Tôi Phải Làm Sao?

Thảo luận trong 'Các vấn đề gia đình khác' bởi nguoiphanxu85, 28/7/2017.

  1. nguoiphanxu85

    nguoiphanxu85 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    28/7/2017
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Tôi năm nay 33 tuổi, đã có 1 chồng 2 con ( 1 gái , 1 trai) hiện đang mang bầu bé thứ 3 được 2 tháng. VC tôi cũng yêu nhau rồi lấy nhau như bao cặp vc khác, tuy nhiên từ khi sinh bé đầu tiên thì cs có nhiều thay đổi, ck tôi thể hiện là 1 người lười biếng, ko bao giờ đỡ đần việc nhà hay chăm con…mẹ vợ lên chăm cháu chính vì cũng ngứa mắt với lối sống như vậy nên hay tỏ thái độ khó chịu nhiều lúc còn chửi đổng , nói khó nghe. Tôi cũng vì nhiều lần ở giữa và với bản tính thẳng tính cũng như nhiều lúc ko làm chủ được thì cũng khó chịu với bà, khó chịu với chồng dẫn đến nhiều lần mẹ đẻ bỏ về ko chăm cháu nữa , sau 1 thời gian nguôi nguôi thì lại lên và mọi việc cứ tiếp diễn như vậy cho đến khi bé thứ 2 ra đời tình trạng cũng vẫn như thế. Lần bùng nổ nhất thì bà ngoại về hẳn ko lên nữa và bà nội lên dc khoảng 1 năm chăm cháu thứ 2 thì không khí gia đình yên ổn hơn. Đơn giản vì mẹ chồng tôi hiền lành và tôi cũng là đứa con giâu biết điều nên chưa bao giờ bất đồng với mẹ chồng. Việc trước kia với mẹ đẻ phần lớn là do tính lười biếng vô tâm của chồng dẫn đến còn với mẹ đẻ anh ta thì tất nhiên bà ko ý kiến gì rồi. Sau 1 năm bà nội về thì 2 con vợ chồng tôi cho đi lớp…thực ra việc 2vc với 2 đứa con cũng ko phải vất vả gì nếu cả 2 vc cùng chung tay nhưng ck tôi vẫn thế, tất cả mọi việc trong nhà chỉ mình tôi chăm sóc nên nhiều lúc tư tưởng ko thoải mái.Về tài chính thì ko vấn đề gì vì cả 2 đều làm ra tiền, ck tôi cũng hiền lành tử tế chỉ là thực sự rất lười và vô tâm. Nhiều khi cả ngày nghỉ chỉ mình tôi quần quật chuyện con cái, mệt mỏi thì tôi cau có, khó chịu, nói này nói kia, chồng thì chỉ nằm ôm điện thoại hoặc ngủ…hôm nào nhờ làm dc việc gì thì khó chịu ra mặt và quay ra dạy dỗ tôi đủ kiểu nào là đồ chơi toàn mua đồ vớ vẩn tốn tiền con suốt ngày bày ra rồi bắt dọn…có những cái lý do lãng xẹt như thế nhưng cũng có thể lôi ra làm câu chuyện rồi cãi vã…bản thân tôi ko phải mẫu người thùy mị mà thẳng tính, nóng tính, làm gì cũng sòng phẳng và đòi hỏi sự công bằng, tôi ko có quan điểm vợ là người phải quán xuyến việc này việc kia trong gia đình vì con người ai cũng có nhu cầu ăn, mặc, ngủ, nghỉ và hưởng thụ…khi tôi mệt mỏi quá dẫn đến hay cáu gắt con cái, nói lớn tiếng trong nhà rồi vc quạc nhau…thực sự tôi rất mệt mỏi. Nhiều lần tôi tỏ thái độ ko quan tâm, coi như ko có chồng trong nhà để anh ta biết rằng 1 là có anh thì anh phải hộ tôi ko thì thôi mình tôi làm tất nhưng ngược lại anh sẽ phải sống không khác gì 1 bóng ma trong nhà, tôi ko nói chuyện, ngủ riêng và coi như ko có chồng…anh ta làm lành rồi hứa này hứa kia vì thực sự không khí đó quá ảm đạm, con cái thì ngây thơ ko biết gì. Nhưng sau những lời hứa đấy chỉ thực hiện dc 1 ,2 ngày là anh ta lại đâu đóng đấy, dần dần tôi gần như hết cảm giác yêu thương với chồng, vì trong long lúc nào cũng tức nhìn thấy mặt đã ghét, ko thích nói chuyện và khi cần phải nói chuyện trao đổi gì đó cũng chỉ là qua loa cho xong chuyện, việc gần gũi vc vì thế mà em cũng luôn lảng tránh đơn giản vì tôi quá mệt mỏi với những cv trong ngày rồi. Gần đây tôi mới biết mình lại có thai trong khi 2 bé đầu còn nhỏ quá…thực sự ban đầu tôi đã có ý định bỏ nhưng ko hiểu sao tôi rất sợ vì tôi cũng tin vào nhân quả, vào phật pháp nên ko muốn mình làm việc gì tội lỗi…tự tâm niệm rằng bình thường mình chưa làm được nhiều việc thiện thì cũng ko nên gây lên việc ác ấy. nên tôi ko giám bỏ nhưng thực sự tâm trạng lại rất nặng nề vì bình thường chăm 2 đứa con hiện tại tôi đã mệt mỏi lắm rồi, giờ lại bầu bí rồi lại quay lại cảnh con mọn trong khi xác định chỉ có 1 thân 1 mình mình thôi vì lần này ko có bà nội bà ngoại nào lên chăm cho hết vì 2 bà đều đi làm ăn xa hết rồi. Nghĩ đến cảnh 1 mình 3 con nhỏ và 1 người chồng vô tâm, lười biếng như hiện tại thực sự có những lúc tôi muốn buông bỏ và nghĩ rằng hay bây giờ mình bỏ đứa thứ 3 này đi mà thai thì lớn rồi nên tôi cũng ko giám….Tất cả với tôi lúc này nhìn về tương lai nó như kiểu mù mịt ấy mà mình thì vẫn cứ phải tiếp tục hướng tới…theo mn tôi nên làm gì và phải làm gì trong lúc này để ít nhất có niềm tin làm động lực và sức mạnh chiến đấu với cuộc sống hiện tại !
     

