộp bc một chút nhưng không đc với lại đc gia hạn rồi nên h em về nhà. Nhưng ck em không tin nên đưa máy cho anh em nghe. Thế mà anh không tin còn nhắn tin chửi em là đồ nói láo, là cặp kề với anh rể,.. Đến 10h anh ta say sưa về nhà thì chửi em còn này con kia mày lừa tao rồi đòi lấy dao đâm em nhưng em ôm lại, anh rể bên kia nhà mới hô em sang đó ở và bỏ đi, sau đó anh ta ôm hết tiền đi bảo đi phá, còn nói con em chưa chắc đã là con anh ta. Chẳng hiểu sao lúc đó em rất bình tĩnh bảo anh suy nghĩ kỹ chứ đừng làm trò cười như vậy. Nhưng anh ta không nghe và bỏ đi, Thế là em và con đóng cửa lên phòng ngủ, một lúc sau anh ta về phá cửa ầm ầm rồi chửi bới. em sợ quá không giám mở cửa thì anh ta trèo qua nhà hàng xóm phá cửa trên tầng thượng, Em sợ quá nên ôm con sang nhà anh chị ngủ nhờ.
    Anh ta lại lên Face chửi là cả nhà em, cả họ em lừa anh ta, anh ta căm thù rồi sẽ trả lại gấp 10 lần.
    Bây giờ cả nhà em đang bắt em bỏ anh ta đi chứ sống thế này mệt mỏi lắm. rồi nay dọa đánh, mai dọa giết, ngày kia dọa tự tử.
    Nhiều chuyện qua em không kể hết được, nhưng các mẹ cho em lời khuyên đi ạ.
     
  4. vo mai anh kiet

    vo mai anh kiet Thành viên tích cực

    Tham gia:
    26/5/2009
    Bài viết:
    927
    Đã được thích:
    1,970
    Điểm thành tích:
    273
    Chônfg bạn có vấn đề về tâm lý, nhưng chính bạn cũng đang không chịu nổi thì câu trả lời đã có rồi thôi. bạn nên tìm một bác sĩ tâm lý để họ tư vấn cho vấn đề của bạn và cách giải quyết, vì chông bạn không phải là ngừơì bình thươngf. Đưngf gây kích động cho anh ấy.
    nếu nhà ở xa cố bố mẹ thì nên tạm thơì ly thân cho an toàn.
    Bạn còn trẻ, không gắn bó đựợc thì phải tìm phương án khác.
    Như bạn kể thì chồng bạn là ngưòi không chỉ bệnh tâm lý mà bản chất là ngừơi ích kỷ và không biết làm chủ bản thân. Nên tìm cách thu lại chưngs cứ và báo công an khi cần thiết. Ngươì bị kích động thế này phải hết sức khéo léo và phòng thân.
    Chúc bạn tỉnh táo.
     
  5. thienbinh_83

    thienbinh_83

    Tham gia:
    3/5/2014
    Bài viết:
    18,522
    Đã được thích:
    4,100
    Điểm thành tích:
    2,113
    Mình phải tập trung mới đọc hết được những gì bạn viết. Hơi dài nhỉ? Nhưng đọc hết mới thấy được là ck bạn thực sự có vấn đề về tâm lý đấy. Theo như bạn kể thì anh ấy từng có lúc không làm chủ được bản thân, bóp cổ bạn, chân lửa đốt nhà,.... Sống với người như vậy rất nguy hiểm cho bạn và con, và cũng ảnh hưởng, ức chế đến 2 mẹ con bạn nữa. Anh ta như vậy nếu bạn đặt vấn đề ly hôn với anh ta chắc gì anh ta đã chấp nhận. Mình nghĩ bạn nên tìm một bác sỹ tâm lý cho chính mình, để nghe lời khuyên của họ, nên xem xử lý ntn đối với những người như ck bạn và nhìn mới an toàn cho 2 mẹ con. Mong bạn sớm tìm được cách giải quyết chứ cuộc sống như bạn kể chắc khác gì địa ngục cả.
     
