Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Ký ức của Anh về HN là lần trú bom dưới hầm, bác hàng xóm chia cho Anh cái bánh Qui, chỉ một chiếc thôi mà giờ này Anh vẫn nhớ. Anh em m trở về thăm HN, khung cửa sao bé lại bởi vì anh xa HN khi anh còn tí tẹo thôi. Anh không nhận ra HN nữa vì nó giống SG quá rồi...
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Nhơ những con đường hoa sữa ,thỉnh thoảng nhớ những buổi chiều cùng tụi trẻ trâu rủ nhau chơi đầu hàng .
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Trẻ con ngày ấy chơi chuyền bằng đũa, quả cà, bóng bàn, bóng cao su - hiếm lắm mới có bóng bông mà sau này mới biết là bóng te - nít Con gái còn chơi đồ hàng bằng lá cây hoa cỏ, chơi nhảy dây,ô ăn quan..lò cò..nhảy ngựa...
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Anh tạm biệt Liên Xô cũ quá bật ngờ vì tình hình bất an, kỷ niệm mang về chỉ còn Con đại bàng "dạ quang", còn con lật đật mũ nhọn và con có mũ vành thì bị hỏng rồi, anh em m đi tìm mua lại mà ko còn nữa, những con lật đật ấy còn hơn cả tuổi ng bán hàng, lên lên trên gác vào tủ kính nhà ng ta xem mà cũng ko có. Tất cả cất trong ký ức vậy.
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Sài Gòn có làm anh em m hư ko nhỉ? Khi mà quay trởi lại, m "chê" Hà Nội, ăn sáng ko kèm bán Ca Fe hay là hàng nước mà phải chạy sang hàng khác, có nhiều thói quan của HN vẫn vậy mà chỉ có anh em m đổi thay, tự nhiên m khó chịu và bật cười vì những điều ấy. Hà nội hay anh em m, ai thay đổi?
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Anh nhớ quả na, quả na duy nhất Mẹ mua cho anh lúc anh bị gãy tay phải bó bột, khi ấy Ba Mẹ đang đi làm, anh nhảy chơi trên ghế đá cùng lũ trẻ của Phố Hàm Long. Anh nhớ gì nhỉ? cậu bé Xa HN khi tròn 8 tuổi, HN vắng vẻ , yên tĩnh. Năm năm sau quay trở lại, HN với anh là Bà Ngoại mua giò cho anh và Mẹ mà cũng giữ ý mua rất kín đáo... Anh nhớ phố Ngô Quyền có những vụn giấy chấm trắng, sau này mới biết từ đâu ra, lấy nó rắc lên đầu chơi...đứa trẻ nào cũng đeo cổ sợi dây chuyền mà mặt dây là chìa khóa cửa nhà m, Ba mẹ giao cho tự quản lý....
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Bạn là con trai nhưng lại có bí quyết muối dưa cà rất hay, Mẹ kể m mới biết. những lọ dưa cà thời ấy đã giúp bạn hoàn tất những năm đại học, khi đi làm bạn ko còn thời gian giúp Mẹ nữa. Mẹ thật tuyệt vời khi rất công bằng với trai gái dâu rể và các cháu. Ước gì sau này, m được một phần như Mẹ bạn .
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Hồi cấp 2, bọn được đi thăm quan Chùa Bút tháp bên bắc Ninh, đường đê chưa bê tông hóa, lũ bạn lăn lê bò toài trên vệ cỏ, trộm khoai tây, nướng vùi ăn, con trai đi "mót" khoai, con gái nhóm lửa...chưa kịp chín đã giành nhau mum, rồi phải "lụi" lại lần nữa...mùa đông ấy ko bao giờ trở lại nữa....
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Bước qua tất cả, Tình xưa vương vấn...nick này lãng mạn thiệt... m cũng vừa đủ lãng mạn, để cs ko quá khô khan...tks bạn nhé...
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời m đã ko mời bạn và bạn nữa đến dự đám cưới m mà bạn vẫn biết để nhờ em gái bạn gửi quà mừng vào tối hôm trước. mãi là hai đường thẳng song song thôi vì hôm ấy m đi thi muộn mới về, ko gặp được. bộ drap bạn tặng rất đẹp, đẹp nhất trong số những món quà giống vậy, m dùng đến khi cũ thì thôi. bạn đổi chữ ký ghi trên THiệp chúc mừng m vẫn nhận ra. bạn cưới trên LION, hôm ấy bọn m đi chơi , tình cờ nhìn thấy cô dau chú rể... Chúc hai bạn trăm năm hạnh phúc.