    Xem thêm các chủ đề tạo bởi nguoiphanxu85
    Đang tải...


  2. nguoiphanxu85

    nguoiphanxu85 Thành viên tập sự

    Tham gia:
    28/7/2017
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    mọi người đọc bài của tôi nhưng ko ai muốn chia sẻ gì sao
     
  3. hatran2016

    hatran2016 Thành viên tích cực

    Tham gia:
    6/10/2016
    Bài viết:
    825
    Đã được thích:
    344
    Điểm thành tích:
    153
    Tội nghiệp bạn.
    Mình nghĩ bạn thử áp dụng các biện pháp sau:
    1. Nói chuyện nghiêm túc với chồng. Đừng cau có than vãn, chửi rủa, hay mệt mỏi rồi la lối,... ko thẩm thấu đc mấy ông ý đâu. Các ông ý coi tất cả những lời nói của bạn như là nước đổ lá khoai, là càm ràm lắm chuyện, phiền phức cả thôi dù bạn có đúng đến cỡ nào. Bạn nên thay đổi hình thức nói chuyện cả về không gian, cách nói. Bạn có thể rủ chồng đi cafe đến một không gian lãng mạn, yên tĩnh để nói chuyện một cách nhã nhặn và nghiêm túc để đổi gió làm chồng bạn chú ý và nghĩ việc bạn nói chuyện thực sự quan trọng. Bạn nói tất cả về cách sống của chồng, về sự vất vả của bạn, về việc sắp có thêm con những suy nghĩ, lo lắng của bạn để mong chồng thấu hiểu và giúp đỡ chia sẻ với bạn. Nhớ là nói chuyện như kiểu tâm sự và thỉnh cầu sự chia sẻ của một người chồng đối với vợ con, đối với việc xây dựng gia đình chứ đừng khoét sâu vào việc đay nghiến quá khứ anh ấy sai trái như thế nào, đừng đẩy câu chuyện theo hướng cãi nhau mà hướng câu chuyện theo lối nói tình cảm của môt ng vợ cần đc chia sẻ, của những ng con đang cần cha giúp đỡ. Đàn ông vốn là giống lười biếng việc nhà nhưng cũng là giống ưa ngọt ngào mà.
    2. Khi chồng bạn giúp bạn việc gì dù chưa tốt lắm hãy tỏ ra khen ngợi để khích lệ tinh thần anh ta, như vậy lần sau anh ta mới có động lực làm. Đàn ông vốn rất thích được đề cao và công nhận.
    3. Bạn cần tìm kiếm thêm đồng minh: chẳng hạn tâm sự với ng thân của anh ta như mẹ chồng, chị em chồng để nhờ họ khuyên nhủ chồng hoặc bảo các con nhờ bố làm việc này việc kia cho chúng. Chẳng hạn khi bạn đang bận nấu cơm mà các con không ai trông coi thì bạn bảo với chúng là chạy ra với bố rủ bố chơi cùng, hay bảo bố tắm gội, dẫn đi chơi,...
    Chúc bạn sớm ổn định tâm lý và hạnh phúc với gia đình nhỏ của mình.
     
  4. metonny

    metonny Thành viên rất tích cực

    Tham gia:
    28/10/2012
    Bài viết:
    1,481
    Đã được thích:
    177
    Điểm thành tích:
    103
    Thực sự thấu hiểu hoàn cảnh của mẹ nó
    - Về đứa bé: theo như mình thì ko nên bỏ, vì đúng như bạn nói - rất tội cho bé và phải tội với chính mình
    - Về chồng: nc với chồng về việc mình có em bé và nêu rõ quan điểm ko muốn bỏ con của mình và đề nghị với thái độ ôn hòa là mình cần chồng giúp đỡ. Chia việc rõ ràng cụ thể để chồng giúp.
    - Về kinh tế: cố gắng ổn định cả kinh tế bằng việc tăng thu nhập cho riêng mình (kinh tế vững thì tiếng nói với có trọng lượng) - Mẹ nó có thể kinh doanh ol để thêm thắt thu nhập cũng là 1 ví dụ
    - Về tinh thần: cố gắng thoải mái nhất có thể. 2 bé kia rèn cho con tự phục vụ được mình trong phạm vi có thể, cũng ko nên quá cầu toàn mọi thứ. Cố gắng ghi nhận và nghĩ rằng "chồng giúp đc ít nhiều là may rồi" để ko bị ức chế với cái lười của ông ấy
    Chúc mẹ nó mạnh mẽ cả về sức khỏe và tinh thần!
     
    mecunkute thích bài này.

Chia sẻ trang này