  6. vuthuy2310

    vuthuy2310 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    9/1/2012
    Bài viết:
    363
    Đã được thích:
    109
    Điểm thành tích:
    43
    Cảm ơn bạn rất nhiều, vì là người trong cuộc và bản thân đến với nhau vì yêu thương lại dễ mủi lòng nên mỗi khi gây chuyện anh xin lỗi và làm lành và luôn nói mình vì con mình lại bỏ qua. Thực tế, bản thân chị bạn anh ấy là bác sỹ cũng nói với mình là anh ấy có vấn đề về tâm lý nhưng ở dạng nhẹ. mọi người quanh mình cũng không hiểu nổi sao mình có thể sống được nhưng mình sợ đó là người thân mình nên có thể tâm lý bênh vực mình nên sẽ không có cái nhìn đúng đắn nên mình mới lên đây xin ý kiến mọi người.
    Mình đã viết đơn ly hôn rồi nhưng anh ấy không chịu, và bảo tại anh em nhà mình làm anh ấy mất vợ con anh ấy sẽ trả thù, không cho yên. Bảo mình việc gì cũng lôi người nhà vào can thiệp trong khi anh ấy mới là người ầm ĩ làng xóm và đưa lên mạng xã hội chứ mình còn chẳng giám kể cho bm nghe.
    Mình đã về nói chuyện với bm anh ấy nhưng bố mẹ anh ấy muốn mình nhịn và làm lành ( nhưng như kiều bào mình nhịn đi cho xong chứ không hề có ý xin lỗi gia đình mình),. Bảo mình nghỉ việc về quê sống với ông bà. Nhưng thật tâm mình không muốn về đó, vì ngày xưa mình về có 6 tháng lúc sinh em bé mà đã nói mình phải mang ơn, không có bm ck thì mẹ con mình chết đói rồi, và ở đó xa xôi, cách biệt nên điều kiện sinh hoạt và học tập của con mình sẽ bị hạn chế.
     
  7. vuthuy2310

    vuthuy2310 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    9/1/2012
    Bài viết:
    363
    Đã được thích:
    109
    Điểm thành tích:
    43
    Vâng, mình kể lể hơi dài dòng ạ, nhưng mình muốn nói rõ để mn có cái nhìn khách quan để mình nên làm thế nào bạn ạ. Cảm ơn bạn rất nhiều ạ.
     
  8. nguoikhiemthi

    nguoikhiemthi

    Tham gia:
    18/5/2013
    Bài viết:
    29,327
    Đã được thích:
    7,454
    Điểm thành tích:
    3,063
    bỏ ngay và luôn đi mình....
     
  9. kumma

    kumma KÍNH F21 300K AU 100%-VỊT QUAY LS-ĐHỒ ĐỊNH VỊ 300K

    Tham gia:
    14/7/2010
    Bài viết:
    3,012
    Đã được thích:
    643
    Điểm thành tích:
    873
    Ck bạn như thằng bị thần kinh ý nhỉ
    Xl nếu nói hơi quá
     
  10. tom_tinhnghich

    tom_tinhnghich Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    7/3/2014
    Bài viết:
    1,646
    Đã được thích:
    194
    Điểm thành tích:
    153
    sống với người như này chết lúc nào không biết ấy chứ, bỏ nhanh còn kịp
     
  11. ratladetinh84

    ratladetinh84 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    25/4/2013
    Bài viết:
    751
    Đã được thích:
    71
    Điểm thành tích:
    28
    Với ng ck như vậy bạn chỉ có bỏ đi biệt xứ, có lần xì hơi ga rồi chứ ko phải chỉ doạ nạt thôi đâu. Ở với kẻ điên này thiệt mạng có ngày.
     
  12. vo mai anh kiet

    vo mai anh kiet Thành viên tích cực

    Tham gia:
    26/5/2009
    Bài viết:
    927
    Đã được thích:
    1,970
    Điểm thành tích:
    273
    Với ngươì thế này bạn phải thật khéo léo, thu thập chúngs cứ về nhưngx lần manh động của anh ta, rôì tránh đi một thơì gian và xin đơn phương ly hôn .
    Đưngf thách thức anh ta lúc này rất nguy hiểm. Đơì ngươì chỉ sônsg có một lần bạn nên nhớ.
     
  13. dv.phucan

    dv.phucan Bắt đầu nổi tiếng

    Tham gia:
    10/12/2013
    Bài viết:
    3,940
    Đã được thích:
    664
    Điểm thành tích:
    873
    nếu bây giờ bạn nộp đơn thì lại là 1 sự kích động cực kỳ lớn luôn. mk đã gặp ng như thế rồi. sợ. nhớ mãi.

    lúc anh ấy đánh vợ, rồi cầm ngược chân con gái lên bật bếp ga lên dọa đốt. hixx.
     