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời nhưng m đã biết bạn và vợ đã chia tay nhau. vợ chủ động giành quyền nuôi cậu con trai còn nhỏ dù biết là ko bao giờ gặp lại nhưng m thoáng buồn cho vợ bạn. Bạn vẫn thế, lồng lộn như thú hoang khi bị mất cái gì đó... chắc bạn đã yên ấm rồi phải ko? bạn vẫn có trong giấc mơ, muốn nói điều gì đó phải ko? đừng nói gì nhé, vì m biết bạn sẽ nói gì. m đã thanh thản khi là những đường thẳng ko bao giờ gặp lại. đó là cách m luôn làm mà. chúc bạn gặp nhiều may mắn.
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Vợ ko biết tên con trai đầu lòng của bạn là m gợi ý và Bạn chọn luôn, làm kỷ niệm. bạn lấy đó làm thành những câu chuyện hay kể m nghe. bạn luôn cố gắng chăm sóc tổ ấm đầy đủ cả vật chất và tinh thần. bất chợt có gì buồn Bạn kê m nghe. Dung Quất giờ này mưa suốt nhỉ?
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Bạn ngại ko dự đám cưới bọn m, bạn đến tận nhà gửi quà trao tận tay m, bạn mới vào Nam lập nghiệp, còn lạ nhiều thứ nên ko đi đâu... mỗi lần ai đó nhắc đến mứt mãng cầu, nghĩ ngay đến bạn, tặng m hôm ấy, gói trong giấy màu hồng, cầu chúc những điều may mắn và màu hồng nhẹ nhàng như cs mà m đang có, ừ đi nhé. cám ơn Bạn nhé. Vợ bạn hay alo cho m, là khách hàng của m rất vui.
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời có gì là tâm linh ko nhỉ? Sao cứ gặp trong những giấc mộng, báo hiệu gì đó ư? Hai đường thẳng song song từ khi lâu rồi mà. Chúc You một cs tốt đẹp nhé, dù v.c You đã chia tay.
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Cô ốm nặng rất khó qua khỏi Cháu ở đây chỉ biết chúc Cô mau qua khỏi gia đoạn này Con cháu ở xa, bên cạnh cô vẫn có g.đ và chòm xóm thân thiết. Cô luôn dẫn cháu đi thăm quê mỗi khi cháu ra HN, Nhớ dáng cô nhanh nhẹn tháo vát xách cái làn đi trước, cháu như đứa trẻ lon ton theo sau mà ko kịp. Cô hiuểu cháu từng suy nghĩ, từng ý tưởng, cháu ko cần thổ lộ, cô đã chiều cháu hết lòng , như con gái. đi chợ ai cũng tưởng cháu là con cô ở xa về thăm mẹ.
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Có những nỗi nhớ ko thể viết thành lời có những điều kỳ diệu của cs mà ko thốt lên được. có những giọt nước mắt ko thể tràn mi có những nỗi niềm chôn chặt là của riêng m mà thôi.
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Hí mình cũng có một góc trời xanh trong lắm ,chỉ có mình mình biết thôi .
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Cô là chủ nhiệm của chúng em lớp 4A và 5A. Em vào Nam được biết cô d0ã đi xa vì bị ung thư vú, Cô hiền lắm, Bước đi nhẹ nhàng, thong thả, tóc muối tiêu, cô búi nhỏ sau gáy. Cô luôn có cái thước kẻ bằng gỗ bản mỏng dẹt như chị thợ may, để trong túi, chiếc túi mà em nhớ hồi bao cấp ai cũng giống nhau, Mẹ em cũng có một chiếc như thế. Cái thước lúc nào cũng thòi ra ngoài một tí khỏi miệng túi, cô đeo túi trên khủy tay phải, em ko qu6en hình ảnh Cô được. Em nhớ hồi em ở trường khác về, mọi ng chế em với bạn khác, ghép lại thành tên Tỉnh, em ngượng lắm và sỡ nữa, em chạy theo cầu thang mách cô hy vọng cô mắng bạn..nhưng không...Cô bảo, các bạn vui chơi và làm quen với em đấy, ko sao...
Ðề: Nhớ - Riêng một góc trời Thầy ơi, nhóm học sinh cũ của Thầy giờ vẫn liên lạc với nhau trên Net thôi. Mỗi đứa một phương trời, giờ giấc cũng khác nhau nữa. Chúng em vẫn nhớ thầy, những bài học cs và những kỷ niệm trong ba năm ấy vẫn còn là tài sản vô hình và vô giá cho chúng con. Bạn ko biết khi nào về VN, cuộc sống xứ ng đã níu giữ bạn ở lại, chưa có kế hoạch khi nào về quê hưong, Bạn vẫn mải mê học và nghiên cứu... Con ko biét khi bạn về, Cô còn ở nhà cũ nữa ko? Chúng con nếu ko tìm được nhà mới của Cô, vẫn tưởng tượng đang đúng trước Bàn Thờ kính dâng thầy một nén hương, Thầy nhé.