  14. vuthuy2310

    vuthuy2310 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    9/1/2012
    Bài viết:
    363
    Đã được thích:
    109
    Điểm thành tích:
    43
    Vấn đề là rất khó ấy ạ. Bây giờ quay ra chiều chuộng và xin lỗi mình ấy. Mình sợ làm quá lên lại manh động thôi bạn ạ. Haiz
     
  15. vuthuy2310

    vuthuy2310 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    9/1/2012
    Bài viết:
    363
    Đã được thích:
    109
    Điểm thành tích:
    43
    Vâng, cám ơn bạn, t bây giờ cũng chỉ giữ ở trạng thái không nói gì, việc ai nấy làm thôi, tớ nghĩ làm lạnh một thời gian để a chán xem sao. Tớ cũng đã nghĩ đến việc bỏ đi rồi đấy bạn ạ.
     
  16. hoaphang7011

    hoaphang7011 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    22/1/2015
    Bài viết:
    418
    Đã được thích:
    114
    Điểm thành tích:
    43
    Nói này chỉ là ch chia sẻ được nhưng gì chị phải trải qua thôi, chị phải là người can đảm để vượt qua việc này chị ạ. Con gái hơn nhau tấm chồng. Nghe mà thấy thật khó khăn cho chị, đúng là theo em nghĩ thì không có lý do gì để ở cạnh anh này nữa. Nguye hiểm cho cả chị và bé. Em nghĩ là nên ly thân tạm thời. mà tính anh này cứ sao sao ấy ạ, nghe như kiểu chuyện gì anh ý cũng có thể làm được ấy nên cũng không nên căng quá. Chị nên ở cạnh ba me người thân vì mọi người cũng biết rồi để cho an toàn. Chuyện sau này có nối lại hay không là ở tình cảm của 2 người và việc anh ý nhận thức mình sai hay không. Còn giờ không phải là lúc để chị nhịn và tiếp tục ở cạnh để chịu đựng như thế đâu ạ.
     
  17. huyenthu86

    huyenthu86 Tỏi đen giảm men gan, mỡ máu,phòng chống ung thư

    Tham gia:
    28/9/2010
    Bài viết:
    466
    Đã được thích:
    185
    Điểm thành tích:
    43
    Bạn tuyệt đối đừng về quê ck nhé. Đấy như là vào tù vậy
    Nhưng mình thấy sợ là anh ta có vấn đề tâm lý nếu bỏ thì có yên được không? Hay nay dạo giết mai dọa đốt nhà.
    Bạn nên tham khảo các ý kiến của chuyên gia thì hơn. Giá như mà bắt anh ta đi chữa bệnh được thì tốt/
     
  18. vuthuy2310

    vuthuy2310 Bắt đầu tích cực

    Tham gia:
    9/1/2012
    Bài viết:
    363
    Đã được thích:
    109
    Điểm thành tích:
    43
    Vâng, bây giờ mình viết đơn mà anh không ký, mình sợ là làm đơn ly hôn đơn phương thì bị gây sự thôi. Bây giờ cứ về nhà là nửa đêm, say rượu nói linh tinh, nói nhiều mình khỗng trả lời lại hát kiểu cay độc ấy. MÌnh thì sáng đi làm, tối về có hai mẹ con, chẳng đi được đến đâu bao giờ cứ bảo mình là chờ con lớn thích chơi gì thì chơi, đừng làm khổ con. Chẳng biết là ai làm khổ con nữa. Cả đêm nói xong đến hôm sau lại như không có chuyện gì xảy ra, anh em đủ kiểu. Mệt quá đi bạn ơi.
     
  19. LognelQ

    LognelQ Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    11/1/2016
    Bài viết:
    1,206
    Đã được thích:
    208
    Điểm thành tích:
    153
    Thế này gọi là bị bệnh rồi chứ ko gọi là "vấn đề" được nữa. Cứ để lâu càng ngày càng nặng, mà khổ vợ con ấy. Em nghĩ nếu gia đình người ta biết con mình hâm dở thế mà tử tế thì còn được an ủi, đằng này...
    Cách tốt nhất cho 2 mẹ con là ly dị. Tuy nhiên, chồng chị thế này thì chị cũng ko nên làm căng, kiểu sống chết đòi ly dị, nó mà điên lên thì chả biết có chuyện gì. Từ từ, sống lạnh nhạt, dứt khoát không để lão nghĩ là mình dễ mủi lòng. Bạn của chị gái em cũng gần giống chị vậy đó. Có điều nhà chồng chị ấy tử tế lắm, bố mẹ chồng hiền lành, yêu thương con dâu.
    Cố gắng lên chị nhé, quan điểm của em là chị nên chia tay, sống thế này khổ mẹ, rồi sẽ khổ cả con. Còn nếu tình yêu và tình thương của chị còn đủ lớn, thì ở bên giúp anh ấy chữa chạy thôi.
     

Chia sẻ trang này